chương 8 Chu Nhất Tiên và Tiểu Hoàn

Vạn Giới Tiêu Dao

chương 8 Chu Nhất Tiên và Tiểu Hoàn

Cặp đôi ông cháu này đi vào Sơn Hải Uyển, cũng không gây lên bất kì chú ý gì của thực khách nơi đây. Kì lạ là cả tiểu nhị và ông chủ cũng không tỏ vẻ gì như là những quán khác. Thường thì nếu có khác nhân vào thì tiểu nhị đã đon đả đón chào rồi.
Bước vào trong, ông lão nhìn khắp vài vòng rồi ánh mắt cũng dừng lại trên thân Tiêu Dao. Bước nhanh đến, ông lão nói:
" Thiếu hiệp, lão phu thấy thiếu hiệp tướng mạo phi phàm. Mi tâm có ánh hào quang như ẩn như hiện nhưng lại hiện lên một áng mây đen ẩn trong đó. Chúng tỏ là thiếu hiệp sẽ có một tai họa đổ máu "
Vừa nhìn thấy cặp đôi ông cháu này Tiêu Dao liền nhận ra đây là cặp đôi thầy bói thần bí nhất Tru Tiên. Chu Nhất Tiên và Tiểu Hoàn rồi, Tiêu Dao hứng thú ngẩm đầu nhìn Chu Nhất Tiên và Tiểu Hoàn nói:
" Ồ, vậy lão tiên sinh có thể bói cho ta một quẻ không "
Vừa nói tay vừa để lên bàn một túi tiền, nhìn độ phồng và tiếng kêu thì cũng biết số tiền trong đó cũng không ít. Chu Nhất Tiên hai mắt sáng lên, vẫn ra vẻ cao nhân nói:
"Chút chuyện nhỏ mà thôi, Chu Nhất Tiên ta đây vân du tứ hải, dùng tài năng của mình để giúp người tiêu tai giải họa. Chủ yếu là tấm lòng chứ không bao giờ quan tâm đến vật chất."
Đang thao thao bất tuyệt thì bị Tiểu Hoàn bên cạnh vô tình đâm phá:
" Gia gia lau nước miếng đi kìa "
Theo bản năng Chu Nhất Tiên đưa vạt áo lên lau miệng nhưng ở đó lại không có gì cả. Giận tím mặt nhưng nhiều người lại không tiện phát tác, đành quay mặt đi trong tiếng cười của Tiểu Hoàn. Sau khi trêu chọc gia gia của mình xong, Tiểu Hoàn quay sang bên Tiêu Dao nói:
" Đại ca ca, xòe tay ra "
Tiêu Dao cũng biết đây là Tiểu Hoàn muốn đoán mệnh cho mình lên cũng ngoan ngoãn chìa tay. Ngay lập tức cảm thấy tay mình dính dính cúi đầu nhìn thì Tiêu Dao cảm thấy giở khóc giở cười vì tay Tiểu Hoàn lúc nay toàn là nước của kẹo hồ lô. Để trên tay mình thì cũng khiến tay mình dính nhơm nhớp. Chu Nhất Tiên chỉ đợi có vậy liền tiến lên xin lỗi, nói:
" Xin lỗi thiếu hiệp, cháu gái lão phu còn nhỏ nghịch ngợm, mong thiếu hiệp không cần phải trách tội."
" Không sao"
Vừa lau tay Tiêu Dao vừa quay sang với Tiểu Hoàn:
"Tiểu muội muội, cho muội này "
Nói xong tay đưa về phía trước, trong tay là một thanh kẹo lạc đưa cho Tiểu Hoàn. Nhìn thanh kẹo lạc Tiểu Hoàn ngước đầu lên hỏi:
" Cái gì vậy đại ca ca?"
" Cái này gọi là kẹo lạc, rất ngon "
Nhận lấy kẹo lạc, Tiểu hoàn nhanh chóng đưa nên nếm thử. Ngay lập tức cô bé bị thanh kẹo lạc này hấp dẫn, vị bùi của lạc, vị ngọt của mật ong cộng thêm vị thơm của vừng. Tất cả hòa quyện vào nhau vô cùng hòa hợp, khép hờ hai mắt cảm nhận, một lúc sau Tiểu Hoàn bỗng mở mắt ra níu lấy ống tay áo Tiêu Dao mà nói:
" Đại ca ca, kẹo lạc này ngon hơn cả hồ lô của muội nữa. Đại ca ca mua ở đâu vậy?"
" Đây là công thức bí truyền chỉ có ta biết thôi, nhưng nếu muội thích thì ta sẽ dạy muội được không?"
Tiêu Dao bị vẻ đáng yêu của Tiểu Hoàn hạ gục, ngay lập tứ hoán đổi một quyển bí kíp dạy làm kẹo trong hệ thống (tất nhiên là phù hợp với thế giới này) đưa cho Tiểu Hoàn và nói:
" Đây cho muội, trong này là bí kíp về một trăm loại kẹo ngon nhất trần gian. Không chỉ ngon mà còn bồi bổ cơ thể. Tăng cường sức lực, cải thiện tư chất đều ở trong này cả. Muội cầm về tự làm nha."

