Chương 67: Đổi Người Dạy Học Điều Mới

Truyền Thuyết Tứ Hiệp Sĩ

Chương 67: Đổi Người Dạy Học Điều Mới

" Nhìn hắn kìa, trông rất hạnh phúc nét mặt đi. Chả lẽ hoàn thành một nhiệm vụ của công hội lại khiến hắn vui sướng tới như vậy?" Lux nghĩ nghĩ khi nhìn thấy khuôn mặt Huy.

Trông hắn tủm tỉm cười cũng thật dễ đoán và ưa nhìn một chút.

" Ừm … Vẫn còn sớm, không biết Huy Hiệp sĩ có muốn làm thêm nhiệm vụ khác không?"

Lux lên tiếng hỏi.

" Ừm … Làm phiền Lux tiểu thư rồi. Tôi muốn ở lại đây nghiên cứu về chữ viết của quốc gia Lavindor này một lúc. Nếu có thể, phiền tiểu thư giúp đỡ một lát được không?"

Hắn khéo léo từ chối và nêu ra một yêu cầu khác. Có vẻ hắn rất quan tâm vấn đề này. Cũng phải thôi, hiểu được người ta nói gì, nhưng không biết người ta viết gì thì cũng không ổn lắm đi.

" Không được rồi. Mình vẫn còn việc … " Lux nghĩ nghĩ như thế khi nhìn lại đống sổ sách trên bàn của mình. Nàng chưa kịp nói ra cái gì. Thì …

" Sona! Em ra giúp Huy hiệp sĩ đi. Lux thì không có thời gian rảnh rỗi."

Chị Virinia ở một bên lên tiếng phân công. Chị ấy có vẻ không mấy nhiệt tình giúp đỡ hắn cho lắm. Qua giọng nói lạnh lùng lãnh đạm của chị, Lux hoàn toàn nghe hiểu ra ý chị.

" Hay quá! Vậy thì cứ giao cho em đi."

Sona nhảy cẫng reo vui mừng. Như thể em ấy đợi điều này từ lâu lắm rồi ấy.

" Xin thất lễ. Tiểu nữ không thể đáp ứng được yêu cầu của Hiệp sĩ."

Lux nhanh chóng lên tiếng trước khuôn mặt hụt hẫng của Huy. Khi mà hắn cứ nhìn qua nhìn lại các nàng, nàng thấy tội nghiệp hắn một chút.

" Sona là một cô bé thông minh và hoạt bát. Hiệp sĩ có thể tin tưởng em ấy."

" Anh hiệp sĩ cứ tin tưởng Sona Bernard này. Một thiếu nữ 16 tuổi đầu thông minh, lanh lợi và đọc rộng hiểu sâu. Gì chứ việc dạy học thì anh hỏi em là đúng."

Nàng cười nhẹ với hắn, mong hắn thông cảm và bỏ qua. Thậm chí còn ca tụng Sona chỉ để hắn yên lòng. Còn Sona, em ấy vẫn quá hồn nhiên ra dấu chữ ‘ V ‘ và tự tin ưỡn ngực giới thiệu bản thân một cách hiên ngang với Huy.

" Vậy phiền em rồi."

Hắn miễn cưỡng đồng ý.

" … "

Nhưng trong tâm, Lux thì hoàn toàn không tin tưởng Sona sẽ được việc đấy. Em ấy không phù hợp với những công việc nghiêm túc kiểu này. Em ấy chỉ giỏi chọc phá trêu ghẹo mọi người thôi.

Và quả nhiên là …



Quả nhiên là Sona không phù hợp với việc dạy học cho Huy thật. Sau khi hai người họ đi ra một bàn ở góc và ngồi học. Sona không những không đàng hoàng chỉ dậy hắn học, ngược lại lại yêu cầu hắn kể chuyện cổ kim đông tây ở quê nhà hắn suốt.

" Anh hiệp sĩ đây là chữ … À, anh kể luôn chuyện cái tàu sắt và đường ray sắt đi rồi mình tiếp tục học."

