Chương 22: Phiền phức

Tội Nguyên Hệ Thống

Chương 22: Phiền phức

Chương 22: Phiền phức

"Tiền bối ta muốn chiêm ngưỡng dung nhan của Hà Thần ngài có thể gọi lên được không? "

Lão giả quay lại mặt lạnh nói

"Dung nhan của thần thánh người thường sao có thể thấy được mau tránh ra để ta làm lễ "

Diệp Vân lộ ra vẻ đã hiểu nói

"Vậy để ta kể cho ngài nghe thứ đó thân dài như rắn không có mắt chỉ có một cái miệng lớn đầy răng sẽ còn dụ người để ăn thứ này trước đây ta gặp qua gọi là Thực Huyết trùng còn con này nên gọi là ma vật Thực Huyết trùng, ta nói có đúng không Trần tiên sinh "

Lão giả đứng bật dậy chỉ vào Diệp Vân nói

"Hỗn láo! Dám báng bổ thần linh ngươi chán sống rồi thì nên nhảy xuống hiến thân cho Hà Thần ta sẽ thay ngươi lập miếu thờ để dân làng tưởng nhớ "

Diệp Vân cười nhạt nói

"Vậy mời ngài gọi Hà Thần lên đi ta đợi "

Mặt lão giả lúc trắng lúc xanh đang muốn nói gì bị Diệp Vân bắt lấy vai nói

"Ở đây có gần mười vị thôn dân đã diện kiến dung mạo của Hà Thần còn được nhìn thấy khả năng dụ người để ăn thịt của vị thần đó, ngài có muốn gọi Hà Thần lên chứng minh lấy lại trong sạch cho ngài không? "

Lão giả vừa mở miệng Diệp Vân lại tiếp tục nói

"Nếu không tiên sinh hi sinh thân mình chứng minh cho Hà Thần thế nào? Chúng ta sẽ thay tiên sinh lập miếu thờ biết đâu lại được thần ban ơn cho hầu hạ bên cạnh tiên sinh nghĩ sao? "

Nói xong Diệp Vân buông lão giả hướng về thôn dân lớn giọng nói

"Các vị thôn dân ta đã đi nhiều nơi trải qua nhiều chuyện dù không bằng ai nhưng cũng thấy được việc này vốn dĩ là giả âm mưu phía sau vô cùng nguy hiểm nếu mọi người không tin có thể hỏi thôn dân đã tự mình trải qua, ta cũng không cần lừa các vị làm gì nếu Hà Thần có thật ta đã chết lâu rồi... "

Dân làng lập tức trở nên xôn xao nhìn lão giả nhìn Diệp Vân sau đó chạy qua chỗ thôn dân gặp nạn dồn dập hỏi thăm, lão giả vẻ mặt âm trầm tay khẽ động cong ngón búng gì đó về phía Diệp Vân thiếu niên thấy vậy vội hô lên

"Cẩn thận! "

Diệp Vân vẫn luôn cảnh giác tránh sang một bên nhìn lão giả bằng ánh mắt nguy hiểm tay nắm chặt phát ra tiếng răng rắc lão giả thấy sự không thành vội vàng chạy

Diệp Vân tính đuổi theo điện thoại lại rung lên hắn dừng lại lấy ra xem

Hạo Thiên: Thu vật kia lại nhanh!

Diệp Vân đưa mắt tìm thứ lão giả bắn ra là con trùng trắng nhỏ bằng đầu đũa Diệp Vân lấy ra bình đan dược trống bắt con trùng bỏ vào quay sang nói với thiếu niên

"Đợi ta một lát, ngươi đi trấn an mọi người rời xa nơi này để tránh nguy hiểm "

Thiếu niên vội gật đầu Diệp Vân quay về xe đưa bình chứa cho Hạo Thiên, Hạo Thiên cầm lấy bình nói

"Làm tốt lắm trong phần mềm ta cài đặt có thể gọi cho nhau nhớ giữ liên lạc để có gì ta kịp thời ứng cứu "

Diệp Vân hỏi

"Ngươi cảm thấy ở đây còn nguy hiểm nào không? "

Diệp Vân thấy chuyện vừa rồi tám phần là Hạo Thiên cảm giác được vì an toàn Diệp Vân hỏi cho chắc

Hạo Thiên nói

"An toàn nhưng vẫn nên cẩn thận "

Diệp Vân gật đầu bật chức năng liên lạc nhóm sau đó quay lại chỗ thiếu niên người dân đang lục tục quay về làng Diệp Vân đi lại chỗ thiếu niên nói

"Ta còn chưa biết ngươi tên gì? "

