Chương 248: Đốt chết Ngự Không.

Vũ Tôn

Chương 248: Đốt chết Ngự Không.

Hàn Ngọc Giao hít sâu một hơi, sát cơ lập lòe trong mắt. Kẻ này, tuyệt không giữ được. Nếu cho hắn một thời gian nữa Đông Long cung tất dẫm đạp Hải Thần tông dưới chân.

Không hẹn mà gặp, hắn quay đầu sang nhìn Triệu Bình Chi cũng đúng lúc Triệu Bình Chi nhìn tới hắn. Cả hai nhìn vào mắt nhau ngầm hiểu ý khẽ gật đầu.

- Ha ha, Đông Long cung không ngờ xuất hiện tuyệt thế thiên kiêu, không biết là đại vận hay tử vận a.

Hàn Ngọc Giao vẻ mặt lăng lệ cười dài một tiếng đứng dậy nhìn sang Đông Phương Ngọc. Đông Phương Ngọc nhíu mày, linh cảm không ổn. Đột nhiên trực giác hắn báo động mãnh liệt, một cỗ sát cơ ầm ầm hướng hắn vọt đến.

Là Triệu Bình Chi, trong nháy mắt không ai ngờ tới hắn vậy mà xuất thủ với Đông Phương Ngọc, còn Hàn Ngọc Giao tung người một chưởng xuất ra nhắm thẳng vào Vũ Tôn dưới võ đài.

- Vũ Phong cẩn thận. Khốn kiếp, các ngươi muốn tam phái khởi chiến sao?

Đông Phương Ngọc không thể tin nổi chỉ kịp gầm lên một tiếng. Lập tức hai tay vận nguyên lực vội vã nghênh đón sát chiêu của Triệu Bình Chi.

- Phốc…

Một tiếng trầm đục vang lên, thân thể Hàn Ngọc Giao bay ngược về sau va thẳng vào một căn phòng gần đó.

- Hừ, vẫn để ngươi giữ được tiện mạng. Tam phái khai chiến thì đã sao, Đông Long cung lấy tư cách gì có thể chống lại Hải Thần tông cùng với Cự Kình môn ta?

Triệu Bình Chi không vui hừ lạnh. Hắn xuất thủ cực kì bất ngờ, không có chút báo trước nhưng vẫn không thể nhất kích tất sát Đông Phương Ngọc. May cho Đông Phương Ngọc vốn luôn có tinh thần cảnh giác nên ngồi không gần hai người bọn hắn, nếu gần chút nữa thì hậu quả khôn lường.

Ba môn phái xung đột ngầm là chuyện ai cũng hiểu, nhưng lần này không giống như vậy. Cự Kình môn môn chủ ngang nhiên ra tay với Đông Long cung cung chủ đồng nghĩa với việc bọn chúng nhất định phải đem Đông Long cung hủy diệt. Đông Long cung xuất hiện một Bạch Thao đã khiến bọn hắn không vui, lại có thêm một Vũ Phong lực áp đồng cấp đệ tử thiên tài của bọn hắn thì không thể dung.

- Cung chủ.

Mấy vị Trưởng lão đông long cung nộ khí bừng bừng xuất thủ ngăn cản Triệu Bình Chi. Đường đường ngay tại Đông Long cung vậy mà đám người Hải Thần tông cùng Cự Kình môn lại ngang nhiên xuất thủ với cung chủ bọn hắn rõ ràng ý đồ muốn đem ba phái đại diến bùng nổ rồi. Không thể để chuyện đó xảy ra, bởi Đông Long cung không có cơ hội nào khi tranh đấu với Hải Thần tông cùng Cự Kình môn.

Hàn Ngọc Giao thân ảnh xé gió, chưởng ấn đã muốn tới trước mặt Vũ Tôn. Khóe miệng hắn cười lạnh. Nếu như ngươi biết âm thầm che giấu thực lực thì sẽ không có ngày hôm nay, nhưng ngươi như đã bại lộ tư chất tuyệt luân, vậy đi chết đi. Hắn không hề có chút cảm giác nhục nhã của cường giả chi tâm, sẵn sàng ra tay với cả đệ tử Đông Long cung.

- Hừ, ngươi dám.

Cảm nhận được sát ý lạnh lẽo của Hàn Ngọc Giao, Vũ Tôn nội tâm nổi giận. Rõ ràng nhất tông chi chủ vậy mà giờ phút này lại vô duyên vô cớ ra tay muốn giết hắn. Đã như vậy cũng đừng trách hắn được rồi. Ngự Không trung kì cho rằng muốn làm gì thì làm sao?

