Chương 254: Trận Pháp Nguyền Rủa

Ba Năm Quét Rác - Bắt Đầu Điệu Thấp Tu Hành

Chương 254: Trận Pháp Nguyền Rủa

Chương 254: Trận Pháp Nguyền Rủa


Hai nữ tử nghe thấy lời nam tử nói ánh mắt không hẹn mà nhìn thẳng trừng vào hắn, còn kém mỗi lời uy hiếp.

Tuyết Phong Bạch Liên nhìn nam tử cười, đưa tay ra nói:

"Ta gọi là Tuyết Phong Bạch Liên, bên cạnh là tiểu sư muội của ta – Lâm Mặc Ngọc. Ngươi đối với nơi đây có lẽ hiểu rõ ràng hơn chúng ta, ta cũng muốn nghe một chút lời đề nghị của ngươi."

Nếu như có người trông thấy cảnh này chắc chắn sẽ há hốc mồm, không tin tưởng những gì xảy ra trước mắt. Tuyết Phong Bạch Liên thân là đại tiểu thư Tuyết Phong thế gia, hơn nữa còn là đệ tử Bách Thảo Cung, thân phận tuyệt đối cao quý. Thường ngày đối với những nam tử khác không thèm ngó tới, nhưng tại đây, ngay lúc này lại đưa tay ra muốn làm quen một nam tử xa lạ.

Bất cứ người quen nào trông thấy chỉ sợ đều nghĩ rằng bản thân hoa mắt.

Bên cạnh nàng, Lâm Mặc Ngọc cũng chưa tiếp xúc nàng quá lâu cho nên vẫn chưa hiểu rõ mọi chuyện, thế nên khi nghe thấy nàng làm ra hành động này cũng không quá mức kinh ngạc. Ngược lại, Lâm Mặc Ngọc cảm thấy Tuyết Phong tỷ vốn dĩ đã thân thiện như vậy, chẳng qua giống như nàng ở trước mặt người xa lạ tương đối lạnh nhạt.

Về phần nam tử trước mặt, mặc dù không phải rất quen thuộc thế nhưng cùng đã từng trò chuyện, tiếp xúc. Nói sao thì cũng không giống người xa lạ.

Nam tử nghe thấy Tuyết Phong Bạch Liên đột nhiên giới thiệu bản thân, khóe miệng lộ ra một chút ý cười, hắn nghiêm chỉnh đáp:

"Tại hạ, Nhất Vô Niệm."

Gật đầu hai nàng một cái, hắn tiếp tục mở miệng nói:

"Chuyện xảy ra ở thành trì này ta cũng không hiểu rõ bao nhiêu thực sự mà nói, ta mới đến đây ba ngày."

Nhìn sắc mặt hai nữ tử vẫn bình thường bất quá hai hàng lông mi hơi có chút nhíu lại, hắn cũng thấy điều đó cho nên rất nhanh nói lời tiếp theo.

"Mặc dù như thế nhưng ta có ý này. Chúng ta có thể thông qua Cầu Cơ truyền thuyết này trải nghiệm một chút cái gọi là huyền bí, ta tin hai vị không e ngại điều này đâu chứ?"

"Tự thân trải nghiệm!"

Hai nữ nhìn nhau, trong đôi mắt của nhau đều hiện ra một chút kinh ngạc bất quá bọn họ cũng không suy nghĩ quá lâu trực tiếp lên tiếng đồng ý.

Đã nhận được lời đồng ý của hai người bất quá Nhất Vô Niệm cũng không có vui vẻ mà thở dài, "Nhưng dù có hai người các ngươi tham gia chúng ta cũng không thể kích phát Cầu Cơ, quân số tham gia phải là năm người. Nhưng…"

Nói tới đây hai người Tuyết Phong Bạch Liên cùng Lâm Mặc Ngọc cũng hiểu, bọn họ cũng chỉ có ba người tức là còn thiếu hai. Mặc dù nơi đây rất nhiều người nhưng chỉ là phàm nhân, chưa nói tới việc những người ở đây không nguyện ý dù cho họ đồng ý các nàng cũng không dám để họ mạo hiểm.

Ba người đang cảm thấy hơi khó xử liền có hai âm thanh lên tiếng:

"Vậy thêm hai người chúng ta nữa!"

