Chương 11: Khổ Chiến

Tội Nguyên Hệ Thống

Chương 11: Khổ Chiến

Chương 11: Khổ Chiến

Lăng Vân Ngọc cắn răng duy trì trên trán bắt đầu đổ mồ hôi, lão giả hoành đao trước ngực súc thế trong không gian tối mà nhỏ hẹp lôi quang chớp động mang lại chút ánh sáng mơ hồ

Khi súc thế xong lão giả đối với Lăng Vân Ngọc gật đầu nàng cho kích nổ quả cầu khí lãng cuốn lên bụi mù khiến Hạo Thiên tỉnh dậy ho sặc sụa chân tay đều là vết thương Hạo Thiên chật vật ngồi dậy kệ vết thương rỉ máu Lăng Vân Ngọc không quay đầu mà nói

"Nghĩ ngơi đi tên này ngươi giải quyết không được giữ sức có gì chút còn chạy được "

Hạo Thiên vỗ đầu vẫn còn choáng không nói gì mà nhìn lão đạo sĩ cùng lão giả giao phong, dù lôi đao nhìn rất uy lực một đao nối tiếp một đao nhưng lão đạo sĩ có 4 cái đan khác loại liên tục cung cấp âm khí cùng quỷ khí lôi đao đánh tan cái này có cái khác lên thay liên tục 8 đao lão giả lui vào kết giới trán đổ mồ hôi lấy đan dược ra ăn

Hạo Thiên ngồi nhìn phân tích tình hình dù có hai cái qủy đan cùng thi đan nhưng không có biến hóa gì về chất cũng không phải chính chủ nên không phát huy được toàn bộ uy lực xem như hắn có 4 cái điền đi dùng chừng nào ít chừng đó do không có thân thể nên không dùng được đan dược cần ở nơi đặc thù mới hồi phục được kéo dài thời gian được thì có cơ hội thắng

Nhưng cần tính đến việc lão đạo sĩ biết thuật pháp khó mà thủ được dù là âm khí hay quỷ khí nếu người sống dính vào nhẹ thì nội khí tán loạn bị suy yếu mất sức, nặng thì trực tiếp chầu diêm vương nên hạn chế đối đầu trực tiếp

Hạo Thiên nhìn ra được lão đạo sĩ luôn cố gắng giữ tiên khí nhiều hơn hai loại kia dù Nguyên Anh nuốt quỷ đan và thi đan nhìn rất ghê gớm nhưng chỉ lòe người khác mà thôi nuốt thi đan và quỷ đan nguy hiểm hơn nhưng an toàn nếu để bên ngoài có thể bị lão giả đánh nát, lão đạo sĩ tính dùng 4 cái đan mài chết bọn hắn rời đi sau đó đông sơn tái khởi Hạo Thiên có sơ cấp toàn năng tri thức nên biết mánh khóe của lão đạo sĩ

Từ nãy tới giờ lão đạo sĩ không tấn công vì đang thử cân bằng 3 loại năng lượng chỉ cần gây mất cân bằng sẽ có cơ hội tốt nhất là tiêu hao tiên khí của hắn quỷ khí cùng âm khí sẽ làm ô nhiễm Nguyên Anh có rất lớn cơ hội giết lão đạo sĩ, tiêu hao quỷ khí hay thi khí cũng được nhưng phải nhanh không cho lão đạo sĩ cơ hội cân bằng nếu không lão liều chết bọn hắn cũng ăn đủ

Nhưng trước mắt cần vượt qua phòng ngự của hắn nếu Hạo Thiên còn Long Nguyên thì tốt có nhiều cách giải quyết hơn nhưng Long Nguyên cần nhiều rất nhiều thời gian để hồi phục kể cả dùng đan dược cũng cần rất lâu mà lão đạo sĩ sẽ không chờ bọn hắn không có thời gian

