Chương 3: Trí giả mới và biện pháp

Vô Hạn Vô Hạn

Chương 3: Trí giả mới và biện pháp

Lúc Zero về đến đã là cuối buổi chiều. Mọi người trong lúc chờ đợi cũng chỉ uống một chút trà xanh 0 độ. Không ai dám bỏ xuống một chút cảnh giác vì nếu đã xem qua The Grude đều biết Kayako tấn công không màng đến ngày và đêm.
Nhìn thấy Zero trở lại, người đầu tiên lên tiếng là Trương Kiệt:
- Mẹ kiếp, ta còn tưởng tên tiểu tử nhà ngươi cuỗm vàng trốn mất rồi chứ? Ha ha ha, thế nào, bán được bao nhiêu tiền?
- Vàng nguyên chất 100%, đây là thẻ tín dụng, mỗi người 1 thẻ, mật mã là 123456, có…
Trịnh Xá nhận lấy tấm thẻ cười nói:
- Nói chuyện này làm gì? Việc ngươi làm chẳng lẽ ta còn không yên tâm sao? Số tiền này đủ để chúng ta sử dụng trong bảy ngày là được rồi, sống không mang đi được, chết cũng chẳng đưa theo được, cuối cùng cũng không thể đem chỗ tiền này về Chủ Thần không gian a, ha ha ha...
Hai khối rubic bằng vàng, đã dư dả cho mười người hưởng thụ trong bảy ngày. Lúc lên xe, ba cô gái đều lên chiếc của Nhân, Trương Kiệt và 2 sinh viên kia một xe, tổ ba thanh niên nhiệt huyết Trịnh Xá, Zero, Tề Đằng Nhất một xe, sáu người lên xe mà phóng ánh mắt hình viên đạn đến Nhân.
Chiêm Lam: Ta muốn giúp tiểu đệ đệ nha!!
Minh Yên Vy: Ta cũng vậy nha!!
Anh Không; im lặng, mở cửa, vào xe, đóng cửa.
Bỏ qua chuyện trên xe Trịnh Xá, quay lại với xe của nhân vật chính.
- Này, tại sao cậu lại bị tai nạn vậy- Chiêm Lam hỏi, có vẻ lòng hiếu kì của một người phụ nữ nổi lên. Minh Yên Vy cũng tỏ vẻ quan tâm, Anh Không cũng hơi ngừng đọc sách.
- Là một lần cứu người, 2 mạng sống, nhưng cái giá phải trả là đôi chân của em.
- Vậy ư? – Chiêm Lam có vẻ như muốn hỏi gì đó nữa, nhưng lại thôi.
Nhân lấy ra một tấm bản đồ du lịch:
- Theo em, có lẽ chúng ta sẽ ở tại khách sạn Dương Quang, cách nó hai con phố sẽ có một tiệm quần áo, chị Yên Vi đi với em không?
- Sao đệ biết vậy? Ủa, tấm bản đồ? –Lên tiếng vẫn là Chiêm Lam
- Loại khách sạn này đúng là thích hợp nhất với tình trạng của chúng ta hiện tại, nơi bốn phía xung quanh địa hình phức tạp là đáng sợ nhất, nếu như bị tập kích rất có thể đến cả đường trốn cũng không có... Chỗ đó có đường bao quanh, cũng thích hợp để chúng ta lái xe rời đi, em chắc chắn Trịnh Xá nghĩ như vậy, điều này đúng mà cũng là sai lầm. Còn bản đồ sao? Trên xe taxi nào cũng có mà.
- Được rồi, tiểu đệ đệ nha. Phải bảo vệ tỷ nha.- Bây giờ Yên Vi mới lên tiếng.
- Mà tại sao lại nói suy nghĩ của Trịnh Xá là sai? – Chiêm Lam vẫn chưa dừng lại.
- Vì chúng ta chưa biết phương pháp công kích và đặc tính của Kayako. Liệu nó có mạnh lên khi ở nơi đông người không? Liệu nó có thể hấp thụ linh hồn người chết như một số ma quái trong truyện Nhật Bản không? Lựa chọn của Trịnh Xá, nghe thì hợp lý, nhưng cũng đang có một phần đánh cược.
- Vậy sao.
Dù nói vậy nhưng Chiêm Lam vẫn cảm thấy vui mừng, " Có vẻ lại có them nhân tài thay thế Sở Hiên rồi đây."
Đến khách sạn, đúng như Nhân dự đoán, Dương Quang.
Theo tình tiết trong phim lúc này tựa hồ đã gần mùa du lịch, phần lớn phòng đã có người thuê, mấy phòng còn trống thì lại không cùng tầng, chỉ có một phòng tổng thống là mọi người có thể cùng ở được.
Triệu Anh Không lập tức nói:
- Ta không muốn ở cùng người khác, để ta một mình ở tầng dưới, phải có máy tính cá nhân.
Tất cả mọi người ngạc nhiên nhìn về phía nàng, Trịnh Xá lập tức nói:
- Mọi người chúng ta ở cùng một chỗ không tốt sao? Như vậy có thể hỗ trợ lẫn nhau.
Triệu Anh Không bỏ sách xuống lạnh lùng nói:
- Ta không muốn ở cùng chỗ với mấy cục nợ. Ta cảm thấy người lúc trước nói rất chính xác, ba tập phim The Grudge ta cũng đã xem qua, loại nguyền rủa này không phải nhiều người là có thể chống cự được, so với việc bị liên lụy khi các ngươi bị chú oán giết chết, không bằng ở một mình càng dễ chạy một chút.
- Chắc em cũng vậy rồi. Em không muốn liên lụy người khác.
- Ngay cả cậu….
