Chương 41: Diệp Phàm
Ngô Minh lúc này không biết rằng, ở một nới nào đó….
…
Tàu Khựa, Hắc Long Giang khu vực.
Nơi đây giáp với phía bắc Hùng quốc và phía đông Triều Tiên Quốc.
Mặc dù bây giờ là mùa hè nhưng ở một gian nhà bình thường nào đó ở khu vực này.
Một thanh niên tầm mười tám mười chín tuổi đang ôm lấy chăn run cầm cập.
Mồ hôi quanh người nhễ nhạy, dường như là sốt rét vậy.
" Chết tiệt đám sức sinh kia, chết tiệt Hắc Ám Mâu. Có làm ma ta cũng không tha thứ cho bọn ngươi a "
Ánh mắt của thanh niên này nhắm chặt lại, miệng còn đang lẩm bẩm thứ gì đó như gặp phải ác mộng vậy.
Hộc Hộc Hộc ….
Bỗng dưng thân thể của hắn mở mắt r, bật phắt dậy thở hổn hển.
" Ta, ta chưa chết sao, đây là đâu….."
Thanh niên này mở mịt nhìn xung quanh gian phòng của hắn.
Dường như nhớ lại được cái gì, kí ức sâu trong đầu của hắn tuôn ra.
" Gian phòng quen thuộc này, mấy món đồ này…là phòng trọ mà ta đang thuê năm mười tám tuổi hay sao? "
Thanh niên kia lẩm bẩm, để cho chắc chắn hơn, hắn liền từ bên cạnh túi cặp lôi ra một chiếc điện thoại bàn phím cũ kĩ.
" Ngày mùng 6 tháng 7 năm 2000 sao, oa ha ha ha ha "
" Ông trời có mắt a, cho ta sống lại một lần nữa a ha ha ha "
Nam thanh niên này bỗng dưng cười như điên lên. Khoé mắt còn hiện ra nước mắt luôn.
Nam thanh niên này tên là Diệp Phàm.
Đúng vậy, không phải nghe lầm đâu, hắn trùng sinh từ tương lai về tới thời học đại học của mình.
Chuyện này đáng lẽ chỉ ở trong cuốn tiểu thuyết của người khác nhưng ai ngờ lại xảy ra với hắn a.
Ở tương lai kia, hắn chết không phải vì bệnh tật, không phải vì tai nạn xe cộ hay gì đó.
Cũng không phải tận thế zombie trùng sinh gì cả.
Hắc chết, là do người khác giết a.
Đúng vậy, là do người khác xem như chó chết mà giết mất.
Nghĩ tới tương lai kia một mảnh tăm tối bao phủ cả đất nước Tàu Khựa này.
Cùng với tiếng kêu rên thảm thiết của người dân tàu khựa.
Với lại cả các nữ nhân xinh đẹp kia bị người khác tao đạp.
Diệp Phàm không nhịn được nghiến răng cắn lợi nắm chặt tay lại.
" Hắc Ám Mâu, một thế này ta sẽ không để các ngươi được như ý thâu tóm toàn bộ Tàu Khựa đâu. Một thế này chính tay ta sẽ huỷ diệt các ngươi "
Hắc ám Mâu.
Không phải là một thế giới khác ác ma, chỉ là một đám con người tạo thành hắc bang nhưng lại hơn hẳn ác ma.
Không ai biết được bọn chúng làm sao lại phát triển nhanh chóng và mạnh mẽ như vậy.
Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi đã thâu tóm toàn bộ đất nước tàu khựa này.
Với phong cách hành sự ác động, không kiêng nể gì cả, tuân theo ý của mình.
Hắc Ám Mâu khiến cho đất nước tàu khựa này lâm vào bóng tối mãi mãi.
Các cô gái xinh đẹp bị bắt đi cống hiến cho bang chủ của bọn chúng và bị tao đạp.
Còn nam nhân thì bị bắt đi làm cẩu phục vụ công việc nặng nhọc cho bọn chúng.
Đã thế, thuốc phiện, cờ bạc bị bọn chúng bán ra tràn lan làm hại chết bao nhiêu là gia đình.
Nói chung là, từ đó về sau cả đất nước Tàu Khựa con người bị bọn hắn coi làm cẩu, làm súc sinh nuôi dưỡng a.
Mà hắn Diệp Phàm cũng là nạn nhân trong số đó.
Hắn cũng bị bọn chúng bắt đi đào quáng.
Bởi vì tức giận bất bình đứng lên phản kháng lại mấy câu nhưng ai ngờ bị bắt và bị bọn chúng hành hạ tới chết luôn.
Cũng may là trời cao có mắt cho hắn sống lại thêm một lần nữa.
Ở kiếp này, hắn sẽ chính tay huỷ diệt Hắc Ám Mâu đám kia súc sinh.
Nhưng nghĩ tới tình hình hiện tại của mình Diệp Phàm lại hơi do dự.
