Chương 252: Nghĩa Địa??? Ma cây???
Từ trên thân cây kia, những chỗ vỏ cây bị phá hủy từng giọt nước đỏ lòm, sặc mùi tanh tưởi liên tục tuôn ra, ngày một mãnh liệt.
Mùi tanh của máu bốc lên nồng nặc, làm tâm thần người khác muốn hoảng sợ.
Vũ Tôn linh cảm báo động mãnh liệt, hắn cũng mặc kệ bại lộ hay không từ trên thân cây lao xuống bỏ chạy.
Tên Ma Pháp sư Thổ hệ vẫn chưa hiểu gì xảy ra, ngẩng đầu nhìn lên tên Ma Pháp sư Kim hệ định nói gì đó chợt kinh hãi. Một phần khuôn mặt tên đồng bạn của hắn đang bị một thứ chất lỏng như máu bám lấy. Hắn lúc này mới hoảng hồn đưa tay lau áo của mình rồi giơ tới trước mặt.
Đỏ, tanh tưởi …
Máu, chắc chắn là máu. Tại sao lại có máu ở đây.
- Coi chừng …
Hắn đột nhiên hét lên. Vô thanh vô tức một tảng đất vậy mà bỗng nhiên trồi hẳn lên, khiến tên Ma Pháp sư Kim hệ vấp phải ngã nhào. Hai thân ảnh chật vật lăn lộn dưới đất.
- Ầm … ầm …
Liên miên không dứt những tiếng động quỉ dị vang lên, xung quanh bọn hắn ngay sau đó cũng mọc lên rất nhiều mô đất giống như vậy. Hai tên đứng dậy kinh hãi dựa vào nhau giơ đèn lên nhìn xung quanh. Bọn hắn, thật giống như đứng giữa một mộ địa.
Những mô đất kia chính là những nấm mộ nguyên vẹn.
- Kéc…kéc ….kéc ….
Âm thanh rợn người không biết từ đâu vang lên. Lập tức một màn sương màu đỏ dưới đất phun ra, nhanh chóng bao lấy đám mộ kia, tạo thành một vòng tròn lớn.
Nói thì lâu nhưng mọi thứ diễn ra rất nhanh, chỉ vài hơi thở mọi thứ đã diễn ra.
Hai tên càng kinh hồn táng đảm, điên cuồng bỏ chạy. Không riêng bọn hắn, Vũ Tôn cách đó không xa cũng toàn lực thúc giục nguyên lực điên cuồng lao ra. Nhưng khiến cho bọn hắn tuyệt vọng là lao vào đám sương màu đỏ kia lập tức như lạc vào một mê cung, chạy kiểu gì chỉ chốc lát sau lại quay lại đúng chỗ cũ.
- Chuyện này là sao? Đây là cái quỉ quái gì vậy?
Tên Ma Pháp sư Kim hệ điên cuồng như mất đi lí trí gầm lên.
- Ngươi còn hỏi ta. Không phải tại ngươi mà ra sao? Nếu không tại vì ngươi muốn trộm tấm bản đồ kia thì giờ chúng ta đâu như thế này.
Tên Ma Pháp sư Thổ hệ cũng nổi giận quát. Hai tên bọn chúng trong ánh mắt đang xuất hiện những chấm đỏ, liên tục lan rộng ra.
Hai tu sĩ đều là Ma Pháp sư tam phẩm vậy mà bị dọa phát điên đủ để hiểu chuyện này kinh khủng tới mức nào.
Vũ Tôn cảm thấy cơ thể bất thường, nhưng hắn chưa kịp làm gì thì đột nhiên cảm giác đó biến mất. Hắn lập tức nhảy lên một thân cây, muốn từ trên đó lao ra thì phát hiện ra vậy mà đám sương đỏ kia đã bao phủ cả trên bầu trời, giống như một chiếc lồng giam.
Hắn cắn răng tìm một vị trí an toàn trên cây ngồi xuống, cơ thể tiến vào trạng thái đề phòng cực hạn. Nếu có gì bất thường, hắn sẽ hóa thân Tiểu thiên sứ bằng mọi giá rời khỏi đây. Hắn đưa mắt đảo qua, vậy mà có bốn mươi chín "ngôi mộ" bên trong vòng sương này.
- Rắc …
Tiếng đất đá vỡ vụng xuất hiện. Từng ngôi mộ đang không ngừng nứt đôi. Từ bên trong giống như có thứ gì đó muốn chui ra.
