Chương 12: Kỳ nghỉ, ngực và giải tỏa.

Vô Hạn Vô Hạn

Chương 12: Kỳ nghỉ, ngực và giải tỏa.

Sau một cơn mê muội choáng váng, mọi người lục tục tỉnh dậy. Sau khi tiếp thu tin tức mà Chủ Thần căn dặn, ba cô gái Chiêm Lam, La Lệ, Na Na đều khẽ kêu một tiếng. Ba nữ nhân này nhất thời đều là hai mắt lấp lánh, xem dáng dấp đó tựa hồ đối với hoàn cảnh xinh đẹp ở đây vô cùng yêu thích. Mà Triệu Anh Không thoạt nhìn tựa hồ rất bình thản, thế nhưng từ trong đôi mắt nàng lại cũng mang theo một tia kích động.

Cậu bé mà Zero mang theo rất xấu hổ, hắn vẫn gắt gao trốn ở phía sau lưng Zero. Khi trông thấy đám người Trịnh Xá nhìn về phía mình, cậu bé này lập tức đỏ mặt lên vội nấp đi. Trông bộ dạng vừa thẹn thùng vừa đáng yêu, cộng thêm dung mạo hắn thật sự là quá tuấn mỹ, bộ dạng đó tuyệt đối có đủ mười phần lực sát thương đối với nữ giới.

"Như vậy... Hì hì, mọi người trước tiên đi dạo một lúc đi, còn khách sạn thì đợi sẽ quay lại sau hãy tìm, nếu như khách sạn không còn phòng mà nói, chúng ta cứ ngủ ngoài trời trên bãi biển thì có làm sao? Hì hì, sớm đã muốn tự do thoải mái một trận như vậy lâu rồi, mọi người cảm thấy thế nào?" Chiêm Lam đứng ở rìa bãi biển, nàng quay đầu lại hì hì cười nói.

Mấy người Trịnh Xá còn không có kịp nói gì, đã thấy nàng đủng đỉnh bắt đầu cởi quần áo, cô gái này hiên tại lại là mặc một bộ váy liền áo màu đen, còn có tất chân màu đen. Nàng cứ đủng đỉnh như vậy cởi quần áo ra. Tuy rằng mọi người đã đoán được nàng mặc áo tắm bên trong, thế nhưng thực sự khi nàng để lộ ra áo tắm và tất chân thì mấy nam nhân vẫn đều là nhịn không được phải liếc mắt nhìn qua. Tiếp theo chỉ thấy Chiêm Lam đem quần áo và tất chân xếp gọn vào, nàng cất tiếng hoan hô rồi nhào ra ngoài khơi. Mà vừa rồi một màn mỹ nhân thoát y lại là làm cho chúng nam nhân thấy hồn xiêu phách lạc.

" Còn chưa tới phần chính." Nhân thầm nghĩ trong đầu.

"Thân hình ma quỷ." Chỉ có đây mấy chữ mà đám nam nhân có thể nghĩ đến khi thấy Triệu Anh Không cởi đồ đi về phía biển. Ngực nở nang, trông còn lớn hơn cả Chiêm Lam, eo thon như có thể nắm trong tay, làn da trắng nõn nhưng da thịt lại săn chắc vô cùng. Cả đám đàn ông chỉ biết nuốt nước bọt.

Cô người yêu Trương Kiệt thì lại dắt tay La Lệ ra sau một mỏm đá mới thay đồ, cả hai đều chọn kiểu khá bảo thủ. La Lệ cười nói bên tai Trịnh Xá gì đó, nhéo hông hắn một cái, rồi chạy ào xuống biển.

(Tạm lược bỏ Zero kể chuyện cũ, cái này mà mấy má đem viết thành ngôn tình đam mỹ các loại thì thôi luôn.)

"Ta sẽ nỗ lực sống sót.... để nàng cũng được tốt, ta mong muốn có thể thủ vệ bên nàng, nhìn nàng lớn lên, đến lúc đó... Tất cả thuận theo tự nhiên được rồi, có thể nàng cũng không phải là đệ đệ trong trí nhớ của ta, nhưng lại là chỗ dựa hiện tại để ta có thể tiếp tục sống, như vậy mà thôi!" Zero thản nhiên nói ra.

Trịnh Xá khẽ vỗ vỗ vai Zero nói:

-Có lý do sống sót là được, con người ta sợ nhất chính là ngay cả lý do sống sót cũng không tìm thấy... Tựa như ta trước khi tới không gian "chủ thần", ngay cả một lý do sống sót cũng không có. Nếu như không phải đã tìm được "Nàng", có lẽ ta sớm đã chết ở trong phim Ailen 1 rồi!

