Chương 58: Anh Hùng Trẻ Tâm Tư

Truyền Thuyết Tứ Hiệp Sĩ

Chương 58: Anh Hùng Trẻ Tâm Tư

Dòng người không biết ở đâu đã đi lại nườm nượp ngoài đường phố. Tiếng xe ngựa kéo chạy trên đường lát gạch đã sứt sẹo vỡ rải rác, tiếng người rao bán hàng hóa đã vang lên rôm rả tại các quầy hàng. Tiếng bước chân, tiếng trò chuyện, giọng nói của nhiều người, nhiều kiểu hình hài tộc loài đập thẳng vào tai Huy không chút kiêng nể.
Không khác gì cái tràng cảnh giờ đi làm sáng ở hiện thế là mấy.

Cũng bởi vì đã quá 7 giờ sáng mà thôi. Trước khi rời đi, Huy đã được Falcon tặng một viên đá ma thuật có tác dụng tương tự một cái đồng hồ đeo tay. Nó được chế tác từ một loại đá pha lê gọi là ‘ Crystal’, một loại đá có chất liệu quý giá nhất nhì tại thế giới này. Viên đá màu trong suốt như pha lê, hình thù lục lăng nhỏ cỡ hai ngón cái người lớn, trong ruột viên đá khắc một hệ thống vòng tròn nhỏ gồm 12 vạch kẻ và 12 ký tự chữ số (theo lời Falcon) xếp rất bằng nhau. Ngoài ra có hai luồng hỏa diễm nhỏ phân biệt là màu đỏ và màu xanh lam. Cứ một khoảng thời gian ngắn 60 nhịp (nó như 60 giây) là luồng hỏa diễm màu xanh lam lại di chuyển với khoảng cách 1/5 giữa hai vạch kẻ. Cứ đi hết một vòng 12 vạch kẻ, thì luồng hỏa diễm màu đỏ sẽ di chuyển sang vạch kế tiếp. Rất dễ nhận ra giờ giấc ngày đêm.

Viên đá này dùng được trong một khoảng thời gian dài. Dù trong đêm dưới nước đều không việc gì, vì nó biết phát quang trong đêm và kháng nước tuyệt đối. Thật sự thì nó không khác gì một cái đồng hồ đeo tay cả. Huy định từ chối nhưng Falcon vẫn cứ đưa ra, cuối cùng thì cậu ta nhận và với lời hứa chú ý giờ giấc để trở về là 5 giờ chiều.

" Ha ~ May quá. Cuối cùng thì cô nhóc tinh quái kia cũng không nói ra điều gì."

Huy bước chân ra khỏi nhà Falcon và lững thững tiến tới công hội mạo hiểm giả sau khi thay đổi sạch sẽ quần áo và ăn sáng. Hai người lính Jamany o Nowak và Malphite Hood đi sau cậu ta cả trăm mét, mục đích chỉ là theo sau quan sát. Chấm cơm.

Huy cũng không coi trọng việc đó lắm bằng việc cô bé Helen kia không có nói ra cái gì. Huy cảm thấy đây mới là tin tức tốt ' mở hàng' trong ngày ấy chứ.

Còn lý do cô bé sang đánh thức Huy cũng không phải ý tốt gì. Cô bé dậy sớm và thấy phòng Huy vẫn còn sáng đèn, nên tò mò ghé qua định trách cứ. Sau đó thì sự việc xảy ra chỉ có hai người họ biết. Nhưng có phải thế hay không thì …

" Mong sao hôm nay không gặp phải mấy chuyện rắc rối với mấy cái thằng ' rảnh háng' chuyên đi gây chuyện nữa."

Huy thầm nhủ như vậy khi chợt nhớ tới những ngày vừa qua. Sắc mặt cậu ta hơi khó chịu. Nhờ mấy gã đó mà cậu ta đã lỡ mất mấy hôm để đi ' Farm' quái rồi cày cuốc ' Level'.

" Tuy rằng có những chuyện không vui, nhưng cũng có những chuyện cực tốt đi."