Thiếu niên gãi đầu nói

"Thật thất lễ ta tên Dư Hoàng là trưởng thôn ở đây "

Diệp Vân cười nói

"Ta tên Diệp Vân tuổi còn trẻ đã là trưởng thôn ngươi hẳn rất có tài "

Dư Hoàng gãi đầu nói

"Không dám ta chỉ kiêm chức một thời gian thôi tài giỏi không dám nhận chúng ta vừa đi vừa nói đi nhưng đường có chút nhỏ sợ là xe không vào được để ta phái người canh giữ "

Diệp Vân khoát tay nói

"Không sao ta tin tưởng thôn dân ở đây "

Đương nhiên chỉ nói vậy sự thật là có Hạo Thiên ở trong xe cũng không cần ai trông có một tên tu vi cấp thành chủ ở đó con ma trùng kia quay lại cũng chỉ nộp mạng

Theo sau còn mấy thôn dân được Diệp Vân cứu bọn họ một tiếng đại nhân hai tiếng đại nhân để trong lòng hắn lâng lâng mặt Diệp Vân đều hướng lên trời khóe miệng lúc nào cũng cười cảm giác này không tồi

Đi qua nhiều nhà gỗ xập xệ mới tới nhà Dư Hoàng cũng không to đẹp là may mấy chủ yếu là nhìn chắc chắn hơn nhà xung quanh

Đi vào phòng khách Diệp Vân thấy một nam nhân trung niên khuôn mặt chữ điền tóc đã lấm tấm bạc màu trong mơ hồ Diệp Vân cảm ứng được khí tức của người này là Võ Linh cao giai hơn hắn một bậc, Diệp Vân lấy lại tinh thần hơi cúi đầu ôm quyền nói

"Tại hạ Diệp Vân đi ngang qua gặp chút chuyện muốn nhờ chút việc mong huynh đài cho phép "

Dư Hoàng tiến lên nói

"Phụ thân vị đại huynh này đã giúp thôn chúng ta một việc lớn cũng vì vậy nên trên thân có dính vật dơ bẩn muốn mượn nhờ chỗ tắm rửa "

Nam nhân kia nghe vậy tiến lên ôm quyền nói

"Tại hạ Dư Hùng đa tạ huynh đệ đã giúp đỡ mời đi hướng này sau đó còn bữa cơm rượu nhạt để đa tạ "

Dư Hoàng dẫn Diệp Vân tới phòng tắm sau đó rời đi lúc này điện thoại rung lên Diệp Vân nhìn tin nhắn

Hạo Thiên: Ở lại lâu chút tìm hiểu thêm thông tin nhớ cẩn thận!...

Dư Hoàng ra phòng khách kể cho cha nghe chuyện đã xảy ra Dư Hùng trầm tư một lúc nói

"Chuyện này rất quan trọng đợi một lát ta sẽ hỏi "

Cùng lúc Diệp Vân tắm rửa xong thay đồ đi ra Dư Hoàng đứng lên nói

"Diệp huynh mời ngồi phụ thân ta có chuyện quan trọng muốn cùng ngài nói ta đi chuẩn bị cơm chiều "

Nói xong Dư Hoàng rời đi Diệp Vân cũng muốn dò la tin tức cũng không khách khí ngồi bên cạnh qua vài câu chào hỏi xả giao Dư Hùng cũng vào vấn đề chính

"Ta phải đa tạ Diệp đệ vì đã tha cho tên họ Trần đó nếu không chúng ta sẽ gặp chút phiền phức, có lẽ ngươi không biết hắn ta trước đây chuyên lo việc pháp sự trong thôn cùng một chút lễ tế nhưng vài năm trước thị trấn bên cạnh tới một tên đạo sĩ rất có bản lĩnh khởi xướng đào một con sông lớn từ trong rừng Bắc Hà ra tới biển

Ban đầu ở đây có một con sông tự nhiên nhưng khá nhỏ hay bị khô hạn dẫn tới mùa màng thất thu lúc đó ta cũng bị vị đạo sĩ kia thuyết phục ra người ra của đào sông nhưng mà chuyện xui rủi liên tục xảy ra vài lần còn nói là do bất cẩn nhưng sau đó người chết rất nhiều bị thương vô số, chúng ta sợ hãi không làm nữa nhưng chúng ta thế đơn lực bạc bị ép đào sông, vị đạo sĩ đó còn thuê thêm người ở nơi khác tới người chết ngày càng nhiều tới nỗi có người chết cũng mặc kệ nên bây giờ dưới đó người chết còn nhiều hơn dân làng chúng ta

