Chương 61: Nhiệm Vụ Đầu Tiên (Hạ)

Truyền Thuyết Tứ Hiệp Sĩ

Chương 61: Nhiệm Vụ Đầu Tiên (Hạ)

" Fire Ball < Hỏa Cầu >!"

' Bùm bùm …'

" Ice Arrows < Băng Tiễn >!!"

' Ù ù ~'

" Stone Columns < Thạch Trận >!!!"

' Ầm ầm... Rầm rầm …'

" Blessing < Phước Lành >!"

" Recovery < Trị Liệu >!"

Lóe

" Temptation < Khiêu Khích >!! Lại đây này lũ quái vật!"

" … "



Bên trong cánh rừng còn ồn ào hơn cả, có rất nhiều mạo hiểm giả đủ nam nữ, già trẻ và tộc loài, với đủ loại chức giai đang chăm chỉ chiến đấu theo cách riêng của họ. Cứ đi vài chục mét là lại gặp một đến hai tốp người. Ai ai cũng thi triển những kỹ năng tuyệt ảo, mỹ lệ hình thức. Tiếng động nổ mạnh và to chỉ thua mấy quả pháo hoa ở hiện thế. Màu sắc hào quang bắn ra bốn phía chói lòa ánh mắt.

Cảnh một nhóm người quần giết một con sói lông tuyết trắng to lớn cỡ một mét chiều cao. Lại có một nhóm khác quần ẩu với một con gấu đen đồ sộ hơn hai mét tả hữu...

Tất cả đều rất giống với những cảnh chiến đấu trong các bộ phim hoạt hình, truyện tranh thể loại giả tưởng mà Huy đã xem và tưởng tượng. Nhưng lúc này đây, cậu ta được tận mắt nhìn và tận tai nghe cảm thụ thực tế.

" Cái trời đánh gì đây? Quá là vi diệu đi. Thế giới này quả thực không phải mơ đi?!" Huy không giấu được sự kích động. Những thứ này hiện ra trước mắt và Huy không thể cho đó là kỹ xảo điện ảnh hay thứ gì tương tự thế. Thậm chí trước đó, cậu ta cho rằng mình chỉ đang mơ cho tới tận lúc này.

Huy đã dừng cước bộ lại và quan sát một vài nhóm mạo hiểm giả hoặc thợ săn (có lẽ thế) chiến đấu. Những kỹ năng màu mè mà uy lực, những con người mặc những bộ quần áo không hề đụng hàng ở hiện thế, hay những con quái thú to lớn đột biến có chút khác biệt so với giống loài gốc ở hiện thế. Tất cả những thứ đó đã thu hút Huy cho tới khi cậu ta bị Jamany nhắc nhở.

" Hiệp sĩ! Chúng ta nên đi mau. Nơi này còn cách rất xa nơi chúng ta cần đến."

" Ơ … Ừ … Tôi hiểu."

Huy giật mình phản ứng và nhanh chóng đáp lại.

---

Nửa tiếng sau...

" Xa vãi đạn …" Huy chỉ có thể thầm kêu khổ mà không nói ra miệng.

Cậu ta dưới sự dẫn đường từ Jamany đã đi được một quãng xa và tới một vùng cánh đồng địa hình tương đối bằng phẳng, rộng rãi. Nơi đây có đồng cỏ xanh tươi mơn mởn, cây cối lác đác không có mấy, mà có nhiều hơn các gò đất cao thấp không cố định.

Đây chính là nơi sinh sống tập trung của một giống loài tên gọi là Agile.

" Con này là thỏ hả?"

Huy đã thốt lên như vậy khi nhận ra rằng ở đây chỉ toàn một giống động vật như thỏ sinh sống.

Những con Agile trong lời nhắc nhở của Lux tại công hội lúc ban sáng, thật ra chính là giống thỏ ở hiện thế. Chúng giống hệt như loài thỏ, nhỏ nhỏ dễ thương với lớp lông trắng muốt màu tuyết, nhưng nó không giống loài thỏ bình thường.

Trên cái trán của chúng có một chiếc sừng nhọn hình nón trụ dài cỡ 15 phân, to cỡ đường kính một quả dưa chuột. Cái sừng nhọn hoắt về phía đỉnh và trông cực cứng cáp. Đôi mắt nhỏ của chúng lại là màu đỏ ngầu dữ dội thay cho màu đen long lanh dễ thương. Ngoài ra thì không còn điều gì khác.

Mà Lux đã từng nói chúng dễ thương gì gì đó vậy. Huy cũng hơi hơi cho là đúng …

" Hiệp sĩ cẩn thận một chút. Giống loài Agile này tuy là loại quái thú cấp thấp nhất, tính tình ôn hòa, sống đơn độc, nhưng bù lại có tốc độ nhanh nhẹn và rất hiếu chiến. Đặc biệt là nên cẩn thận cái sừng của chúng húc trúng thân thể."