Trương Kiệt cũng tới gần an ủi mấy câu, Trịnh Xá bỗng nhiên thuận miệng hỏi:

-Đúng rồi, Trương Kiệt, ngươi là quân nhân xuất ngũ phải không? Vẫn chưa nghe ngươi nói qua ngươi vì sao tới không gian "chủ thần" vậy?
Trương Kiệt sửng sốt một chút, hắn ha ha cười nói:

-Cũng chính là chút việc hỏng như thế này, đã xuất ngũ, đã vào công ty đã cùng với thủ trưởng quan hệ không tốt, sau đó bị giáng chức, lên lướt mạng Internet chơi, sau đó đã đến nơi này... Ha ha, chút việc hỏng đó không đề cập tới thì thôi, cứ nhắc tới là lại khiến cho người ta đầy một bụng hỏa khí. Hơn nữa ngày trước ta cũng không huy hoàng như Zero a, chính là chán chường nhà cửa gia tộc mà thôi, nói ra thì cũng thật xấu hổ.

Rồi mọi người đều đưa mắt về hướng Nhân, chờ đợi điều gì đó.

-Lúc cứu người khác, em mất đi đôi chân, khoảng thời gian đầu, rất nhiều người đến thăm em, dù em đã là mồ côi, nhưng sau đó, rất ít và rất lâu mới có người đến, em có cảm giác như mình bị quên lãng vậy. Rồi em bắt đầu học làm hacker, trở thành chuyên nghiệp, nhưng đôi khi, nó rất…chán. Và khi đang xem phim, thứ đó hiện ra, em chọn "Yes", và thế là vào đây.

Cả bốn cùng nhau than ngắn thở dài một trận. Bỗng nghe tiếng Chiêm Lam gọi:
-Này, ba tên đầu gỗ các ngươi đừng có đứng đực ra như thế, cùng nhau xuống bơi đi, nước biển thật mát mẻ........ Tiểu Lệ nhi đừng lôi kéo trên ngực ta nữa, bi-ki-ni sắp rách ra bây giờ...

Cả lũ đều là trong lòng có quỷ, nhanh chóng cởi quần, ở trong đã có sẵn quần bơi rồi bơi về phía người yêu của mình. Riêng Nhân lại bơi ra xa, như tìm gì đó.

Anh Không cũng bơi ra xa, làn da cô bé trắng nõn hiện rõ lên bên bộ áo tắm màu đen dạo chơi trên mặt biển xanh thẳm, một hình ảnh tuyệt đẹp. Cậu bơi lại gần rồi kéo tay cô bé, nhỏ giọng:
-Anh Không, đi chơi với tớ một chút.

Một lát sau
-Dà hú hú!!

Cả đám Trịnh Xá nhìn lên bầu trời, một cái dù nhảy lớn kéo bởi một chiếc ca-nô. Nhân đang ôm Anh Không bay trên bầu trời, cả Trịnh Xá và Zero đều thấy rõ nét kích động trên gương mặt cả hai.
-Tên nhóc này dám bỏ chúng ta đi chơi lẻ, an hem, diệt nó!! – Trịnh Xá hét rồi kéo cả Zero và Trương Kiệt vào bở.

Đám ba người trở lai với trên tay là ba khẩu súng nước siêu lớn.
-Nhắm, bắn, tiêu diệt địch, an hem.

Nhân và Anh Không bay trên trời, né tránh một cách khó khăn, thỉnh thoảng lại bị bắn trúng, thường là bởi Zero, khá khó chịu vì bị đem làm bia ngắm nhưng cậu lại rất vui, Anh Không đã nở một vài nụ cười.

Sau một lúc chơi đùa mệt mỏi, cả đám thuê một cái chòi nhỏ để Nhân trổ tài đồ nướng. Bây giờ cả đám mới để ý thể hình của Nhân, móa, tên nhóc này luyện như thế nào, cơ bắp kiện toàn hoàn mỹ, săn chắc dán vào cơ thể tạo thành một mỹ cảnh. Cả đám làm đồ nướng mà lâu lâu lại có một cô nàng đến xin số điện thoại.

(Viết đến đây mới để ý, quên cmn Yên Vi rồi)

Khoảng thời gian vui thích luôn trôi qua nhanh, khi đám lớn bắt đầu đi tìm khách sạn để ở, Nhân mắc một cái võng nằm đu giữa hai cây dừa.

