Chương 64: Sự Hài Lòng Và Niềm Tự Tin

Truyền Thuyết Tứ Hiệp Sĩ

Chương 64: Sự Hài Lòng Và Niềm Tự Tin

Nửa tiếng thời gian trôi qua nhẹ nhàng.

Ở phía bắc cánh rừng Vand, tại một góc dãy núi đá yên tĩnh, thêm có vài bóng cây xanh che mát nào đó. Có một cỗ mùi thơm của vị thịt lan tỏa thoang thoảng trong gió.
Và có lẽ món thịt thỏ Agile của Jamany đã chín tới …

" Ngon quá! Thịt mềm dai ăn sướng miệng. Vị của thịt thơm ngào ngạt khó cưỡng nổi phải hít hà nhiều lần. Tuyệt phẩm bữa ăn, anh Jamany ạ!"

Hai tay cầm ngang cái que xiên thịt nướng, cái miệng liên tục há to xé thịt và nhai nhồm nhoàm không thèm giữ ý tứ nữa. Mỡ từ trong từng thớ thịt ứa ra khắp cằm và tay Huy, cậu ta cũng không bận lau chùi. Không trách được vì món thịt rất ngon. Nhất là khi nó còn nóng hổi. Vậy thì còn thời gian rảnh đâu mà lau chùi mỡ thịt rồi mới dùng tiếp?
Vừa ăn, Huy vừa khen lấy khen để bữa ăn ngoài trời kiểu này. Đây cũng là lần đầu tiên trong đời cậu ta ăn kiểu này.

" Cảm ơn hiệp sĩ đã khen."

Jamany cũng đáp lại một câu khách sáo. Rất là kiệm lời. Huy cũng không tiện bắt bẻ.

" Không phải tâng bốc. Nhưng món thịt nướng Agile của Jamany rất là tuyệt hảo đấy, thưa hiệp sĩ."

Một bên gặm lấy gặm để con thỏ, Malphite vừa thêm câu chuyện cho vui vẻ không khí. Nhìn gã mặt mũi dính đầy mỡ mà Huy cũng không có thấy phản cảm. Ngược lại thấy vui vui.

Cậu ta cũng giống hắn thì cười sao được hắn?

" Tôi chú ý lúc nướng thịt. Anh Jamany có tưới nước từ quả gì gì đó. Nó là quả gì thế?"

Huy tò mò hướng Jamany hỏi.

" Quả này gọi là Vanley, mọc hoang dại ở một số khu vực. Ăn không ngon lắm, nhưng tinh chất nước của nó rất đặc biệt … "

" Nước của nó làm tăng mùi vị của thịt khi nướng chín, thưa hiệp sĩ."

Jamany lục lọi ở trong nhẫn và mang ra một vài quả tròn thon dài như quả nhót, nhưng nó lại có màu tím, lá 5- 7 cánh màu đỏ giống lá cây phong đỏ Nhật. Nhìn qua thì khá là đẹp mắt đấy. Nhưng khi Huy cầm lên một quả và ăn thử, khi mà cái thứ quả Vanley kia bị Huy nhai nuốt, một cỗ mùi vị chát chát, chua chua, khé cổ xảy ra trong cổ họng Huy. Huy đã hơi sốc nhẹ.

Quả thực nó không được ngon lành lắm dù bề ngoài rất đẹp đẽ …

Jamany đang giải thích nửa chừng, thì Malphite đã nhảy bổ vào giải thích dùm.

Sắc mặt Jamany không thay đổi nhiều lắm, còn Malphite thì hì hì hà hà gần như suốt bữa ăn. Huy phần nào hiểu tính cách của hai người này, và nhận ra họ không xấu xa lắm, trái lại khá là tốt bụng. Nếu có thể kết giao được thì tốt.

" Mời hiệp sĩ dùng chút trà này. Rất là thơm ngon đấy."

Malphite bưng hai cốc nước với thứ được gọi là ' Trà '. Một cốc hắn mời Huy, một cốc giữ lại dùng, còn Jamany tự tay rót lấy một cốc từ cái nồi kim loại đang đặt trên lửa.

Hóa ra vừa nãy Malphite loay hoay pha pha thứ bột nào đó vào trong nồi là trà uống đấy. Nhưng thứ ' Trà ' này sao giống …

" Đây là cà phê mà?!"

Huy chưa cần uống đã nhận ra thứ nước trong cốc là cà phê đen nguyên chất. Một thứ mùi đắng đắng ngào ngạt tỏa ra theo từng đợt hơi nước ấm nóng bay lên.

" … "

Vị đắng đắng đặc trưng nhưng có thêm vị ngọt dịu trộn lẫn đã ôm ấp lấy đầu lưỡi Huy theo ngụm nước đầu tiên. Cái hương vị đắng ngọt ấy, nó quyến luyến không nỡ rời dù cho Huy đã dừng ngụm nước. Nó cứ bám lấy trên đầu lưỡi lâu thật lâu.

