CHƯƠNG 22: THẾ GIỚI MỚI

Chiến Sĩ Tinh Hà

CHƯƠNG 22: THẾ GIỚI MỚI

Phía dưới là một thung lũng rộng. Có một thành phố nằm kéo dài dọc theo một con sông chạy trong lòng thung lũng. Toà Cổng không gian đứng trong một quảng trường rộng lớn, ước chừng bằng mấy chục sân bóng đá ngang dọc cả ngàn thước, nằm trên sườn núi cách xa thành phố, sau lưng nó là một toà kiến trúc to liền vào lòng núi, rải rác xung quanh có các công trình như nhà máy, nhà xưởng. Chúng làm bằng vật liệu đá và kim loại. Trong Quảng Trường còn có xác các loại xe và máy móc to lớn hình thù lạ, nằm tứ tung. Từ quang cảnh có thể nhìn ra thế giới này có khoa học kỹ thuật phát triển. Phía dưới thành phố có hai con đường quanh co dẫn lên Quảng Trường.

Cổng không gian còn có thể duy trì được ba ngày. Không phải năng lượng của nó là đã nạp cố định rồi sẽ từ từ tiêu hao đến hết, mà nó liên tục hấp thu năng lượng từ không khí, ánh sáng và chủ yếu là từ lòng núi. Nhưng tình cảnh bây giờ mức tiêu hao cho vòng bảo vệ trước sự tấn công của Zombie vượt qua tốc độ năng lượng thu vào, nên mới xảy ra nguy cơ bị phá huỷ. Nếu Cổng không gian mở cho zombie thông qua, chúng sẽ không tấn công nó và năng lượng được dự trữ sẽ ngày càng nhiều, Cổng sẽ càng vững chắc.

Tiểu đội hiện giờ phải nhanh chóng tiêu diệt quần Zombie ở đây, để cứu Cổng không gian. Việc thám hiểm tìm hiểu thế giới này, thu của cải thì phải vượt qua cửa ải này mới được.

Con Út mở lời:

"Thả một trái bom nguyên tử là tụi nó chết hết. Mà cái Cổng này cũng tiêu luôn."

"Ừ, rồi tụi mình cũng bị hệ thống làm thịt luôn!"- Sử tiếp lời. Sử châm một điếu thuốc, giờ đây trên bao thuốc lá người ta có ghi: ‘Hút thuốc có lợi cho sức khoẻ’, hắn nói:

"Số lượng Zombie nơi đây ước tính một triệu con. Có lẽ chúng là từ thành phố dưới kia lên đây, trên đường núi vẫn còn, nhưng không biết trong thành phố còn bao nhiêu con!

Chúng ta không thể dùng súng bắn xuyên qua vòng năng lượng bảo vệ. Chúng ta có thể ra vào nhưng không thể mở lỗ hổng lâu như trên lều chiến được. Vậy muốn giết Zombie thì phải ra ngoài. Mà ra ngoài thì chúng ta chết chắc. Ý mọi người sao?"

"Hay mình trốn về đi." – Út Lé phát biểu.

"Đó cũng là một ý kiến hay." – Sử nói.

"Mình ló ra bắn vài cái rồi thụt vào."- Bé Đẹp phát biểu.

"Đó cũng là một ý kiến hay." – Sử nói.

"Nhưng kết quả đều là thất bại." – Út Điệu phát biểu – " Hay mình mua xăng đốt."

"Chỗ này lớn như vậy. bao nhiêu xăng đốt cho đủ? Mà chưa nói tụi nó cũng biết chạy, biết bắn từ xa." – Bé Xinh nói.

"Sao không bung Trụ sở ra, đè tụi nó, rồi chui vô bắn, khi nào không chịu nỗi thì về lại." – Bé Đẹp cho ý kiến.

"Đó cũng là một ý kiến hay." – Sử nói.

" Không được, đè tụi khổng lồ không chết, nó lật ngã ngửa luôn. Mà chịu không nỗi chạy về cũng không kịp." – con Đẹp phản bác.

"Mình có thể đào hầm chui ra chỗ khác rồi tấn công nó. Khi nào chống không nỗi thì chui trở về, được không anh!?" – Bé Ba phát biểu.

"Đó cũng là một ý kiến hay." – Sử nói –

"A, cái này được. Có thể nghiên cứu tiếp nhe!"