Bởi vì hắn là một học sinh, không có thứ gì trong tay cả.
Tiền bạc, thế lực, quan hệ, tiếng nói cũng không có.
Lấy cái gì mà lật đổ Hắc Ám Mâu cơ chứ.
" Đúng rồi, ta nhớ được rằng có võ công tồn tại "
Ở kiếp trước, có rất nhiều cuộc phản kháng nổi lên nhưng bị Hắc Ám Mâu trấn áp thô bạo. Một cái tát chụp chết.
Diệp Phàm cũng nhìn thấy được Hắc Ám Mâu cao thủ vượt nóc băng tường.
Một nắm đấm đổ sụp tảng đá lớn.
Lúc đó hắn mới biết được rằng là võ công không chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết. Mà là hiện thực cũng có.
Nếu như hắn có thể luyện được một thân bản lĩnh như vậy thì chắc chắn sẽ có cơ hội lật đổ đám kia súc sinh a.
Nhưng mà lại khổ nỗi là cho dù ở tương lai trở về thì Diệp Phàm cũng chưa từng được tiếp xúc tới võ công a.
Muốn học võ tất nhiên phải có bí kíp võ công.
Từ khi trùng sinh trở về, Diệp Phàm đầu óc trở nên thông minh linh hoạt hơn hẳn.
Những kí ức của tương lai lẫn quá khứ trước đó hắn đều nhớ được chọn vẹn.
Rất nhanh, hắn tìm ra được cách ứng đối.
" Ta nhớ được rằng ở gần trường đại học có một cái võ quán nhỏ gần đó. Mặc dù không nổi danh ở tương lai nhưng nếu có võ công thật thì cũng không tệ a."
" Với lại, một năm sau đó Tàu Khựa chính phủ sẽ âm thầm tuyển chọn một ít ưu tú người gia nhập vào Cẩu quân quân đoàn của bọn hắn. Nếu ta vào được trong đó thì không lo lắng tài nguyên hay võ học bồi dưỡng rồi "
" Hơn hết là ta có thể tiếp xúc được những cơ mật cấp cao, sớm ngăn chặn đám kia Hắc Ám Mâu súc sinh duỗi cánh tay vào đất nước này "
Nghĩ tới như vậy, Diệp Phong không có chậm chễ.
Hắn đứng dậy mặc quần áo lên, ra bên ngoài đường phi lên chiếc xe đạp cũ kĩ của mình phóng tới cái võ quán kia.
" A nou, ngươi tìm ai vậy ạ "
Diệp Phàm đang dùng ánh mắt dò xem võ quán, bỗng dưng bị một âm thanh ngọt ngào mềm mại làm cho giật nảy cả mình.
Một cô gái mắt to, thanh thuần xinh đẹp đáng yêu. Tóc dài ngang eo nghi hoặc nhìn Diệp Phàm hỏi.
Nàng trông thấy hắn đã đứng ở đây ngó ngó nghiêng nghiêng được một lúc rồi.
" E hèm. Ta nghe nói nơi đây dạy võ đúng chứ. Ta muốn theo vào học cần phải làm những gì "
Diệp Phàm cũng không có dấu diếm ý định của mình làm gì.
Trùng sinh qua một lần rồi cho nên hắn không còn như lúc trẻ tuổi nữa. Rất dứt khoát.
" Ph…Phải, ngươi muốn học võ thật sao. Mau mời vào a "
Cô nàng kia ban đầu sững sở bởi vì sự tự tin của Diệp Phàm.
Rất nhanh nàng phản ứng lại mời hắn vào bên trong.
" Xin tự giới thiệu, ta là Diệp Phàm, năm nay 19 tuổi. Học ở ngay trường đại học gần đây. Còn ngươi thì sao "
Diệp Phàm tự tin giới thiệu.
Sống mấy chục năm trời hắn không còn e ngại gì nữa.
Ở kiếp trước hắn ở khu mỏ hiếm khi được gặp gái xinh, với lại khi đó tay gái hắn còn chưa được chạm qua.
Bây giờ trùng sinh lại nhìn thấy cô nàng xinh đẹp này cũng làm tim hắn đập hụt một hồi.
Tuy nhiên nghĩ tới tương lai Diệp Phầm cũng không có ý tưởng quá quấn quýt gái gú gì khác.
Nhưng làm quen một chút cũng không có vấn đề a.
Vừa gặp đã hỏi tên một cô gái khác, cô nàng này nhíu mày một cái không vui nhưng nhìn thấy Diệp Phàm ánh mắt trân thành không có dâm niệm liền vô ý thức mở miệng nói:
" Ta là Mộc Thiến An, là nơi đây võ quán quán chủ con gái "
Tuổi tác nàng cũng không nói ra.
Đối với con gái, tuổi tác thật sự là bí mật a.
Hai người cứ thế đi tận sâu vào bên trong võ quán.
Đi tới một sân bãi rộng lớn.