Chương 32:Nhục Nhã
" Tiểu tử, muốn bớt ăn đau khổ thì ta hỏi, ngươi trả lời. Nghe chưa hả "
Vương Long lúc này nói.
Trần Phong cúi đầu không đáp lại.
" Mau khai ra, võ công của ngươi là của ai, học được ở đâu "
Trần Phong vẫn là cúi gầm đầu như chưa từng nghe qua hỏi.
" Vẫn con cứng đầu được sao "
Ba ba!!
Lại mấy cái tát mạnh vào mặt Trần Phong.
Nếu để ý kĩ, hai mắt của hắn lúc này tràn đầy tơ máu.
Miệng bị cắn phá ra chảy cả máu.
Khuất nhục, cực kì là khuất nhục a.
Đường đường là một kẻ có Hệ Thống. Thế mà lại bị người khác hành hạ khuất phục dạng này.
Hắc Ám Mâu mấy tên súc sinh kia. Cứ chờ đó cho ta.
Trần Phong cắn thật chặt răng, cuối cùng, sau vài giây hắn cũng buông miệng ra nói:
" Võ công ta học là ở lúc trong bệnh viện, thấy một lão nhân luyện võ cho nên ta tới học hỏi. Ai ngờ lại có hiệu quả tốt như thế này "
" Ừm, chỉ thế thôi sao. Vậy thì mau khai ra chiêu thức võ công của ngươi đi a "
Vương Long nghe vậy cũng không có ngạc nhiên.
Bọn hắn cũng đã sơ bộ điều tra qua tên này rồi.
Bây giờ, chỉ cần ép hỏi võ công của tên này nữa là xong việc.
Mặc dù trong bang có Thạch Thung Công cùng với Xà Hình Quyền nhưng thêm một môn võ học cao cấp bọn hắn cũng không có chê ít a.
Với lại không phải ai cũng phù hợp với hai môn võ công trên, võ công của tiểu tử này nghe nói cực kì huyền diệu.
Nếu là đạt được, trong bang chiến lực cũng được tăng lên một nấc thang mới.
" Nói xong các ngươi thả ta đi ra hay sao? "
" À à, tiểu tử ngươi vẫn chưa biết tình hình của mình hiện tại thì phải. Lại còn dám bàn điều kiện với chúng ta. Mau khai ra còn bớt ăn đau khổ a "
Vương Long càng thêm hung ác đạo.
Trần Phong cắn răng, nhưng cuối cùng lí trí vẫn chiến thắng con tim.
Hắn vẫn là nói ra môn này Huyền Môn Thái Cực Quyền.
Nhưng tất nhiên là đã qua sửa đổi rồi.
Luyện võ không phải ngày một ngày hai, cho nên hắn sửa đổi đám người này cũng không biết cơ mà.
Cứ như thế, đám người Vương Long ghi vào trang giấy.
Đáng lẽ Huyền Môn Thái Cực Quyền có 42 động tác thì Trần Phong đảo lộn đi 40 động tác với nhau.
Ngoài ra, cái quan trọng nhất của môn quyền pháp này là hô hấp pháp thì Trần Phong lại không nói ra.
Ba ba ba!!
Tiếng vỗ tay từ xa vang lên.
Một thân ảnh chậm rãi đi tới. Vương Long cùng với đám lưu manh thấy thân ảnh này vội vàng cung kính cúi đầu nói:
" Bang chủ đại nhân "
Ngô Minh gật đầu đáp lại.
Thân ảnh lướt qua đám người đi tới chỗ của Trần Phong nhếch miệng nói:
" Tiểu tử, ngươi khá lắm, lại dám nói dối với chúng ta cơ à "
" Ngươi, ngươi nói cái gì ta không hiểu "
Trần Phong nghe vậy chột dạ, ánh mắt vẫn giả ngu nói.
Ngô Minh nhếch miệng lên cười lớn:
" Tiểu tử, trước mặt ta đừng tỏ ra khôn vặt. Môn kia võ công ngươi đang đùa giỡn với chúng ta có đúng hay không "
Đúng vậy, Ngô Minh thân là người luyện võ.
Với Lưu Thuỷ Nham Toái Quyền môn này cao cấp võ công cùng với Thạch Thung Công max cấp kia thì lí giải về võ công cũng được coi là đại sư.
Hắn từ lúc nãy tới giờ vẫn ở trong nhà kho này rồi.
Nghe được Trần Phong nói ra chiêu số võ công.
Chỉ với lí giải của bản thân, Ngô Minh đã nhận ra môn võ công kia Trần Phong nói toàn là sai xót.
Cho dù có luyện mười năm, trăm năm cũng không có tác dụng gì.
Còn một điều nữa đó chính là Hệ Thống của Ngô Minh.
Hệ Thống của hắn mỗi khi học được võ công đều biểu hiện ra độ thuần thục.
Với lí giải của hắn về võ công thì chỉ cần luyện một lần là gần như tinh thông về môn cấp thấp võ công kia rồi.
