Ba Năm Quét Rác - Bắt Đầu Điệu Thấp Tu Hành

Chương 260: Quỷ Thực

Chương 260: Quỷ Thực


Mộc Thanh Vũ giả mạo cùng hai người kia đánh một hồi quyết định tạm thời ngừng chiến, sau đó cả ba chăm chú nhìn ba huynh muội Lâm Hạo, dường như đã bắt đầu có ý định hưởng dụng bọn họ trước. Lâm Hạo thấy sắc mặt mấy người không thiện tâm lý không khỏi tuyệt vọng, chỉ có thể ôm chặt hai đứa nhỏ vào trong người.

Ba người nhanh chóng đi tới trước mặt bọn họ duỗi tay ra chuẩn bị động thủ, đột nhiên…

Ba tia chớp từ đằng xa bay vụt qua.

"Phốc, phốc, phốc…"

Mấy người Mộc Thanh Vũ hay bất kể hai người kia tựa như gặp phải tập kích, toàn thân bị những đợt dây gai trói lại lôi kéo tới một phương hướng khác.

Lâm Hạo đợi mãi không thấy tử vong tiếp cận bèn ngẩng đầu nhưng phát hiện cả ba người kia đều biến mất, không hề nghĩ ngợi chút nào hắn đứng dậy bế hai đứa nhỏ lựa một hướng chạy đi.



Bên này, sau khi ba người kia bị dây leo màu đen huyền bí trói mang đi đã xuất hiện tại một địa vực sâu trong lòng đất.

Địa vực u tối khó có thể nhìn rõ ràng mọi vật bất quá có một điều dễ dàng nhận ra đó chính là, không khí trong đây cực kỳ lạnh lẽo, âm u. Ba người kia rất nhanh bị treo lên trên một gốc cây đại thụ, bắt đầu bị dây leo bó thành những xác ướt mà kinh hãi hơn ở chỗ, lực lượng sinh mệnh trên cơ thể của bọn họ rất nhanh bị xói mòn.

"Quỷ Thực?"

Nhất Vô Niệm âm thầm đi theo đến tận đây, sau đó chứng kiến một màn quỷ dị như vậy. Gốc đại thụ kia cao cũng phải hơn mười mét, xung quanh tỏa ra âm khí nồng nặc, thực lực đại khái ở Nguyên Anh Kỳ. Bất quá nhìn qua thì dường như nó có chút vấn đề, bởi vì đại thụ đã bắt đầu hiện ra sự suy yếu của mình, tuổi thọ gốc đại thụ này đoán chứng không còn bao lâu chỉ sợ bình thường đều dựa vào việc thông phệ sinh mệnh kẻ khác mà kéo dài hơi tàn.

"Tham kiến Thần Tế đại nhân!"

Bỗng có âm thanh truyền ra, hắn nheo mắt ở trong bóng tối nhìn về phía đó.

Vừa nhìn liền cảm thấy cả người lạnh lẽo bởi vì hắn trông thấy vị Bất trưởng thôn, lúc này trên người hắn tỏa ra khí tức âm lãnh, trên mặt tựa như hiển hiện một trương mặt quỷ rất ghe tởm.

Sau âm thanh của lão trưởng thôn, trong gốc cây đại thụ truyền ra một âm thanh cực kỳ quỷ dị.

"Có chuyện?"

"Bẩm Thần Tế, thời gian chúng ta còn duy trì lực lượng nhân tộc không còn bao lâu, cần phải thực hiện nghi thức luân hồi."

Lão trưởng thôn cũng kính đáp lại.

"Các ngươi nhanh chóng dụ những kẻ tu sĩ đi vào trong thôn càng nhiều càng tốt, không bao lâu ta liền đủ thực lực thi triển luân hồi vòng lặp. Đồng thời, bên kia cũng truyền tới một chút tình huống, chẳng bao lâu thông đạo U Minh sẽ bị phá vỡ, các ngươi cần phải hết sức cẩn thận đừng để khi đó xảy ra chuyện, bằng không…"

"Ta hiểu, chúng ta bán linh hồn cho ngài chỉ mong đời đời có thể được sống sót, ta sẽ không để bất cứ kẻ nào làm hỏng chuyện."

Lão trưởng thôn híp mắt, nở nụ cười chất phác nói.

Nhìn từ phía xa trong lòng Nhất Vô Niệm kinh hãi, nếu lời của đối phương là thật chỉ sợ những người này sống đã rất nhiều đời, hơn nữa hắn phát hiện quả thực đám người này chỉ là phàm nhân. Bất quá, không biết phải do nhiều đời sinh liên tục luân hồi vòng lặp hay không mà trong cơ thể của lão ẩn chứa một tia lực lượng quỷ dị, hắn cho rằng tên Quỷ Thực trước mắt giúp những người này mục đích thật sự chỉ sợ vượt xa suy nghĩ của đám người kia.

