Chương 18: Trường Học

Tội Nguyên Hệ Thống

Chương 18: Trường Học

Chương 18: Trường Học

Hạo Thiên đau đầu vuốt trán hắn bắt đầu mơ hồ vậy giờ hắn là ai? Một kẻ bình thường đau khổ vì mất đi gia đình hay một vị thần thất thế mất hết sức mạnh, trước mắt manh mối duy nhất mà hắn có là nơi đó nhưng Hạo Thiên không muốn vào đó ít nhất là hiện tại

Trong lúc đọc thông tin Hạo Thiên thấy hệ thống thông báo mình đã bước vào Dẫn Linh cảnh, việc này dễ hiểu nếu trước đó hắn đã từng trở thành hồn sư dĩ nhiên đã đánh xong cơ sở muốn tu luyện lại toàn bộ theo cách thông thường là không thể nào

Hạo Thiên lấy sách ra xem công pháp bây giờ Võ Khí của hắn đã đạt tới Chân Hoàng cao giai nhưng cần bước qua Võ Linh cảnh mới xem như cường giả

Giờ hắn miễn cưỡng xem như một cái Sơ Giai Võ Linh vì cả linh hồn và khống khí đều yếu tới đáng thương, hắn cần tu luyện đồng thời Hồn Sư và Võ Khí vì Võ Linh là một bước rất quan trọng cần đồng bộ cả hai nếu không sau này không thể đồng thời vận chuyển hai môn công pháp sức chiến đấu giảm mạnh

Nếu các giai đoạn trước là võ luyện thân thể vậy Võ Linh cảnh chính là võ luyện linh hồn, nếu Hồn Sư Tụ Linh cảnh bỏ qua cơ thể để cảm nhận linh hồn thì Võ Giả Đoán Mạch cảnh tu luyện cơ thể tới đỉnh phong khi đó có thể cảm nhận được linh hồn và cơ thể có rõ ràng cách biệt

Người tu luyện có thể dùng khí huyết, Võ Khí, Linh Khí những gì tinh hoa nhất đi ôn dưỡng não bộ nơi trú ngụ của linh hồn tới khi có thể độc lập suy nghĩ dù bỏ qua thân thể là bước vào Sơ giai Võ Linh

Có thể phân ra một tia linh hồn là trung giai Võ Linh, linh hồn xuất khiếu là cao giai Võ Linh, Võ Linh đỉnh phong thì nhìn độ mạnh yếu linh hồn

Hạo Thiên rơi vào trầm mặc muốn tự cho mình một cái tát hắn có thể dùng sở trường của mình là Võ Khí, Long Nguyên đi tu luyện linh hồn dễ dàng hơn nhưng hắn lại dùng cách khó khăn nhất là tự cảm nhận linh hồn để tu luyện linh hồn sau đó phát hiện ra mình đã tu luyện linh hồn rồi!

Hắn vò đầu bứt tai thở dài nhịn không được tự cho mình một tát sau đó đi tu luyện linh hồn dù sao để khống khí hai chiều cần sự tập trung và phản xạ vô cùng lớn trước mắt thân thể đã đạt giới hạn tăng lên linh hồn là tốt nhất

Sau một hồi thử ngưng tụ tinh thần lực Hạo Thiên phát hiện hắn có thể điều khiển tinh thần lực lại không thể ngưng tụ dự trữ nó, cái này hắn có thể đoán được mỗi hồn sư nếu tụ linh thành công sẽ bước vào Dẫn Linh cảnh châm ngôn là

"Ngưng tụ tinh thần dẫn động linh khí "

Tới giai đoạn này thì xem thiên phú và nỗ lực tụ linh trước đó ai càng nỗ lực thiên phú càng mạnh có thể ngưng tụ càng nhiều tinh thần lực thông thường sẽ bằng cái chén ăn cơm sau đó mở rộng ra