Đã mấy lần chúng ta ép hỏi vị đạo sĩ đó hắn nói là khơi thông Long Mạch để linh khí cải tạo khu vực này nâng cao đời sống của chúng ta, chúng ta cũng nữa tin nữa ngờ đến khi hoàn thành thì linh khí thực sự tăng lên chúng ta đem chuyện này quên đi, sau đó qua một năm bắt đầu xuất hiện quái sự thấy linh hồn lảng vảng bên bờ sông, tiếng thì thầm không rõ, xương cốt trôi nổi trên sông, thi thoảng còn xuất hiện vệt máu dài, các loại xác chết lẽ ra phải theo dòng trôi ra biển thì lại dạt vào bờ

Sau này còn có người đánh bắt cá đột nhiên mất tích, chúng ta quá sợ hãi đi tìm vị đạo sĩ kia ta đe dọa sẽ tìm người kiểm tra hắn mới giúp hắn gọi tên họ trần đó lên một thời gian sau hắn quay lại nói đạo sĩ nhận hắn làm đồ đệ truyền hắn y bát sau đó hắn nói sẽ thỉnh Hà Thần về bảo vệ nơi đây yêu cầu mọi người thờ phụng nó hiến tế sinh mạng cho Hà Thần sau đó mọi chuyện có tốt hơn một chút, ta cùng số ít người trong thôn từng có cơ hội đi học biết chuyện này có gì đó mờ ám nhưng thôn dân khác chỉ cần bình yên là được không quan tâm chuyện khác chúng ta cũng lực bất tòng tâm may hôm nay có Diệp đệ đi qua vạch mặt tên họ trần đó giúp chúng ta một đại ân, không biết đệ còn tìm được đầu mối nào nữa không? "

Diệp Vân cau mày suy tư không có tin nhắn hắn đành xem tình hình vậy, Dư Hùng thấy Diệp Vân trầm mặc muốn hòa giải bầu không khí nặng nề đứng lên nói

"Diệp đệ không cần bận tâm ngươi đã cho chúng ta một cơ hội là đủ rồi chúng ta sẽ nắm lấy nó thật ra chúng ta chỉ muốn chết một cách minh bạch mà thôi, Hoàng nhi hẳn đã chuẩn bị xong rồi mời đệ vào dùng bữa rượu nhạt "

Dư Hùng vừa đi tin nhắn Diệp Vân chờ hồi lâu cũng tới

Hạo Thiên: Tóm lại chuyện này rất nghiêm trọng liên quan tới phong thủy, phá hư địa thế làm loạn long mạch còn có một âm mưu phía sau

Diệp Vân nhíu mày đi theo Dư Hùng ra phòng ăn ngồi vào bàn thấy Diệp Vân không động đũa hai cha con thay nhau ăn thử để chứng minh Diệp Vân cũng không vội cơm bình thường bọn hắn ăn ngon hơn thế này nhiều nếu so sánh đúng là rất đạm bạc Diệp Vân cầm ly rượu thử một chút rồi mới uống sau đó nói

"Ta biết gì nói nấy hi vọng hai vị không để tâm, nói chuyện nhỏ trước đi thứ ở dưới sông kia tên gọi Thực Huyết trùng đã biến thành ma chủng dù chưa phải ma vật nhưng cũng đủ uy hiếp người bình thường, ta không phải chuyên gia nên cũng không biết cách tiêu diệt thứ đó còn lại ta cái gì cũng không rõ không giám làm loạn Dư Huynh thứ lỗi "

Dư Hùng khoát tay nói

"Không không đệ đã giúp chúng ta nhiều rồi mau uống đi "

Diệp Vân không nhanh không chậm vừa uống vừa nói chuyện, hắn biết nhiều hơn nhưng thông tin không rõ ràng nói nhiều cũng vậy nếu đối phương là người của địch trà trộn hắn nói càng nhiều chết càng nhanh

Qua vài chén rượu Diệp Vân nói

"Ta có chút việc nên mới chuyển tới đây cũng không biết ở đây có luật lệ hay cần chú ý việc gì không? "

Dư Hùng đặt chén rượu trong tay xuống chép miệng vài cái nói

"Ở nơi như vậy linh thạch chính là luật có tu vi cao càng tốt nhưng Diệp đệ nên cẩn thận, vài năm trở lại đây có một đám người không biết ở đâu tới xây trường, bệnh viện, trung tâm thương mại cũng như đào sông, trưởng trấn nói là hắn mời tới cùng phát triển thị trấn mọi người cũng nhiệt tình ủng hộ ban đầu mọi chuyện rất thuận lợi nhưng sau đó đều ra quái sự... "

