CHƯƠNG 16: ĐI HAY Ở

Chiến Sĩ Tinh Hà

CHƯƠNG 16: ĐI HAY Ở

"Hông lẽ chúng ta cho ngươi chịu chết sao!?" – Hệ thống trả lời.

"Trong thế giới đó, tồn tại một tên Tướng quân của Giới hắc ám, nhưng nó đã bị thương gần chết rồi. Hiện tại nó đang ngủ say. Theo dự đoán, sau 200 năm nữa nó mới thức tỉnh. Chúng ta sau khi phát hiện nó chiếm tinh cầu này để dưỡng thương, thì chỉ mở được các cổng không gian cấp thấp, chỉ cho phép binh sĩ cấp thấp thông qua. Các ngươi xâm nhập mang nhiệm vụ tiêu diệt đi binh đoàn mà nó đã tạo ra và đang phát triển trong thế giới đó. Khi có vị tướng nào của chúng ta có thời gian rãnh sẽ đáp phi thuyền qua đó tiêu diệt nó, nhưng nhanh nhất cũng phải mất 100 năm mới đến được."

" Các ngươi có thể tuyển dụng thêm thành viên, tạo thành trung, đại đội … Nhưng phải có cấp bậc tương ứng mới được cho phép." – Hệ thống trả lời Sử, sau khi được hắn hỏi.

"Vậy cho hỏi: tên tướng kia cấp mấy?" – Sử hỏi tiếp.

"Không có cấp. Ngươi chưa đủ quyền được biết." – Hệ thống trả lời.

………..

Mọi người trầm ngâm, Sử nói:

" Thú thật, mới qua một ngày mà tôi thấy như qua một đời, mấy chục năm rồi. Chúng ta giờ sống trong Thế giới mới. Ở đây tôi không biết có nơi nào yên ổn làm ruộng sống qua ngày không? Nhưng chúng ta bị chọn làm binh sĩ. Cũng không biết sau này có được giải ngũ không? Nhưng hiện tại chúng ta phải chiến đấu. Chúng ta phải mạnh lên để đừng chết sớm, để còn hưởng thụ nữa. Tôi còn chưa có người yêu, chưa vợ đây." – Nói tới đây, hắn liếc mấy đứa con gái. Tụi nó cũng sáng mắt nhìn hắn, he he.

" Tôi nghĩ không phải cấp trên cho chúng ta quyền vào thế giới kia, thì chúng ta muốn vào thì vào, không muốn thì thôi đâu. Còn may là chúng ta còn hậu phương." – Sử tiếp – " Tôi quyết định sẽ đi qua bên kia phát triển, chỉ trở về đây khi cần tiếp tế thôi. Ai đồng ý có thể tiếp tục ở lại đội. Ai không muốn có thể rời đội. Mọi người cứ lựa chọn. Nhưng tôi nhắc nhở đây là lựa chọn lần cuối, sau này không được thay đổi ra vào gì nữa." – Nói xong hắn, im lặng chờ đợi.

"Em đi theo anh." – Con Bé Ba nói.

"Tui theo, giờ không theo tui biết đi đâu!?" – Con Út Điệu ra chiều miễn cưỡng, nhưng nhìn mặt nó hiện rõ chờ mong, háo hức nữa.

"Tui cũng vậy." – Hai chị em Xinh, Đẹp cùng nói.

Con Tám gật gật, thằng Út hỏi:

"Hai đứa tao theo, nhưng mà ở sau làm bếp được hông!?"

"Được, để tao chỉ cho mày. Mày ra gốc cột cổng đằng kia đó, dựng cái lều, trong vòng đó không có ai ngoài tụi tao vào được, rồi ngồi nấu cơm tự ăn luôn. Tui tao đi rồi đâu có rãnh đâu ngày nào cũng về ăn cơm mậy. Ủa, quên, lều mày mất rồi. Dựng đỡ cái chòi cây ở đi há." – Sử nói mát nó.

"Thiệt hông mậy!?" – Nó mừng.

"Thiệt."

Con Tám, lúc này cản nó lại:

" Thôi đi, đi đâu đi chung. Có gì tui bảo vệ cho ông."

" Giởn thôi, anh bảo vệ em chứ!?" – Út Lé giải thích.

Sử giơ tay, nói tiếp:

" Bây ngoài kia là chiến lợi phẩm của chúng ta. Xác Zombie không bán được, tui hỏi rồi. Nhưng mọi người để ý trong đầu nó có tinh thể màu đen không. Tui nghĩ nó có giá. Bọn thú đang bu lại giành ăn, chủ yếu là tụi nó kiếm tinh thể đó. Chúng ta hiện tại việc cấp bách là cần thu tinh thể đó, rồi chia tiền sau."

"Nói trước, từ đây về sau tiền phải trích 20% sung công quỹ, để dành mua sắm đồ dùng chung, nâng cấp lều chung à. Lều tui giờ ưu tiên nâng cấp để làm Trụ Sở. Sau này mọi người lên tới thượng sĩ bỏ ra một triệu sẽ mua lại được lều."

Lúc này hắn cũng nhận được 1k tiền cơm. Sử vào cửa hàng nghiên cứu rồi lôi ra bộ máy khoan giếng, phụ tùng máy bơm, ống nước … Mấy cái đồ xài xăng này coi như kỹ thuật cấp thấp, rẽ lắm. Hắn với thằng Út Lé ra ngoài lều khoan giếng. Mấy đứa con gái thì bắn đám thú.