"Ừ, mình đào xuống rồi lòn lên núi. Lên cao bắn xuống." – Con Đẹp reo lên.

"Được, nhưng để anh kiểm tra giá cả máy móc, rồi tốc độ nó đào ra sao!?" –Sử trả lời, rồi lệnh trí năng kiểm tra. Nó nhanh chóng trả lời:

"Máy đào đá 300 m3/ ngày, giá 10k; 500 m3/ ngày, giá 15k; 1000 m3/ ngày, giá 20k."

"Được rồi, vậy đào địa đạo ra khỏi vòng vây, lên cao cũng hết một ngày. Chúng ta mau chóng trở về, tôi mua máy trở lại đào, còn mọi người đi săn thú kiếm thêm tiền." –Sử nói nhanh.

Mọi người lập tức thông qua Cổng không gian trở về Trái Đất.

…………………..

Máy đào hầm nhìn như con chuột chũi, có cái mũi khoan sắc bén đằng trước. Thân nó tròn đường kính 1m2 dài 2m5. Nó đào, chuyển đá vụn ra sau được hai con Người nhặt rác hứng và vận chuyển ra đổ đống trong vòng bảo vệ. À, vòng bảo vệ phía bên đây là hình cầu có đường kính tới 60 m, nó bảo vệ cả phần nằm dưới đất.

Trí năng chọn một điểm cao, cao hơn quãng trường 150m, vách núi phía dưới dựng đứng. Từ trên đó thì tiểu đội có thể tránh bọn zombie chạy bộ, còn muốn chịu được bọn pháo binh thì phải nhờ vào lều chiến.

Mà lều chiến của Sử thì lớn, muốn có không gian chứa được nó phải đào một cái động tới 1000 m3. Thời gian thì gấp, một con Chuột Chũi đào hầm hết một ngày, rồi hai con Chuột Chủi đào động hết thêm một ngày. Còn lại một ngày cuối làm sao mà diệt hết 1 triệu con Zombie đây.

Sử ngồi đau khổ suy tư hết nửa ngày mà không có cách gì, chợt nghe trí năng thông báo:

"Chủ nhân, đã đào tới lòng núi dưới kiến trúc chính, phát hiện có đường hầm lạ, đề nghị thăm dò trước khi tiếp tục."

Sử giật mình nói:

"Được."

Hắn đeo đèn chiếu lên đầu, bò vào đường hầm, thông qua vòng bảo vệ, lại bò thêm một lúc lâu thì ra tới nơi tiếp giáp. Có vài con Zombie đang cào cấu Chuột Chũi, mà nó thì giờ thì đã ngưng hoạt động nằm im trong đường hầm lạ. Sử dễ dàng chém bọn zombie bay đầu, xong hắn ngó nghiêng xem xét đường hầm. Đường hầm này rộng cao 5m, hai bên kéo dài rất xa, trên đường còn có lối rẽ, ngã ba, ngã tư. Vách nó được thi công khá cẩn thận, mài nhẵn nhụi. Trên trần cách khoảng 10m có một đèn chiếu sáng.

Sử đứng tại chỗ không biết làm sao:

"Bây giờ thăm dò thế nào?"

"Ngài đến mở cái hộp đỏ trên vách kia, ta có thể thử tìm hiểu xem nó có thệ thống liên lạc điều khiển gì không?" – Trí năng nói.

Sử đến vách và mở cửa tủ khá dễ, trong đó toàn nút, đèn, ghi bằng thứ chữ hắn không biết. Đồng hồ hắn cứ kêu: "tít, tít", nó đang xâm nhập hệ thống nơi đây. Sau 10 phút nó mới ngưng kêu, rồi nói:

"Ta đã xâm nhập thành công, cũng lấy được một số thông tin, mà hiện tại ta tạm thời có thể điều khiển hệ thống cửa toà nhà. Trên tầng đỉnh của toà nhà là phòng điều khiển trung tâm."

"Được rồi ngươi dẫn ta lên xem thử." – Sử mừng rỡ.