Vũ Tôn nguyên lực ầm ầm bộc phát, khí tức hắn lập tức từ Trúc cơ hậu kì kéo thẳng lên Trúc cơ hậu kì đỉnh phong sau đó trong ánh mắt kinh dị của Hàn Ngọc Giao tiếp tục vượt qua bình chướng Kết đan trở thành chân chân chính chính Kết đan cảnh tu sĩ, thậm chí tới Kết đan sơ kì đỉnh phong mới ngưng lại.

Năm viên kim đan trong cơ thể hắn như nhận lấy kích thích mạnh mẽ rung lên. Từ trên tay Vũ Tôn ngũ hành nguyên lực xuất hiện. Hắn tay nắm thành quyền mạnh mẽ ngạnh kháng chưởng ấn của Hàn Ngọc Giao.

- Thì ra ngươi còn ẩn giấu sâu đến vậy. Không ngờ mười sáu tuổi tu vi Kết đan sơ kì đỉnh. Ngu muội, ta sẽ cho ngươi biết Ngự Không cùng Kết đan cách xa nhau vạn dặm. Chết đi.

Hàn Ngọc Giao thấy Vũ Tôn dám ngạnh kháng chưởng ấn của hắn lộ ra mừng rỡ. Nếu tên kia bỏ chạy thì hắn còn phí công một chút, nhưng hắn đã to gan coi trời bằng vung vậy thì càng đỡ nhọc rồi,

- Ầm …

Quyền chưởng va chạm, một tiếng nổ kinh thiên vang lên. Không ít đệ tử cấp thấp bị dư uy chấn bất tỉnh nhân sự. Đám đệ tử tu vi Tiên thiên trở lên kinh hãi vội vã bỏ chạy. Không ít kẻ rục rịch bỏ trốn khỏi Đông Long cung bởi không mấy ai tin được Đông Long cung sẽ vượt qua kiếp nạn này. Chỉ còn một phần ba đệ tử ở lại bởi bọn chúng biết Hải Thần tông cùng Cự Kình môn sẽ khó lòng bỏ qua cho bọn chúng. Trảm thảo trừ căn là đạo lí không cần ai dạy a. Hơn nữa Đông Long cung cũng có ân dạy bảo, nuôi dưỡng bọn hắn. Cảm tình môn phái không phải chỉ là ngày một ngày hai mà cả một thời gian dài.

Nếu Đông Long cung hủy diệt, bọn hắn cũng chết. Nếu Đông Long cung vượt qua kiếp nạn tất sẽ có phần của bọn hắn.

Bụi mù tản đi, thân ảnh Vũ Tôn cùng Hàn Ngọc Giao hiện ra. Ánh mắt những người quan chiến chực lồi ra đến nơi.

Vũ Phong cùng Hàn Ngọc Giao vậy mà bất phân thắng bại. Đây là chuyện gì xảy ra? Kể cả Vũ Phong là Kết đan cảnh cũng không thể nghịch thiên đánh ngang ngửa Ngự Không đại năng a.

Sắc mặt Hàn Ngọc Giao tái mét, nội tâm kinh hãi không dám tin tưởng. Tên đệ tử kia vậy mà có thể cùng hắn bảy thành thực lực không bị đẩy lui chứ đừng nói là oanh giết thành cặn bã. Không lẽ hắn là Ngự Không cao thủ giả trư ăn thịt hổ? Nhưng rõ ràng khí tức của hắn là Kết đan cơ mà.

- Hàn Ngọc Giao, tên phế vật nhà ngươi đang làm cái gì thế hả. Ngay cả một tiểu tử Kết đan cảnh cũng không xử lí được.

Triệu Bình Chi đang bị mấy vị trưởng lão Đông Long cung quấn lấy nổi giận gầm lên. Đợi vài khắc nữa Đông Phương Ngọc vào cuộc cộng với đám trưởng lão kết đan kia thì hắn có là Ngự không cường giả cũng không cách nào đem Đông Phương Ngọc giết chết. Mà nên nhớ, nếu Đông Phương Ngọc không chết thì chỉ cần đệ tử của hai phái bọn hắn ra khỏi sơn môn tất bị trả thù khốc liệt. Ngự không cao thủ trả thù, hắn không thể coi như không.

- Hử. Không cần biết ngươi giở trò quỉ gì, nhất định không thể sống quá hôm nay. Chết cho ta.

Hàn Ngọc Giao nghe Triệu Bình Chi mắng chửi cũng cảm thấy mất mặt. Hắn từ trong trữ vật giới chỉ tế ra một thanh đao, phẩm cấp rõ ràng là Thượng phẩm linh khí. Lưỡi đao sắc bén, được ánh sáng chiếu vào lấp lánh khiến người ta cảm thấy lạnh gáy.

- Toàn Phong trảm.

Đao của hắn vung lên, đao mang như gió khủng bố như muốn hủy thiên diệt địa lập tức xuất hiện. Ngự Không tu sĩ thực lực triệt để hiển lộ, không muốn dây dưa thêm chút nào.