Vẫn thái độ và giọng nói lạnh lùng. Jamany lên tiếng nhắc nhở.

" Vậy à …"

Huy đáp lại lời của đối phương mà vẫn đăm chiêu quan sát cái giống thỏ gọi là Agile tại đây, chúng đang đi lại nhan nhản trên đồng cỏ một cách tự nhiên. Một cỗ cảm xúc hoài niệm không tên hiện lên trong đầu Huy.

" Game Võ Lâm Truyền Kỳ 2 và game Phong Thần." Huy chợt nghĩ tới hai tựa game điện tử này trong đầu. Cái khung cảnh quái ‘ creep’ đi lại nhan nhản kiểu này làm Huy không khỏi thấy háo hức đôi chút.

"!! "

Một con Agile đang từ từ tiến tới phía Huy. Nó di chuyển đúng kiểu loài thỏ ở hiện thế. Di chuyển bằng 4 chi và rất chậm rãi đi tới.

' Vù'

' Độp'

"?! "

Không biết từ lúc nào, một viên đá phóng tới thân mình của con thú và gây sự va đập.

Con thú bắn ra xa khoảng một mét. Nó lúc lắc cái đầu nhìn xung quanh như thể tìm kiếm nơi viên đá bắn ra. Và khi ánh mắt nó chạm ánh mắt Huy, hay chính ánh mắt Huy chạm ánh mắt nó, một luồng điện nhỏ truyền từ nó sang Huy. Phút chốc con Agile kia bỗng chốc thay đổi tính tình. Nó nhìn về phía Huy và lộ ra bộ mặt hơi dữ tợn, đôi mắt đỏ ngầu trợn trừng càng thêm đáng sợ.

Còn đâu là khuôn mặt dễ thương của loài thỏ?

" … "

Huy không tự chủ quay lại và thấy hai gã Jamany và Malphite đã cách cậu ta vài chục mét về phía sau. Khuôn mặt tỉnh bơ như không có sự việc gì. Hơi ngây ngốc nhất thời, rồi Huy hiểu ra vì sao hai gã lại làm vậy.

Họ muốn hắn xử lý con thỏ!

' Gi iii~'

' Loạt xoạt ~'

Con thỏ Agile rít lên một tiếng và đột ngột tăng tốc độ một cách bất ngờ, nhờ đôi chân sau bỗng chốc to khỏe thần kỳ. Đôi chân sau nhỏ bé ngày nào giờ có cơ có bắp rắn chắc, và con thú Agile đã tập trung toàn bộ trọng lực vào đôi chân này và có những cú chạy đà đầy uy lực dũng mãnh về phía trước.

" Vãi đạn đấy~"

Chứng kiến điều đó làm Huy đã thích thú hơn là bất ngờ và cậu ta phải thốt lên một câu bông đùa.

Cái miệng nhỏ của nó mở ra rộng hết cỡ, đầy nước dãi trào ra, làm lộ ra một hàm răng trắng không thấy đâu là vuông vắn đều hàm, chỉ có lởm chởm và nhọn hoắt đầy nguy hiểm.

' Gi iiii~'

" Nơi đây có anh chờ!! Thánh Khí đâu!!!"

Con thỏ hướng mũi sừng trực chỉ về phía Huy, mục đích của nó là húc thủng cơ thể của Huy đấy. Các đầu ngón tay và và nửa thân trên của Huy run run, nhưng không phải vì cảm thấy lo lắng sợ hãi, ngược lại thì cậu ta cảm thấy phấn khích và vui sướng hơn nhiều. Kiểu như nghiện game mà được ngồi vào bấm bàn phím sau một thời gian dài vậy.

Một cảm giác ăn sâu vào xương tủy không thể nào loại bỏ được.

Cậu ta đã trợn mắt lên nhìn thẳng vào con thú và hét lên đến nỗi lạc giọng. Nếu ai nghe thấy, chắc bảo cậu ta là thằng điên.

Trong Huy nóng lên một cách kỳ lạ cả trên lẫn dưới. Một cảm giác sôi sục hừng hực lan tràn khắp cả cơ thể và muốn bùng nổ. Cái đầu thanh tỉnh hơn lúc bình thường gấp trăm lần. Bùng nổ kiểu gì và vì sao lại thanh tỉnh quá mức thì Huy không buồn bận tâm nữa. Thân thể cứng ngắc của cậu ta bỗng cảm giác uyển chuyển hơn, nó có hơi hướng tự di chuyển. Có lẽ tình huống này khiến cậu ta phấn khích chăng?