Ấy vậy mà trên Hệ Thống còn không có hiện ra độ thuần thục.
Chứng tỏ rằng môn này võ công Trần Phong khai ra là hoàn toàn sai lệch đi.
Trần Phong bị Ngô Minh khai phá ra tâm tư không hỏi sợ hãi.
Hắn không nghĩ được rằng là chính mình điểm đó tâm nhãn ấy vậy mà còn bị phát hiện ra.
Vương Long cùng với Tiêu Thanh và đám tiểu đệ còn lại biết được là tên tiểu tử kia lại gạt bọn hắn.
Gương mặt biến thành màu gan heo, cực kì là khó coi.
" Cmn tiểu tử, lại dám gặt bọn ta, ngươi muốn chết "
Chính mình lại bị người gạt làm heo đùa bỡn xoay quanh.
Vương Long đang định tiến lên cho Trần Phong mấy cái tát.
Cho tiểu tử này nếm thêm mùi đau khổ nhưng lại bị Ngô Minh ngăn lại.
Mặc dù trong lòng vẫn có khó chịu nhưng không dám ho he câu nào hết.
" Ngươi là một kẻ khá là thông minh. Ta cho ngươi một cơ hội nữa, nói ra hay là ăn đau khổ. Ngươi chọn đi a "
Ngô Minh mặt đối mặt với Trần Phong, lạnh nhạt nói.
Môn võ công của Trần Phong Ngô Minh có cũng được mà không có cũng chẳng sao cả.
Cho nên, sự lựa chọn là thuộc về Trần Phong a.
Trần Phong cảm giác được người trước mắt này cực kì không đơn giản.
Có thể nhìn thấu tâm tư của mình.
Ánh mắt kia lạnh nhạt cực kì, dường như không quan tâm hết thẩy.
Khiến cho linh hồn của hắn run rẩy cả lên.
Trần Phong lần này không còn dám chơi hoa chiêu gì nữa.
Hắn khai hết ra Huyền Môn Thái Cực Quyền bốn mươi hai động tác cùng với hô hấp pháp.
Rất nhanh chóng, Ngô Minh gật đầu.
Chứng minh rằng lần này môn võ công mà Trần Phong khai ra là đúng.
" Được rồi, các ngươi mau lui ra ngoài hết đi."
" Vâng, bang chủ "
" À phải rồi, mang theo cô nàng kia tới gặp ta, chỉ một mình cô nàng kia thôi đấy biết chưa hả "
" Dạ vâng "
Cả đám tiểu đệ cung kính lui ra khỏi nhà kho này.
Chỉ đệ lại thân ảnh của Ngô Minh và Trần Phong.
Trần Phong chỉ cảm thấy áp lực tăng vọt lên.
Vừa nãy hắn đứng đối mặt với mấy chục tên côn đồ hung thần ác sát kia cũng chưa từng có cảm nhận được áp lực như thế này cả.
Đúng như trước mặt hắn bây giờ không phải là một con người.
Mà là một con ác quỷ, vô cùng hung tàn độc ác khát máu ác quỷ.
Cơ thể của hắn theo bản năng run rẩy lên.
" Đừng có sợ a, ta đáng sợ như thế hay sao "
Ngô Minh âm thanh vang lên.
Trần Phong không còn dám đối mặt với hắn nữa.
Cộc cộc…
Ưm ưm ưm!!
Một lúc sau, mấy tên bang chúng mang theo một thân ảnh yểu điệu, xinh đẹp đã bị bịt miệng cùng trói tay lại đi tới đây.
Thân ảnh này chính là Hứa Hiểu Thi.
Từ tối hôm qua tới giờ mẹ con nàng đều bị bắt nhốt ở gần đây.
Không có thụ ngược đãi gì cả, cơm nước ngược lại là rất đầy đủ.
" Bang chủ, người đã đưa tới ạ "
" Ừm, các ngươi lui ra đi "
Ngô Minh phất tay một cái.
" Hứa Hiểu Thi… "
Lúc này Trần Phong nhìn thấy Hứa Hiểu Thi quần áo vẫn như cũ, thân thể không sao cả thở dài ra một hơi.
Hắn cũng không muốn người mà mình thích, có thể là tương lai nữ nhân của mình bị xâm hại a.
Hứa Hiểu Thi lúc nãy cũng chú ý tới Trần Phong.
Nàng chỉ có thêm ưm ưm lên vài câu.
Ánh mắt không đành lòng nhìn về phía hắn.
Ngô Minh lúc này cũng chú ý tới Hứa Hiểu Thi cô nàng này.
Không son không phấn tuy nhiên làn da trắng nón mềm mại.
Gương mặt thanh thuần đáng yêu vẫn còn hơi non nớt.
Dường như câu dẫn lên lòng muốn bảo vệ của nam nhân.
Cực phẩm, cực phẩm a.
Ngô Minh ánh mắt ham muốn chiếm hữu hiện ra.
Cô nàng này, hắn định rồi a.