Còn Hạo Thiên có thể dễ dàng ngưng tụ tinh thần lực nhưng đưa vào linh hồn như muối bỏ biển nếu hắn đoán không sai đại dương kia đã từng là nơi chứa tinh thần lực nói đã từng vì trong đó không chứa tinh thần lực có thể là thứ cao hơn thậm chí là không gian độc lập, vì linh hồn con người lớn mạnh hơn nữa vẫn là linh hồn không thể tạo ra thứ như không gian trừ khi thoát khỏi giới hạn sinh mệnh hắn không rõ vì tri thức hắn biết đã đạt giới hạn

Thậm chí Hạo Thiên không thể bình thường tiến vào đó đừng nói tới sử dụng thứ bên trong, giờ hắn có một nhận biết rõ ràng hơn về bản thân đó là giới hạn nếu hắn có thể vượt qua giới hạn nào đó thì sẽ có sức mạnh siêu việt nhưng đó cũng là giới hạn của chung nhân loại nếu hắn vượt qua đồng nghĩa với việc không còn là nhân loại không rõ là tốt hay xấu

Khác với người khác Hạo Thiên biết giới hạn mình nằm ở đâu và biết cách vượt qua chúng nhưng đó là chuyện sau này giờ hắn cần nắm bắt những thứ cơ bản đã

Hạo Thiên vỗ mặt lấy lại tinh thần định dùng Long Nguyên và Võ khí ôn dưỡng não bộ sau đó phát hiện hắn dùng hết Long Nguyên rồi tới giờ chưa hồi phục vì Long Nguyên là năng lượng cao cấp nên cũng cần thứ tương đương để chuyển đổi

Hạo Thiên ngửa mặt lên trời thở dài lục tìm trong nhẫn không gian tìm được ba viên Nguyên Khí đan lúc kiểm tra thành phần Hạo Thiên rất muốn khóc vì đây là cao cấp đan dược khó luyện cộng thêm tài liệu hiếm ít nhất cần luyện hóa tinh hoa của Nguyên Anh cảnh cộng thêm một đống phụ liệu mới có thể luyện đan còn phải có luyện đan sư tay nghề cao

Thứ này dùng một viên thiếu một viên ai biết tới khi nào Hạo Thiên mới luyện ra được thứ này vì hệ thống chỉ cho hắn tri thức không có kinh nghiệm, chỉ hi vọng sẽ hồi nhiều Long Nguyên một chút

Hạo Thiên nuốt một viên bắt đầu luyện hóa một cách cẩn thận tránh lãng phí sau 15 phút ngưng luyện ra Long Nguyên bằng 1 nắm tay so với trước kia chỉ bằng 1 ngón tay thì nhiều hơn rất nhiều

Mỗi một người Long gia dòng chính đều có 1 cái Long Hạch thường ở giữa trán tu vi cao có thể ẩn đi Hạo Thiên cũng vậy số Long Nguyên này còn không đủ 1 góc Long Hạch nhưng hắn không dám dùng hết 3 viên mà dành 2 viên lúc khẩn cấp còn lại đành dùng võ khí và khí huyết ngưng tụ ra Long Nguyên dù lâu hơn nhiều trước mắt cứ dùng tạm đi đã

Trước mắt Hạo Thiên dùng Long Nguyên cùng Võ Khí đi ôn dưỡng linh hồn khi nào trở lại trạng thái bình thường lại đi luyện tinh thần lực cứ như vậy hết một đêm sáng hôm sau hắn chỉ thấy khá hơn một chút cũng không rõ vì sao

Kiểm tra lại Long Nguyên và Võ Khí bị tiêu hao một chút không đáng kể tốc độ tăng trưởng linh hồn vô cùng chậm, Hạo Thiên nhìn đồng hồ đã 8 giờ sáng chợt nhớ tới hôm nay hẹn Diệp Vân đi xem trường cho bọn trẻ

