Xuyên Việt Về Thời Nhà Lý

Chương 7: Âm mưu

Thật vất vả mới thoát được Đỗ thái hậu sau một loạt các câu hỏi khiến đầu của Lý Long Cán to như cái đấu quả thật sự tò mò của phụ nữ thật đáng sợ. Dẫn theo vài tên thị nữ cùng cận vệ Long Cán chạy một mạch tới điện Long An đây là nơi mà hắn nghỉ ngơi.

Bước vào thư phòng đóng cửa lại hiện tại trong thư phòng chỉ có mình Long Cán tên thái giám và bọn cung nữ đều bị hắn đuổi đi ra khỏi phòng và ra lệnh không cho ai làm phiền hắn. Như mọi khi Long Cán cầm tập giấy ra tập viết chữ Nôm quả thật hắn đã quá ngán cái loại chữ này rồi nhưng biết làm sao được trong một thời gian ngắn không thể nào làm cho triều đình chuyển viết tấu chương bằng chữ nôm qua chữ quốc ngữ được thành ra muốn nắm triều chính việc đầu tiên hắn phải làm là biết chữ cái đã, không thể nào một ông vua mù chữ lại có thể điều khiển cả cái triều đình toàn lũ hủ nho mọt sách, như thế sẽ một là sẽ chả thể nói được ai với lại mặt mũi chính hắn cũng mất sạch, thử hỏi đối với người lãnh đạo cái gì là quan trọng nhất, tất nhiên đó chính là mặt mũi và danh dự rồi chả thế mà nhiều vị lãnh đạo dù biết mình sai nhưng vẫn nhất quyết không nhận sai sao, tất cả chỉ vì hai chữ "mặt mũi", không có mặt mũi thử hỏi còn nói được ai, ai thèm nghe cơ chứ.

Chán nản thiết nghĩ xuyên việt cũng không phải là một lợi thế gì lắm cho cam ngoài chuyện biết trước một tí sự kiện lịch sử đây có nghĩa là không phải sự kiện gì cũng biết bởi vì không phải sự kiện nào cũng được lịch sử ghi lại hoặc ghi lại rõ ràng chi tiết, kiếp trước khi học lịch sử, hắn ngay cả những mốc thời gian của các sự kiện chính còn chẳng nhớ được tí gì gọi là chính xác, việc gì cũng u u mê mê.

Đi đi lại lại trong phòng bỗng một ý tưởng nảy sinh trong đầu Long Cán chả phải không sớm thì muộn cũng phải phổ biến chữ quốc ngữ hay sao, sao không nhân lúc này kiếm vài tên học trò vừa giúp mình học chữ nôm tiện thể mình cũng có thể dạy chúng chữ quốc ngữ và một số kiến thức hiện đại cơ bản sau này bọn họ sẽ làm nòng cốt từ đó khuếch trương ra toàn Đại Việt như vậy vừa tiết kiệm thời gian vừa hiệu quả cao nên nhớ muốn đào tạo một tên có thể viết và đọc chữ quốc ngữ không có vài tháng nửa năm thì đừng hòng thực hiện được.

Nghĩ thế Long Cán liền gọi lão thái giám bên ngoài truyền lệnh cho hắn bằng bất cứ giá nào trong 20 ngày phải tìm cho được 20 tên thư sinh độ tuổi từ 15 đến 20 tư chất thông minh nhanh nhẹn không kể hoàn cảnh xuất thân mang vào trong cung hắn có việc cần dùng.

Nghi hoặc về mệnh lệnh của Long Cán lão thái giám có dò hỏi nhưng hắn chỉ bảo là vì học chữ quá buồn chán nên muốn kiếm thêm mấy tên thư đồng vừa giúp cho việc học vừa có thể vui chơi giải trí, nghe thế lão thái giám cũng không hỏi gì thêm nữa, gì chứ nếu vì những việc chính đáng có lợi cho vua như thế thì cũng không có gì là lạ.

Lão thái giám sau khi nhận lệnh của Long Cán bước ra khỏi phòng lại chạy về phía hoàng cung điều này thật lạ lùng, đáng lẽ theo ý chỉ của Long Cán thì lão phải đi ra khỏi hoàng cung rồi phân phó cho người bên ngoài đi tìm người đằng này hắn lại chạy ngược lại trong cung mà theo hướng đi thì dường như là nơi ở của Chiêu linh thái hậu mẹ của phế thái tử Lý Long Xưởng.