Dư Hùng nhấp một ngụm rượu rồi nói tiếp

"Gần nhất là trường học đột nhiên có học sinh bị ma vật tấn công còn có người chết làm một trận náo loạn không nhỏ nói thật chúng ta biết có chuyện không ổn nhưng bị xoay như chong chóng vậy có thể nói quanh đây nơi nào cũng có quái sự muốn điều tra cũng không biết nên bắt đầu từ đâu, nên chúng ta chỉ quanh quẩn lo chuyện trong thôn đã hết sức... "

Diệp Vân cau mày hỏi

"Ý huynh là vẫn còn chuyện khác? "

Dư Hùng thở dài nói

"Trong trấn vẫn hay có người mất tích không rõ nguyên nhân, ta có người quen làm cảnh sát ở trong trấn cũng bị chuyện này làm cho nhức đầu cho bọn trẻ trong thôn đi học là chuyện bắt buộc nhưng ta cũng rất lo may là có Hàn lão sư đưa đón... "

Diệp Vân chỉ chờ câu này nửa thật nửa giả nói

"Ồ, Dư huynh có thể giới thiệu cho ta vị lão sư này được không? Ở nhà ta có mấy đứa cháu đến tuổi đi học nhưng bên ngoài có chút loạn ta muốn tìm lão sư về dạy tại nhà cho an toàn vị Hàn lão sư này có vẻ tốt bụng nếu có thể thuê hắn thì tốt quá "

Dư Hùng hơi kinh ngạc khi không ai lại mang con cháu chạy tới đây làm gì nhưng mỗi người đều có câu chuyện riêng hắn cũng không tiện hỏi chỉ gật đầu đồng ý ba người tiếp tục nói chuyện...

Ở nhà Liễu Tuyết Y đang cùng Lăng Vân Ngọc làm gì đó ở dưới hầm, lúc này Lăng Yên Vân đang dạy bọn trẻ học bài vì nàng không nói được nên biểu đạt ý tứ có chút vất vả đột nhiên có tiếng chuông cửa vang lên khi nàng đi ra mở cửa thấy một người phụ nữ ăn mặc chỉnh chu mang cặp người này lấy ra thẻ nhân viên tự giới thiệu nói

"Ta là Hạ Lan người của thị trấn các vị có vài hồ sơ cần hoàn thiện chúng ta có thể vào trong nói chuyện không? "

Lăng Yên Vân lấy điện thoại ra gõ văn bản đưa cho Hạ Lan xem

"Thật không tiện chúng ta có thể nói ở đây? "

Hạ Lan cau mày nói

"Nếu ngài không tiện nói chuyện có thể để người khác tới "

Lăng Yên Vân tiếp tục gõ chữ

"Họ đều bận cả rồi ngươi có thể nói với ta "

Hạ Lan có chút bực bội nói

"Chuyện này nói ở ngoài không hay cho lắm chúng ta nên vào nhà đi"

Lăng Yên Vân vẫn không nhúc nhích chặn ở cửa Hạ Lan hết cách cố tình lớn giọng nói

"Chúng ta phát hiện các vị làm giả giấy tờ của bọn trẻ có nghi vấn bắt cóc trẻ em mời hợp tác với chúng ta điều tra "

Lăng Yên Vân ngẩn người mất hai giây nàng cũng không nghĩ ra đối phương vừa tới cửa sẽ ra chiêu này nàng lại không nói được nếu để đối phương nói thêm gì đó sẽ lớn chuyện, Lăng Yên Vân đưa mắt nhìn phía sau Hạ Lan thấy không có người đi theo nhưng người dân bắt đầu chú ý tới bên này

Nàng cảm nhận được tu vi đối phương một tên Đoán Mạch cảnh trung giai lập tức nàng lấy tu vi cao xuất thủ đánh vào kinh mạch đối phương

Hạ Lan chỉ cảm giác được một trận gió sau đó miệng méo xệch toàn thân mất lực theo bản năng đưa tay bám vào cửa ngã về phía trước Lăng Yên Vân đứng nép qua một bên nhanh tay kéo Hạ Lan vào trong đóng cửa lại, từ ngoài nhìn vào giống như Hạ Lan đẩy cửa ra bước vào

Mọi người bên ngoài thấy vậy cũng tản đi có nhiều chuyện làm như không thấy mới tốt nhìn hàng xóm mới giống như không thiếu linh thạch mà ở đây linh thạch chính là luật, biết đâu ngày nào đó còn cần nhờ đối phương đây

Sau khi đóng cửa Lăng Yên Vân đánh bồi thêm hai cái nữa cho chắc rồi lấy điện thoại ra ở trong nhóm nhắn tin

Lăng Yên Vân: Bọn họ phái người tới làm loạn ta vừa bắt lại không rõ bọn hắn có còn tiếp viện không