Rồi chả mấy chốc nó lại chuyển sang dễ chịu.

" Ừm ~ Ngày hôm qua mình đã có giao hảo tốt với Lux … Ừ ~ Cô ấy rất tốt đấy."

Hồi tưởng lại cái buổi sáng hôm qua trong phòng nghỉ trong nhà công hội và suốt buổi chiều sau đó cùng đi dạo với Lux, thăm thú khắp phố phường, hay được ăn thử cái món bánh Bouquiet ngon lành từ nàng. Huy khẽ mỉm cười thầm vui vẻ, gương mặt giãn ra rất nhiều. Như thể cậu ta có chuyện cực vui ấy. Đây có lẽ là trải nghiệm vô cùng đẹp đẽ với Huy.

Hình bóng của Lux trẻ trung, xinh đẹp, hòa nhã cách ứng xử và rất tốt bụng tấm lòng cứ quanh quẩn trong tâm trí Huy. Khiến Huy cứ liên tục nghĩ về nàng mãi cho tới khi bước chân tới ngay trước cửa công hội mạo hiểm giả từ lúc nào không hay. Nhìn lên cái biển hiệu không rõ ký tự, cậu ta lại có chút háo hức được gặp mặt cô gái đấy.

---

Ồn ào

Xôn xao

" Này kia có phải gã Quỷ khiên đã chiến đấu với Brum và Brander không nhỉ?!"

" Đúng rồi đấy anh bạn. Hắn rất mạnh."

" Không phải chỉ có dựa vào cái Thánh khí huyền thoại kia sao? Nghe đâu hắn chính là một trong Tứ đại Anh hùng dùng khiên của đế đô bị tha bổng vì tội giết người cưỡng dâm."

" Mẹ kiếp! Thằng đó mặt dày thế? Phải tôi là tôi không dám ra ngoài đường rồi."

" Ờ ~ Nhìn cái mặt vênh váo kìa! Tao chỉ muốn đập nó một trận cho bõ tức."

" Nghe gã ‘ Burn vẩu’ kể lại. Thằng này hôm qua đi dạo với Lux ở quầy tiếp tân đó. Còn có cả tặng quà nữa. Kiểu này này..."

" Thiên đường à!! Tao còn không dám làm thế đấy."

" Cái gì?! Thằng chó đó dám động chạm vấy bẩn một trong những bông hoa thánh khiết của công hội mạo hiểm phía bắc. Mà lại là nữ thần của lòng tao. Tao sẽ xử nó …"

" Dừng lại đi mày! Mày nghĩ ăn được nó sau khi đã xem trận chiến sáng qua của nó à?! Nó còn có tinh linh đấy …"

" Tao nể thằng đó đấy."

" … "

Đám người có mặt trong công hội đang nhốn nháo sinh hoạt bình thường như mọi ngày chợt ngưng lại, và rồi thì họ xôn xao bàn tán về Huy. Có ghen tị, có giận dữ phẫn hận vì đối phương đã làm vấy bẩn nàng thơ của bản thân, có không quan tâm sự hiện diện của đối phương. Nói chung là đủ kiểu người và đủ kiểu cảm nhận.

Nhưng Huy chỉ thờ ơ mà lướt ngang qua bọn họ. Cậu ta mặc niệm chỉ như chó sủa ngoài tai mà thôi. Không đáng bận tâm làm gì cho phiền não, bận lòng.



" A ~ Anh hiệp sĩ. Anh Huy thì phải? Anh đến muộn thế?"

Huy chỉ kịp nhìn ra Lux đang lúi húi với đống sổ sách và nhóm nữ tiếp tân còn lại bị che khuất bởi ba hàng người xếp ngay ngắn chờ được phân nhiệm vụ hay giải đáp thắc mắc. Thì một giọng nói ngân nga dễ thương mà trong trẻo vang lên. Ngay sau đó là một bàn tay nhỏ nhỏ non mềm từ đằng sau túm lấy một bên tay áo Huy nhằm ngăn cản bước chân của hắn. Là Sona tóc hồng ở công hội mạo hiểm giả?!

