chương 13: Rơi tự do và được cứu

Vạn Giới Tiêu Dao

chương 13: Rơi tự do và được cứu

Hai ngày sau, Tiêu Dao không thể chịu được cái cảnh bị một con vật truy đuổi lâu như vậy, liền ngừng lại. Thấy Tiêu Dao đột nhiên không chạy nữa thì giao long cũng dừng lại thân hình xem tên nhân loại trước mắt này định làm gì.
" Giao long ca, ngài có thể thôi không đuổi theo tôi nữa có được không?"
" Gào (không được)"
" Làm sao mới không đuổi ta nữa?"
" gào (trả liên hoa cho ta)"
------- -------- -------
Đàm phán không thành công Tiêu Dao lập tức trở mặt nói:
" Đậu má, ông quyết khô máu với ngươi. Tiếp chiêu "
Vừa nói "Lôi Đào Kiếm " lao thẳng lên trên thân kiếm lôi điện chập chờn, Tiêu Dao còn phụ thêm lửa của " Thanh Niên Địa Tâm Hỏa" lên đã tạo lên hiện tượng " Lôi Hỏa Giao Dung " vô cùng đồ sộ. "Lôi Đào Kiếm " dung lên tùng chặp trên thaanh tràn đầy vết nứt, điều này chứng tỏ thanh kiếm này không thể chịu được uy lực mãnh liệt của chiêu thức mà Tiêu Dao lâm thời nghĩ ra kia. Thanh thế kinh thiên, thấy chiêu thức của Tiêu Dao lao đến khí thế hung mãnh, giao long cũng thu hồi khinh thị tập chung đối phó. Trong nội tâm tự nhủ " không thể mắc lại sai lầm trước đó " vì vậy lần này là tập trung mười thành tinh thần để sẵn sàng đối địch. Có thể thanh niên giao long của chúng ta vẫn còn "non và xanh " hay hoặc là vẫn còn coi thường độ vô sỉ của tên nhân loại trước mắt.

Vừa tung ra tuyệt chiêu có khí thế rời sông lấp biển kia, Tiêu Dao thay vì lao vào tấn công thì lại cho gọi ra " Phong Lôi Dực " bản thể vận đủ mười hai thành linh lực lên.
" Bùm ""víu "
Ngay khi "Lôi Đào Kiếm " vì không chịu nổi mà bạo tạc thì cũng là lúc Tiêu Dao nhờ có "Phong Lôi Dực " mà hoa phá không gian bay biệt tăm biệt tích. Trung tâm vụ nổ giao long cũng bị ảnh hưởng của vụ nổ mà tầm mắt bị che khuất, khiến cho nó mất đi dịch nhân dấu vết. Vụ nổ tan đi trước mặt nó là một khoảng không thoáng đãng, gió thổi vi vu đâu còn thấy bóng dánh tên nhân loại vô sỉ kia. Vô cùng tức giận gầm lên:
" gào gào (Tên nhân loại vô sỉ kia lần sau gặp lại ông sẽ cho mày biết tay)"

