Chương 8: Lòng người (Trung Quốc) tăm tối

Vô Hạn Vô Hạn

Chương 8: Lòng người (Trung Quốc) tăm tối

Nhân đang di chuyển tới phòng khách, nơi bọn Trương Kiệt đang trong ca trực, khá trùng hợp, ngồi ở đó cũng có Trịnh Xá.
- Mọi người uống một chút chứ?- Theo hướng tay Nhân chỉ, một khay cà phê bay từ từ vào phòng. Mùi cà phê thơm và mùi một ít cà phê rang sẽ làm bay đi mùi thuốc lá, tuy không hôi nhưng vẫn khá khó chịu với cậu, trong phòng.
- Chưa đi ngủ sao nhóc con?- Trương Kiệt hỏi
- Anh Trịnh Xá cũng vậy mà? Từ ngày sau tai nạn, em vẫn rất ít ngủ.
Trương Kiệt lại nhìn Nhân với một ánh mắt khá thú vị:
- Năng lực của cậu, thật tiện dụng nhỉ, chắc phải về Chủ Thần hoái đoán một phát đem đi trang bức.. Ha ha.
- Cũng không toàn năng vậy đâu.- Nhân đáp.- Mỗi lần em chỉ nâng được tối đa khoảng sáu mươi ký, có một lần em thử nâng bản thân mình lên, em chỉ sáu lăm, vậy mà đã bị hôn mê hai ngày, may mà có thể giải thích là do bị hậu chứng của tai nạn.
Đến lúc này Trịnh Xá mới hỏi:
- Này Nhân, cậu có thực sự muốn trở thành đồng đội của chúng ta không?
Lúc này, Nhân hơi ngập ngừng. Nhận ra bầu không khí trong phòng hơi nặng nề, Zero đang lập tức muốn nói gì nhưng Trịnh Xá ngăn lại, anh nhìn chằm chằm vào Nhân, đợi một câu trả lời.
- Có thể, nhưng bây giờ còn chưa phải lúc, em chỉ xem anh như một đội trưởng, chứ chưa phải đội trưởng. Đến lúc nào đó, chúng ta sẽ là đồng đội, được chứ?.
Khi nghe câu đáp của Nhân, con ngươi Trương Kiệt hơi co lại một chút, nhưng không ai để ý.
Cả bốn người đàn ông lúc này đều hơi im lặng. Zero là người phá tan sự yên tĩnh:
- Tại sao ngươi lại bị thương? Trên tay Triệu Anh Không có lưỡi dao sao?
Nói tới đây Trương Kiệt cũng cảm thấy hứng thú, trước đó khi Trịnh Xá cùng Tiệu Anh Không chiến đấu, thời gian mặc dù ngắn, nhưng Trịnh Xá rõ ràng đã bị cắt đứt mạch máu trên cổ tay, cũng không biết là thể chất của hắn tốt đến kinh người, hay bởi vì hắn có huyết thống huyết tộc, miệng vết thương phun máu khép lại rất nhanh, chỉ có một vết thịt mới sinh nho nhỏ trắng mịn, thoạt nhìn giống như bị lưỡi dao trực tiếp cắt qua.
Trịnh Xá dựng cổ tay lên, cười khổ nói:
- Các ngươi có tin được không? Sắt thép đánh vào cũng không làm rách da ta được, -nhưng nàng lại chỉ cần dùng móng tay cắt qua, thật sự là chỉ cần dùng móng tay a, chẳng lẽ móng tay của một tiểu cô nương mười sáu tuổi so với sắt thép còn cứng rắn hơn sao?
- Anh Không thuộc về một gia tộc thích khách. – Nhân trả lời.
Zero lộ ra một biểu tình quả nhiên là thế, rồi tỏ ý muốn Nhân nói tiếp. Cậu cũng không dài dòng, chậm rãi giải thích:
- Nghề sát thủ, vẫn tồn tại từ xưa đến nay, vô luận là Châu Á hay Châu Âu, sát thủ tốt nhất chính là thích khách, có thân thủ tuyệt vời cùng nội tâm băng lãnh tàn khốc, tay không cũng đủ để dễ dàng giết chết người bình thường. Loại thích khách này vẫn nắm giữ một vài phương pháp tu luyện tàn khốc kích thích tiềm năng của con người, bọn họ so với người bình thường thì cường hãn hơn rất nhiều... Nhưng theo sự tiến bộ của khoa học kĩ thuật, sau khí súng đạn xuất hiện, thích khách bắt đầu dần dần mai một, bởi vì sát thủ thuần thục súng ống bắt đầu xuất hiện. Hiện tượng này càng đến thời hiện đại càng rõ ràng, vô luận một thích khách thân thủ tốt đến bao nhiêu, cũng đánh không lại một viên đạn súng ngắm nho nhỏ từ xa bắn tới, cho nên thích khách chân chính về cơ bản đã hoàn toàn biến mất.