" Anh đến tìm chị Lux à?! … Chị ấy ở quầy đó!"

Huy dừng lại bước chân và quay lại. Đúng là cô bé Sona của công hội mạo hiểm giả. Lúc này trên tay trái của cô bé đang kẹp vài quyển sách dày cộm bên eo, dáng vẻ vẫn rất lanh lợi hoạt náo nhưng trên khuôn mặt nhỏ nhắn kia đang nhễ nhại mồ hôi và đỏ ửng, bám bụi, đầu tóc thì rối bời. Trông như là cô bé mới chui ra từ một căn hầm nào đó vậy. Vốn định lên tiếng trước hỏi thăm, nhưng không đợi Huy lên tiếng, Sona đã lên tiếng luôn như vậy.

" … "

Lại không để Huy nói thêm câu nào. Cô bé đã bỏ đi để lại Huy ngơ ngác tại chỗ, và tiến tới phía quầy tiếp tân. Nhưng chỉ đi được vài bước, cô bé lại dừng lại và quay lại nhìn Huy. Khuôn mặt xinh xắn, khả ái trong bộ dáng nhếch nhác kia không khỏa lấp nổi một mỹ nhân tương lai, đang mỉm cười ma mãnh (ma mãnh kiểu khả ái).

Huy hơi chột dạ và thấy nghi ngờ cái nụ cười quái quái kia của cô bé. Một dự cảm không tốt nổi lên trong lòng.

" Anh với chị Lux trở thành một cặp rồi hả? Cũng quá nhanh đi?! Thành thật trả lời để em còn giúp đỡ."

Sona tuôn ra một tràng với điệu bộ rất ư là tò mò, háo hức. Tinh quang trong đôi mắt màu nâu đẹp như sao kia đã bán rẻ thái độ của cô bé.

" Em thật ngốc nghếch! Làm gì có chuyện đó chứ …"

Nghe như thế, Huy đã hơi giật mình như bị bại lộ bí mật động trời gì đó. Nhưng Huy vẫn nặn ra một câu phản bác nhanh chóng, nhưng có vẻ không có cân lượng với đối phương. Vì cái giọng điệu gấp gáp mà giả tạo trắng trợn như thể đang dấu đầu hở đuôi điều gì đó của Huy.

" Này! Anh nghĩ em là trẻ con à?! Định qua mặt em à?"

Sona nhíu mày và tỏ ra khó chịu nhìn Huy.

" Em thật sự là trẻ con đấy. Aizzz … Sao Sona lại không ngoan như Helen nhỉ?" Huy đã định nói như thế nhưng cậu ta đã ngậm câu đó lại và trong vô thức Huy đã gãi đầu thầm than vãn.

" Anh không nói dối, được chưa! Anh và chị Lux của em không có là một đôi đâu. Nếu mà là sự thật, chả phải anh đã là kẻ thù của những người xung quanh này rồi?!"

Nháy mắt Huy đã khôi phục lại và bình tĩnh đạo. Sau đó cậu ta pha thêm chút hài hước giọng điệu và nở nụ cười bất đắc dĩ.

" Ừ. Anh ích kỷ và nhát gan quá. Dám làm không dám chịu. Chỉ có mấy kẻ tầm thường thế này mà cũng không dám đứng ra tranh giành người đẹp. Anh còn chả bằng một góc với Gerrard hiệp sĩ. Ít ra hắn còn có đảm lượng của một nam nhân..."

Nhìn quanh hơn chục ánh mắt bất thiện dành cho Huy. Sona quay lại nhìn Huy tỏ ra không quá thất vọng. Nhưng trong giọng nói có chút lạnh, có chút khinh thường dành cho Huy.

" … Thôi em đi trước. Huy hiệp sĩ cứ thong thả."

Như không muốn nấn ná thêm, cô bé cho ra một câu ' cực' khách sáo và rời đi không đợi chờ Huy phản ứng lại.

