Chương 4: Nhảy Thời Đại.
Lúc chiều tà thì cuộc đi săn cũng đã dừng, Hùng cùng các tổ đội của mình về bộ tộc hôm nay bộ tộc thu hoạch được thức ăn ngoài ý muốn. Về đến làng thì gỗ cũng đã được khoảng 20 cây đủ để làm sàn nhà, còn về phía đánh bắt cá cũng đã bắt được khá nhiều cá, bỗng nhiên vũ lao ra và khoe những chiến công của hùng trong ngày hôm nay.
Hùng trực tiếp chỉ huy cách chế biến chuột đồng đầu tiên là lọc da chuột ra lấy da để làm giầy với găng tay.
Răng đám này cũng thật là phát triển, có những con răng cửa của bọn chúng dài đến 5cm vô cùng rắn chắc và sắc bén. Số răng này có thể tận dụng là vũ khí, hoặc dao nhỏ.
Thịt chuột thì khỏi phải bàn, vô cùng rắc và ngon. Nướng hay luộc đều là tuyệt phẩm.
Da chuột thì phải hong khô lên để còn làm thành giày đi trong mùa đông, đến cuối buổi tối công việc vẫn chưa xong. vì thế thêm một ngày bộ tộc đại việt lại ăn cơm rất muộn, nhưng thức ăn hôm nay lại cực kỳ tốt.
Một đêm bình thản, hôm nay mọi người ngủ rất say, chỉ có vũ và sinh ngồi canh trước hang, vừa trông lửa lò nung vừa trông lửa hong khô thịt.
…………………………………………
Lại một ngày mới bắt đầu, hôm nay công việc lại trở về như mọi khi, vẫn tiếp tục gia tăng sản xuất, thế nhưng 6 thành viên đội thợ săn lại không được trở về công trường bờ sông mà cùng.
Hùng đi vào rừng nhặt củi, cũng như là tìm kiếm những vật liệu hay nguyên liệu gì đó, mong muốn tìm được 1 chút nguyên liệu như ớt, cây ô liu, mỏ muối, hoặc một số cây ăn quả khác.
nhưng trước hết Hùng muốn đi xem nhưng cái bẫy hôm qua mới làm xong, xem có con thú hoang nào dính vào không.
Chưa đến tới nơi Hùng đã biết những cái bẫy hầu hết đều đã được kích hoạt vì xung quanh đây toàn là mùi máu tươi mà khi về ban đêm các con vật động vật săn mồi, đều sẽ mẫn cảm với mùi máu tươi đặc biệt là loài sói với hổ, chúng là những bậc thầy của việc săn mồi và lần theo đấu vết.
Vừa đi đến Hùng, vũ và cả đội đi săn đều choáng váng vì cảnh tượng những con thú chết dưới cái bẫy do hôm qua họ đào sâu 2m rộng 3m, hầu như đều là sói và có 1 con hổ.
Hùng tổng hợp lại chiến tích 10 sói, 1 hổ, 2 lợn rừng. Vũ cảm thấy quá kinh khủng vì đây là lần đầu tiên ông thấy được cảnh tượng này, những cái bẫy quá kiên cố và vững chắc hầu như nó có thể xuyên qua được hết các lớp phòng thủ vậy.
Hùng giao lại cho Vũ và đội đi săn mang hết toàn bộ về làng và làm thịt, cách làm giống như làm thịt chuột da để lại và hong khô,còn vũ dẫn 1 đến 2 người đi theo mình để tìm những nguyên liệu cần thiết cho bữa ăn ngon.
Nhưng tìm hết cả buổi sáng cũng không thấy một cái nguyên liệu nào cả thế là Hùng lại cất cánh đi về làng về đến làng thì thấy dân làng đang làm công việc làm thịt sói và hổ, Hùng nhìn đống thịt sói kia lại thấy tiếc nuối nếu như có đủ nguyên liệu thì Hùng sẽ làm món cầy tơ 7 món đặc sản ở quê hương cũ của mình.