Trước mắt còn lại Thâm Uyên chiến giáp có thể là điểm đột phá nhưng đã giải trừ trang bị cần đi lấy mới trang bị được Hạo Thiên nói với Lăng Vân Ngọc

"Mở cho ta một lối đi "

Rễ cây sau lưng Lăng Vân Ngọc tách ra một lối đi Lăng Vân Ngọc không quay đầu nói

"Nếu chạy được xin giúp ta chăm sóc muội muội "

Hóa ra Lăng Vân Ngọc tưởng hắn chạy trốn Hạo Thiên không giải thích gì nói

"Để lối đi chờ ta "

Lăng Vân Ngọc không hiểu lắm nhưng vẫn để đó lão đạo sĩ thấy Hạo Thiên muốn đi hừ lạnh nói

"Ai cũng không đi được đặc biệt là ngươi ta sẽ biến ngươi thành thi nô! "

Nói xong lão đạo sĩ bay tới tấn công vô số rễ cây đan xen chặn đường đúng như Hạo Thiên đoán lão giả không dùng thuật pháp gì mà chỉ thay phiên dùng quỷ khí và âm khí tạo thành trường đao mở đường chẳng mấy chốc đã đánh tới bên ngoài trận phù lão giả lao ra chiến quanh thân lôi điện lập lòe ngăn quỷ khí cùng âm khí nhập thể chỉ ngăn chặn lão đạo sĩ đánh tới chứ không tấn công

Lão giả cũng biết mình rơi vào thế yếu nên cầm cự càng lâu càng tốt, lão đạo sĩ không muốn liều mạng nên không dám cường công, rời đi lại không cam tâm ngẫm nghĩ vài giây hắn nói

"Tiểu tử kia là ma vật ngươi không biết sao? Mà ma vật nổi danh dối trá chắc chắn hắn đang chờ chúng ta lưỡng bại câu thương rồi hiện nguyên hình ăn trọn chúng ta nên chúng ta tạm thời hợp tác thế nào? Nếu ngươi không tin máu của hắn còn rơi vãi gần đây ta ngươi đi xem rồi quyết định "

Lão giả nhíu mày hắn không để ý tới chi tiết này lão giả quay sang nhìn Lăng Vân Ngọc nàng rất bực mình dù lão đạo sĩ nói là sự thật nhưng phải nhìn thời cuộc mà tin tưởng nhau chứ trong lòng nghĩ vậy nhưng không thể nói thật nên bịa chuyện nói

"Tiền bối ngươi mù sao máu của tiểu tử kia bên này ngài đi nhìn hơn nữa tiểu tử kia cứu người còn tên này giết rất nhiều người ngươi phải biết nên tin ai chứ? "

Lão giả không nói gì hắn đương nhiên biết chỉ hơi nghi ngờ mà thôi lão giả cũng cảm thấy lão đạo sĩ nói rất ngu, thấy li gián thất bại lão đạo sĩ sạm mặt lại nghĩ tới tiểu tử ngoài kia rất đặc biệt hai người này lại như con rùa trong vỏ hao công tốn sức chưa chắc được hồi đáp lỡ kéo thêm nhiều người tới khó mà thoát được bắt tiểu tử kia có khi lại hay nghĩ như vậy lão đạo sĩ nói

"Các ngươi không tin đến lúc bị phản bội đừng tiếc hận lần này bản tiên tha cho các ngươi lần sau nên biết thân biết phận đi "

Nói xong lão đạo sĩ phá vỡ một lỗ rời đi hai người vừa thở phào nhẹ nhõm đột nhiên nhớ tới Hạo Thiên đang ở bên ngoài Lăng Vân Ngọc vội thu chiêu rễ cây bao trùm lập tức sụp đổ hai người vội chạy về hướng Hạo Thiên