Bọn trẻ rất cố gắng học giờ đã nhận biết mặt chữ chỉ là chưa biết viết đã có thể đi học bình thường, Hạo Thiên chuẩn bị một lát sau đó mở cửa ra thấy bọn trẻ đang tụ tập cửa thì thầm gì đó thấy hắn đi ra lập tức đứng nghiêm Ninh Y tiến lên nói

"Đại ca ngươi bị bệnh sao ạ chúng ta có thể chăm sóc ngươi "

Hạo Thiên cười xoa đầu nàng nói

"Ca không sao không cần lo mấy đứa đã học tới đâu rồi hôm nay chúng ta sẽ đi thăm trường mới sau đó mua đồ học tập để chuẩn bị vào học mọi người có vui không? "

Bọn trẻ xoắn suýt nhìn nhau Ninh Tuyết giơ tay nói

"Ca ca ngươi có đi học cùng chúng ta không? "

Hạo Thiên cười an ủi nói

"Ca ca lớn hơn không thể học cùng mọi người được không cần lo đi học sẽ có thêm bạn mới biết thêm nhiều cái hay sau đó về kể cho ca ca nghe được không? "

Ninh Tuyết cúi đầu vân vê hai tay nhỏ giọng nói

"Vậy chúng ta không đi học được không chúng ta rất sợ... "

Hạo Thiên xoa đầu nàng nói

"Không được đi học rất cần thiết ca ca sẽ học cùng mọi người vài buổi sau khi quen thuộc rồi phải tự học được không? "

Thấy Hạo Thiên nói vậy bọn trẻ chỉ có thể đồng ý riêng Lâm Phi có vẻ rất vui hào hứng nhảy lên nói

"Ta sẽ có thêm bạn chơi thật tuyệt!"

Sau đó chạy lại ôm tay nói

"Ca ca chúng ta học võ được không dù mệt nhưng rất vui"

Hạo Thiên ký đầu Lâm Phi nghiêm mặt nói

"Đi học là đi học nếu đệ ham chơi thành tích kém sẽ bị ta phạt nhớ chưa! "

Lâm Phi lập tức cụt hứng cúi đầu ủ rũ Hạo Thiên nói tiếp

"Giờ mọi người quay về chuẩn bị lát nữa chúng ta đi "

Sau khi bọn trẻ quay về Hạo Thiên mới thở dài đi tìm Diệp Vân hắn đang loay hoay với đống giấy tờ thấy Hạo Thiên tới lên tiếng chào hỏi

"Thế nào hết mệt mỏi chưa ta thay ngươi chuẩn bị giấy tờ rồi đây khi nào xuất phát? "

Hạo Thiên ngồi đối diện nói

"Lát nữa đợi bọn trẻ rồi đi mà ngươi tìm hiểu ngôi trường đó thế nào? "

Diệp Vân nhìn Hạo Thiên nói

"Tạm được kể cả ở học viện cao cấp cũng đầy tranh đấu thì mấy nơi nhỏ lẻ này sao tránh được ngoài việc đó ra nơi này dạy học đầy đủ nhất đủ an toàn và ổn định còn việc tu luyện phải tự túc, học phí 10 khối hạ phẩm linh thạch 1 năm 1 người sẽ tăng theo lớp học và nghề nghiệp "

Hạo Thiên hỏi

"Nghề nghiệp? Nơi đó dạy được à? "

Diệp Vân nhún vai nói

"Nói cho sang miệng mà thôi theo ta tìm hiểu thì định hướng còn nghe được vì công pháp cần tự mua bên trường học chỉ bảo đảm học sinh sẽ không đi lệch hướng, mà thôi ngươi là người chuyên nghiệp chắc không cần ta nói nhiều "

Sau một lát Hạo Thiên thấy Lăng Yên Vân dắt bọn trẻ đi tới ra hiệu nàng sẽ đi cùng nàng lo lắng cho bọn trẻ nên muốn xác nhận bọn trẻ sẽ ổn ở trường học Hạo Thiên vui lòng đồng ý dù sao xe cũng rộng

