Từ Tiêu Cục Bắt Đầu : Võ Hiệp

Chương 1: 16 năm

Chương 1: 16 năm

Chương 1: 16 năm

Nhật Tượng thành!

Vào lúc giữa trưa, dòng người mãnh liệt đi ra vào thành, bên đường qua lại tiếng mời hàng, cò kè mặc cả, cái gì cũng có, vô cùng náo nhiệt.

Ở dưới cửa thành, 1 nhóm người mặc đồng phục trên người mang vũ khí mang theo hàng hoá vào thành.

'' Cuối cùng cũng tới a! không ngờ chuyến này đi tới 2 tuần a.''

Một thanh niên nhìn lên cửa thành cảm thán:

'' Cũng chịu thôi, những thương nhân này không luyện võ nên phải chiếu cố họ a ''

Người bên cạnh đáp lại, sau đó nhìn vào đống hàng:

'' Chỉ cần mang đống hàng đi giao nữa, thì mới được lãnh tiền ''

''A, vậy làm nhanh thôi!! ''
----------------------------
'' Đa tạ Viêm tiêu đầu đã giúp đỡ chúng ta, trong 2 tuần này đây là một ít lòng thành cho Viêm tiêu đầu, cùng các huynh đệ a ''

Thương nhân chấp tay cảm ơn Viêm tiêu đầu, cùng với từ trong tay móc ra một xấp tiền đưa cho

'' Vậy ta thay mặc các anh em cảm ơn ngài''

Viêm tiêu đầu, đáp lễ cùng tiên tay đem cái xấp tiền này nhận lấy.

'' Các anh em nay có thưởng, cho các ngươi 1 ngày nghĩ ngơi mai tập trung lại rồi về trấn ''

Đám người hoan hô, sau đó khi đã giao hàng xong xuôi, đám người xếp hàng lãnh thưởng.

Thanh niên cũng trong đám người xếp hàng, khi hắn lãnh thưởng xong từ đám người đi ra, hắn nghĩ nghĩ muốn đi tới khu chợ mua đồ nhưng sau đó lại dừng lại bước chân, tới cái khác sạn đã đặt trước, vào cái phòng được giao, tạm thời nghỉ ngơi.

Đưa tiễn Tiểu nhị về sau, hắn ngồi tại trên giường, tâm niệm vừa động, một cái bảng xuất hiện trước mặt hắn.

【 Giao Hàng Hệ Thống 】

【 túc chủ: Đại Lực 】

【 tiêu cục: Viêm Hầu tiêu cục 】

【 nhiệm vụ: Hộ tống hàng hoá tới Nhật Tượng thành (đã hoàn thành) 】

【 ban thưởng: Kết toán bên trong... 】

Đại Lực rót cho mình một chén nước, cảm thán:

'' 16 năm a, từ khi tới cái thế giới này đã 16 năm a, cuối cùng cái hệ thống chó mới phát huy tác dụng của nó a ''

Phát một câu bực tức về sau, Đại Lực xoay người, đẩy cái cửa sổ ra.

Nhìn dòng người buôn bán, đi lại tấp nập trên Nhật Tượng thành. Ánh mắt lại hơi có vẽ trống rỗng.

Hắn vốn từng là một thanh niên 18 ở hiện đại, vốn là sẽ bắt đầu thi đại học rồi thực hiên ước mơ của hắn, nhưng số phận nghiệt ngã hắn được chuẩn đoán
mắc ung thư giai đoạn cuối, còn chưa làm được gì đã ăn tỏi. Sau đó được đầu thai tới một cái gia đình nông dân ở trong cái thế giới này.

May mắn mang theo kí ước kiếp trước, hắn còn nghĩ sẽ sống một đời hết mình ở thế giới này, ngờ đâu cha mẹ hắn thay nhau ăn tỏi, bỏ lại hắn cùng với 2 đứa em ở lại. Thế còn chưa đủ, hắn phát hiện cái thế giới này lại là một cái thế giới võ hiệp, đi ra ngoài mà không có võ công thì chỉ có thể ăn tỏi. Tưởng hắn đời này lại hết tiếp, may mắn lại phát hiện hắn có trong người hệ thống [giao hàng] chỉ cần hoàn thành một chuyến giao hàng thì có thể thu hoạch được phần thưởng.