Nghỉ một chút cho Trương Kiệt và Zero tiêu hóa thông tin, Nhân tiếp tục:
- Hiện nay trên thế giới chỉ còn hai cái gia tộc thích khách, chân chính mà nói chỉ còn một cái, một nửa đang biến mất dần ở Châu Á, gia tộc ở Châu Âu đã dần lụn bại do sự phản bội của một thành viên, cũng chỉ còn một nửa. Trong đó các loại kĩ xảo thích khách cùng những phương pháp tu luyện tàn khốc chưa từng thất truyền. Anh Không rất có thể là thành viên nội bộ của gia tộc ở Châu Á còn sót lại.
Trịnh Xá bắt đầu nhớ lại, khi đó Anh Không cũng đã bắt đầu mở DNA cấp một sau đó chỉ đổ vài giọt mồ hôi, huấn luyện phải tàn khốc đến chừng nào, nên biết hắn với cường độ cơ thể gấp ba, bốn lần người bình thường mà sau khi kết thúc trạng thái vẫn cảm thấy như kiến gặm xương.
(Bỏ qua cảnh nóng trong phòng Chiêm Lam, Yên Vi và Anh Không, tác giả không nghĩ sẽ viết tốt hơn lão Z mà coppy paste sẽ chán nên thôi)
Cả bốn người lại nói chuyện tầm phào gì đó một chút rồi chuyển ca trực cho Chiêm Lam và Trịnh Xá.
Khi người của tổ thứ tư đến giờ trông coi, bình cà phê Nhân chuẩn bị vẫn còn một nửa. Ba người uống xong đều tinh thần sảng khoái (tập trung trí tuệ, Cool Air, nghi vấn Z đạo văn:))). Tề Đằng Nhất thì ngồi nghiên cứu kinh phật còn Thuân Chúng Đình thì vẫy đuôi bu quanh Yên Vi.
"Cốp."
Tề Đằng Nhất chỉ cảm thấy đầu đau xót, trước khi bất tỉnh, hắn thấy gương mặt của hai người, Thuân Chúng Đình và một kẻ xa lạ, biểu hiện vô cùng dữ tợn.
Thuân Chúng Đình nhẹ nhàng thả chiếc gạt tàn dính máu xuống, hắn cùng Lục Nhân Giáp sắc mặt tái nhợt cầm lấy kinh phật, vẻ mặt hai người lẫn lộn giữa dữ tợn, điên cuồng, còn có một loại an ủi như giải thoát. Đúng, là Lục Nhân Giáp, kẻ đã không xuất hiện cùng với hai tên quần chúng còn lại, hoa hoa lệ lệ lên tràng.
- Đám ngu ngốc này không biết được sự khủng bố của "thứ đó", đem kinh phật đặt ở trong đại sảnh này là có thể an toàn sao? Bọn chúng cứ chết hết đi... Đi thôi, con điếm kia sắp quay lại rồi.
- Vậy các ngươi có nguyện ý mang ta đi cùng không?
Một thanh âm vang lên làm hai người kinh hãi, Lục Nhân Giáp cầm súng lục chỉ về phía đó, nhưng lại nhìn thấy Minh Yên Vi đứng vào vách tường nhẹ nhàng kéo váy lên, nàng vốn đang mặc bộ nội y gợi cảm, vừa kéo váy bên, càng lộ ra cặp đùi thon dài gợi cảm, vưu vật này cười nhẹ, chậm rãi đi về phía hai người.
- Ta cũng không muốn chết, vậy có thể mang ta đi cùng không? Sau này đều phải dựa vào các ngươi đó...
Trịnh Xá ngủ rất ngon, nhưng hắn lại thấy càng lúc càng lạnh lẽo, cơn lạnh chung quanh như đang nuốt chửng lấy hắn. Giật mình tỉnh dậy làm thức giấc cả Trương Kiệt và Zero, hắn nghe thấy tiếng hét của Chiêm Lam.