Trịnh Xá thở dài không nói nữa, thương lượng một chút với những người còn lại, quyết định cuối cùng không ngờ là phần lớn đều hy vọng có thể chia ra vài người một tổ mà không phải tất cả ở trong một phòng lớn, như vậy vừa có thể hỗ trợ lẫn nhau mà cũng sẽ không bị liên lụy quá nhiều khi chú oán giết tới.
Ba cô gái tự nhiên là chia thành một tổ, vì Triệu Anh Không cường hành yêu cầu phải được ở một mình nên Chiêm Lam cũng không còn cách nào khác là ở cùng với nữ tử xinh đẹp Minh Yên Vi, nhưng bất ngờ là Anh Không lại gọi Nhân vào ở chung phòng, lý do là: " Nhân là một hacker, có lẽ sẽ kiếm được vài thông tin hữu ích."
Một đêm bình tĩnh không có chuyện gì, trưa ngày hôm sau tất cả mọi người đều có vẻ ngái ngủ tập trung tại phòng Trịnh Xá. Thực sự ngoài ba người Triệu Anh Không, Nhân Zero ra, những người còn lại đều đến rạng sáng mới hoàn toàn ngủ, Nhân thì quá hưng phấn cho ngày mai nên không cảm giác mệt mỏi, nửa đêm xung quanh tối đen, ngoại trừ sát thủ tâm lý kiên định, ai mà dám ngủ trong hoàn cảnh như vậy a.
- Tốt lắm, xem ra mọi người đều không việc gì, hôm nay đã là ngày thứ hai rồi, chỉ cần kiên trì đến hết ngày thứ bảy là cúng ta có thể sống sót trở về Chủ Thần không gian.
Trịnh Xá xoa xoa hai tròng mắt thâm quầng, hắn vừa uống cà phê lon ướp lạnh vừa nói.
-Không có việc gì? Chưa chắc đâu.
Triệu Anh Không bỏ sách xuống, nàng cười lạnh, ý tứ đã rất rõ rang. Nhân tiếp lời ngay:
-Sáng sớm nay em và Anh Không xâm nhập vào trang web cảnh sát thành phố phát hiện hai vụ án giết người. Đại khái khoảng rạng sáng nay, cảnh sát phát hiện được tại công viên cách chỗ chúng ta không xa hai thi thể, nội tạng trong một thi thể hoàn toàn biến mất, khuôn mặt bị vặn vẹo đến cực độ, người còn lại bị dây điện xuyên qua bụng, nhưng điều kỳ quái là trên đường dây điện hoàn toàn không có hư hỏng gì. Cảnh sát thành phố đều đã được huy động, nhưng bọn họ lại phát hiện hai người kia hoàn toàn không có giấy tờ gì chứng minh thân phận. Nghe nói người dân sống quanh đó thông báo, trước đó họ từng thấy hai người này ở cùng với bảy người khác. Điều bất ngờ là cao tầng lại khá im ắng trong việc xử lý vụ này. Xin lỗi vì mới sáng sớm mà đã là tin buồn. Nhưng thông qua điều này, giả thiết lời các anh nói là đúng, thì chúng ta chắc chắn sẽ chết vào ngày thứ bảy nếu không có giải pháp.
Mọi người nhất thời sắc mặt đại biến, trong đó còn có mấy người run bắn cả lên, chết thực ra không đáng sợ, cái đáng sợ thật sự là sắp phải chết mà không biết sẽ chết thế nào, việc này làm mọi người đều không thể chịu đựng nổi.
-Tại sao lại nói như vậy? – Chiêm Lam lên tiếng. Trinh Xá muốn nói gì nhưng lại nhận được một cái ra hiệu im lặng.
-Theo em nhớ, khi chúng ta tách ra, đoàn chúng ta là mười người, một cặp hai người, một nhóm bảy người và một thanh niên đi một mình cũng là thâm niên như các người, đúng không? Nếu là Kayako tấn công theo nhân số, người đi một mình đã chết từ tối hôm qua, nhưng lại là 2 người chết vào sáng nay, vậy có thể đoán là nó sẽ tấn công theo mức độ sức mạnh của các nhóm, nhóm ta sẽ là nhóm cuối cùng. Lại một giả thuyết nữa, tại sao nó không tấn công lúc chúng ta vừa ra khỏi căn nhà hay vào sớm hơn để hiệu suất cao hơn? Chỉ có thể nói lên một điều là, nó chưa đủ mạnh, chưa đủ để giết chúng ta, vậy sẽ đưa ra một khả năng vô cùng kinh khủng, nó sẽ mạnh lên theo thời gian và theo số người nó giết, và thứ chúng ta đối mặt, sẽ là một Kayako siêu mạnh.
Nghe đến đây, bọn người Trịnh Xá đã ngây ra. Con bà nó, lại một cái Sở Hiên.
-Vậy có cách nào để thoát chết không? Mở miệng đầu tiên lại là Trịnh Xá, nhân tài như thế này đoàn đội của hắn rất cần, ít nhất là như vậy.
-Có hai cách, tiêu diệt chú oán trước khi nó mạnh lên, hoặc là tiêu diệt những người còn lại, buộc nó phải tấn công chúng ta trong tình trạng chưa đủ mạnh. Sống sót bảy ngày, đây là một mẹo chơi chữ, Kayako có thể hồi sinh. Không, có lẽ vẫn còn một cách.. Nhân tỏ vẻ đắn đo.
-Cách gì? Mọi người nhao nhao hỏi, ai cũng không muốn đối mặt Chú Oán. Nhưng đáp án lại là
- Tiêu diệt căn nguyên của nó!