8 người lên xe xuất phát sau nửa giờ tới trường học ở gần trung tâm thị trấn bề ngoài đủ rộng trang hoàng cũng rất đại khí, Diệp Vân lái xe vào bãi đỗ 8 người vừa xuống xe đã có một nam nhân tiến lên đón niềm nở chào hỏi

"Diệp đại nhân lão bản nói ta dẫn đường cho ngài xin mời đi theo ta "

Hôm nay chỉ là ngày bình thường nên cộng thêm giờ bọn trẻ đã vào học nên khá vắng vẻ nam nhân nhiệt tình dẫn đường giới thiệu cho bọn hắn về các khu bọn trẻ dù hơi lo lắng cũng phấn khích nhìn đông ngó tây

Hạo Thiên cùng Lăng Yên Vân đi kiểm tra kỹ càng xác nhận cơ sở vật chất ở mức ổn chỉ là không biết nhân tâm thế nào đây, Hạo Thiên dùng Tội Nguyên bao quát cả ngôi trường quan sát kỹ càng mỗi người hắn phát hiện nơi này vô cùng hỗn tạp loại người gì cũng có vài người dị tâm khá lớn còn có sự sợ hãi mờ nhạt quanh đây bọn trẻ ngây thơ như vậy sẽ chịu ức hiếp hắn không bao giờ cho phép chuyện này xảy ra

Hơi tĩnh tâm lại một chút Hạo Thiên tiến lên kéo tay Diệp Vân nói

"Diệp thúc ta muốn đi vệ sinh ngươi đi cùng ta được không? "

Nam nhân kia vội tiến lên nói

"Diệp đại nhân ngài chờ ở đây để ta dẫn đường cho tiểu hữu là được "

Diệp Vân ngăn lại nói

"Không cần để chúng ta tự đi là được hắn sợ người lạ... "

Sau khi cả hai tìm phòng vệ sinh đóng cửa lại Hạo Thiên đi kiểm tra một vòng nói

"Nơi này quá hỗn tạp chúng ta về đi ta còn phát hiện vài tên cặn bã ở đây... Ta nghĩ cần loại bỏ bọn hắn "

Diệp Vân nhíu mày nhỏ giọng nói

"Cặn bã ở đâu? Là ai? Loại bỏ kiểu gì? "

Hạo Thiên ra hiệu hắn đi theo từ trong phòng vệ sinh lấy ra máy quay nhỏ như hạt đậu, Diệp Vân cầm lên quan sát Hạo Thiên nói

"Ta đã ngụy tạo nó như bị hỏng đừng phá hư sẽ kinh động đối phương, thứ này chỉ là đồ chơi nhỏ lại không bị phát hiện rõ ràng không bình thường có thể đối phương là lớp cao tầng ở nơi này trước tiên cần làm rõ là ai đã "

Diệp Vân trầm tư một lúc nói

"Chuyện này khó rồi cái trường học này cũng là thế lực nhất nhì ở đây thế nào cũng có móc nối với trưởng trấn làm lớn chuyện sẽ bị ém lại rồi xem như không có, người ở đây hầu hết đều yếu nhược dù biết cũng cắn răng cho qua hoặc chuyển đi nơi khác theo ta thấy phương án ít rườm rà nhất là ám sát giết hết bọn này! "

Diệp Vân nói một cách lạnh lùng Hạo Thiên cũng trầm tư chuyện này không đơn giản nếu đám này là một hội có mấy người chết cùng một lúc lại không làm lớn chuyện mới là lạ hắn phải nghĩ cách cho đám này ngậm miệng lại dễ dàng nhất là khiến mấy tên này bị loại khỏi vòng là được cần lên kế hoạch cụ thể Hạo Thiên nói