" … "

Huy nhìn thân ảnh nhỏ bé của Sona rời khỏi không khỏi miên man suy tư, tâm tình cậu ta không còn bằng phẳng nổi nữa.

" Cảm giác mình chẳng phải nhân vật chính mạnh mẽ trong mấy bộ triệu hồi sang dị giới. Chỉ là một nhân vật phụ thôi ấy. Chỉ là việc đi chơi với Lux hay mộng tinh cũng không thể thẳng thắn nổi."

Huy lẩm nhẩm một câu như thế ra ngoài miệng.

" Thôi ~ Việc đã qua để nó qua, không còn cần thiết nữa. Mình không hối hận vì những lựa chọn đó."

Huy lại lẩm nhẩm điều gì đó. Cậu ta không cho rằng mình sai khi không công bố những sự việc trên. Chúng chỉ là những sự việc cá nhân, chả có tính đại chúng nào để tuyên truyền rộng rãi ra cả. Nếu bô bô kể ra ngoài có khi còn làm trò cười cho thiên hạ, mà Huy không thích làm trò cười cho thiên hạ.

Và với những xúc cảm gần như là rung động trước Lux ngày hôm qua ấy. Huy không cho rằng mình có lỗi lầm gì, nhưng lên có điểm dừng. Dẫu sao nàng rất tốt bụng và cũng rất đẹp (hợp ' gu' của hắn luôn). Những rung động tình yêu tuổi thanh xuân ấy là đẹp đẽ nhất và đáng trân trọng nhất của đời người, trước khi họ gặp nửa còn lại của mình. Nếu chưa gặp được nửa kia của mình, ấy là do chưa đúng người và thời điểm mà thôi. Huy quan niệm như thế.

Và Huy cảm thấy tình cảm dành cho Lux còn chưa mạnh tới nỗi muốn đi thủ hộ cuộc đời riêng của nàng. Họ vẫn chỉ như những người xa lạ quen biết nhau giữa dòng đời mà thôi. Có lẽ nàng không phải nữ chính của hắn như các nhân vật nam chính trong Manga hay Anime phải có nữ chính đã là luật định.

Kể cả Huy thật sự quan tâm và yêu thích Lux, Huy cũng cảm giác mình không nên thổ lộ ra với nàng. Vì Huy sợ một ngày nào đó sẽ phải rời bỏ thế giới này cùng với Vị Lai và … Huy không muốn làm Lux tổn thương và đau khổ. Và cái giấc mơ ' Hậu cung' kia có lẽ không phải ý kiến tốt lành gì.

Với lại hiện giờ Huy chỉ có hai bàn tay trắng, có muốn cũng chẳng thể làm gì cho Lux ngoài tặng được sợi dây chuyền 2 đồng kia.

Huy cũng không còn cảm thấy háo hức chờ mong một cô gái nào đó là nữ chính của đời mình nữa rồi. Cậu ta có quá nhiều việc phải tính cho tương lai sau này.

" 'Lập thân, lập nghiệp, mới lập gia đình' các cụ dạy không sai đi?"

Huy nhẩm lại một câu tục ngữ của cha ông quê hương mà cậu ta còn nhớ mang máng.
Nghe có vẻ rất có nam nhân ý chí đấy. Nhưng đến cái suy nghĩ tiếp theo của Huy thì …

" Bắt đầu lại thôi. Cứ rung động thoải mái đi, nhưng không có tình kết gì gì hết. Dù nghe có vẻ ích kỷ sao sao ấy nhỉ?"

Huy hơi bật cười âm mũi với cái suy nghĩ ích kỷ đó của mình. Rất nhanh thì cậu lắc đầu vài cái như thể lấy tinh thần và rồi thì lững thững tiến thẳng tới chỗ của Lux với nụ cười tươi ngô nghê mà không cần xếp hàng chờ đợi. Đơn giản là chả có ma nào đứng trước mặt nàng cần nàng hỗ trợ cả.

-&&&-