- Quang minh hủy diệt, phá cho ta.

Vũ Tôn hai tay kết thủ ấn huyền ảo, quang minh phạm vi vài dặm quanh Đông Long cung đột nhiên như bị một bàn tay bóp lại, hướng cơ thể Vũ Tôn mặc hắn sai sử khiến thiên địa xung quanh đột nhiên ảm đạm. Một cột sáng khổng lồ bao trùm toàn bộ Võ đài. Ánh sáng từ nó tỏa ra ngoại trừ Vũ Tôn không một ai mở nổi mắt ra. Từng hạt quang minh dồn nén lại với nhau tạo thành khí thế hủy diệt không hề thua kém đao mang của Hàn Ngọc Giao chút nào.

Đao mang chưa kịp tới gần Vũ Tôn phân nửa đã bị quang minh chi lực ngăn lại. Hai bên khí thế giằng co không bên nào chịu thua kém.

May mắn Vũ Tôn không hiểu nguyên do sinh ra ngũ hành kim đan mới có thể so với Hàn Ngọc Giao. Nếu chỉ một kim đan tuyệt không thể làm được.

- Hỏa chi lực, đốt.

Vũ Tôn ngón trỏ điểm ra, đột nhiên hỏa lực trong thiên địa vô thanh vô tức xuất hiện. Kim đan hỏa hệ của hắn toàn bộ phóng thích hỏa chi lực. Hỏa diễm đỏ rực, so với hỏa của Bạch Thao khi nãy còn mạnh hơn một bậc. Hắn bởi vì có kim đan ngũ hành nên có thể điều động hỏa diễm trong thiên địa như ma pháp sư hỏa hệ, chỉ là không tu hành qua công pháp hỏa hệ nào nên chỉ tựu là điều động cơ bản nhất mà thôi.

Hỏa diễm xuất hiện bên trong quang minh, như cá gặp nước vậy lập tức bạo tạc đem trọn phạm vi quang minh ảnh hưởng điên cuồng thiêu đốt. Quang minh vốn là biến dị thuộc tính của hỏa, cả hai đều tràn ngập nhiệt độ khủng bố gặp nhau hiển nhiên càng thêm mãnh liệt. Hơn nữa quang minh tâm pháp của Vũ Tôn là siêu cấp công pháp, nhiệt độ của nó cũng không phải là đơn giản. Chỉ chớp mắt, hỏa diễm từ đỏ sắc chuyển sang màu trắng, phạm vi bao trùm cũng rút ngắn lại không ít nhưng nhiệt độ thì đã tăng gấp mười lần màu đỏ hỏa diễm.

Hàn Ngọc Giao là người trực tiếp cảm thụ rõ ràng nhất uy lực của quang mình cùng hỏa diễm lúc này điên cuồng gầm lên. Không gian xung quanh hắn nhiệt độ đã tăng tới mức Ngự Không cũng cảm thấy sợ hãi. Hai mắt hắn không dám hé ra bởi vì quang minh quá mức mắt hắn có thể tiếp nhận được cường độ ánh sáng. Hắn chỉ biết dựa vào thần thức nắm lấy vị trí mọi vật xung quanh.

Hàn Ngọc Giao cảm thấy khuất nhục cực độ. Đường đường Ngự Không cảnh lại bị Kết đan tu sĩ ép cho không thở nổi. Hắn nguyên lực đem cơ thể bao bọc kín mít mới thấy thoải mái hơn một chút. Thân thể hắn lao về phía sau muốn thoát khỏi thứ ánh sáng trộn hỏa diễm quỉ dị này nhưng bất thành. Quang minh ngày càng co rút phạm vi lại, đem hắn đè ép như bước vào một lồng giam không thể thoát ra. Hàn Ngọc Giao triệt để điên cuồng. Nếu cứ duy trì thế này hắn tất không thể trụ được bao lâu nữa.

- Hoành đao phá thiên trảm.

Hàn Ngọc Giao đã bị bức xuất ra tuyệt chiêu đáy hòm của mình. Quang minh cùng đao mang vẫn đang trong thế giằng co đột nhiên có thêm một luồn đao mang còn kinh khủng hơn khi nãy xuất hiện. Hai luồng đao mang ngay lập tức đem quang minh ép lui, liên tục thu hẹp khoảng cách với Vũ Tôn.

Vũ Tôn cũng không thoải mái, áp lực hắn phải chịu càng lúc càng lớn. Nếu bị hai đạo đao mang kia bổ vào thì hắn tuyệt đối bị chẻ làm hai. Khóe miệng hắn đã có tia máu rỉ ra. Dù sao hắn cũng chỉ là Kết đan sơ kì, đối phương lại là Ngự Không trung kì, chênh lệch một đại cảnh giới không phải dễ dàng khỏa lấp. Hắn chỉ biết cắn răng đem nguyên lực không chừa chút nào tăng lên uy lực của Quang minh cùng hỏa diễm chứ không thể thi triển bất kì chiêu thức nào nữa.