Loay hoay, một giờ sau có nước rồi, nước tưới vào hào, tạo một lối đi. Thằng Út tiếp tục tưới, Sử cầm kiếm đeo súng lao ra chém thú. Mấy đứa con gái tập trung yểm trợ hắn. Nửa giờ sau, thú ít đi, tui con gái cũng xách kiếm, xách súng, xách túi ra lượm tinh thể.

Tới trưa, cả bọn vào ăn cơm. Tổng kết buổi sáng, tiểu đội nhặt tinh thể các xác trên đất thôi, cũng được 70k. Xác Thú cấp 1, cấp 2 thì không bán, bỏ vào kho, chiều cho con Tám làm lông, cất, ăn dần.

Bây giờ tiểu đội có 770k, trích tiền quỹ 154k. Sử định chia đều vì bây giờ đứa nào cũng là Binh nhì.

Nhưng tụi nó nói, công Sử nhiều, với lại làm đội trưởng, mà chia tiền theo quân công làm chi. Sử cứ lấy 4 phần, còn lại chia đều mỗi đứa một phần. Ở đây người thân quen không hà không ai sanh nạnh hết. Con Tám cũng không lấy tiền nấu cơm. Nó nói: mấy đứa con gái phụ nó có cực gì đâu mà lấy. Sau này có gì cần thì tụi hỏi tiền Sử thêm.

Nói thiệt Sử cũng xúc động với tụi nó, hắn nghĩ: dân quê mình đa số hiền lành tốt bụng, cũng có người tham lam, gian ác, Nhưng cả 6 đứa này thì không. Chứ hắn đọc truyện tàu, thằng Main giành ăn hết, ban phát chút đỉnh cho tụi dưới, bắt làm đàn em, rồi tụi nó giành ăn chém giết như cơm bữa.

Vậy là mỗi đứa được 61k, Sử thì ẵm 246 k. Buổi chiều, cả bọn tiếp tục tưới nước, moi xác, giết thú kiếm tiền. Đây quả là chuyện đáng sợ cho bọn con gái. Tụi nó mua Đồ Chiến Đấu xịn hơn mặc vào, lại mặc đồ phòng hộ, đeo mặt nạ chống khí độc làm việc. Đến 6 giờ tối vẫn chưa xong một hố quanh đồi đất. Tiểu đội ăn uống vội, rồi tăng ca đêm tới 10 giờ mới xong một hố.

Ăn khuya, chia tiền, hiện tại Quỹ Chung có 202k, mỗi đội viên có gần 81k, Sử tài khoản có 323 k.

Lại chia hai phòng ngủ, phòng của Sử và của con Đẹp, mọi người thay phiên nghỉ ngơi, mua sắm, học kỹ năng.

Nhường cho Bé Ba và Út Điệu sắm sửa trong cửa hàng, Sử thay bộ quần cụt áo ba lỗ, nằm suy nghĩ.

Hiện tại hắn đã đủ tiền mua công pháp, khuya nay sẽ thử. Nhưng còn một việc rất quan trong mà hắn chưa có thời gian làm, là sưu tầm cây trồng vào Vườn Sinh Vật. Vườn sinh vật là ưu thế cực lớn của hắn. Cây trồng trong đó sẽ có linh khí tối đa mà chúng cần, sẽ cho ra thực vật tốt nhất. Nếu học xong công pháp, ăn thực vật trồng bên trong, ngồi vào trong đó luyện công thì tiến bộ ngày đi ngàn dặm. Hắn sẽ có tốc độ tăng cấp gấp trăm người thường.

Còn việc nuôi con gì trong đó thì hắn định không nghĩ tới, nuôi phải cho nó ăn nữa thời gian đâu mà chăm. Chợt nghĩ hắn hỏi trí năng:

"Này, trong Vườn Sinh Vật có thể làm thú nuôi ngoan ngoản, không tấn công người không?"

"Có thể, vì bên ngoài hệ thống kích thích chúng nên chúng trở nên hung ác quá đáng. Nếu vào Vườn, chúng sẽ bị khống chế hiền lành hơn." – Trí năng trả lời.

" Vậy những con vật ăn cỏ, sẽ trở lại ăn cỏ chứ?"

"Có thể, chúng có thể ăn cả thực vật và thịt động vật."

"Vậy khi ta chuyển xác động vật vào vườn có giữ được lâu cho chúng ăn lâu dài không?"

"Có thể, hoặc chỉ cần thêm một kho không gian chứa xác động vật và thiết bị vận chuyển nhỏ trong vườn. Ta có thể canh giờ cho chúng ăn. Nhưng đề nghị ngài mua một bộ chế biến thức ăn gia súc, sẽ phối chế cho chúng thức ăn hiệu quả hơn."

Sử giật mình:

" Đúng rồi, vậy nếu có thiết bị, ta ra lệnh cho ngươi dùng máy dịch chuyển thu thập tất cả xác động vật có thể làm thức ăn gia súc hay phân bón xung quanh đây, chuyển vào Vườn, sau đó lọc ra tinh thể giữ lại, còn lại chế biến bỏ vào kho, sau tự động cho gia súc ăn, hoặc bón cây. Ngươi làm được không?"

"Được, nhưng việc dịch chuyển lẻ tẻ quá nhiều là mất rất nhiều năng lượng, đề nghị ngài không nên dùng. Ta đề nghị ngài mua vài rô bốt nhặt xác, ta có thể cho chúng nhặt và vận chuyển vào vườn."

" Được, được, để ta mua." – Sử mừng – "Không biết đủ tiền không nữa."

"Ngài có thể mua loại cấp thấp, công suất nhỏ."

"Ok."