Thế là hắn bán mạng làm việc ở tiêu cục, từ quét dọn tới hầu hạ cuối cùng được 1 chân khuân vác đi theo tiêu cục làm việc. Hỏi hắn tại sao không xin làm bảo tiêu mà lại khuân vác. Vì cái thế giới này, muốn làm tiêu không chỉ cần biết cầm đao kiếm, ít nhất phải có được một chút nội công thì mới được thuê, hắn một cái sinh ra từ người nông dân lấy đâu ra nội công tâm pháp để học, may mắn còn có hệ thống, hắn còn nắm được một đường sống.

Còn đang suy nghĩ, thì bên tai hắn liền truyền đến một thanh âm.

【 lần đầu kết toán hoàn thành! 】

Đại Lực trong lòng vui mừng, giang hồ mưa gió, giang hồ quỷ quyệt a.

Hắn tương lai có thể trà trộn giang hồ, xông pha một phen thành tựu được hay không thì cần dựa vào kim chỉ thủ này.

Quay người lại trong phòng, theo sát đó một thanh âm lại truyền đến

[thu hoạch được ban thưởng: Tử Hà Thần Công đăng đường nhập thất!]

[phải chăng tiếp nhận!]

[tiếp nhận]

Ý niệm vừa xong, Đại Lực quanh thân chấn động, liền cảm thấy một cổ nội lực sinh ra trong cơ thể mình, bắt đầu lần theo kinh mạch vào toàn thân bên trong, liên tục không ngừng.

Cùng lúc đó, trong đầu hiện lên khẩu quyết tu hành Tử Hà Thần công.

Lúc này phi thân đến đầu giường khoanh chân ngồi xuống, tu luyện theo khẩu quyết.

Một thân nội lực lấy đan điền làm căn cơ, bên trên đi thập nhị trọng lâu, đi vào thập nhị chính kinh. Không ngừng vận chuyển quán thâu huyệt đạo, nội lực tự nhiên lưu chuyển tiến vào kỳ kinh bát mạch, không ngừng đã thông hai mạch Nhâm Đốc. Trong nháy mắt, không cần tốn sức thông.

Tử Hà Thần Công chính là tâm pháp nội công chấn phái của Hoa Sơn.

Môn công pháp này muốn tu luyện phải dùng mài nước công phu, 5 năm nhập môn, 10 năm tiểu thành, 20 năm đại thành. Đã vậy môn này nội công khi luyện thành cũng cần người luyện tập phát động chân khí, không như những môn thần công khác khi luyện thành nội công tự động chuyển hoá. Vì vậy trong số võ học có thần công đều lộ ra thua kém.

Nhưng mà môn nội công này cũng có cho mình những đặt điểm độc đáo riêng, Môn công pháp này khi luyện có chút thành tựu đều có thể hoá giải dị chủng chân khí, có thể vận công chữa thương. Đừng nói tới khi luyện tới đại thành, một thân nội lực đều hóa thành dày Tử khí, cùng rơi lả tả tại trong trời đất đông tới Tử khí tương cấu kết, khi đó trong cơ thể lưu động đều đều là dày Tử khí, đã không cần cố ý phát công, tiện tay một kích, ẩn chứa lộ vẻ tím hà kình khí.

Luyện đến một bước cuối cùng sau khi, sử dụng một thân kình lực ban đầu nở thì như có như không, miên như mây hà, nhưng mà giữ sức cực mềm dai, càng về sau phô thiên cái địa, thế không thể đỡ.

Đại Lực nhờ vào hệ thống ban thưởng, có được một thân Tử Hà Thần Công: đăng đường nhập thất được tính tiểu thành.

Dành hết 1 buổi chiều, mới đem được môn nội công này tu luyện thành thục.

Thở ra ngụm khí,liên miên không ngừng, Đại lực mới mở mắt của mình ra.

Cũng may hiện giờ chưa ai về phòng, nếu không nhìn thấy một tên bốc vác như hắn mà có thể luyện được nội công, không biết ngày mai hắn có thể sống được hay không.

'' Đây chính là Tử Hà Thần Công''

Đại Lực xoay người, vận chuyển nội lực, nhìn vào luồn khí tím hiện ra bao bọc tay hắn, trong lúc nhất thời vừa lòng thoả ý.