Ba người ngoảnh sang, chỉ thấy một nam một nữ tuổi không lớn từ đám người đi ra, tiến về phía bọn họ. Nhìn thấy tu vi hai người này, ba người không khỏi lắc đầu. Lâm Mặc Ngọc đương nhiên cũng hiểu rõ tầm nguy hiểm của chuyện này, bởi vậy không đành lòng lên tiếng khuyên can:

"Các ngươi còn nhỏ như vậy không nên xen vào chuyện này, kẻ đứng sau thực hư thế nào chúng ta cũng chưa rõ ràng, trình độ nguy hiểm cũng không thể nào dự đoán được."

Hai người kia nghe thấy thế không có tức giận mà ngược lại còn cười vui vẻ, đợi tới khi đứng trước mặt ba người bọn họ, mới mở miệng nói tiếp:

"Ba vị tiền bối đừng thế, niên kỷ chúng ta tuy nhỏ nhưng thực lực không có yếu như vậy."

Vừa dứt lời, toàn thân hai người tản mát ra tu vi Trúc Cơ Kỳ.

Tuyết Phong Bạch Liên nhìn hai người bằng con mắt khác, dường như muốn thăm dò gốc gác hai thiếu nam thiếu nữ này.

Trúc Cơ Kỳ quả thực không yếu, ba người nhìn nhau một cái rồi cũng không nhắc tới vấn đề này nữa. Nhất Vô Niệm là người khởi xướng hướng đi này, bởi vậy hắn nhìn qua hai người hơi gật đầu rồi bắt đầu giới thiệu sơ lược bản thân một chút. Sau khi năm người hiểu rõ nhau sơ sơ một chút, Nhất Vô Niệm mới mở miệng:

"Đã đủ năm người vậy chúng ta kiếm một chỗ bắt đầu…"

Không ai phản đối, Nhất Vô Niệm suy tư một chút rồi dẫn bốn người đi về quầy hàng của mình. Bởi vì sự kiện lần này có chút mới lạ năm người cũng tương đối tò mò, rất nhanh những đồ vật cần thiết để kích phát huyền bí Cầu Cơ đều đã bị bọn họ mua được.

Nhất Vô Niệm nhìn qua bàn Cầu Cơ trên mặt bàn đột nhiên có một chút cảm giác quái dị, hắn dù sao cũng là một Trận Pháp Sư tứ phẩm đỉnh phong, đối với những thứ liên quan tới trận pháp càng thêm mẫn cảm. Bốn người còn lại tựa như không tinh thông trận pháp cho lắm, cũng không cảm nhận được điều gì khác thường.

"Sao vậy?"

Thấy hắn hơi nhíu mày Tuyết Phong Bạch Liên đột nhiên lại gần hỏi thăm.

"A! Không có gì. Chẳng qua trong lòng đối với bàn Cầu Cơ này có chút quái dị, nhưng không tài nào nói rõ được. Cũng có thể do ta quá nhạy cảm."

Nhất Vô Niệm cũng không biết cảm giác này là như nào, nhưng dù sao năm người bây giờ cũng coi như đồng bạn, hắn cũng không việc gì phải giấu.

Nghe thấy hắn nói vậy, Tuyết Phong Bạch Liên mở hai mắt khẽ nói:

"Ngươi là Trận Pháp Sư!"

Mặc dù nhìn như câu hỏi nhưng giọng điệu của nàng liền có thể nghe ra, nàng nói ra là một câu khẳng định. Hơi bất ngờ, chỉ một chút lời nói của hắn thế mà nữ tử này có thể nghĩ ra hắn là Trận Pháp Sư, đối phương là đoán bừa hay vẫn dựa vào căn cứ. Nhìn không ra suy nghĩ của đối phương hắn dứt khoát không thèm nghĩ, nhưng vẫn đối với nàng gật đầu.

Ba người khác hơi bất ngờ, nghề Trận Pháp Sư tại đại lục tương đối hiếm bởi vì truyền thừa về Trận Pháp Sư không mấy phong phú, cũng chỉ có những thế lực lớn mới chú trọng đào tạo. Cũng không phải nói rằng các thế lực khác không có Trận Pháp Sư, ngược lại còn có rất nhiều thế nhưng tất cả đều dừng bước tại nhị phẩm, may mắn có thể dùng thiên phú đột phá tam phẩm.

Bởi vậy mới nói, Trận Pháp Sư cấp thấp xuất hiện rất nhiều nhưng cấp cao thì lại quá ít bởi vậy đám người nghe thấy lời hắn nói có chút ngạc nhiên, ngạc nhiên bởi vì hắn lại tiêu tốn thời gian vào con đường này. Bọn họ cũng không cho rằng Nhất Vô Niệm là người của thế lực lớn, chính vì vậy mới ngạc nhiên bất quá cũng không ai hé miệng nói gì.