Hạo Thiên bên này mặc kệ vết thương chạy tới chỗ Thâm Uyên chiến giáp vừa thu hồi bộ giáp đột nhiên cảm thấy nguy hiểm lão đạo sĩ đã đứng trên đầu hắn cười gằn một cái đại thủ từ âm khí tạo thành bắt lấy hắn liên tục có âm khí nhập thể cả người Hạo Thiên run lên bần bật Hạo Thiên vừa tỉnh dậy vẫn còn choáng giờ đầu óc càng thêm mơ hồ hắn cắn lưỡi cho mình thanh tỉnh một chút mặc kệ lão đạo sĩ mang hắn bay lên

Trong mơ hồ hắn cảm nhận được quỷ đan cùng thi đan đang ở gần hắn nhưng Hạo Thiên vẫn đủ tỉnh táo để chờ lão đạo sĩ mất cảnh giác chỉ là âm khí làm hắn ngày càng mơ hồ

Lúc này lão giả cùng Lăng Vân Ngọc đuổi theo sát phía sau nàng lấy súng ra bắn lão đạo sĩ lão đạo sĩ khinh thường phầt tay tạo nên một cái khiên chặn lại nhưng viên đạn được chế tạo đặc biệt dễ dàng bắn xuyên qua tiếc là bắn trượt

Lão đạo sĩ cảm thấy uy lực thứ này không tồi lao xuống muốn cướp đoạt bị lão giả chặn lại cả hai giao chiến, lúc lão đạo sĩ tập trung đối chiến Hạo Thiên trang bị giáp tay nhờ có đặc tính kháng năng lượng lượng Hạo Thiên dễ dàng xuyên qua quỷ khí mỏng manh bắt lấy Nguyên Anh

Lão đạo sĩ giật mình quay lại nhìn Hạo Thiên lập tức Thâm Uyên dị hỏa bùng lên thiêu đốt Nguyên Anh lão đạo sĩ hoảng sợ thét lên đau đớn quỷ khí cùng âm khí trở nên bất ổn lão giả nhân cơ hội một đao chém trúng Nguyên Anh, Nguyên Anh bài xích trở nên yếu đi tay Hạo Thiên xuyên qua bắt lấy hai viên quỷ đan lão đạo sĩ phẩn nộ dùng quỷ khí trùng kích chấn lão giả ra xa Hạo Thiên bị âm khí trói chặt tay vẫn nắm hai viên quỷ đan, mặc kệ Thâm Uyên dị hỏa thiêu đốt lão đạo sĩ tạo thành một thanh trường đao từ âm khí một giết Hạo Thiên cướp lại quỷ đan

Hạo Thiên cười gằn trong ánh mắt khiếp sợ xen lẫn phẩn nộ của lão đạo sĩ hắn buông tay hai viên quỷ đan bị đốt cả tro cũng không có Hạo Thiên cười một cách dữ tợn nói

"Chúng ta cùng chết nào...! "

Nói xong đưa tay tính bắt lấy Nguyên Anh lại bị lão đạo sĩ ném ra xa giơ lên trường đao muốn chém bị một phát súng bắn cho Nguyên Anh mất một bên tay, lão đạo sĩ triệt để điên rồi dùng một viên thi đan ném về phía lão giả cùng Lăng Vân Ngọc

Ầm ầm

Thi đan nổ tung cả hai bị thổi bay sau đó chật vật bò dậy hai người mặt trắng bệch khí tức tán loạn đây là bị âm khí nhập thể

Hạo Thiên muốn đứng dậy nhưng mất máu cộng thêm âm khí nhập thể quá nhiều nên kiệt sức rồi lúc này hệ thống lên tiếng

"Lần này là ngoại lệ Hệ thống sẽ tính toán phương án khả thi giúp ký chủ... Đã tính xong ký chủ có thể chia sẻ quyền sử dụng Thâm Uyên chiến giáp cho lão giả kia nếu đồng ý ký chủ có thể mất điểm Tội lỗi hệ thống sẽ trừ sau khi hoàn thành nhiệm vụ "

