chương 16: truyền công pháp

Vạn Giới Tiêu Dao

chương 16: truyền công pháp

(chương hơi ngắn ae thông cảm)


Ngày hôm sau, trong căn tiểu viện được trao tặng của mình Tiêu Dao và Đới Long đều có mặt. Tiêu dao lúc này đang đả tọa, còn Đới Long thì cung kính đứng một bên. Được một lúc lâu, Tiêu Dao liền mở miệng nói:
" Đới Long, mục đích bái sư của ngươi ta cũng có thể hiểu được. Ngươi chỉ muốn đột phá bình cảnh hiện tại đang vây khốn bản thân bấy lâu. Phải không?"
Đới Long nghe Tiêu Dao nói như vậy cũng không có cái láo.Trong lòng thầm biết vị sư phụ của mình nhìn còn nhỏ tuổi nhưng lại thông tuệ phi phàm. liền cung kính cúi đầu trả lời:
" Mong sư phụ thành toàn "
Nghe Đới Long nói vậy Tiêu Dao cũng không dài dòng mà tiếp lời:
" Muốn đột phá bình cảnh của ngươi, ta có ba cách:
Thứ nhất: ta sẽ trợ giúp ngươi xông phá bình cảnh,bằng cách cho ngươi sử dụng đan dược và thiên tài địa bảo, nó sẽ giúp ngươi đột phá dễ ràng.
Thứ hai: phế toàn bộ võ công tu lại công pháp khác.
Thứ ba: bỏ võ tu đạo.
Ngươi chọn cách nào "
Nghe Tiêu Dao liệt kê một loạt những biện pháp, Đới Long trong lòng thầm nghĩ Tiêu Dao đã nói như vậy chắc chắn là có thâm ý. Hoặc đây có thể là một bài thử thách mà sư phụ dành cho chính bản thân mình. Sau một thời gian đắn đo, Đới Long đã có quyết định cuối cùng.
" Hồi sư phụ, đệ tử chọn cách thứ hai "
" Tại sao?" Tiêu Dao hỏi lại.
Nghe thấy Tiêu Dao hỏi lại, Đới Long cẩn thận đáp lời.
" Bẩm sư phụ, đối với ngài cho ra ba cách trên thì:
Cách thứ nhất: dùng thiên tài địa bảo, dù đột phá được bình cảnh thì tương lai sau này cũng sẽ từng bước gian nan vô cùng. Con đường sẽ càng ngày càng hẹp, rồi sau đó sẽ chật đến lỗi không thể đi tiếp nữa.
Cách thứ ba: là chuyển võ tu đạo thì không thể được ngoài việc đệ tử không có tu đạo thiên phú ra thì đệ tử cũng đã cùng võ không thể tách rời rồi.
Cách thứ hai: thì tuy cũng là gian nan vô cùng nhưng con đường tương lai lại vô cùng rộng mở, con đường phía trước sẽ không bao giờ bị hạn chế cả."
" Vì vậy, chỉ có cách thứ hai là tốt nhất. Nên đệ tử chọn cách đó "
Trả lời xong Đới Long cũng len lén ngẩng đầu ngó Tiêu Dao, không nhận ra được chút biểu cảm nào trên khuôn mặt vị sư phụ của mình Đới Long cũng đành phải cung kính đứng đợi.
Qua một thời gian, Tiêu Dao mở mắt, nhìn vị đệ tử của mình một chút rồi nói:
" Tốt, vậy ta sẽ truyền cho ngươi một thiên công pháp tên là " Chiến Thần Quyết " và một bộ thương pháp tên là " Lưu Tinh " "

Chiến Thần Quyết: chiến thiên, chiến địa, chiến người. Càng chiến càng mạnh, ý chí càng cao sức mạnh càng lớn.

Lưu tinh thương pháp: thương ra nhanh như lưu tinh, vô ảnh vô hình.

Sau khi truyền cả hai bộ " Chiến Thần Quyết " và " Lưu Tinh thương " cho Đới Long, Tiêu Dao liền nhắm mắt lại nói:
" Sư phụ dẫn vào cửa, tu hành tại cá nhân. Tất cả đều phải dựa vào chính bản thân mình thì mới có thể đi càng cao hơn "
" Nếu đã quyết định xong rồi thì cũng bắt tay vào làm luôn đi "
Nói xong chưa đợi Đợi Long kịp phản ứng Tiêu Dao đã điểm vào mấy đại huyết trên người tên đồ đệ của mình. Lòng bàn tay khẽ hấp, khắp người Đới Long bỗng nhiên bay ra vô số hạt nhỏ li ti từ khắp cơ thể thành một rải lụa vô cùng đẹp mắt. Đới Long tinh tế cảm nhận thấy rằng đốm trắng li ti đó bay ra càng nhiều thì cơ thể của cậu ta liền càng cảm thấy uể oải. Chưa tới một phút đồng hồ, Đới Long đã cảm thấy cơ thể của mình mềm oặt như sợi bún, vận không lên một chút sức lực nào cả. Còn những hạt nhỏ li ti bay ra khỏi người cậu thì bị Tiêu Dao hút vào trong lòng bàn tay. Chúng xoay tròn trên tay Tiêu Dao giống như một dải ngân hà trong vũ trụ với hàng tỉ vì sao vậy. Dần dần dải ngân hà đó co rút lại, nhỏ dần nhỏ dần. Càng nhỏ chúng càng cô đọng lại, cho đén khi chỉ còn kích thước của một viên bi nhỏ thì nó cũng hoàn toàn trở thành thể rắn. Bây giờ trên tay Tiêu Dao là một viên ngọc hoàn toàn do chân khí hội tụ mà thành. Đưa nó cho Đới Long đang còn mềm oặt trên nền nhà và nói:
"Đây là chân khí toàn thân của ngươi do ta rút ra và cô đọng lại, khi tu luyện " Chiến Thần Quyết " thì hãy hấp thụ nó, chuyển hóa dần thành chân khí của " Chiến Thần Quyết ".Được rồi đi đi"
Cố gắng hết sức lấy lại một chút sức lực ít ỏi vừa mới hồi lại trong thời gian qua, Đới Long đứng dậy nhận lại " chân khí hoàn " và nói "
" Đa tạ sư phụ "
Rồi tập tễnh bước ra khỏi căn phòng, bỏ lại Tiêu Dao vận đang nhắm mắt tọa thiền ở trong đó