- Trịnh Xá! Nhanh lên a, xảy ra chuyện rồi! Kinh phật đã bị tên sinh viên kia trộm mất rồi!
Ba người Trịnh Xá không còn buồn ngủ chút nào, bọn họ vội vàng đi vào trong đại sảnh, nhưng chỉ thấy Tề Đằng Nhất ôm đầu ngồi đó sắc mặt tái nhợt, sau gáy hắn vết máu loang lổ. Nhìn lại Minh Yên Vi cùng Thuân Chúng Đình, đến cả kinh phật cũng mất tăm, ai cũng có thể biết ở đây cuối cùng sẽ có chuyện gì xảy ra.
Chiêm Lam vội vàng nói:
- Yên Vi tỷ không liên quan, chị ấy để lại đồng hồ báo thức và lời nhắn nguy hiểm, Thuân Chúng Đình còn có một tên đồng bọn khác, lúc chúng ta chạy đến xem thì đã như thế này rồi.
Trịnh Xá kiểm gia hai lon cà phê lạnh, sắc mặt xanh mét nói:
- Đừng hoảng hốt, bọn họ chưa đi xa, phỏng chừng mới ra khỏi khách sạn thôi, chúng ta lập tức đuổi theo vẫn còn kịp... Zero, khẩu súng ngắm i-on Gauss của ngươi của vẫn để trong ba lô quân dụng phải không?
Zero hơi sửng sốt nói:
- Đúng vậy, vẫn để trong ba lô, nhưng vì đạn súng ngắm Gauss và linh loại đạn súng ngắm Gauss đều rất quý giá, ta chỉ hoán đổi mỗi loại năm viên... Ý ngươi là?
- Từ chỗ này lên tầng thượng mất khoảng một hai phút, so với chùng ta xuống lầu tìm kiếm bọn họ thì nhanh hơn nhiều. Ngươi lên lầu tìm bọn họ sau đó dùng máy liên lạc liên hệ với chúng ta... sau đó bắn đứt hai chân! Chiêm Lam, đi gọi Anh Không và Nhân, kêu bọn họ hỗ trợ. Ta sẽ tự mình cắt cụt tay chúng!.
- Không cần, chúng ta ở đây. – Vừa lúc Nhân và Anh Không cũng đi xuống.
Đoàn người cấp tốc khởi hành, Chiêm Lam phụ trách bảo vệ Sniper Zero; Anh Không, Nhân, Trịnh xá và Trương Kiệt nhanh chóng xuống tầng trệt.
- Đã phát hiện bọn họ, tại lối vào khu giải trí, bọn họ đang ở chỗ máy rút tiền tự động lấy tiền, kinh phật đang trong tay Thuân Chúng Đình, từ chỗ các ngươi chạy sang bên trái, ước chừng 30 giây sau có thể đuổi kịp bọn họ, 20 giây sau ta sẽ bắt đầu ngắm bắn.. Trịnh Xá, tốc chiến tốc thắng, phải đoạt kinh phật về trước cảnh sát tới.
-...Được!
Bốn người chạy thẳng ra đường, Trịnh Xá vừa chạy vừa hỏi Anh Không:
- Triệu Anh Không, có biện pháp nào để bọn họ không thể tiết lộ tung tích của chúng ta với cảnh sát không?
Triệu Anh Không hơi ngẩn ra, nói:
- Giết chết bọn họ là được.
- Giết bọn họ sẽ bị trừ điểm.
Trịnh Xá nói:
- Có cách khác không? Sát thủ các ngươi nhất định có biện pháp khác phải không?
- Vậy rất đơn giản, chém đứt hai tay hai chân, chọc mù hai mắt, cắt lưỡi, chấn điếc hai tai. Nếu ngươi muốn đơn giản hơn nữa, có thể lấy ngâm châm đâm vào sống lưng, để bọn họ trực tiếp thành người thực vật là được... Muốn ta hỗ trợ không?
- Không!
Trịnh Xá yên lặng nói:
- Trách nhiệm của ta do ta tự gánh chịu...
