Chương 39: Dùng Miệng
" Ngươi định đi đâu hả "
Ngô Minh thấy thân ảnh của Hứa Hiểu Thi định mở cửa đi ra bên ngoài hắn nhíu mày hỏi.
" Làm sao, ngươi chới chán ta rồi còn không định thả ta rời đi hay sao "
Hứa Hiểu Thi tức giận nhìn về phía Ngô Minh.
Nam nhân trước mặt nàng này thật vô sỉ, đáng ghét như thế.
Là một con ác quỷ đội lốt người.
Nàng thật sự không hề muốn ở đây lâu thêm một giây phút nào nữa.
Cho dù cơ thể bên dưới vẫn còn đau nhói nhưng nàng cắn răng chịu đựng lấy.
" A ha ha, ngươi biết không, nữ nhân mà ta đã hưởng thụ qua không thể nào mà trốn thoát khỏi bàn tay ta được đâu "
Ngô Minh cười lên ha hả.
Cô nàng này nhìn trông yếu đuối nhưng tính cách lại cực kì là quật cường.
Ngô Minh lấy tính cách bá đạo của hắn.
Nữ nhân mà hắn đã chọn trúng thì cả đời này đừng hòng có thể thoát đi ma trảo của hắn.
Trừ khi là chết đi mà thôi.
" Ngươi, ngươi….Vô sỉ "
Hứa Hiểu Thi cực kì tức giận, nàng không muốn nói chuyện với người nam nhân trước mắt này nữa.
Đang định mở cửa ra rời đi, một âm thanh vang lên khiến nàng cơ thể khựng lại, run rẩy không thôi.
" Ngươi đừng có quên, ba của ngươi lúc này đang ở bệnh viện chữa bệnh a. Còn mẹ của ngươi vẫn còn đang ở trong tay của chúng ta. Chẳng lẽ ngươi không quan tâm tới hai người bọn họ hay sao "
Âm thanh của Ngô Minh vang lên như làm một chậu nước lạnh dội lên sự quật cường của nàng.
Hứa Hiểu Thi hai mắt đỏ lên, nước mắt chảy ra.
Nàng chưa bao giờ cảm thấy buồn nôn như hôm nay.
Người trước mắt này lại lấy ba mẹ của nàng ra uy hiếp nàng.
Nhưng không có cách nào, ba mẹ nàng nàng thật sự là không thể bỏ mặc được.
" Ngươi, đừng có động vào ba mẹ của ta, ngươi muốn gì ta cũng nghe theo được chứ. Ta cầu xin ngươi tha cho hai người bọn họ đi "
" Muốn làm gì cũng được sao, vậy thì lại đây đi a "
Ngô Minh ra lệnh cho nàng.
Hứa Hiểu Thi cơ thể run rẩy, cắn răng đi tới.
Bởi vì mới tỉnh dậy cho nên Ngô Minh cũng chỉ mặc mỗi chiếc quần lót mỏng.
Hắn tiện tay tụt xuống, để lộ ra chiếc vũ khí đầu tròn dài tầm 22 cm với lực uy hiếp với các chị em phụ nữ phải gọi là chí mạng luôn.
" Cúi đầu xuống, dùng miệng bú nó đi, nhớ cẩn thận cái răng đừng có cắn phải đấy "
Hứa Hiểu Thi nhìn thấy thứ kia hai bên mà chợt đỏ cả lên.
Nàng run rẩy không muốn nhưng nghĩ tới cha mẹ của mình dần dần hạ thấp đầu xuống.
Miệng há to ra còn dính lấy tơ nước bọt.
Đôi một mềm mại cùng cái lưỡi dẻo bắt đầu thưởng thức chiếc xúc xích nóng kia.
Một cảm giác tê tê được truyền tới.
Ngô Minh lại có một cái cảm giác khác lạ hơn so với lúc trước.
Mới đầu, Hứa Hiểu Thi không quen cho nên làm rất là chậm chạp.
Giống như đứa trẻ con liếm liếm kẹo mút mà ba mẹ mua cho vậy.
Ngô Minh chỉ có cảm giác hơi tê tê mà thôi.
Hắn liền cầm đầu của nàng ấn thật mạnh vào một cái.
Lâp tức cây kẹo mút kia chui tận sâu vào trong mồm của nàng.
A ưm….
Hứa Hiểu Thi bị tập kích quá bất ngờ, bị chiếc kẹo mút đâm sâu vào cổ họng khiến cho nàng cảm thấy cực kì khó thở.
Mặc dù nước mắt vẫn cứ tuôn trào ra tuy nhiên nàng vẫn là thành thật mút kẹo mút cho hắn.
" Phải như thế mới đúng chứ "
Được một lúc, kĩ năng của nàng dần trở nên thành thục.
Ngô Minh cảm giác sướng hơn một chút.
Hắn mặc kệ nàng vừa mút vừa liếm.
Một tay của hắn cầm lấy tóc sau gáy nàng.
Tay khác ầm điều khiển ti vi và đang xem một chương trình trên đó.
" Hứa Hiểu Thi, ba của ngươi bị bệnh ung thư giai đoạn nào rồi, cần bao nhiêu tiền để đi chữa trị hả "
Hứa Hiểu Thi không có nghĩ tới Ngô Minh sẽ hỏi về bấn đề này.
Đang ngậm súc xích mút liếm nàng bỗng dưng dừng lại.
