chương 9: cương thi

Vạn Giới Tiêu Dao

chương 9: cương thi

Vượt núi xuyên mây, bay rồi lại nghỉ, lặp đi lặp lại tưởng chừng như sẽ không ngừng. Thế là để chứng minh câu tục ngữ " vạn sự khởi đầu nan, gian nan bắt đầu nản ", Tiêu Dao dứt khoát đổi một bộ " Đằng Vân Thuật ", bạn có thể hỏi để làm gì khi đã có " Phong Lôi Dực " cùng với " Ngự kiếm thuật" rồi.
Vâng, thanh niên Tiêu Dao nhà ta không chỉ là một thiên tài tu luyện, anh ta còn là một con sâu lười. Bay bay nhiều mệt mỏi, thay vì đáp xuống đất nghỉ ngơi thì Tiêu Dao lại đáp xuống đám mây nắm ườn trên đó. Trên có thể ngắm trời, dưới có thể ngắm đất, buổi chiều thì ngắm hoàng hôn … đôi khi gặp vài người tu đạo bay qua. Họ ngự trên những pháp bảo thiên kì bách quái. Có kiếm, có hồ lô, có quạt, có xe ngựa, có phất trần, đao, thương, câu, xiên đủ hình đủ loại. Đôi khi thấy có người bay qua, Tiêu Dao lại ném hạt dưa vào họ rồi trốn vào trong đám mây, nhìn khuôn mặt ngơ ngác của nạn nhân mà cười không ngậm được miệng.
Một hôm, đang thả hồn theo đám mây thì một luồng tà khí xông tận lên bầu trời gây lên Tiêu Dao chú ý. Tà khí, ma khí, yêu khí chỉ có những người tu đạo đã khai "thiên nhãn" hay những người bẩm sinh có " âm dương nhãn " mới có thể thấy được. Còn người thường chỉ có thể cảm nhận được nó qua những phản ứng tự nhiên của cơ thể như: trở lên lo lắng, sợ hãi vô cớ, lạnh sống lưng,....Cảm thấy có tà vật xuất thế nên cậu quyết định xuống tìm hiểu nguyên nhân. Mở ra " Phong Lôi Dực " Tiêu Dao lao xuống dưới như một tia sét, chẳng mấy chốc đã tới địa điểm tà khí phát ra.
Trước mặt Tiêu Dao là một ngôi làng rất là bình thường, tính ra cũng phải có hai trăm hộ. Chứng tỏ thôn xóm này cũng không phải là nhỏ, nhưng cả một ngôi làng bây giờ chìm trong một sự im lặng đến tĩnh mịch, không một tiếng chó sủa. Nhà nhà đều đong chặt cửa của mình không một ai ra ngoài đường đi lại. Bước đi vào trong thôn, gõ của từng nhà hỏi thăm. Đáp lại Tiêu Dao là những lời khuyên đi khỏi đây thật nhanh trước khi mặt trời lặn. Nhìn lại, mặt trời đang dần xuống núi, những tia nắng yếu ớt chuẩn bị kết thúc một ngày làm việc của mình. Điều kì lạ là, mặt trời vừa xuống núi trong nháy mắt xung quanh ngôi làng dần dần xuất hiện những màn xương dày đặc. Thỉnh thoảng còn có những tiếng khóc thút thít nỉ non.
Chuyện đến bây giờ,Tiêu Dao cũng chắc chắn rằng ngôi làng này đang bị tà quỷ quấy nhiễu. Điều đó cũng giải thích vì sao người dân ở đây lại sợ hãi như vậy. Trong làn sương mù dày đặc đó xuất hiện những điểm đen càng ngày càng lớn dần. Tất cả có hơn chục điểm, đi ra khỏi làn sương mù tất cả đều hiện lên rõ ràng trong mắt cậu.
" Cương Thi "
Nhìn tạo hình của những tà vật trước mắt không thể không khiến Tiêu Dao phải thốt nên. Cương thi là những xác chết cứng đơ, hai tay chỉ về phía trước, di chuyển bằng cách nhảy. Thức ăn của cương thi thường là máu tươi hoặc tinh khí của con người hoặc động vật. Cương thi phát triển và biến hóa hình dạng càng ngày càng nguy hiểm hơn, thuận theo thời gian mà chúng tồn tại.Bao gồm có sáu giai đoán tiến hóa của chúng:

"Bạch cương thi: Tóc và lông chúng đều trắng, chúng rất yếu và sợ hầu như mọi thứ ví dụ: "Mặt Trời, chó, gà, lửa nước…". Chúng vô cùng chậm, đây là giai đoạn đầu tiên của cương thi.