- Rút cục nơi này là chỗ quỉ gì.
Một bàn tay khô quắt, đen xì bất ngờ từ trong một ngôi mộ kì lạ kia đột nhiên thò ra, túm lấy chân tên Ma Pháp sư kim hệ như muốn lôi hắn xuống.
- A … không … Đáng chết, buông ta ra.
Ma Pháp sư Kim hệ sợ hãi gầm lên, Kim nguyên tố điên cuồng hướng bàn tay kia tấn công. Tên Ma Pháp sư Thổ hệ cũng toàn lực thúc giục tấn công nó. Rất vất vả bàn tay khô quắt kia mới không cam lòng đem chân Ma Pháp sư kim hệ thả ra.
Toàn bộ mọi thứ đều bị Vũ Tôn trông thấy. Bốn mươi chín cánh tay khô quắt từ bốn mươi chín ngôi mộ giơ lên, tay liên tục huy động, bám vào một bên mộ bị tách như muốn chui lên.
- Ma, ma … Ma đội mồ sống dậy. Không, không, chuyện này không thể nào.
Ma Pháp sư Kim hệ thực sự bị dọa điên rồi. Bản năng sinh tồn trong hắn trỗi dậy, không ngừng đem huyết vụ kia muốn thổi bay nhưng chúng cứ như vô hình, không gì có thể phá hủy được.
- Ầm … ầm …
Trong ánh mắt tuyệt vọng của hai tên, thân cây bị Ma Pháp sư Kim hệ tấn công vậy mà khẽ nhúc nhích. Sau đó những chiếc rễ của nó bị cắt ra như được triệu hoán, tự động nối liền lại như chưa có chuyện gì.
Thân cây rung động dữ dôi, từng chiếc rễ khổng lồ từ dưới đất chui ra. Cái cây như một người đang di chuyển, càng ngày càng tới gần bọn hắn. Giữa thân cây một khuôn mặt quái dị hiện ra. Cái miệng khổng lồ há rộng, hai hốc mắt đen kịt như mực.
- Ma... ma cây...
Vũ Tôn như bị dọa lông tơ dựng đứng. Cái cây kia không những phun ra máu vậy mà còn biết di chuyển. Hắn đang xem chuyện quái gì vậy.
- Phốc…
Một chiếc rễ cây bất ngờ ở phía sau đâm qua ngực tên Ma Pháp sư Kim hệ. Hắn lập tức hét lên thê thảm sau đó vung tay, đem chiếc rễ Miệng hắn phun ra một ngụm máu lớn, thân thể lảo đảo.
Rễ cây bị phá hủy, cái cây ma như bị chọc giận. Lập tức hàng chục chiếc rễ ầm ầm mọc lên hướng hai tên điên cuồng hướng tới hai tên Ma Pháp sư tấn công.
Cũng may vừa mới ăn trái đắng, bọn hắn đã có chút thời gian chuẩn bị. Rễ cây liên tục bị chặt đứt hoặc nghiền nát lả tả rơi xuống. Nhưng mà đám rễ kia như có ma ám, chỉ cần rơi xuống đất liền tự động nối lại.
Liên miên không dứt, như vô tận ngày càng nhiều rễ cây đem bao kín bọn hắn mặc cho hai tên cố gắng thế nào cũng không phá hủy hết. Trên người mỗi tên đã có không ít vết thương loang lổ.
- Không được, cứ như vậy chúng ta sẽ kiệt sức mà chết. Toàn lực phá hủy cái thứ quỉ quái kia mới có hi vọng.
Tên Ma pháp sư Thổ hệ vừa đem rễ cây phá hủy vừa nói.
Ma Pháp sư Kim hệ kia cũng gật đầu. Chưa bao giờ hắn khuất nhục như thế. Đường đường hai Ma Pháp sư tam phẩm bị một cái cây hành hạ muốn chết, bất kể ai nghe chắc chắn sẽ ôm bụng cười tới chết.
Lập tức cả hai toàn lực phá vòng vây rễ cây, ầm ầm hướng thân cây tấn công.
Kim hệ nguyên tố, thổ hệ nguyên tố bao trùm như mưa lao đến nhưng cái cây như có linh trí, từng tầng rễ cây liên miên mọc lên chắn trước thân cây ngăn cản uy lực hợp lại của hai gã Ma pháp sư.
Rễ cây tuy cứng rắn nhưng cũng không chống đỡ được lâu, lập tức toàn bộ bị nghiền nát thành bột trước thế công của Kim cùng Thổ.