Dù tận mắt chứng kiến, tai nghe rõ từng câu nhưng Nhất Vô Niệm vẫn cứ có cảm giác ly kỳ. Nếu thật sự như lời lão trưởng thôn kia nói, bọn hắn chỉ sợ sống rất nhiều đời, vậy chẳng khác nào tồn tại cùng những người tu hành. Duy nhất để hắn quan tâm hơn chính là, lực lượng này một khi thi triển lên tu sĩ thì sẽ ra sao?

Liệu có thực hiện đối với những người tu hành như hắn.

Không rõ ràng, nhưng hắn phát hiện ra thế giới này xa xa không chỉ như bề ngoài của nó, ẩn giấu bên trong là vô số nguy cơ.

Yêu thú, yêu ma, quỷ tộc, ma đạo…

Sau khi lão trưởng thôn đạt được câu trả lời nhanh chóng rời đi, bất quá Nhất Vô Niệm vẫn không có làm ra bất cứ hành động nào. Hắn đang kiểm tra một lượt bên trong địa vực, cuối cùng đưa ra kết luận trong thôn này chỉ có duy nhất con Quỷ Thực tồn tại, bất kể tu sĩ hay quỷ tộc khác đều không ngoại lệ như trước đó, bị nó cắn nuốt sinh mệnh lực lượng.

Sau khi thăm dò đại khái toàn bộ biến động trong Lạc Mộng Thôn, Nhất Vô Niệm quyết định nhổ cỏ tận gốc nhóm quỷ tộc này. Ban đầu, hắn còn dự định thông báo về tông môn nhưng liên quan tới U Minh khiến hắn có chút do dự, cuối cùng quyết định bản thân tự mình ra sức. Từ khi đạt tới Nguyên Anh Kỳ lực lượng của hắn đột phá lên một mức kinh khủng, cộng thêm có hai môn thuật pháp Kim Chung Tráo, Thiết Bố Sam bổ trợ lực phòng ngự của hắn đã đạt tới đẳng cấp cực cao.

Điều quan trọng hơn, Kim Chung Tráo đối với lực lượng quỷ tộc luôn có sự khắc chế nhất định, hắn tự tin bản thân có thể giải quyết được.

Bất quá dù đã quyết định ra tay nhưng hắn không cứ thế mà ra tay, hắn bắt đầu đầu âm thầm bố trí trận pháp không để con Quỷ Thực này chạy thoát. Nhất Vô Niệm bố trí hoàn thành trận pháp cũng phải mất nửa ngày trời, trận pháp giam cầm mạnh nhất hắn có thể bố trí. Hai tay bắt quyết thao túng trận pháp, rất nhanh trận pháp khởi động gây ra chấn động làm cho Quỷ Thực phát giác.

Thế nhưng… bây giờ đã quá muộn màng.

Nhất Vô Niệm phi vào trận pháp giam cầm, tay cầm thanh kiếm Hàn Hỏa Long Kiếm xông tới chỗ Quỷ Thực công kích.

Một kiếm trảm xuống mặt đất ngay lập tức xẻ ra làm hai, nổ lên những tiếng vang lớn.

Quỷ Thực không hổ là nắm giữ lực lượng đẳng cấp ngang bằng Nguyên Anh Kỳ, rất nhanh đã làm ra đối phó, nó tung ra những sợi dây gai ngăn cản lực lượng kiếm quang. Kiếm quang bị ngăn cản nhưng Nhất Vô Niệm không chút nôn nao, nhanh chóng bổ ra liên tiếp kiếm quang xuyên tới tàn phá hết dây gai cản đường, đồng thời khống chế Hàn Hỏa Long Kiếm phá không xuyên tới.

Quỷ Thực ngưng tụ trên không trung ra mấy chục thanh quỷ đao, đồng thời huyễn hóa ra vô số sợi dây đằng khống chế quỷ đao bổ tới chỗ Nhất Vô Niệm. Quỷ đao tràn ngập sát ý, sắc bén vô cùng, ma sát với không khí tạo ra những tiếng vang rì rào chói tai. Lực lượng quỷ đao bổ tới mang theo âm khí nồng nặc, tựa như bên trong nó là một linh hồn thực thụ.

Trông thấy vậy, Nhất Vô Niệm không chế Hàn Hỏa Long Kiếm bổ ra một luồng kiếm ý.

Kiếm ý vừa hiện lập tức không gian run rẩy, đi tới đâu quỷ đao tan vỡ tới đó tiện thể xuyên tới đánh vào thân gốc Quỷ Thực. Mặc dù không rõ ràng thủ đoạn của Nhất Vô Niệm như nào nhưng Quỷ Thực cũng bắt đầu e ngại, bỗng nó há miệng ra phun ra rất nhiều hạt giống. Hạt giống rơi xuống đất biến hóa ra vô số quỷ chủng, hình thái của chúng nó mang theo rất nhiều chủng loại, thực lực cũng không yếu.