Hạo Thiên không nghĩ nhiều liền đồng ý không đứng dậy được nên Hạo Thiên nỗ lực bò về phía lão giả, lão đạo sĩ cảm thấy không sống được muốn kéo đám người này chôn cùng đầu tiên là tên tiểu tử này

Lão đạo sĩ dùng toàn bộ âm khí tạo thành thành trường mâu muốn đâm Hạo Thiên thành ngàn cái sàng, lão giả thấy vậy vội xông lên đỡ giúp Hạo Thiên, Lăng Vân Ngọc từ xa nhanh tay kết ấn nhưng vẫn chậm dù đao pháp của lão giả nhanh như lôi đình nhưng trường mâu rất nhiều lão giả cùng Hạo Thiên vẫn bị đâm vài lỗ rễ cây nhanh chóng đem hai người bao trùm

Lão giả nhanh chóng xử lý trường mâu trên người mình cùng Hạo Thiên giờ lão giả mới nhìn rõ Hạo Thiên đúng là ma vật lão giả dừng lại một chút nhưng vẫn giúp Hạo Thiên ổn định âm khí đột nhiên Hạo Thiên cầm lấy tay lão giả sau đó ngất đi, lão giả cảm thấy toàn thân đau đớn tới tận xương tủy thậm chí là linh hồn lão giả gục xuống cắn răng chịu đựng nhưng chỉ 1 giây là hết, lão giả cảm thấy mình bị lừa đang phẩn nộ nhìn kỹ toàn thân đầy những ký hiệu kỳ lạ trong linh hồn nhiều thêm thứ gì đó nhưng những ký hiệu đó nhanh chóng lặn mất chỉ còn cánh tay phải có ký hiệu giống như ngọn lửa bao trọn cánh tay sau khi lão giả định thần lại trong đầu có thêm cách dùng của Thâm Uyên chiến giáp

Toàn bộ chuyện xảy ra chỉ mất vài giây lão giả lúc này chợt hiểu ra vì sao trước kia không di chuyển được bộ giáp nhưng không kịp suy nghĩ nhiều lão đạo sĩ đã phá tan rễ cây đánh tới

Lão giả lấy ra một viên đan dược ăn vào qua vài giây toàn thân cơ bắp nổi lên lại trang bị toàn thân chiến giáp lao lên do bộ giáp có kháng năng lực nên chỉ có thể dùng thể thuật lão giả rõ ràng cũng là người chuyên nghiệp, không còn lo quỷ khí hay âm khí nhập thể lão giả xông lên mặc cho lão đạo sĩ dùng âm khí hay tiên khí đánh vào bộ giáp chỉ có thể đẩy lùi lão giả

Lão đạo sĩ nổi điên ném viên thi đan còn lại qua chỗ Hạo Thiên, lão giả vội quay về chắn trước người Hạo Thiên tay nắm lấy thi đan nó lập tức phát nổ ngoại trừ âm khí tán loạn việc gì cũng không có Lăng Vân Ngọc chạy tới bên cạnh lần nữa giúp Hạo Thiên ổn định âm khí

Bây giờ chỉ còn Nguyên Anh của lão đạo sĩ nếu dùng tiên khí Thâm Uyên dị hỏa cháy càng mạnh chết càng nhanh Nguyên Anh lão đạo sĩ trở nên vặn vẹo thấy không còn cách nào hắn quyết định đồng quy vu tận lao về phía ba người, thấy như vậy lão giả ôm lấy Nguyên Anh toàn thân thiêu đốt Thâm Uyên dị hỏa mong thiêu đốt phần nào Nguyên Anh giảm uy lực vội phóng ra xa xa

Lăng Vân Ngọc nhanh tay kết ấn rễ cây bao trùm hai người lại nhưng chưa đi được mười mét Nguyên Anh phát nổ lão giả văng ra xa xa, vụ nổ làm Thâm Uyên dị hỏa khuếch tán ra xung quanh biết được đặc tính Thâm Uyên dị hỏa lão giả vội thu hồi trên thân dị hỏa chạy tới nói Lăng Vân Ngọc cõng Hạo Thiên chạy xa xa rồi nói