Mọi người chạy tới, đã nhìn thấy máy rút tiền tự động phía trước, bên cạnh máy rút tiền tự động đúng là ba người Lục Nhân Giáp. Lục Nhân Giáp đang lấy tiền, Thuân Chúng Đình thì ôm khay sách nhìn về phía máy rút tiền tự động, chỉ có Minh Yên Vi đang mặc áo ngủ là trông thấy bốn người Trịnh Xá đang vọt tới, nàng không ngờ lại nhìn cả bốn người mỉm cười thản nhiên.
Bang!
Một tiếng vang lớn, chân trái Thuân Chúng Đình biến mất trong nháy mắt, một cỗ lực trùng kích khổng lồ đánh nát chân trái hắn thành thịt vụn. Uy lực của đạn súng ngắm Gauss thậm chí bắn vào chân hắn xong còn xuyên thẳng xuống đất, làm mặt đất lộ ra một hố sâu bằng miệng bát.
Sau khi tiếng súng vang lên, cả ba đều sửng sốt một chút, Lục Nhân Giáp phản ứng nhanh nhất, hắn xoay người bắt lấy Minh Yên Vi chắn trước người, khẩu súng lục trong tay dí chặt vào đầu nàng, mà bên cạnh bọn họ, Thuân Chúng Đình lăn ra đất điên cuồng kêu gào.
Lục Nhân Giáp vừa nhìn thấy ba người Trịnh Xá vọt tới, hắn lập tức lớn tiếng kêu lên:
- Đừng tới đây! Ai dám lại đây ta sẽ giết cô ta... Còn có kinh phật, Thuân Chúng Đình! Chỉ cần bọn họ còn dám tiến lên trước một bước, ngươi hãy vò nát kinh phật!
Bốn người Trịnh Xá lập tức dừng lại, lúc này chỉ cách ba người Lục Nhân giáp không tới năm mươi thước, Trịnh Xá lạnh lùng nói:
- Ta cũng không muốn nói nhiều, bỏ kinh phật lại, ta để các ngươi an toàn rời đi.
Thuân Chúng Đình ôm cái gãy chân vừa kêu gào vừa nói:
- Rời đi cái rắm! Các ngươi biết "thứ kia" kinh khủng đến thế nào không? Đã không có kinh phật chúng ta tốt hơn hết là tự sát còn thống khoái hơn. Mẹ kiếp, các ngươi tại sao phải đuổi theo? Tại sao không để chúng ta lấy kinh phật an toàn rời đi? Các ngươi lợi hại như vậy, tại sao không đem kinh phật tặng cho những người yếu nhược hơn các ngươi nhiều như chúng ta! Phi! Cái gì đem kinh phật đặt ở trong đại sảnh mỗi người cũng có thể tránh được a, rõ ràng chính là mấy tên tư thâm giả các ngươi muốn chiếm lấy nó, ta chửi cả nhà các ngươi!
Trịnh Xá trong lòng đã hận đến nghiến răng nghiến lợi, đây là lần đầu tiên hắn gặp loại nhân tính đáng ghê tởm như vậy, mặc dù trong sách, trên tivi vẫn thường xuyên xuất hiện, nhưng khi thực sự xuất hiện trước mắt hắn, loại rung rộng này quả thực không thể dùng lời để diễn tả...
"Thật sự... Sai lầm sao?"
Thuân Chúng đinh đang nói, một tiếng súng lại vang lên, vai và cánh tay đang ôm kinh phật của hắn rời ra, đoạn tay cụt và khay đựng kinh phật rơi xuống đất, thấy vậy, Trịnh Xá cùng Triệu Anh Không đồng thời lao tới.
Thuân Chúng Đình trong lòng tựa hồ đã sắt lại, hắn biết khẳng định là Zero ở chỗ nào đó ngắm bắn hắn, còn nhớ rõ lần đầu tiên giới thiệu, Zero có nói bản thân là tay súng bắn tỉa. Lập tức hắn không chần chừ, điên cuồng gào lên đem kinh phật ném ra giữa đường, cùng lúc hắn ném, cánh tay này cũng bị bắn cụt, nhưng kinh phật cũng không thể nghịch chuyển, rơi ra giữa đường, ba một tiếng thanh thúy vang lên, một cỗ xe chạy qua hung hăng chèn lên khay sách, mang theo kinh phật nát bấy bay tứ tán, trên mặt đất chỉ còn lại có điểm điểm kim sắc ánh nhập vào trong mắt mọi người.
- Không!