"Trước mắt ngươi tìm giúp ta sơ đồ trường học sau đó nói tên kia dẫn chúng ta đi tham quan ta sẽ xác định là kẻ nào sau đó tính tiếp "

Diệp Vân gật đầu sau khi Hạo Thiên trả máy quay về chỗ cũ hai người quay về như bình thường Diệp Vân nói với nam nhân dẫn đường

"Giờ để bọn trẻ tự tham quan đi rồi chúng ta quyết định "

Nam nhân kia vâng dạ đi theo sau Hạo Thiên dẫn đầu đi trước ở mỗi phòng đều quan sát kỹ càng khi đi được nửa trường học một nam nhân trung niên bụng phệ đi về phía bọn hắn Hạo Thiên vẫn luôn dùng Tội Nguyên quan sát thấy linh hồn người này có hai màu lam và lục đại diện cho Phàm Ăn và Lười Biếng hắn ta đi tới trước bọn trẻ ngồi xuống vẻ mặt hiền lành nói

"Các con đã đi xem hết chưa? Có yêu thích nơi này không? Học ở đây có nhiều bạn bè mới có lão sư tốt bụng còn có nhiều hoạt động chơi rất vui hi vọng sẽ gặp lại các con trong tương lai... "

Diệp Vân tiến lên đưa tay ra nói

"Ta là Diệp Vân đây là các cháu của ta chúng ta ở nơi xa tới muốn định cư lâu dài, ta để bọn trẻ tự chọn hi vọng chúng thích nơi này "

Trung niên nam nhân đứng lên bắt tay Diệp Vân nói

"Ta là Đỗ Dương là phó hiệu trưởng ở đây rất vui được gặp mặt, lão bà ta là hiệu trưởng ở đây chúng ta là người yêu trẻ con thấy môi trường dạy học ở đây quá tệ rất ảnh hưởng đến tương lai con trẻ cộng thêm tính thương người nên mở trường học ở nơi này mỗi năm chúng ta đều gồng mình gánh nợ để bọn trẻ có tương lai tốt hơn... "

Nghe Đỗ Dương nói Diệp Vân cười qua loa đáp lệ ngoài miệng một đống lời khách khí trong lòng lại cười nhạt ngươi nói rất khổ sở nhưng không nhìn lại mình có điểm nào giống chịu khổ cái này chỉ lừa được người thường mà thôi nhưng diễn vẫn phải diễn hai người vừa nói chuyện vừa đi theo Hạo Thiên cùng bọn trẻ

Khi Hạo Thiên đi tới phòng của người mang linh hồn đầy dục vọng Đỗ Dương chỉ tay vào bên trong nói

"Đây là con trai ta Đỗ Nhân hắn cũng rất yêu quý bọn trẻ nên ở lại ta đã khuyên hắn nên đi nơi khác kiếm tương lai nhưng hắn không nghe... "

Đỗ Dương nói với vẻ mặt đau lòng Diệp Vân cũng khách khí vài câu cho qua chuyện, Đỗ Nhân từ trong phòng bước ra tiêu chuẩn thư sinh có học thức nói

"Phụ thân ngài về nghỉ đi ta dẫn người đi tham quan cho "

Sau khi nói mấy lời cảm động Đỗ Dương quay về Đỗ Nhân ra hiệu mời nói

"Chắc phụ thân ta đã giới thiệu qua giờ ta sẽ dẫn mọi người tham quan phần còn lại, ở nơi này chúng ta có nhiều lão sư giỏi trong nhiều lĩnh vực nếu hai vị ưng ý lão sư nào chúng ta có thể chỉ định riêng cho con cháu các vị... "

Đỗ Nhân dẫn mấy người đi một vòng giới thiệu lão sư hầu hết đều tâng bốc lẫn nhau điểm chung là tài giỏi yêu quý trẻ con, Đỗ Nhân cố ý dẫn bọn hắn tới phòng của người có linh hồn Đố Kỵ