Hoàng cung Thăng Long trong phòng của Chiêu Linh thái hậu hiện đang có 3 người nói chuyện với nhau hai nam một nữ. Không khó để nhận ra trong ba người này ai là người có địa vị cao nhất đó chính là người phụ nữ ngồi ở vị trí chủ diện bên cạnh người phụ nữ là một thanh niên tuổi độ trừng hơn 20 tuổi, dáng vẻ tiều tụy hốc hác chắc là do tửu sắc quá độ gây nên, đúng thế có thể là ai khác ngoài Chiêu Linh thái hậu và bên cạnh chính là con của bà phế thái tử Lý Long Xưởng.

Nói về Chiêu linh thái hậu bà là một trong hai vị hoàng thái hậu của nhà Lý, vợ của vua Lý Anh Tông, mẹ của Phế Thái tử Bảo Quốc vương Lý Long Xưởng. bà họ Vũ. Năm 1151, bà sinh được hoàng tử trưởng của Anh Tông là Lý Long Xưởng (李龙昶), và Long Xưởng do là Hoàng đích trưởng tử nên được phong làm Thái tử.

Theo lịch sử ghi nhận, khi đó có Nguyên phi Từ thị (徐氏) được Anh Tông sủng ái, Vũ hoàng hậu ghen, xui Long Xưởng quyến rũ Từ thị ấy để Anh Tông xa lánh và khinh nhờn bà ta. Từ thị không chịu và tâu thẳng lên Anh Tông, ông tức giận mà phế bỏ Long Xưởng, giáng làm Bảo Quốc Vương.

Đến cuối cùng, Anh Tông lập con nhỏ là Lý Long Cán, con của Thục phi Đỗ Thụy Châu làm Thái tử. Bà mấy lần xin cho Anh Tông phục vị lại cho con mình, nhưng Hoàng đế gạt đi mà nói: "Làm con mà không biết kính trọng đấng song thân (cha mẹ) thì làm sao làm ông vua yêu dân được?"

Năm 1175, Anh Tông hoàng đế băng hà, Long Cán lên ngôi tức Lý Cao Tông. Bà được tôn làm Chiêu Linh hoàng thái hậu, còn Đỗ thị được tôn làm Linh Đạo hoàng thái hậu. Tô Hiến Thành được cử làm Thái úy phụ chính.

Hiện tại Vũ thái hậu đang vẻ mặt âm trầm nhìn vào tên thái giám đang đứng trước mặt mình hai tay nắm chặt nói.

- Người nói Long Cán dạo này tỏ ra rất lạ thường dường như thông minh hơn rất nhiều?

Lão thái giám sau khi báo cáo cho Vũ thái hậu chỉ biết cúi đầu xuống không giám nói gì. Lão tên thật là Trần Mạnh Cường, năm nay 55 tuổi Quê ở Hải Ấp (Thái Bình) sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo, vào một năm mất mùa gia đình không có cái ăn nên cha mẹ hắn đem bán hắn cho người hoàng cung từ lúc lên 5 tuổi và sau này lão thành thái giám thân tín bên người tiên đế Lý Anh Tông, tính đến Lý Cao Tông thì đã phụng sự hai triều, vì nhiều duyên cớ mà lão quen Long Xưởng khi còn là thái tử, tưởng có thể bám đùi Long Xưởng mà có cuộc sống vinh hoa phú quá nhưng thật là sự đời trớ trêu, Năm Giáp Ngọ, cung phi của Lý Anh Tông là Từ thị tố cáo chuyện Thái tử quyến rũ mình và có ý bất chính. Anh Tông đã rất giận dữ và ông quyết định phế ngôi Thái tử của Long Xưởng. Ngay sau đó Long Xưởng bị phế làm thứ nhân với tước hiệu Bảo Quốc Vương và bị bắt giam một thời gian mọi tính toán của lão đều đổ vỡ.

Thật sự Lão cũng giật mình vô cùng kinh ngạc trước những biểu hiện gần đây của tiểu hoàng đế Long Cán, làm sao mà một đứa trẻ lại có thể thông minh như thế, hắn là người của Vũ thái hậu cài bên người hoàng đế vận mệnh của lão đã gắn chặt vào Vũ thái hậu hai người chính là kẻ cùng thuyền lỡ đại sự soán ngôi không thành thì chính hắn cũng phải bồi trung cái mạng già này của mình vào.

Thấy lão Cường không nói gì đứng bên cạnh Vũ thái hậu từ đầu đến giờ Long Xưởng lo lắng nói.