" À ừ … Tàu sắt là một thứ phương tiện làm bằng sắt thép dùng để di chuyển tới các nơi ở xa … Đường ray sắt có công dụng na ná như đường xá trải đá đi lại ngoài phố, chỉ có điều nó làm bằng sắt thép, chỉ để phục vụ cho tàu sắt … À chữ này anh viết đúng chưa?"

" Nhìn khá ổn. Mà có thứ kỳ lạ như vậy sao? Sao em chưa nghe thấy nó bao giờ nhỉ?"

" Có chứ! Chẳng qua là em chưa được nhìn thấy mà thôi. À còn nữa, chắc em chưa biết xe ô- tô là xe gì đâu. Thế mấy chữ này."

" ‘ Xe Ô Tô ‘?! Hử?! Cũng đều đẹp. Tiếp đi anh."

" Ừ. Nó cũng tương tự như xe ngựa kéo ở đây. Chỉ khác là nó làm bằng sắt thép, không dùng ngựa kéo, mà chạy bằng xăng dầu … "

" Oa ~ Thật vậy ạ? Thật là một thế giới thú vị à nha."

" Phải không?! Thế giới của anh có nhiều thứ còn tuyệt với hơn nữa cơ."

" Anh kể tiếp đi."

" … "

" … "

Lux hoàn toàn không biết nói gì hơn với hai người bọn họ.

Người bảo muốn được dạy học thì lại mải mê kể chuyện, ánh mắt đáng ra nhìn vào trang sách thì lại nhìn vô không trung như thể đang hồi tưởng điều gì. Người muốn dạy học thì chỉ nhăm nhe trò chuyện quên mất cả việc dạy học, ánh mắt lúc nào cũng nổi tinh quang, và cái miệng nhỏ cười cười thích thú không ngớt.
Bảo chỉ mỗi một Sona thì cũng thôi đi. Chứ tên kia sao lại thế, lúc đầu còn chăm chú học mà? Có chuyện gì với hắn à? Hay là hắn bị ngốc?

" Hắn thật là ngốc. Nhưng nhìn hắn nói chuyện được nhiều như vậy. Kể ra hắn cũng không phải kiểu nam nhân khô khan đi." Lux mỉm cười nhìn chăm chú hắn. Nàng cảm thấy tên hiệp sĩ này rất là đơn giản nhưng cũng khá kỳ lạ tính cách.

Nàng có chút tò mò về hắn rồi.



Sau một lát, Thánh thuật sư của công hội đã tới và giúp Huy trị liệu khỏi vết thương ở chân trái. Tất nhiên phí tổn là do hắn trả.

Hắn vẫn ngồi lại và trò chuyện với Sona gần như suốt thời gian sau đó.

Lux nhịn không được muốn ra nhắc nhở, nhưng vì công tác vẫn còn, nàng đành bỏ qua.

Nhưng vì không yên tâm, nàng thì thỉnh thoảng ngó qua nhìn hai người bọn họ. Không vì tò mò họ nói cười chuyện gì. Vì lo lắng ai kia mải hùa theo một cô bé mà quên mất việc học hành.

" Lux này! Em ra giúp Huy hiệp sĩ một chút đi. Tới khi cậu ta về thì quay lại đây."

" Dạ?! Chị Virinia … "

Chị Virinia không biết lúc nào đã tới bên cạnh và chạm nhẹ tay vào người Lux. Chị còn mỉm cười rất hàm ý làm Lux giật mình kinh ngạc và cực kỳ khó hiểu. Lux cho là mình nghe nhầm và đang định hỏi lại đối phương vừa nói gì.

" Em ở lại cũng không có tác dụng. Mải liếc Huy hiệp sĩ thôi, nên từ nãy tới giờ có xong trang này đâu?"

Chị chỉ tay vào trang sách mở ra mới hoàn thành một nửa, lại càng cười cười hàm ý.

" Chị nhầm rồi … Em chỉ … Em xin lỗi vì đã phân tâm."

Hiển nhiên Lux biết chị Virinia muốn ám chỉ điều gì. Lux mặt hơi hồng một chút, sau đó nhanh chóng xin lỗi đối phương. Nàng đoán là đối phương đang nhắc nhở mình phân tâm trong công tác chỉ bởi sự có mặt của Huy.