Trịnh Xá đã tức giận đến trợn rách khóe mắt, hắn giơ chủy thủ hung hăng bổ về phía Thuân Chúng Đình đang điên cuồng cười lớn, tê một tiếng, đầu lâu hung tợn của Thuân Chúng Đình đã bị chém bay ra xa, rơi giữa đường... bị xe cộ chạy qua ép thành thịt vụn.
"Giết chết thành viên một người, trừ điểm thưởng một nghìn điểm..."
Trong đầu Trịnh Xá vang lên thanh âm nghiêm túc hiếm thấy của Chủ Thần, hắn cũng mặc kệ không thèm nghe Chủ thần đến tột cùng là nói cái gì, chỉ đưa hai mắt đỏ ngầu nhìn về phía Lục Nhân Giáp.
Lục Nhân Giáp giờ phút này đã bị dọa đến tay chân nhũn ra, dưới đũng quần hắn không ngừng chảy ra chất lỏng màu vàng, đến khi hắn nhìn thấy Trịnh Xá lại nhìn về phía mình, gã sinh viên này cả người run như cầy sấy nói:
- Đừng, đừng giết ta, đừng giết ta, giết người không phải bị trừ một nghìn điểm sao? Đừng giết ta...
Bang!
Lại một tiếng vang thật lớn, Lục Nhân Giáp hai tay đều run rẩy, tay cầm súng lục lại càng run rẩy kịch liệt.
Cảnh tượng không giống như tất cả tưởng tượng, Yên Vi vẫn còn nguyên vẹn. Nhưng Trịnh Xá lại cảm thấy bất an mãnh liệt, hắn chỉ nghe một tiếng gầm trầm thấp: " Ngươi dám?".
Trịnh Xá còn chưa kịp có phản ứng gì, Triệu Anh Không đứng cạnh hắn đã vọt đi. Chỉ thấy tiểu cô nương này lao tới chỗ Lục Nhân Giáp, hai móng tay hoa lên, cánh tay cầm súng của Lục Nhân Giáp lập tức rời ra, sau đó là cánh tay còn lại và hai chân. Mặc kệ máu bắn lên người, cô bé này không hề chớp mắt, cuối cùng thật sự giống như đã nói với Trịnh Xá lúc trước, cắt cụt hai tay hai chân, cắt đứt lưỡi, chọc mù hai mắt, chấn điếc hai tai. Đến lúc này, Triệu Anh Không mới rung rung vết máu trên tay, chậm rãi đi về cạnh Trịnh Xá.
Yên Vi vẫn ngồi ngẩn người ở đó, đôi mắt cô nhìn chằm chằm về phía sau lưng đoàn đội, Nhân vẫn ngồi trên xe lăn, nhưng vẻ ngoài lại vô cùng dọa người, máu chảy ra từ mắt, mũi, miệng và cả lỗ tai.
- Vẫn còn sống.. Anh Không nói sau khi kiểm tra cho Nhân.- Cô bé dung chiếc khăn để sau xe lăn lau vết máu cho mình và cậu nhóc, rồi đẩy chiếc xe đi về hướng khách sạn.
Trịnh Xá yên lặng lấy thuốc cầm máu trong Nạp giới ra, xịt lên vết thương trên người Lục Nhân Giáp mấy cái. Tiếp đó, hắn lấy máy liên lạc nói với Zero:
- Zero, trên góc đường nếu có camera thì phiền ngươi phá giúp ta, còn nữa, tìm giúp chúng ta một chỗ có thể ẩn thân, chờ sau khi cảnh sát rời đi chúng ta sẽ tìm lúc quay về.
-... Hiểu rồi, từ chỗ các ngươi đứng đi tới năm trăm thước sẽ thấy một nắp cống thoát nước, sau khi xuống cống cứ chạy về phía phải, đến khoảng nắp thứ mười hai sẽ dẫn lên công viên, chờ ở đó đến trưa thì về, nhớ kỹ, trước tiên phải thay hết quần áo dính máu đi.
- Zero, cám ơn... Câu kia xin lỗi, chờ mọi người tụ họp lại ta sẽ tự mình nói...
"Chẳng lẽ ta thật sự đã sai sao?"

LTG: Hàng về hàng về, 3k chữ, 2 bi nhập 1, như đã hứa. Mọi người đập phiếu, đập vote, thanks cho tui lên top với, cảm ơn.