- Mẹ làm sao bây giờ? Long Cán mà ngồi vững vương vị thì chúng ta phải làm sao, chả nhẽ cứ để mặc nó chiếm vương vị của con, con mới là trưởng tử của tiên đế đúng ra người làm hoàng đế phải là con mới đúng, chỉ tại phụ hoàng trước khi mất nghe lời tiện nhân kia mà hồ đồ phế mất con.

Nghe con trai nói thế Vũ thái hậu cũng rất đau lòng tiếc nuối, đúng thế nếu không phải ý của mình bảo nó đi quyến dũ Từ thị thì cũng đâu đến nỗi chọc giận tiên đế để rồi bị phế ngôi thái tử không thể lên làm vua. Nhẹ nhàng an ủi Long Xưởng Vũ thái hậu nói.

- Con cứ yên tâm mẹ nhất định sẽ giành lại vương vị cho con dù có phải sử dụng đến tất cả các lực lượng dùng vũ lực để lật đổ Long Cán đi chăng nữa.

Trầm tư một lúc Vũ thái hậu quay sang lão thái giám Cường nói.

- Bây giờ người cứ làm theo những gì Long Cán dặn dò, sau đó làm thế này.... thế này...! Nhớ cẩn thận đừng để ai biết.

- Vâng nô tài biết rồi! - Lão thái giám Cường đáp

Sau khi Lão Cường rời đi khỏi phòng Vũ thái hậu quay sang Long Xưởng nói.

- hiện tại vẫn đang trong thời kì nhạy cảm nếu mà có người phát hiện con ở trong cung thì sẽ bị mọi người để ý như thế sẽ rất khó cho mọi hành động của chúng ta, bây giờ mẹ sẽ cho người dẫn con ra khỏi hoàng cung con hãy chốn tạm một thời gian không tiếc tiền bạc triệu tập nhân mã sau này ta tất có việc dùng.

Vâng lời Vũ thái hậu theo một cung nữ thân tín Lý Long Xưởng được đưa ra khỏi cũng không ai nghi ngờ.
......

Lúc này trong thư phòng của mình Long Cán không hề biết một âm mưu phế lập đang nhằm vào mình, những cơn sóng ngầm bắt đầu nổi lên trong kinh thành thăng long mà nếu không cẩn thận ứng phó hắn có thể rơi vào thế vạn kiếp bất phục thậm chí là mất mạng.

Để chuẩn bị cho kế hoạch phổ biến chữ quốc ngữ Long Cán đang cắm đầu vào tập giấy để viết tài liệu sau này sẽ giảng dạy cho lũ thư sinh sắp được tuyển đưa đến hoàng cung, hắn đang vò đầu bứt tai cố nhớ lại những kiến thức trước kia đã được học trong học viện cảnh sát.

Đầu tiên là hệ thống bảng chữ cái Long Cán vẫn sử dụng đúng y nguyên bảng chữ cái hiện đại không hề sửa đổi, hắn thấy chữ cái Việt Nam như vậy là rất ổn không giống như ông giáo sư kia, mất công đi cải tạo bảng chữ để rồi chả đạt được kết quả gì ngoài những lời chê cười nhạo báng của dân chúng. Tiếp sau là viết phương thức cải tạo cơ cấu tổ chức bộ máy cũng như hành chính đất nước, dựa trên cơ cấu tổ chức bộ máy nhà nước hiện đại kết hợp với tổ chức quan lại phong kiến mà đưa ra điều chỉnh hợp lý nhất dễ hiểu và dễ tiếp nhận nhất. Luật pháp hắn cũng viết thêm nhiều điều mới những quan điểm mới điều chỉnh phù hợp với tình hình chính trị xã hội thời này,..... rất nhiều rất nhiều các loại tài liệu được Long Cán viết ra và tất nhiên chúng chỉ là tài liệu mang tính tham khảo cho nhóm thư sinh sắp tới thôi, nếu muốn mang ra ứng dụng thực hành thì còn cần phải tham khảo sự góp ý của nhiều người, dù gì hắn cũng không phải thiên tài hiểu biết về chính trị xã hội thời này cũng hạn chế để tránh sai lầm thì có lẽ muốn sử dụng cần phải qua sửa chữa rất nhiều, với lại hiện tại hắn cũng không cần quá vội vàng mọi thứ muốn thành công phải từ từ Long Cán hiện tại còn rất nhiều thời gian, hắn không muốn vì chút nôn nóng của mình mà làm hỏng việc đưa xã hội Đại Việt càng lúc càng rối loạn hơn.