" Ha ~ Thật thơm ngon."

Chắc chắn thứ cà phê đen này có thêm đường, chứ không thì nó sẽ rất đắng. Huy nhẹ nhàng cảm khái thứ đồ uống quen thuộc kia. Nó thơm ngon hơn hẳn cái thứ cà phê pha sẵn ở hiện thế mà Huy hay uống. Vậy là Huy lại nhấp thêm một ngụm nữa, mặc dù nó còn nóng, cậu ta mặc kệ.

" Phải vậy không hiệp sĩ? Haha ~"

Malphite đạo và cười sảng khoái.

" Thứ trà này gọi là Mokka. Có xuất xứ ở mấy thành trì tận cực bắc Lavindor, giá trị đắt đỏ. Tầng lớp thường dân là không có khả năng uống được nó. Chỉ tầng lớp trung lưu, quý tộc và triều đình mới có thể thưởng thức nổi."

Jamany một bên chậm chậm uống, một bên nói.

" Ơ?! Cái mùi này … Cái thứ bột này có phải là bột cà (phê) … À, là bột Mokka phải không, anh Malphite?"

Huy sực nhớ tới cái gì. Cậu ta chỉ vào miệng vết thương đã tốt hơn một chút nhờ thứ bột ' Mokka ' và hỏi Malphite.

" Đúng vậy đấy hiệp sĩ. Bột Mokka có tác dụng cầm máu rất tốt đó."

Malphite trả lời.

" Như vậy có sao không? Thật sự phí phạm …"

Huy hoảng hốt nói.

" Không có vấn đề gì, hiệp sĩ. Đó là chức trách của chúng tôi."

Malphite đạo.

" Nếu không cầm máu nhanh với vết thương kiểu kia, dù phục dụng thủy dược vào cũng vô dụng. Hiệp sĩ không cần để ý."

Jamany cũng lên tiếng. Gã nói thể để làm Huy không áy náy.

" … "

Huy khẽ mỉm cười thầm vì biết họ làm như thế cũng là vì đó trách nhiệm của họ mà thôi, nhưng họ tận tâm như thế, Huy cảm thấy khá hài lòng. Từ đó, thiện cảm của Huy với hai người này cũng tăng lên.

Và Huy vui vẻ trở lại ngay sau đó và tiếp tục tán dóc với Malphite.

---

" Vết thương đã ổn hơn rồi, nhưng có lẽ hiệp sĩ không nên di chuyển thêm nữa. Chúng ta nên trở về chăng?"

Malphite nhắc nhở Huy.

" Nhưng … (tôi còn chưa có hoàn thành nhiệm vụ)."

Huy hơi lưỡng lự mà chưa nói hết câu.

Nghỉ ngơi ăn uống một hồi, vết thương cũng dễ chịu hơn nhiều. Dù ít dù nhiều đi lại vẫn còn khó khăn, nhưng hoàn toàn không có vấn đề gì khác. Huy lại không muốn bỏ ngang giữa chừng nhiệm vụ. Và cậu ta không cho phép bản thân làm thế.

" Tôi đang cảm thấy tốt hơn bao giờ hết. Là nhờ bữa ăn của cả hai anh đấy. Tôi chả ngán mấy con Agile gì gì đó nữa đâu."

Huy mau chóng cho ra một lý do hợp lý.

" Vậy hiệp sĩ cẩn thận chút."

Malphite cũng không cưỡng cầu lắm.

" Mà tại sao lũ thỏ … Agile lại khó nhằn tới như vậy nhỉ. Tôi nghe nói giống này là loại quái cấp thấp nhất cơ mà?"

Huy thắc mắc.

" Nói thấp nhất thì cũng không phải thấp nhất. Chẳng qua là do hiệp sĩ kém quá mà thôi."

Malphite đáp lại ngay.

" … "

Nghe thấy vậy mà Huy cảm thấy khó chịu chút xíu, nhưng rất nhanh thì cậu ta quên rơi và im lặng nghe tiếp. Cậu ta nhận ra rằng mình quá thiếu kinh nghiệm lẫn kỹ năng.

Tuy là kiểu người nóng tính, nhưng một trong những ưu điểm của Huy lại là biết im lặng đúng lúc mà học hỏi.

" Chức giai Tanker của hiệp sĩ là một chức giai không mấy nổi trội và thu hút. Chỉ thiên về phòng thủ và đỡ đòn. Còn giống loài Agile này chỉ có sự nhanh nhẹn và ham chiến là tốt. Phòng thủ với nó cũng vô dụng. Vì vậy chỉ cần hiệp sĩ một kích tiêu diệt nó thì xem ra đơn giản..."