Nhất Vô Niệm phát hiện trong số đó không thiếu Kim Đan Kỳ quỷ tộc, sắc mặt không khỏi biến đổi. Thầm nghĩ, đám quỷ tộc này chẳng lẽ tích lũy lượng quân số để phát động chiến tranh, nhưng nay gặp phải hắn cũng như tận số. Một kiếm chém ngang, kiếm ý tung dọc căn bản không phải đám này có thể ngăn cản, chớp mắt qua đi tất cả thương vong thảm trọng.

Quỷ Thực không nghĩ tới quỷ chủng của mình đứng trước mặt đối phương căn bản khong đáng nhắc tới.

"Gruuuu… nhân tộc muốn chết!"

Quỷ Thực thật tức giận, nó bắt đầu phun ra quỷ khí. Quỷ khí bao phủ toàn bộ khong gian trong địa vực, Nhất Vô Niệm cảm nhận một chút liền phát hiện hộ thể đang bị ăn mòn không khỏi kinh hãi. Lập tức vận chuyển Kim Chung Tráo ngăn cản quỷ khí, quỷ khí mạnh nhưng Kim Chung Tráo của hắn còn mạnh hơn.

Đại thụ to lón tuôn ra vô số cánh tay màu đen, nếu nhìn kỹ thì sẽ nhận ra ẩn vào bên trong đó là nhưng linh hồn bất hạnh. Linh hồn hóa quỷ, lực lượng bộc phát ra quỷ dị cực kỳ khiến cho Nhất Vô Niệm lần đầu nhìn thấy cũng tê dại da đầu, bất quá hắn cũng không bất ngờ quá lâu liền đưa ra cách đối phó.

Hai tay bắt quyết đánh ra một luồng thuật pháp, hỏa diễm xung quanh trong đây bùm ra những đạo hỏa diễm màu trắng xám âm lãnh. Nhất Vô Niệm cười lạnh, hỏa thuật kết hợp với dị hỏa khiến cho uy lực đột phá lên một đẳng cấp mới, hơn chục thanh hỏa kiếm dưới ý niệm của hắn lao tới công kích những cánh tay quỷ hồn này.

Những cánh tay quỷ hồn này cực kỳ rung rợn, lực lượng của nó cũng không thể xem thường dù trúng phải dị hỏa cũng không trực tiếp cháy rụi, nhưng qua vài phút cũng bắt đầu hóa thành tro tàn, tan vào bên trong thiên địa. Quỷ Thực phát hiện có điều không đúng lập tức muốn thu tay nhưng Nhất Vô Niệm nào để nó được như ý nguyện, lật tay một cái bắn ra hỏa đạn thuật.

Dị hỏa liên tục bắn ra đốt cháy toàn bộ những nhánh dây đằng Quỷ Thực ngăn đón, khiến cho nó gầm lên những tiếng đau đơn, nhưng đây vẫn chỉ mới làm nó bị thương xa xa có thể dồn nó vào chỗ chết. Thế là Nhất Vô Niệm cầm Hàn Hỏa Long Kiếm trong tay vạch ra mấy đường kiếm ý, kiếm ý tứ phẩm cực kỳ khủng bố xuyên thấu các lớp phòng ngự của Quỷ Thực khiến nó trọng thương.

Nâng hai tay lên bắt đầu kích phát hỏa thuật, chỉ thấy trên đỉnh đầu xuyên xuống một thanh hỏa kiếm, chớp mắt đã đâm trực tiếp vào thân thể Quỷ Thực khiến nó chỉ biết gầm rú giãy giụa. Thế nhưng ngay khi hắn cho rằng bản thân đã chiến thắng thì Quỷ Thực lại phát ra những âm thanh lạ thường, nó bắt đầu đối với Nhất Vô Niệm thi triển quỷ pháp.

Luân hồi vòng lặp.

Cảm nhận được linh hồn đang bị một loại lực lượng sói mòn, Nhất Vô Niệm nhất thời hiểu ra. Cái gọi là luân hồi vòng lặp căn bản cũng không huyền diệu như vậy, chẳng qua chỉ là thủ đoạn che mắt mà thôi. Tại bên trong linh hồn đám người trong thôn bị gieo giống một hạt quỷ chủng, thông qua quỷ chủng nó có thể cắn nuốt ký ức của đám trong thôn gieo xuống những vòng lặp ý thức, thật ra tất cả đều đã bị Quỷ Thực thao túng làm việc.

Bản thân thực ra đã chết chẳng qua họ sống, trẻ trung mãi mãi như vậy là do có lực lượng quỷ chú chống đỡ.

Nhất Vô Niệm cười lạnh, chỉ như thế đã muốn cắn nuốt ý thức của hắn ư?

Ngay thơ!

"Phá!"