- Ầm …
Thân cây trúng ma pháp lập tức vang lên một tiếng nổ lớn. Từng tảng vỏ cây cùng với gỗ vụn văng tung tóe nhưng khiến người ta tuyệt vọng đó là hai đòn tấn công vậy mà chỉ khiến nó bị hủy hoại một góc nhỏ. So với cả cái cây thì không thấm tháp vào đâu.
- Rít …
Từ trong miệng cái cây một tiếng thét bén nhọn vang lên nhiếp hết tâm trí người khác, lá cây của nó rụng lả tả xuống nhưng không chạm đất mà lơ lửng trong không trung. Từng chiếc lá tỏa ra hàn khí lạnh lẽo như trăm ngàn mũi dao điên cuồng tấn công hai tên Ma Pháp sư.
Ánh mắt của bọn hắn có chút tuyệt vọng. Đánh như vậy thì đánh kiểu gì. Rút cục cái cây ma quỉ kia tại sao lại đụng đúng hai tên bọn hắn.
Ma lực lấp lóe, hai tên không dám đón đỡ lập tức tạo thành hai vòng tròn như hai cái khiên lớn đem cơ thể bao phủ ngăn cản cơn mưa lá tấn công.
- Cạch … cạch … cạch …
Liên miên không ngừng lá đụng vào vòng bảo hộ của bọn hắn. Tuy lực tấn công của nó không phải là quá mạnh nhưng lá cây nhiều lắm, tầng này chưa hết tầng khác đã xuất hiện.
Mặc dù hai tên Ma Pháp sư cố gắng chống đỡ nhưng trên mặt đã toát ra mệt mỏi. Bọn hắn đem không ít nguyên lực chống đỡ đám rễ cây rồi bây giờ là lá cây, trên cơ thể máu huyết lại vẫn không ngừng chảy ra khiến nguyên lực trong thân thể nhanh chóng tiêu sạch.
- Ầm …ầm … ầm…
Từ dưới đất tiếng vang lại xuất hiện. Một lần nữa rễ cây to như đầu người lại mọc lên cùng lá cây không ngừng công kích, muốn đem vòng bảo vệ ma pháp phá hủy.
- Rắc …
Vài tiếng nứt vỡ xuất hiện. Rút cục vòng bảo vệ của bọn chúng cũng có dấu hiệu bị phá vỡ.
Vũ Tôn đang âm thầm quan sát đột nhiên cảm giác có thứ gì đó xuất hiện phía sau. Hắn lập tức triệu hoán cả ba viên hồn hoàn, tay chém xuống.
- Phụt …
Một tảng rễ cây lớn hơn cả người hắn bị cắt làm đôi. Nhưng ngay sau đó liên tục mười mấy cái rễ cây lớn hơn cả cái bị chặt phá đất chui lên đâm thẳng vào hắn.
- Băng phong …
Tử hồn hoàn lóe lên, xoay tròn phun ra một luồng băng sương đem toàn bộ rễ cây đông cứng. Chân Vũ Tôn đạp xuống, từng cái lập tức vỡ vụn rơi xuống đất, bên ngoài vẫn bị một tầng băng mỏng bao phủ.
Vũ Tôn thân ảnh như lưu tinh hướng hai tên Ma Pháp sư nhảy tới, hai tay vung lên lia lịa. Lập tức đám rễ cây cùng với lá cây đang tấn công bọn hắn toàn bộ đình trệ. Hắn nắm tay lại thành quyền nện xuống. Một luồng lực đạo mạnh mẽ đem toàn bộ mọi thứ ma quỉ kia chấn nát.
Mặc dù không muốn nhưng hắn bắt buộc phải ra tay cứu hai tên Ma Pháp sư. Nơi này vô cùng quỉ quái. Từ một cái cây có mặt người biết tấn công cho tới bốn mươi chín nấm mồ có bốn chín bàn tay khô quắt, đen ngòm đang tìm cách bò ra khỏi mộ khiến cho hắn hãi hùng. Nếu không muốn bộc lộ Tiểu thiên sứ thì đành phải hợp sức cùng hai thằng kia.
Hơn nữa, hắn càng tò mò cái thứ trong chiếc hộp bọn chúng trộm của Chu lão đại hơn. Rút cục đó là cái gì mà lại dẫn tới nơi đây.
Từng luồng nghi vấn không ngừng xuất hiện trong đầu hắn. Chuyện này có quan hệ gì tới điểm kì lạ của Hắc ám sâm lâm không?