Hắc cương thi: Sau nhiều năm hút máu bò, cừu….tóc cương thi chuyển dần sang màu đen, lúc này chúng không sợ gà, chó nữa, nhưng vẫn rất chậm và sợ ánh Mặt Trời cùng lửa. Lúc này cương thi chỉ có thể tấn công con người khi họ ngủ.

Cương thi nhảy: Sau hàng chục năm hút máu, hắc cương rụng hết tóc và chuyển dần thành cương thi nhảy. Lúc này chúng đã rất mạnh, không sợ con người hay mặt trời nữa. Nhưng chúng ta vẫn có thể đuổi chúng đi bằng cách thả mèo.

Cương thi bay: Sau hàng trăm năm uống máu, cương thi nhảy biến thành cương thi bay, lúc này chúng có thể trèo cây, núi rất dễ dàng. Chúng còn có thể hút tinh khí con người và động vật nhanh chóng mà không để lại dấu vết gì.

Hạn Bạt hay Nữ Bạt: Sau hàng ngàn năm thu hút tinh khí cương thi bay biến hình thành Bạt. Bạt lúc này đã có ý thức và nhớ về quá khứ của bản thân, chúng còn có thể biến hình trở thành những cô gái xinh đẹp. Và thường gây ra hạn hán khi chúng đi qua.Tuy đã có tư duy và ký ức nhưng vẫn chưa thể gọi là sinh vật vì vẫn còn là một tử vật.

Cương thi tinh hay Tương Thần: Tử cực hoàn sinh, vật cực tất phản. Đến đẳng cấp này thì không còn coi là cương thi nữa. Mà đã tiến hóa thành một sinh vật sống thực thụ, có sức mạnh có thể sánh ngang tiên thần."
Nhẩm lại đẳng cấp của cương thi, Tiêu Dao có thể xác định đây là một đám Hắc cương thi. Bởi vì xung quanh đây cây cối xanh tươi, nên có thể loại bỏ khả năng có Hạn Bạt, cũng loại bỏ luôn có Cương thi nhảy vì ban ngày không thấy con nào. Có hai loại khả năng xảy ra:
" Một, đây là một lũ cương thi hoang dã, không có cầm đầu do cơ duyên mà trở thành cương thi. Tìm đến đây là nhờ vào sinh khí tản ra từ ngôi làng.
Hai, là chúng được điều khiển bởi tà đạo tu sĩ."
Tiêu Dao có xu hướng nghiêng về phương án hai hơn bởi vì Hắc cương thi làm méo gì có khả năng dùng phép thuật tạo nên sương mù. Mà trong làn sương còn có dấu pháp lực rõ ràng như vậy, cũng không loại trừ khả năng lớp sương mù này do một đồ vậy nào đó tán phát ra.
"Mặc kệ tình huống nào, là một người trong chính đạo Tiêu Dao ta cũng phải trừ họa cho dân, thế thiên hành đạo "
Miệng phun ra thì đầy chính nghĩa nhưng trong đầu thì thầm nghĩ: " Đậu má, mãi mới có cơ hội dùng cây " Lôi Đào Kiếm " này. Dùng với bọn này thì vừa xinh, haizz, chất liệu không tốt. Yếu quá thì không bõ dùng, mạnh quá thì sợ bị hỏng về nhà Linh Nhi xé xác. Anh cũng ức chế lắm chứ bộ "
Suy nghĩ miên man nhưng tay thì không ngừng lại. Một hình tròn " Thái Cực đồ " xuất hiện vừa xuất chiêu là dùng ngay " Tiên nhân chỉ lộ " lao vào giữa bầy cương thi. Chiêu thức đại khai đại hợp.
"Thanh Long xuất thủy "
"Thần Long bãi vĩ"
" Thuận nước đẩy thuyền "
"Khiêu Liêm thức "
" Thái Cực xoay vần "
Kiếm đi đến đâu sấm đi đến đó, dần dần thân ảnh của Tiêu Dao trở lên mơ hồ rồi mất hẳn chỉ còn lại một "Thái Cực đồ " án tróng bày cương thi chuyển động không ngừng. Một phút sau sấm dừng bụi lắng lại, Tiêu Dao thu kiếm đứng tại chỗ, trên người quần áo không một nếp nhăn. Quanh chân nằm la liệt cương thi, theo gió phiêu tán đám cương thi dần dần tan thành tro bụi chính thức đi xuống cõi luân hồi.