Cậu ta hô ra Thánh Khí và rút kiếm ra rồi chuẩn bị chiến đấu.

Huy đã từng trải qua cảm giác suýt chết tới hai lần rồi. Vậy thì con thỏ này đâu có đáng kể gì. Nghĩ tới đó làm Huy thêm tự tin vào bản thân.

' Cạch!!!'

Con thỏ dồn hết sức vào một cú húc đầy uy lực, cái sừng nhọn của nó như một mũi khoan ' mini' lao thẳng về phía Huy. Không chút chần chừ và do dự. Nhưng Huy đã che khiên thánh kịp lúc, cái sừng của con vật đã húc trúng bề mặt cái khiên thần nơi tay Huy. Nhưng cái sừng và khiên thánh đều không sứt mẻ gì.

Thoáng chốc trong sống óc, Huy đã thầm than " Cứng vãi ~"

Huy bặm môi nghiến răng và mau chóng vung hết sức cái thanh kiếm nơi tay trái về phía con vật ở trước mặt kia.

' Viu ~'

' Gi iii~'

" … "

Và Huy đã trượt … bởi tốc độ phản ứng nhanh nhẹn của con thú.

' Gi iiii ~'

' Cạch!'

Con thỏ Agile như nhận ra việc tấn công vào tấm khiên là không tốt và nó mau chóng chạy vòng ra đằng sau Huy. Nó lại tung ra một cú húc lần hai. Nhưng lại thất bại.

' Viu ~'

"... "

Và Huy lại dồn sức và vung kiếm lên lần hai, nhưng tiếp tục hụt.

" Ha ~ ha …"

Sau hai lần chém hụt, Huy đã hụt hơi ít nhiều. Cậu ta cảm giác mọi thứ không đơn giản như mình đã nghĩ. Không phải con thỏ Agile này quá nhanh nhẹn mà do cậu ta quá kém kiếm thuật. Máu nóng trong Huy bùng lên mạnh mẽ hơn và ham muốn đánh nhanh thắng nhanh trong Huy nổi lên rõ rệt. Nhưng có vẻ vô dụng khi không có thể hạ sát con mồi bằng kiếm thuật sau ba, bốn, thậm chí là nhát thứ mười …

Dù có nhận ra ưu nhược điểm giữa địch và ta, nhưng Huy vẫn chưa nghĩ ra được tình thế đột phá nào và cậu ta hoàn toàn bế tắc.



" Gã đó không có chút kỹ năng cầm kiếm. Không hiểu sao có thể giết chết 5 tên sát thủ đêm qua đấy?"

Một bên quan sát tràng cảnh người và thỏ quần ẩu nhau. Malphite quay qua nhìn Jamany và khẽ lên tiếng ồm ồm.

" Không quan hệ gì tới chúng ta. Chỉ cần hắn còn sống tới hết tháng sau là chúng ta hoàn thành trách nhiệm."

Jamany khoanh tay trước ngực và nhìn chằm chằm vào Huy, lạnh lùng đạo.

" Nhìn hắn ẻo lả như vậy. Có cần hay không ta giúp hắn một chút?"

Malphite đã quay qua nhìn Huy, có chút đồng tình.

" ' Để hắn tự lực cánh sinh.' Đó là lời Đội trưởng đã căn dặn ta."

" Ờ … Vậy thôi …"

' Gi ii~'

" … "

Một con thỏ Agile không biết từ nơi đâu đang tiến tới chỗ nhóm Jamany và Maphite, cách một quãng khoảng một trăm mét. Có vẻ con thỏ đột biến này còn chưa nổi điên và cũng không coi bọn hắn là kẻ thù.

' Vù!'

' Phập!!'

' Gi …'

Một thanh đoản kiếm cỡ 15 phân từ tay trái Malphite bay ra và ghim thẳng vào trán con thỏ cách chỗ bọn họ gần trăm mét kia. Và con thỏ Agile xấu số chỉ kịp rên rỉ một tiếng và rồi tắt lịm. Đầu nó tràn đầy máu tươi và chết tươi ngay sau đó khi chưa kịp nhúc nhích gì hay giãy dụa thoi thóp.

" Ta đi kiếm mấy con nữa cho bữa trưa, ngươi trông chừng chỗ này."

Malphite tiến tới thu hồi con dao và xác con thỏ mà không mảy may thương xót đến con vật. Có lẽ gã thường xuyên làm việc này rồi. Gã còn quay lại và nhắn nhủ với Jamany một câu như thế rồi mới rời đi một hướng khác.

" … "

Còn Jamany vẫn không liếc lấy Malphite lấy một lần và cũng không đáp lại. Hắn vẫn đứng tại chỗ quan sát Huy.

-&&&-