Cất đi mấy con rô bốt, hắn đi theo sự hướng dẫn của Trí năng. Theo đường hầm queo trái, quẹo phải lung tung, hắn mất 30 phút mới tới được thang máy. Trên đường cũng không phải là thông suốt, vài trăm mét lại có cửa kim loại ngăn đường, đều bị trí năng điều khiển mở ra, chúng trượt ẩn vào hai bên vách hầm. Zombie bị nhốt trong hầm đều cấp 1 tới cấp 2, có lẽ do bị nhốt chúng không có thức ăn nên khó mà thăng cấp, gặp Sử là chúng xong đời. Đôi khi hai bên vách cũng có cửa như cửa phòng ở, Trí năng nói là phòng ở của nhân viên và thợ mỏ.

Theo thang máy đi lên tầng đỉnh, lại vòng vèo qua các hành lang, cuối cùng hắn tới được phòng trung tâm chỉ huy. Trong phòng không có zombie, rất sạch sẽ. Căn phòng màu trắng, rộng khoảng 300m2, giữa phòng có một bàn tròn kim loại đường kính 6m, xung quanh là 20 cái ghế to hoa văn đẹp mắt. Ngoài ra trong phòng chỉ còn một con người máy cao 2m5 đứng bất động. Nó làm Sử giật mình lùi lại.

Trí năng cất tiếng:

"Xin ngài đừng sợ, nó chỉ là một cổ cơ giáp không người điều khiển."

"Ồ, cơ giáp á!? Vậy thế giới này khoa học kỹ thuật phát triển rất cao rồi." – Sử ngạc nhiên nói.

Trí năng trả lời:

"Vâng, là cơ giáp. Người ta có thể mặc nó vào để chiến đấu. Nhưng các cơ giáp này vẫn rất lạc hậu.

Nếu so với Địa cầu thì họ đã cao hơn, thật ra họ cũng chỉ mới bắt đầu, thế giới này con người vẫn chưa đi ra khỏi hệ mặt trời của họ được.

Mà vì trên tinh cầu này có linh khí từ lâu nên kỹ thuật của con người ở đây cũng khác Địa Cầu. Họ dùng năng lượng là tinh thạch được khai thác từ mỏ. Chúng ta là đang ở trong một mỏ linh thạch lớn của vương Quốc Bruny."

"Vậy ngươi biết thông tin gì về tinh cầu này?"

"Ta hiện giờ cũng chưa biết được nhiều. Sơ lược thì tinh cầu này có diện tích gấp 50 lần Địa cầu, đất liền chiếm 40%, có linh khí dồi dào, có rất nhiều linh mạch và mỏ linh thạch. Dân số khoảng 70 tỷ, tuổi thọ trung bình 100 tuổi, nhưng mà một năm của họ bằng hai năm địa cầu. Ở đây họ không có tu luyện công pháp gì, chỉ luyện võ, luyện thể bình thường nhưng sức lực một người thì lớn gấp đôi các ngài. Còn các chiến binh thì gấp bốn, các lực sĩ thì càng cao."

Sử gật gù, nhìn quanh căn phòng trống trải không có thứ gì ngoài cái bàn ghế ở giữa và con cơ giáp, hắn hỏi Trí năng:

"Phòng chỉ huy, điều khiển gì mà trống trơn, bộ đồ đạc bị dọn hết rồi hả? Vậy lên đây làm gì?"

Trí năng vội nói:

"Không, dưới nền phòng này là siêu máy tính của họ. Ta cần tiếp xúc với cái bàn vào máy chủ bên dưới mới lấy hết quyền làm chủ toà mỏ này."

Sử gật đầu rồi đến đặt tay lên bàn, Trí năng lại kêu: "Tít, tít", mà cái bàn thì sáng lên kêu: "chít, chít". Trong vầng ánh sáng chữ số ký hiệu nhảy múa bay loạn nhìn chóng mặt. Lát sau nó chiếu lên một sơ đồ 3D, thể hiện ra các tầng kiến trúc, các lối đi, các cửa, các phòng, kho bãi, máy móc,… Nó chớp ánh sáng đỏ và đang chầm chậm bị một đốm ánh sáng xanh lan rộng đồng hoá.

Trong lúc Trí năng làm việc, Sử nhìn quang cảnh phía ngoài qua một khung kính lớn choáng hết một vách phòng. Phía dưới kia, hắn có thể thấy Cổng không gian đứng trong quãng trường giữa biển zombie đen nghịt.