Lúc này Tiêu Dao vẫn cong trong trạng thái " hack seed ", tất nhiên là nghe không thấy tiếng gào của giao long rồi. Mà có nghe thấy thì cậu cũng mặc kệ coi như là gió thổi ngoài tai. Bây giờ khung cảnh xung quanh đối với cậu chỉ là những đường kẻ ngang nhiều màu sắc, chúng hòa trộn với nhau, hô ứng nhau liên miên bất tận. Bỗng tiếng hệ thống vang lên:
" Ting, cảnh báo linh lực vận dụng quá độ gây lên hiện tượng " chân không ", cơ thể ngài sẽ rơi vào ba ngày suy yếu kì. Trong vòng ba ngày, ngài sẽ không thể vận dụng linh lực cũng như pháp bảo, bảo vật, võ kĩ loại trừ."
" Ô Mai Chúa "
Chỉ kịp hô lên lên một câu cảm thán thì ngay lập tức do thiếu linh lực cung cấp " Phong Lôi Dực " bản thể nhấp nháy vài cái rồi biến mất. " Phong Lôi Dực " vừa biến mất cảnh sắc trước mắt Tiêu Dao trở về bình thường, nhưng ngay lập tức khuôn mặt cậu tái mét. Trong tầm mắt của cậu bây giờ là bạt ngàn mây trắng, xa xa có một vài cánh chim đang sải cánh và xếp thành hình mũi tên tích cực bay đi.Điều này chứng tở bây giờ cậu đang ở trên bầu trời, cao vô cùng. Cái chết người bây giờ là Tiêu Dao không còn sử dụng được linh lực, vậy đồng nghĩa rằng bây giờ cậu là " người dơi " theo nghĩa đen.
" AAAAAAAAAAAAAAAAAA"
Từ trên bầu trời lao xuống,Tiêu Dao hét lạc cả cổ họng. Tốc độ mỗi lúc một nhanh, trên đường rơi xuống Tiêu Dao nhanh chóng suy tư:
" linh lực không sử dụng được đồng nghĩa với việc không dùng được pháp bảo. Không dùng được pháp bảo đồng nghĩa với việc không bay được. Không bay được đồng nghĩa với việc sẽ bị rơi, bị rơi đồng nghĩa với việc tiêu đời. Sau đó sẽ trở thành truyện cười cho giới tu luyện, ……"
" bốp " bỗng nhiên linh quang lóe lên Tiêu Dao sực tỉnh ngộ vỗ đầu cái rõ to.
" Linh lực không dùng được ta còn có hệ thống mà "
Nhanh chóng lật bảng " thương thành " của hệ thống, bỏ qua một đống những thứ ba xàm ba láp. Con mắt của Tiêu Dao như đóng đinh vào một thứ.
" Bất Tử Hộ Thân: tuyệt kĩ của Kayle: Bảo vệ Kayle hoặc đồng minh trong thời gian ngắn, khiến họ miễn nhiễm với sát thương.Mục tiêu của Kayle được tắm trong ánh sáng thần thánh, khiến họ miễn nhiễm với tất cả sát thương trong hai giây. Giá. 1000 / 1 lần"
Hầu như không có một chút chần chừ, Tiêu Dao ngay lập tức mua kĩ năng này. Ánh sang vàng kim lóe lên trên tay Tiêu Dao bây giờ là một thẻ vàng óng ánh.
" Thẻ kĩ năng:" Bất Tử Hộ Thân "1 lần / 1 thẻ."
" Đậu má gian thương " Xem xong phần giới thiệu, Tiêu Dao ngửa mặt kêu gào thảm thiết
"Ting, tiền trao cháo múc, hàng đã bán đi không nhận lại, bảo hành đến lúc hỏng "
Không còn tâm trạng đẻ ý đến cái hệ thống chết tiệt này nữa, Tiêu Dao bây giờ đang tập trung tinh thần cho lần chạm đất này trở nên chuẩn xác đến từng phần trăm giây. Ngay khi chác mặt đất còn khoảng mười mét, Tiêu Dao ngay lập tức sử dụng thẻ kĩ năng. Một lồng ánh sang vàng ngay lập tức bao trọn lấy Tiêu Dao, kèm theo đó là cậu cũng tiếp xúc thân mật với nền đất.
" uỳnh "
Như một trận động đất nhỏ, bụi mù bay tứ tung, đất đá bắn lên tận trời. Một lát sau, bụi mù lắng xuống trên nền đất xuất hiện một hố sâu chục mét, rộng vài chục mét xuất hiện. Trung tâm hố là một thiếu niên tuấn tú, ngất lịm. Tuyệt kĩ "Bất Tử Hộ Thân" tuy giúp cho Tiêu Dao miễn nhiễm mọi sát thương, nhưng điều đó không có nghĩa rằng nó sẽ giúp cậu bỏ qua mọi cơn đau đớn khi cậu tiếp đất. Cái cảm giác cả người như nát thành thịt vụn, xương cốt toàn thân vỡ tan thành từng mảnh nhỏ đã khiến cho Tiêu Dao không thể chịu đụng được nữa. Ngất chính là giải pháp quên đi nỗi đau nhanh nhất và hiệu quả nhất lúc này.
" lộc cộc, lộc cộc "
Xa xa một đoàn người xuất hiện, đi đầu là một vị ngân giáp thanh niên trên mặt tản ra phong thái tự tin, sáng láng. Cưỡi một thớt bạch mã, lưng đeo một thanh thiết thương trắng toát.Thân thương còn tỏa ra từng đợt rét lạnh chứng tỏ đây cũng không phải phàm vật. Theo sau là một đội lính bộ thương giáp chỉnh tề, tất cả đều bao quang một cỗ xe ngựa đằng sau có vẻ như là trung tâm của cả đoàn. Bỗng một tiếng nổ mạnh vang lên, kèm theo dó là mặt đất run lên nhè nhẹ. ngay lập tức không cần đợi lệnh tất cả đều tự giác vây xung quanh xe ngựa, thương giáo chĩa ra phía bên ngoài vẻ mặt đề phòng nhìn xung quanh. Ngân giáp thanh niên xem xét tình hình rồi ra lệnh:
" Ngươi, đi thám thính đằng trước có chuyện gì xảy ra "
" Rõ " tên lính được chỉ định lĩnh mệnh chạy đi.
Một lúc sau, tên lính được phái đi ra thám thính chạy về:
" Báo, bẩm tướng quân, phía trước có một cái hố rất to trong hố có một thanh niên bất tỉnh "
" Đi xem " Ngân giáp tướng quân ra lệnh
Đoàn người đi gần đến cái hố, đúng như lời tên lính vừa rồi bẩm báo. Trong hố đang nằm một thiếu niên ngất xỉu. Ngay lập tức, ngân giáp tướng quân thúc ngựa đi đến bên cạnh xe ngựa hơi thấp giọng bẩm báo:
" Bẩm vương gia, phía trước có một thiếu niên bị ngất xỉu, trông qua có vẻ không phải người bình thường. Xin ngài ra lệnh "
" Cứu đi " trong xe một giọng nói khá là trầm ổn phát ra
" Ngươi, ngươi xuống cứu hắn lên " " rõ"