"Mau đem chỗ rừng cây bị nhiễm dị hỏa cô lập nếu không sẽ lớn chuyện "

Lăng Vân Ngọc không hiểu lắm nhưng vẫn làm, thấy mọi chuyện ổn định lại cảm thấy đau đầu lão giả thu hồi chiến giáp rồi gục dưới đất ngất đi

Lăng Vân Ngọc sắc mặt trắng bệch trực tiếp nằm dưới đất thở hổn hển may là nàng rèn luyện căn cơ không tệ mới dùng được Bách Mộc Triều Thiên liên tục trong thời gian dài như vậy nàng lầm bầm

"Phải tính linh thạch với tiểu tử này mới được sau trận này phải nghỉ ngơi nếu dùng thời gian đó nghiên cứu có khi lại ra thành quả mới ừm... Giúp hai người này khu trục âm khí sau đó dọn dẹp chiến trường chậc thật nhiều việc "

Lăng Vân Ngọc lấy ra Hồi Khí Đan ăn vào liền đi giúp Hạo Thiên kiểm tra vết thương phát hiện nó đang tự lành lại nàng liền bỏ qua giúp hắn khu trục âm khí qua nửa giờ khu trục hoàn tất Lăng Vân Ngọc cảm thán nói

"Đúng là quái vật mới mấy tuổi có thể đả thông kinh mạch toàn thân lại rèn luyện vững như thành đồng nếu khôi phục hoàn toàn sẽ khủng bố tới mức nào đây? Một lát nữa quay lại nghiên cứu thêm hi vọng hắn không tỉnh nhanh như vậy "

Lăng Vân Ngọc lại chạy qua chỗ lão giả lần này chỉ tốn 10 phút sau khi khâu lại vết thương cho hắn nàng lấy giấy bút bắt đầu vẽ theo ký hiệu trên tay lão giả, Lăng Vân Ngọc cảm thấy rất thú vị lát nữa hỏi tiểu tử kia xem sao cất bản vẽ vào nàng lại chạy về bên cạnh Hạo Thiên lấy ra máy ảnh chụp lại hình dạng ma hóa của hắn lại lấy mẫu máu rồi nghiên cứu long lân

Lăng Vân Ngọc nhìn lão giả lại nhìn Hạo Thiên kiểm tra xác định hắn có tỉnh mới lấy ra dao phẫu thuật đâm đâm chọc chọc một hồi dao mẻ vẫn không lấy được long lân nàng đau lòng cất dao lại không cam tâm bỏ qua chạy đi lấy đoản kiếm của Hạo Thiên quay lại trực tiếp xẻo một miếng thịt trên người hắn nhanh chóng giấu đi

Trong vô thức Hạo Thiên hít một hơi lãnh khí Lăng Vân Ngọc thấy vậy vội lau kiếm để một bên một chạy đi chỗ khác thu thập mẫu vật của Phi Thi của lão đạo sĩ thứ gì nghiên cứu được đều thu thập một phen sau đó đem tất cả đi thiêu lại dọn dẹp chiến trường xác định không để lại giấu vết mới quay về chỗ hai người đem cả hai di chuyển ra xa nơi này sau đó mới mệt mỏi ngồi xuống quan sát vết thương của Hạo Thiên vết thương vừa đóng vảy nàng lại cạo đi

Lăng Vân Ngọc nhàm chán ngồi chờ nhìn lão giả mới nhớ tới lão giả này hình như đã biết chuyện của Hạo Thiên vậy thì không thể thả đi nhưng cũng là người tốt quay lại cứu bọn hắn nên giết không được lại không có biện pháp hữu hiệu nào để trói lại nàng suy nghĩ một chút đi tới cho lão giả một liều thuốc mê sau đó chỉnh lệch khớp tay chân phong ấn tu vi đem trói lại qua nửa giờ lão giả tỉnh lại