Sau khi giải quyết xong Tiểu Hoàn, Tiêu Dao quay sang Chu Nhất Tiên nói:
" Ta chỉ là rất thích trẻ nhỏ, xin lão tiên sinh chớ trách. Lão tiên sinh vừa nói ta sẽ có tai nạn đổ máu ý là sao, làm sao để tránh."
Nghe Tiêu Dao ngữ khí mang theo vẻ học hỏi, Chu Nhất Tiên thập phần thỏa mãn nhẹ vuốt râu nói:
" Thiếu hiệp chớ lo, tuy thiếu hiệp sẽ có tai họa đổ máu. Nhưng mà tự cổ họa phúc tương y, ai dám nói họa không phải phúc đâu này."
Nói xong cung dắt tay Tiểu Hoàn đi ra khỏi Sơn Hải Uyển, trước khi đi Tiểu Hoàn còn quay đầu lại nói:
" Đại ca ca, muội tên Tiểu Hoàn,huynh tên gì vậy?"
Thấy Tiểu Hoàn hỏi mình Tiêu Dao thò tay vò đầu cô bé mỉm cười đáp:
" Tiểu Hoàn muội muội thật là đáng yêu, ca ca tên là Lý Tiêu Dao"
" Tạm biệt Tiêu dao ca ca ". Tiểu Hoàn phụng phịu nói.
Nhìn thấy hai ông cháu Chu nhất tiên cùng Tiểu Hoàn đã đi xa, Tiêu Dao xử lý lốt đống thức ăn trên bàn rồi cũng đứng dậy trả tiền rồi đi ra của Sơn Hải Uyển bắt đầu cuộc hành trình của mình. Ra khỏi thành, tìm một chỗ không người Tiêu Dao bây giờ muốn thử nghiệm pháp bảo mới của mình là Phong Lôi Dực. Hơi khom người xuống, hai tay giao trước ngực. Tâm thần câu thông với Phong Lôi Dực trong cơ thể, Dang mạnh hai tay ra kèm theo đó là một cặp cánh trong suốt màu thiên lam, kèm theo tiếng sấm chớp và lôi điện vờn quanh xuất hiện sau lưng. Đây chỉ là pháp bảo Phong Lôi dực cụ tượng ra một hình thái thể hiện mà thôi, bản thể thật sự vẫn còn ở trong cơ thể Tiêu Dao. Đôi cánh vỗ mạnh xuống đất, Tiêu Dao như tên ròi cung bay thẳng lên bầu trời. Xa xa chỉ thấy một sợi chỉ xanh đâm thẳng lên bầu trời chui vào những đám may biến mất không thấy gì nữa.
Tiêu Dao không biết ở một góc xa xa Chu Nhất Tiên và Tiểu Hoàn nhìn theo cậu bay lên bầu trời. Chu nhất Tiên nói thầm:
" Người nằm ngoài số mệnh, tương lai vô định, cải biến nhân mệnh là họa hay phúc."
Lúc này Tiêu Dao mà nghe tháy Chu Nhất Tiên câu nói này thì chắc chắn sẽ vô cùng kinh ngạc. Vì Chu Nhất Tiên tuy không biết hoàn toàn về minh nhưng cũng nắm được một chút, vậy cũng đủ kinh khủng rồi. Phải biết Tiêu Dao bây giờ có hệ thống che đậy, lý lịch hoàn hảo đến thiên còn qua mặt được vậy mà bị Chu Nhất Tiên nhìn ra một chút. Vậy cũng đủ để biết ông lão lừa gạt này không phải là cái gì nhân vật tầm thường rồi.
Tất nhiên là Tiêu Dao nhà ta không biết rồi, bay xuyên qua những đám mây mục tiêu trực chỉ " Luyện Huyết Đường "," Vạn Bức Cổ Quật ", " Thiên thư quyển tổng cương".
Bất cứ một tên xuyên việt nào cũng không muốn bỏ qua " Thiên Thư " khi bước vào thế giới " Tru Tiên " này cả. Có thể nói " Thiên Thư"là sưu tầm không thể thiếu vậy như là:
"Tổ phù" trong "Vũ Động Càn Khôn", thắt lưng Rider trong kamen rider, Ifninity stone trong Marvel, …..vậy. Mục tiêu của Tiêu Dao bây giờ sưu tập đủ trọn bộ năm quyển thiên thư, cứ sống Bích Dao sau đó đi sang thế giới khác chơi tiếp.