Bọn họ chẳng qua chỉ là đám người bèo dạt mây trôi tình cờ tổ đội tạm thời, cũng không cần can thiệp vào đời tư của ai khác.

Bỏ qua vấn đề của Nhất Vô Niệm vừa nói, bốn người bắt đầu tiến hành đối với Nhất Vô Niệm truy hỏi, dù sao ở trong đây cũng chỉ có hắn là nắm giữ nguyên lý tiến hành kích hoạt Cầu Cơ. Nhất Vô Niệm cũng không nói thêm mấy chuyện khác, thần sắc chăm chú giảng giải với mấy người một chút về nguyên lý Cầu Cơ.

Năm người đều có một chút lý giải về thứ gọi là Cầu Cơ.

Nhất Vô Niệm cùng bốn người còn lại ngồi tạo thành một vòng tròn, sau đó để bàn Cầu Cơ hình vuông đặt ở giữa vòng tròn. Bên trong bàn Cầu Cơ có khắc lên vô số văn tự tối nghĩa cùng với rất nhiều hình thù quái dị, trung tâm bàn Cầu Cơ là một hình ngôi sao bị khoét lỗ. Bọn họ liếc nhìn nhau, vẫn là Nhất Vô Niệm dẫn đầu đặt một ngón tay trỏ vào trên một góc ngôi sao.

Bốn người còn lại lần lượt đặt ngón trỏ lên những góc sao còn lại.

Năm người ăn ý đồng thanh cùng nhau đọc lên mấy ngữ chú mà dân gian đồn thổi, đồng thời hô to tên của bọn họ. Qua mấy phút, khi mà tâm lý năm người có chút thất vọng thì đột nhiên, nhiệt độ trong quầy hàng giảm xuống. Nhiệt độ thay đổi lập tức đã khiến năm người thanh tỉnh hơn bất cứ lúc nào, tất cả đều hồi hộp chờ đợi điều tiếp theo sắp diễn ra.

Từng giây từng phút trôi qua, cả không gian căn phòng càng lúc càng lạnh lẽo, sương mù không rõ từ nơi đâu xuất hiện bao phủ từng thân ảnh mỗi người. Nhất Vô Niệm chợt cảm thấy tầm nhìn của mình bị hạn chế ánh mắt hơi lộ ra vẻ kinh ngạc, đồng thời trong lòng cũng đã xác thực suy đoán.

Quả nhiên có một cỗ lực lượng đứng sau những chuyện này, bọn chúng là yêu ma?

Mục đích thực sự của bọn chúng là gì?


Ánh mắt của hắn nhìn về phía Cầu Cơ trước mặt hơi híp lại, đây chẳng phải cái gì huyền bí đây chính là một cái nguyền rủa trận pháp, chỉ cần kích phát liền có thể kết nối với thứ kia. Tình cảnh bọn họ gặp phải có lẽ chính là những gì mấy người kia cũng đã trải qua, bất quá trước mắt hắn chưa muốn làm ra quá nhiều động tĩnh.

Hắn muốn hiểu rõ, đối phuong rốt cuộc là ai?

Âm thanh bên tai càng lúc càng hỗn loạn, vô số tiếng kêu gào thét không hiểu từ đâu ra truyền vào trong tai của hắn. Những luồng khí lạnh ma sát cơ thể liên tục nhưng Nhất Vô Niệm vốn luyện thể, những thứ này căn bản không có khiến hắn cảm thấy sợ hãi. Không gian biến đổi, hắn phát hiện bản thân đang xuất hiện tại một căn phòng lớn, đặc biệt toàn bộ nơi đây đều chìm trong bóng đêm.

Bóng đêm sao?

Nhất Vô Niệm cười lạnh, thần thức phóng ra lập tức nhìn rõ ràng mọi thứ trong đây. Đi từng bước trong căn phòng rộng lớn, hắn thông qua thần thức phát hiện ra một cánh cửa. Tay chạm lên cánh cửa kéo thật mạnh nó qua một bên, bên ngoài lại là một hành lang dài vô tận. Khóe miệng hơi giương lên, hắn trực tiếp đi thẳng về phía trước tựa như nơi đây chính là nơi ở của hắn vậy, tự nhiên một cách lạ thường.

Cánh cửa sau lưng Nhất Vô Niệm từ từ khép lại, tựa như chưa từng có ai mở ra.

……………………………………………………………………………………………….

Đa tạ đạo hữu "Nhãn Lòng" đã ném cục gách vào tác, để tác cong mông làm việc:3

Cầu ủng hộ hoa hòe!!!!!!!