Malphite một thôi một hồi giảng giải. Sau đó hơi dừng lại rồi nói tiếp: " Hiệp sĩ đừng dựa dẫm quá nhiều vào cái khiên, hãy tập trung vào nhát kiếm đầu tiên như với con Agile thứ hai ấy. Mọi việc dễ như bỡn."

" Nói như đấm vào lỗ tai. Dễ thế thì nói làm ' Cc ' gì. Nhưng phải công nhận là hắn nói đúng thật."

Huy thầm công nhận là Malphite nói đúng. Trải qua trận chiến vừa rồi, Huy ngộ ra vài điều có ích. Một cỗ cảm giác tự tin trong Huy bùng lên, nó lấn áp cái cảm giác đau nhức nơi chân trái.

" Tôi hiểu rồi. Tôi đi ' Cày cuốc ' tiếp đây."

Huy vươn vai một cái, cười cười rồi tiếp tục tiến vào chỗ đồng cỏ.

" Gã hiệp sĩ này cũng quái quái đấy. Nhưng hắn không tệ cho lắm."

Malphite cảm khái khi nhìn bóng lưng Huy rời đi.

" Ngươi ăn gì vào hôm nay mà nói nhiều quá thế?"

Jamany lạnh lùng hiếm khi thấy đối lời với Malphite. Giọng nói lạnh lẽo không cảm xúc, nhưng không quá tiêu cực.

" Ăn thịt ngươi nướng chứ đâu ra."

Malphite nói thẳng. Vẫn khuôn mặt hài hài bỡn cợt không chút nể nang hiện diện.

" … "

Lần này Jamany không nói gì, gã tiến tới đuổi theo Huy. Malphite cũng chỉ có thể tặc lưỡi mà tiến bước.

---

Một tiếng đồng hồ sau. Huy đã nhanh chóng tiêu diệt nốt 17 đầu thú thỏ Agile một cách nhẹ nhõm. Nhờ sự chỉ điểm của Malphite, Huy đã không còn dùng thánh khí nữa. Cậu ta chỉ cần một thanh kiếm quèn mà thôi.

Và mọi việc nhanh hơn nhiều...

Sau khi xong xuôi việc thu thập quái thú Agile. Huy và nhóm Jamany, Malphite tiếp tục cuộc hành trình tới địa điểm sinh sống của giống thú gọi là Thorn ở phía tây bìa rừng.



Gần một tiếng sau bọn họ mới tới nơi. Lúc này đã là hơn 2 giờ chiều.

Tại một dãy núi đá quanh co có rất ít khu vực gần như không thấy đâu là đồng cỏ, chỉ có toàn cây rừng với cây rừng mọc san sát nhau. Huy gặp rải rác giống thú nhím ở hiện thế.

Chính xác thì nó gọi là nhím. Nó chả khác gì con nhím bình thường cả, nhỏ nhỏ ngang cỡ con thỏ Agile, trên lưng cắm chi chít những chiếc lông nhọn hoắt và dài cỡ 20 phân. Nếu có khác biệt, có lẽ chỉ trừ đôi mắt màu đỏ ngầu giống như con thỏ Agile, một lớp da có vảy sừng trông cứng rắn bao bọc lưng trên bụng dưới của nó mà thôi.

" Kia là giống thú Thorn, thưa hiệp sĩ."

Malphite trông ra Huy đang ngơ ngác lắm, liền giải thích đôi chút.

" Tôi đã biết."

Huy từ từ khôi phục tinh thần và đáp lại.

" Hiệp sĩ gặp phải giống thú này thì thật may mắn. Chỉ cần dùng thánh khí phòng thủ những đợt phóng gai của nó là ổn thỏa cả. Chức giai Tanker thì đúng là kẻ thù của loài Thorn này đấy."

Malphite tiếp tục cung cấp thông tin.

" Tôi hiểu. Cảm ơn anh. Vậy tôi đi đây."

Huy mím môi và ra hiệu ngón tay chữ ' V ' bằng tay phải với Jamany và Malphite rồi mới rời đi.

Đây là dấu hiệu biểu lộ sự tự tin, khẳng định bản thân hay chỉ đơn giản là tán thưởng đối phương được người dân ở đây sử dụng. Và Huy đã học được điều này từ Malphite, khi mà hắn đã dành cho Huy cả thảy 17 cái ra dấu chữ ' V ' vào khoảng một tiếng trước.

Huy cảm thấy rất thoải mái và ' Hợp cạ ' trước Malphite đấy, còn Jamany thì …

Nhưng Huy cũng không có nấn ná thêm nữa. Cậu ta đã phát hiện thấy một con nhím Thorn đi lẻ đang lò dò tới gần cậu ta.

Một cỗ cảm giác háo hức và tự tin tràn đầy nổi lên trong Huy. Hệt như cái lúc cậu ta gặp con thỏ Agile đầu tiên đó.

-&&&-