" Ngươi, ngươi muốn làm gì, ngươi đã nói không được động vào ba mẹ của ta cơ mà "
Ngô Minh nhếch miệng, một ngón tay nâng lên cằm của nàng. Nhìn lấy đôi môi mềm mại ẩm ướt kia.
" Hai chúng ta làm một trận giao dịch chứ. Từ nay về sau, ngươi chính là nữ nhân của ta, phải nghe lời ta, chỉ có thể ở bên cạnh ta mãi mãi"
" Đổi lại, tiền chữa bệnh ung thư cho ba ngươi cùng với sau nay cuộc sống của ba và mẹ ngươi chúng ta Hắc Ám Mâu bảo đảm sau này không lo."
" Thế nào hả "
Hứa Hiểu Thi mắt đối mắt với Ngô Minh.
Nàng cảm thấy cực kì buồn tủi.
Ngô Minh lấy hạnh phúc, cuộc sống của nàng sau này ra làm một trận giao dịch.
Nhưng mà nghĩ về tình hình của cha mẹ mình hiện tại.
Nếu cha mà không có tiền chữa bệnh ung thư chắc chắn sẽ không sống được bao lâu.
Nếu còn một mình hai mẹ con bọn hắn ở cái Tội Thành này muốn an ổn mà sống thì cũng nằm mơ đi.
Nàng biết được rằng mĩ mạo của mình như thế nào mà.
Cho dù không có Ngô Minh thì chắc chắn sẽ có người khác cưỡng bức nàng mà thôi.
" Được, ta đáp ứng, nhưng ngươi phải giữ lời đấy "
Hứa Hiểu Thi thê lương nói.
Bán đi thân thể cùng tương lai của mình cho người mà mình không thích để báo đáp lại cha mẹ mình.
Như thế nàng làm sao mà vui mừng cho được.
" Yên tâm đi, ta sẽ không nuốt lời đâu "
Ngô Minh nhếch miệng đáp lại.
Dù sao thì cũng là cha và mẹ của nữ nhân của hắn.
Đối tối với bọn họ thì Ngô Minh cũng không có thiệt thòi gì cơ mà.
Với lại, hắn cũng muốn bắt được tâm của Hứa Hiểu Thi nàng nữa.
Có thể nói, trong số mấy nữ nhân kia hắn từng ngủ qua.
Hứa Hiểu Thi nhan trị cao nhất trong sáu người.
Vóc người tuy không hoàn hảo to lớn như mấy nữ nhân kia nhưng gương mặt đáng yêu thanh thuần lại làm cho hắn cuốn hút.
Với lại, chinh phục được một nữ nhân kiên cường như nàng cũng là điều mà Ngô Minh cảm thấy tự hào.
À không.
Phải nói là lôi kéo một nữ nhân từ thiên đàng xuống địa ngục và hành hạ nàng để ra hình dạng của mình hắn mới cảm thấy thích thú a.
Biến thái…..
" Hửm, còn không mau tiếp tục đi "
Ngô Minh thấy Hứa Hiểu Thi vẫn còn mơ màng, còn chưa tiếp tục mút kẹo mút cho hắn.
Hắn liền ấn đầu nàng xuống.
Ưm ưm…
Tầm bốn mươi phút sau…
" Chết tiệt, tê…sướng quá. Ta ra đây, nuốt hết bữa sáng đi "
Ngô Minh cảm giác tiểu huynh đệ sướng rên cả lên.
Hắn không nhịn được nữa, một tay ấn thật chặt đầu của nàng.
Tiểu huynh đệ như sáu nòng liên xả hết đạn.
Mòng dòng sữa đặc trắng tinh ấm áp tuôn ra vào miệng của Hứa Hiểu Thi.
Ngô ngô!!
Hứa Hiểu Thi cảm thấy khó thở, mòng dòng sữa nóng hổi mùi vị lạ lẫm tràn đầy khoang miệng.
Nàng muốn nhả nó ra nhưng lại bị Ngô Minh bịt miệng lại và bắt nàng nuốt xuống thứ đó.
Ừng ực.
Hứa Hiểu Thi không còn cách nào khác là nuốt vào.
Mùi vị là lạ khó diễn tả, đây là lần đầu tiên nàng nuốt vào nó.
Nước mắt nàng lại không nhịn được chảy xuôi.
Nàng bị hắn ta khi dễ, bị bào chế tuỳ theo ý thích của hắn.
" A, sảng khoái "
Ngô Minh không nhịn được kêu rên một tiếng. Buổi sáng phúc lợi a.
Hắn vào nhà tắm xoa rửa tiểu huynh đệ cho sạch sẽ, tiện đánh răng rửa mặt luôn.
Bữa sáng được đám tiểu đệ chuẩn bị đầy đủ cho bảy người.
Cùng lúc đó, ở nơi nào đó.
" Oa oa oa, hu hu hu, ca ca, hu hu."
" Hu hu con ơi "
Hai thân ảnh yếu đuối đang ôm mặt khóc thảm, nước mắt tràn ra như suối.
Đây chính là mụ mụ và muội muội của Trần Phong.
Sáng nay các nàng cũng nhận được cuộc gọi điện thoại tới báo tin buồn từ cảnh sát.
Không nghĩ rằng, vừa mới từ viện khoẻ mạnh trở về người con trai, anh trai mình ban đêm đi ra ngoài thư giãn vậy mà lại bị tai nạn mất mạng a.
Các nàng cũng không có nghi ngờ gì khác.