Tuy nhiên Hàn Ngọc Giao cũng không khá hơn hắn là bao. Tuy quang minh bị đao mang đẩy lui nhưng một phần không nhỏ vẫn đang không ngừng hướng hắn co rút lại. Quang minh không phải là kim loại hay thuộc tính có thể chạm đến như ngũ hành, mặc dù Hàn Ngọc Giao đem nguyên lực bảo vệ thân thể nhưng cũng chỉ có tác dụng ngăn cản một phần, phần còn lại đang không ngừng xâm nhập tàn phá thân thể hắn. Chỉ cần hắn rơi vào hạ phong nhất định sẽ bị đốt chết.

Ai buông tay trước, người đó tuyệt không thể sống sót.

Đám người Triệu Bình Chi cùng Đông Phương Ngọc, năm vị kết đan trưởng lão đang giao chiến cũng bị chiến cục hấp dẫn. Bởi ánh sáng quá chói mắt khiến cho thế cục không có ai biết được nhưng trong lòng ai cũng hiểu một trong hai người kia có chuyện không hay tất sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ thế cục. Một Ngự Không sơ kì cùng năm kết đan tu sĩ dây dưa khiến Triệu Bình Chi vô lực xuất thủ giúp đỡ Hàn Ngọc Giao.

Triệu Bình Chi trong lòng đem Hàn Ngọc Giao mắng thành chó hơn một trăm lần. Đường đường Ngự Không cũng không đem một tiểu tử Kết đan đánh bại thì sao không lấy đậu hũ đập đầu chết đi cho rồi. Nhưng mà hắn cũng khiếp sợ Vũ Tôn không thôi, mới chỉ Kết đan đã đánh ngang tay với Ngự Không trung kì, vậy hắn là Ngự Không sơ ki chẳng phải đem bọn hắn bóp chết như kiến dễ dàng hay sao. Quả thực là quái thai mà.

Vũ Tôn cùng Hàn Ngọc Giao mồ hôi túa ra như mưa, cơ thể đã bắt đầu cảm thấy hư thoát.

- Đúng rồi, Mộc sinh Hỏa. Kim đan khác không làm được gì nhưng Mộc kim đan thì có thể.

Vũ Tôn đột nhiên trong lòng bừng tỉnh. Chút nữa hắn quên mất đạo lí này. Lập tức tâm thần điều động, mộc kim đan điên cuồng xoay tròn phun ra mộc chi lực dung nhập vào quang minh cùng hỏa chi lực. Hỏa diễm vốn đã đạt tới cực hạn như lửa thêm dầu, điên cuồng tăng lên uy lực.

- Không tốt. Chuyện gì xảy ra.

Hàn Ngọc Giao cảm nhận được nhiệt độ kinh khủng đột nhiên tăng mạnh sợ hãi kêu lên. Khắp người hắn đã bị quang minh cùng hỏa lực nướng ẩn ẩn có mùi khét lẹt bốc ra, nếu như tiếp tục tăng thêm nhiệt độ hắn nhất định xong đời.

Vũ Tôn đã bắt đầu choáng váng, ý thức có chút mơ hồ. Hắn dường như chỉ dựa vào chút ý chí cầu sinh để có thể đứng vững dây dưa với Hàn Ngọc Giao.

- Rắc … rắc … rắc …

Đột nhiên những tiếng rắc nhỏ không ngừng vang lên. Quang minh cùng hỏa chi lực lúc này đã thu nhỏ tới mức chỉ còn phạm vi bao quanh hai người Vũ Tôn cùng với Hàn Ngọc Giao. Hàn Ngọc Giao miệng máu tươi tràn ra, nguyên lực tán loạn không thể duy trì bảo hộ thân thể khiến hỏa diễm như thấy mồi ngon đem hắn nuốt trọn. Quang minh cũng vì vậy mạnh mẽ thẩm thấu vào thân thể hắn điên cuồng hủy diệt. Hai đạo đao mang không còn nguyên lực duy trì lập tức ảm đạm rồi nhanh chóng bị quang minh lực nghiền nát. Chỉ chớp mắt Hàn Ngọc Giao thân thể đã bốc mùi khét lẹt. Hắn dùng chút sức lực cuối cùng rú lên thê thảm. Da dẻ hắn nhanh chóng chuyển sang màu đen sau đó rơi lả tả xuống đất, sinh cơ cứ như vậy tiêu biến.

Nháy mắt, một vị Ngự Không cao thủ biến thành cặn bã.