Thật ngượng ngùng quá. Chị ấy hiểu nhầm rồi. Chỉ là …

" Chị chỉ bảo em ra giúp cậu ta một chút thôi. Cũng sắp 5 giờ chiều rồi, cậu ta sẽ ra về sớm thôi. Mà công việc sắp nhiều rồi đấy!"

Chị Virinia thở dài than thở. Buổi sáng sớm, sau 5 giờ chiều đến tối thường thường là thời điểm mạo hiểm giả tụ tập đông nhất trong ngày. Cũng là lúc lượng công việc cần xử lý cũng tăng nhiều.

" Vậy … Em ra đó một chút."

Lux hơi cúi đầu ấp úng trả lời rồi rời đi mà không đợi Virinia đáp lại.

" … "

" … "

Virinia nhìn bóng lưng của Lux mà buồn cười.

Còn Charlie, nàng nhíu mày nhìn Lux và tỏ ra thần sắc khinh ghét như thể nhìn một người phụ nữ không ra gì làm một dạng. Nhưng rất nhanh nàng lại quay lại với công tác của mình.

---

" … À còn nữa, chắc em chưa biết xe ô- tô là xe gì đâu. Thế mấy chữ này … "

Nhưng Huy cảm thấy không ổn lắm. Khi trước mặt cậu ta là một Sona cực kỳ dễ thương, khả ái đang hân hoan ngồi nghe kể chuyện linh tinh. Và cậu ta phải liên tục bơm hỏa lực bằng những câu chuyện mới, dù rằng trong tâm cậu ta chả còn thích thú gì. Nhưng Huy cũng không tiện làm cô bé mích lòng nên vẫn đáp ứng kể chuyện một cách miễn cưỡng.

Hình như cậu ta đã kể xong câu chuyện cái tàu sắt rồi thì phải.

Và giờ sang cái ô tô chạy xăng …

Vậy ai mới là kẻ cần nói và kẻ cần nghe đây?

Vậy còn việc dạy học thì thế nào?!

Cứ thế này thì còn học được cái gì nữa?!

Hồi hận vì nhờ em này ‘ Vcl ‘.

Kể cả khi Huy cố nhắc khéo cô bé về việc học, cô bé dường như bỏ bê nó một cách vô tình rồi sau đó là không còn nhắc lại nếu Huy không hỏi.

Huy cảm thấy không ổn nếu cứ tiếp tục diễn biến trên.

" Ư, cô bé này thật sự có muốn dạy học hay không đây? Sao cứ nhéo đòi kể chuyện hoài vậy?" Huy có một cỗ cảm xúc mang tên ‘ Khó chịu mà không dám nói ‘ và ‘ Cô bé này thật phiền phức ‘ trong lòng. Rất là không vui vẻ gì. Dù rằng đối phương là một thiếu nữ rất xinh xắn đấy. Nhưng xinh xắn lại không phải sở hữu của Huy thì cũng không có gì dùng.

" Ừ. Nó cũng tương tự như xe ngựa kéo ở đây … "

" Phải không?! Thế giới của anh có nhiều thứ còn tuyệt với hơn nữa cơ."

Sau một hồi suy nghĩ nhanh, Huy thì từ bỏ và chấp nhận thực tế. Hắn mặc kệ buổi học đi và đầu nhập vào các câu chuyện một cách nửa nghiêm túc, nửa hời hợt. Như thế cho đỡ đau đầu vì suy nghĩ quá nhiều.

Nhưng trong tiềm thức của hắn. Hắn mong có một ai đó tới trợ giúp. Như Lux chẳng hạn.

Vì hắn chỉ quen thân với Lux nhất và nàng rất đáng tin đấy.



" Huy Hiệp sĩ! Sona! Hai người tập trung vào việc học đi..."

Và có vẻ như hắn đã cầu được ước thấy.

Khi Lux tiến tới bên này và lên tiếng nghiêm khắc với Huy và Sona. Điều đó làm Huy thấy phấn khởi vô cùng.