-Cậu nhóc rất thích biển à?- Giọng của Chiêm Lam.

-Quê em cũng có biển, rất đẹp, trong trí nhớ của em, thậm chí còn đẹp hơn Hawaii, do du lịch chưa phát triển nên biển không quá đông mà cũng rất sạch. Mà…..tự nhiên, em lại thấy nhớ nó quá.

Chiêm Lam thở dài một chút, một cậu nhóc chưa lớn là trụ cột cuối cùng của cả đội, cười cười, cô lấy lại tinh thần:
-Bây giờ chẳng phải cậu đã có một ngôi nhà mới sao? Đi thôi, Anh Không tìm được khách sạn rồi.

Nói rồi cô dẫn cậu đi về phía ánh đèn, dòng người đông đúc.
(Bỏ qua chuyện tình Chiêm Lam và TX.)

Sáng hôm sau, Trịnh Xá tập hợp mọi người lại, kể về chuyện CL bị tập kích. Mọi người chỉ có thể kết thúc chuyến du lịch nhàn nhã, khôi phục bố trí như hồi ở trong The Grudge. Tất cả ngày còn lại, không xảy ra sự kiện tấn công nào cả.

Đám Trịnh Xá sau khi trở lại Chủ Thần không gian được 1 giây thì Nhân cũng trở lại.
-Chào tất cả, lần này em rất được mùa nhé.

Cả bọn nhìn nhau cười khổ. Lúc này Trịnh Xá mới mở miệng:
-Dù biết là đã rất lâu không gặp, nhưng cậu làm bọn tôi cảm thấy cứ quái dị thể nào ấy. Cứ tưởng tượng cảnh tiễn một người bạn đi du học, tên đó lên máy bay xong chạy xuống, kêu là thu hoạch rất lớn, kiểu như vậy.

Nhân mới ngượng ngùng gãi mũi một chút:
-Tất cả vào phòng em một chút đi, có vài thứ em cần cho mọi người biết.

Cảm giác khi cả đám bước vào phòng Nhân là, thật bình thường. Căn phòng chứa đầy những kệ sách, một cái máy tính còn đang bật, một bộ salon đối diện một cái Tivi, tường nhà dán đầy stick anime, phòng rất đơn giản nhưng cũng vô cùng đầy đủ.
-Đây là phòng khách, bố trí giống hệt ở hiện thực của em. Chúng ta cần qua phòng luyện tập.

Cậu xoay xoay cánh cửa duy nhất trong phòng một chút, khi cậu xoay, cánh cửa đổi qua khá nhiều màu, khi nó dừng lại ở màu đỏ, Nhân mở cửa.
Tách.

Một tiếng vang nhỏ kêu lên. Đây là một sân tập kỳ quái, những cái cột dựng giữa phòng, những quả cầu kim loại khổng lồ bán kính vài trăm mét, đặc biệt, kỳ quái nhất là một rừng cây ngay giữa phòng.

-Thứ em hoán đổi là Kỳ Huấn Luyện Shinigami, là để trở thành một Shinigami như trong Bleach, chỉ dành cho người mới trải qua bộ phim đầu tiên, rất mắc. Đầu tiên, sức mạnh của một Shinigami (mình sẽ dùng cách gọi này) phụ thuộc vào ‘Trảm’ Zanpakuto, ‘Đả’ Bạch Đả, ‘Tẩu’ Shunpo, và ‘Quỷ’ Kidou. Ngoại trừ Bạch Đả là môn đánh lộn sử dụng thân thể bên ngoài, tất cả đều sử dụng một loại năng lượng là Linh Lực. Linh Lực càng nhiều, sức chiến đấu càng cao, thông thường là như vậy. Điều đặc biệt nhất ở một Shinigami là Trảm Phách Đao của họ, là thứ vũ khí xây dựng lên từ nội tâm, có ba giai đoạn, sơ cấp nhất là Asauchi, sau đó là Shikai ‘ hình thái ban đầu’ và Bankai ‘ sự giải phóng cuối cùng’. Hiện tại em đã có thể Shikai. Và bây giờ là Shikai của em. Nó khá là… mọi người tránh xa một chút.
Nhân bắt đầu cất giọng ngâm lên:

(Mang yếu tố câu khách, để chương sau tui tiết lộ, ai có Nguyệt Phiếu thì vote cho tui đi, bác hay vàng chi đó cũng được)