'' Theo hệ thống thì môn này mình chỉ vừa mới đăng đường nhập nhất, cũng coi như đã là tiểu thành, xem như đã là một tên tam lưu cao thủ, mặc dù là tên yếu gà nhất, vẫn phải tiếp tục nhờ cậy hệ thống để tu luyện vậy''

16 năm ở đây, mặc dù chưa được tiếp xúc với một môn võ học nào, nhưng làm việc ở tiêu cục đã cho hắn làm quen và biết được rất nhiều thứ về giang hồ, cũng như phân cấp tại đây.

Khu vực nơi hắn ở được gọi là Đại Hoang, nằm ở phía tây thế giới, một vùng đất vô chủ, bởi vì bị rất nhiều thế lực, quốc gia đánh chủ ý, cuối cùng lại biến thành một nơi giao dịch của nhiều nước, cũng như bị quản lý bởi nhiều thế lực, sở dĩ nơi đây được xem trọng như vậy bởi nơi này giao nhau với nhiều nước cũng như có một lượng tài nguyên rất nhiều, khiến nhiều nơi đỏ mắt, cuối cùng thành nơi khai thác chung.

Củng vì là vùng đất vô chủ, nơi đây rất loạn, cướp giết xảy ra thường xuyên, nếu như không phải bởi vì tài nguyên, cũng như có thể đi rất nhiều quốc gia, thương nhân đã không dám tới đây. Vì thế bảo tiêu thành một nghề rất phổ biến tại đây, cũng như yêu cầu học võ. Vì ngươi không thể đi lại tự do ở đây, nếu không võ công trong người. Vì vậy cấp bật phân cấp võ học cũng được phổ biến hơn, so với những nơi khác.

Ở đây, người tập võ phân biệt lợi hại ở nhau từ nội công, cũng như võ học của mình. Không có nội công, dù có học một môn ngoại công tuyệt đỉnh thì cũng chỉ có thể làm một tên bất nhập lưu, học cao nhất chỉ là tam lưu cao thủ. Tại mọi nơi cũng chỉ làm pháo hôi mà thôi, nhưng khi đã luyện được nội công, thì ít nhất là tam lưu cao thủ sau đó tiến lên nhị lưu, nhất lưu,...

Nhưng không phải cứ nội công cao là đã trở thành một cao thủ, còn phải xem người sử dụng võ học này như thế nào. Trên giang hồ, không thiếu nhiều thủ đoạn khác nhau để giết người. Có ít người võ công không lại, vụng trộm âm mưu đối thủ, quả thực khó lòng phòng bị.

Hắn không ít lần nghe các tiêu sư trong lúc trò chuyện, nói về cao thủ bị âm hiểm tiểu nhân đánh lén ám toán, cuối cùng lạc bại bỏ mình.

Có thể nói khó lòng phòng bị!

Đại Lực vừa mới vui mừng một chút, liền đã âm thâm khuyên bảo chính mình, không thể phớt lờ.

Nhìn quanh phòng thu dọn một chút, sau đó xuống lầu hội nhóm để ăn chút gì đó.

Một đêm ăn uống, nghỉ ngơi đám người đã thu dọn đồ vật để khởi hành về trấn.

Chuyến này đi hai tuần, tiền lương cộng tiền thưởng thêm mỗi tên khuân vác có trong mình hai lượng bạc, đủ để một gia đình ăn uống trong một tháng. Đây chỉ là tiền cho khuân vác, còn cho tiêu sư thì mỗi người được ít nhất mười lượng.

Đại Lực một bên nắm trong tay tiền, vừa suy nghĩ khi về mua gì cho hai đứa em của hắn ăn.

''Mua gà quay nhỉ, cho bọn nhỏ ăn chút thịt. Chờ mình thần công đại thành, phải tìm cách bù đắp lại cho tụi nó''

Đại Lực tại thế này dù cha mẹ đã mất, nhưng hắn vẫn còn hai đứa em. Đứa lên tên Tiểu Hoa mười tuổi, đứa nhỏ tên Tiểu Lực năm nay 8 tuổi. Trong nhà chỉ có ba anh em, dù Đại Lực có trí nhớ kiếp trước, thì chung sống hơn 10 năm đã xem bọn nhỏ là gia đình của mình. Hắn ở ngoài bán mạng làm việc cũng không phải chỉ vì học võ không, mà còn vì cho hai đứa em của hắn một cuộc sống tốt hơn.

Đoàn người bắt đầu đi ra khỏi Nhật Tượng thành.