" Em chính là Nữ Thần xinh đẹp tới cứu rỗi của đời tôi ư?" Huy đã nghĩ như thế rồi đứng lên mỉm cười chào nàng và chỉ thiếu nước mắt lệ nhòa xúc động thôi.

" Lux tiểu thư đến giúp tôi học sao?"

Huy hỏi một câu như thế. Hắn sợ cái cảm giác hy vọng trước rồi thất vọng sau.

Đau lắm ‘ Man ‘ ơi.

" Tiểu nữ rảnh một chút đến khi Huy Hiệp sĩ phải về. Nếu Ngài không phiền, tiểu nữ có thể tham gia một chút?"

" … "

Nàng ăn nói nhẹ nhàng, êm ái và mỉm cười lịch sự với Huy. Nàng đẹp đẽ như một cơn gió mùa xuân thổi tới lay động cây cỏ.

" Có … À không phiền … không phiền. Lux tiểu thư cứ tự nhiên thôi. Xin mời ngồi."

Một cảm giác vui mừng lẫn lộn trong khoảng khắc làm Huy kích động. Cậu ta vội vàng đề cao âm lượng lên, thậm chí còn lắp bắp, rồi sau đó mới từ từ bình tĩnh lại và hạ âm lượng xuống cho phù hợp rồi chào mời như đúng rồi. Cậu ta chỉ tay về băng ghế đối diện nơi Sona ngồi.

Cậu ta thật sự mong chờ Lux tới đây từ đầu mà không phải Sona.

" Này ~ Em đang dạy học mà chị Lux ~."

Sona lên tiếng nũng nịu. Cô bé không vui nhìn Lux.

" Thôi nào Sona. Anh còn thường xuyên đến đây gặp mọi người mà. Chạy làm sao được mà em lo. Cứ yên tâm là anh sẽ kể thêm nhiều chuyện hay ho cho nghe."

Lần này Huy cảm thấy vui sướng hơn hết nên câu nói ra khỏi miệng cũng lưu loát và khôn ngoan hơn bao nhiêu. Cậu ta đang thay Lux ngăn cản và làm yên lòng Sona.

" Bư ~"

Sona nhìn hắn rồi chu mỏ giận rỗi đáng yêu.

" Này là bán manh đi … Mà bán manh có tác dụng gì? Anh mày lại không cần nó." Huy cảm thấy đã ủy khuất cho Sona mà quên mất tiêu là khoảng một thời gian trước đó cậu ta mới chịu ủy khuất đấy. Nhưng lần này Huy lại không nhượng bộ thêm nữa.

" Vậy làm phiền Hiệp sĩ và Sona."

Lux ngồi xuống ngay bên cạnh Huy và chuẩn bị dạy học. Tức là ngồi tại băng ghế bên Huy. Nàng thì rất bình thường nét mặt, nhưng với Huy thì không thể. Vẫn băng ghế đó, nhưng lúc này với Huy nó không còn là băng ghế lạnh lẽo đơn thuần chỉ để ngồi lên nữa. Nó là nhịp cầu khiến Huy nhộn nhạo tâm tình không bình lặng nổi nữa.

Nhưng có vẻ nó chỉ nhộn nhạo một khoảng ngắn mà thôi.

Sau đó là một khoảng thời gian thoải mái và dễ chịu đối với Huy. Lux rất nhiệt tình chỉ dạy Huy học tập bảng chữ cái và cách ghép câu chữ cho Huy, Huy cũng từ từ bình thường lại cảm xúc và học tập rất chú tâm...

Quả là thay đổi người dạy học, bạn sẽ học được những cái mới mẻ đi.

---

Ps: Thật xin lỗi anh em độc giả vì đã ngưng chương hơn 2 tuần từ trước Tết âm. Tác mới chuyển máy tính lên phòng riêng cho tiện, nhưng không đủ dây mạng kéo lên, nên mãi tới hôm 7/3 mới xong xuôi. Giờ tác viết trở lại và đăng lên tiếp. Sẽ rất không đảm bảo giờ giấc, nhưng tác vẫn viết hết mình.

Cảm ơn tất cả anh em độc giả đã đọc truyện này.

-&&&-