Đang trong lúc tiếc nuối Hùng nhìn về phía sinh 1 người của đội đi săn thấy trên tay đang cầm 1 cây giống y như cây khoai.
Hùng như sống lại chạy đến hỏi Sinh: Cây! Cây này ngươi lấy ở đâu!
Sinh bị giật mình ấp a ấp úng lấy tay chỉ chỉ trỏ trỏ ở hướng tây.
Hùng nói: nhanh dẫn ta đi đến đó!
Hùng kéo theo vài người nữa đi theo để nhổ cây cho nhanh, khi đến nơi nguyên 1 khu đất tầm 2 m mọc toàn cây khoai.
Hùng ra lệnh: Nhanh san phẳng cỗ này thành bình địa rồi mang về bộ tộc. Chỉ trong chốc lát đã nhổ sạch toàn bộ cây khoai.
Về đến làng số gỗ đã tăng lên khoảng 40 khúc, lương thực thì có lẽ đã thừa đủ cho mùa đông năm nay rồi ngoài ra còn có những thu hoạch bất ngờ khác ví dụ như hôm nay được khoai có để để sang mùa xuân năm sau giồng xuống, đợi có thêm ớt và dầu ô liu nữa thì sẽ có được món khoai chiên chấm tương ớt, Hùng lại đứng tự cười 1 mình, Dũng và vũ nhìn thấy không nói gì chỉ là lắc đầu và đi thôi.
Bỗng nhiên hùng chợt nhớ ra là nếu muốn làm được đồ ăn nấu thì trước hết phải có xoong, nồi, niêu mà ở thời đại này vẫn chưa xây dựng được hầm mỏ để đào than, sắt, đá, nên chỉ có thể làm đồ gốm bằng đất sét thôi thế là Hùng chậy ra bờ sông bốc đất sét lên rồi tự nhào nặn cho thành hình.
Lại nói về công trường bên bờ sông. Cỏ dại quanh khu vực bắt cá đã được thanh lý sạch sẽ, dưới sự chỉ dẫn của Hùng tộc nhân Đại Việt bộ lạc bắt đầu xây dựng lò nung mực đích để nung đồ gốm nhảy vọt thời đại.
Ngoài ra còn xây dựng 4 cái giàn cao 1m phía dưới còn đốt lửa, Hắn thật hi vọng là có thể thành công tạo thành đồ gốm, chỉ cần có thể chế tạo được đồ gốm thì sau này sẽ có rất nhiều tác dụng vào mùa đông.
Khi Hùng ra ngoài của động thì Vũ và Sinh vẫn còn ngồi đó canh lửa, quả thật lửa được chăm rất tốt, lửa cháy rất đều. hắn ra lệnh cho Sinh và Vũ vào hang đá nghỉ ngơi, thế nhưng hai người không chịu, bảo rằng, việc canh lửa là của hai người. thế nên Hùng cũng ngồi cùng bọn họ.
Quả thật đêm cuối thu quả thật rất là lạnh, từ cánh đồng cỏ từng cơn gió lạnh thấu xương thôi vào, khiến cho cả ba run cầm cập.
nhưng cũng may là còn có lò đốt và da thú nên mọi chuyện cũng qua, Hùng cũng nghĩ thầm còn hơn 1 tháng nữa mới đến mùa đông mà sao hôm nay đã lạnh rồi.
Hùng ý thức được mùa đông năm nay sẽ khắc nhiệt hơn các năm nước cần phải đẩy nhanh tiến độ và xây dựng 1 căn nhà để cho cả làng chú ẩn qua mùa đông.
Theo sự dự đoán của Hùng thì lần đốt gốm này kéo dài khoàng 8 tiếng, sau đó tắt lửa, để nguội rồi mới được phép tháo lò lấy vật phẩm.
nếu không sau khi đốt xong mà lấy ra liền, thì đồ gốm sẽ bị sốc nhiệt độ gây ra hiện tượng vỡ nát, đó là điều hắn hoàn toàn không muốn.