Chương 27: Hàn Tử Ân

Tội Nguyên Hệ Thống

Chương 27: Hàn Tử Ân

Chương 27: Hàn Tử Ân

Người dân thấy tính hình không ổn đã chạy tán loạn cuối cùng chỉ còn lại bọn hắn Diệp Vân lạnh nhạt nói

"Chúng ta đều là người lăn lộn lâu năm mấy trò đội lốt chính nghĩa cũng thấy nhiều không rõ các ngươi muốn làm gì nhưng sống ở đây không có nghĩa tùy các ngươi dày vò, chúng ta cũng không ngại phiền toái "

Nói xong mấy người Diệp Vân tiếp tục đi mua đồ thanh toán rồi rời đi trong ánh mắt kính sợ của người dân, lúc lên xe mọi người mới thở phào nhẹ nhõm dù Hạo Thiên làm hơi trễ nhưng vẫn kịp thời cứu nguy

Diệp Vân tiếp tục lái xe đang trên đường đi tới thôn ven sông trên xe Liễu Tuyết Y vỗ ngực nói

"Kích thích thật đó vui hơn ở nhà nhiều nhưng tới bây giờ ta vẫn cảm thấy hồi hộp không biết tiếp theo còn những gì nữa đây thật đáng mong đợi "

Diệp Vân cười khổ lấy điện thoại ra liên lạc với trưởng thôn đầu bên kia bắt máy âm thanh vô cùng hỗn loạn nhưng vẫn nghe được

"Diệp huynh đệ bên này rất hỗn loạn ngươi đừng tới đây... Đợi lát nữa ta gọi lại "

Diệp Vân cúp máy thở dài nói

"Để ta hỏi Hạo Thiên xem nên làm thế nào "

Lăng Vân Ngọc nói

"Không cần hỏi, kiểu gì cũng phải có người đi qua càng hỗn loạn càng phải đi "

Diệp Vân cau mày hỏi

"Kể cả khi biết đó là chỗ chết? "

Lăng Vân Ngọc nói

"Chúng ta vẫn hay làm vậy chỉ có ngươi sợ thôi "

Diệp Vân không rõ hai tỷ muội này trải qua những gì nhưng giống như Lăng Vân Ngọc nói giờ bọn hắn không đi thi thì Diệp Vân cũng phải chở Hạo Thiên đi thoát không được

Sau hai giờ bốn người đã đi tới gần dòng sông ở đây đang bắt đầu mưa cảnh tượng vô cùng kỳ lạ, nước sông cuồn cuộn đỏ như máu từng đợt sóng đánh vào bờ mang theo xương cốt và tạp vật còn có mùi máu tanh nồng nặc trong không khí

Lăng Vân Ngọc gọi cho Hạo Thiên

"Này ngươi không phải gài bẫy chúng ta đấy chứ nơi này giờ giống như địa ngục vậy "

Hạo Thiên đang xem bằng máy quay ở trên xe nói

"Ta thấy rồi cũng đang xem ta không nghĩ tới nó tệ đến vậy, cứ tiếp tục đi nếu không đối phó được thì chạy "

Xe chậm rãi tiến về thôn xóm đột nhiên có người nhảy ra chặn đường hô to

"Mau quay lại đi phía trước có yêu ma hoành hành rất nguy hiểm! "

Diệp Vân dừng xe lại quan sát hắn nhận ra đây là thư sinh ở trường học mà bọn hắn vẫn đang tìm kiếm Diệp Vân ra hiệu thư sinh lại gần hỏi

"Ngươi là Hàn lão sư đúng không? Phía trước đang xảy ra chuyện gì? "

Thư sinh vội vàng nói

"Tiểu sinh tên Hàn Tử Dương phía trước không an toàn các vị quay về đi "

Diệp Vân nói

"Chúng ta tới vì chuyện này, khi khác gặp lại "

Lăng Vân Ngọc thắc mắc hỏi

"Người đó là ai? "

Diệp Vân nói

""Có thể là đồng minh trong tương lai còn hiện tại thì không phải "

Lăng Vân Ngọc ồ một tiếng cũng không nói thêm gì, sau 15 phút Diệp Vân lái xe tới ngay tại bờ sông lúc trước một đám dân làng đang quỳ lạy, Trần đạo sĩ đứng gần bờ sông lập đàn tế vung vẩy trường kiếm thì thầm gì đó hai cha con trưởng thôn đứng một bên

Hạo Thiên ở quá xa không giúp được gì nhiều nhắn tin trong nhóm

Hạo Thiên: Nếu không giải quyết được thì dùng vũ lực giải tán đám người này rồi một người đi lắp đặt máy quay còn lại xem tình hình rồi tính tiếp "

Lăng Yên Vân quan sát xung quanh rồi nhắn tin trong nhóm

Lăng Yên Vân: Tuyết Y muội có tu vi cao tranh thủ dùng Ẩn Thân phù đi lắp đặt máy quay, ba chúng ta sẽ đi xem xét tình hình

Hạo Thiên: Ngươi cảm thấy nơi nào kỳ lạ thì lắp đặt ở nơi đó

Liễu Tuyết Y rất nghiêm túc dùng Ẩn Thân phù và Ẩn Khí phù rồi cầm lấy máy quay đi ra ngoài, Hạo Thiên chỉ hi vọng nàng không làm ra mấy chuyện yêu thiêu thân gì đó

Ba người xuống xe dùng võ khí tạo thành ô che mưa đi tới bên cạnh hai cha con trưởng thôn, hai người thấy Diệp Vân đến có vẻ vui mừng lại sầu lo nói

"Diệp huynh đệ ngươi đến không đúng lúc sáng hôm nay lại đột nhiên xảy ra đại sự nghiêm trọng hơn lần trước đầu tiên từ trong rừng bắt đầu nước sông cuồn cuộn một dòng lũ đỏ như máu ồ ạt chảy về làm cả dòng sông đỏ như máu sau đó thật sự có mùi tanh của máu!
Tiếp theo là các loại xương cốt tạp vật dạt vào bờ, khi chúng ta đang dọn dẹp đẩy chúng xuống sông thì con Thực Huyết trùng xuất hiện tấn công, may mà chúng ta luôn cảnh giác nên không có ai thiệt mạng
Nhưng tên đạo sĩ đó lại xuất hiện chúng ta cũng không có cách nào chỉ có thể phối hợp hắn thử xem sao "

Diệp Vân cau mày không nói gì Lăng Vân Ngọc và Lăng Yên Vân đang ở bên sông thu lấy mẫu nước về xét nghiệm, Lăng Vân Ngọc thử ngửi rồi kiểm tra sơ bộ hai người nhìn nhau Lăng Yên Vân nhắn tin

Lăng Yên Vân: Làm theo kế hoạch trấn an thôn dân trước tỷ cứ nói là do yêu thú đánh nhau ở thượng nguồn gây ra

Hai người quay lại chỗ Diệp Vân Lăng Vân Ngọc lớn tiếng nói

"Không có gì quá nghiêm trọng chỉ là yêu thú đánh nhau ở thượng nguồn mới gây nên mớ hỗn độn này, chịu khó đợi vài ngày là hết xem ra trận chiến trên đó rất khốc liệt nếu may mắn còn có thể kiếm được chỗ tốt "

Thôn dân thấy có người ngoài đến thôn thì dừng quỳ lạy quay lại hiếu kỳ nhìn ba người có người nhận ra Diệp Vân hô to

"Là Diệp đại nhân, lần trước là Diệp đại nhân cứu mạng ta bây giờ ngài ấy biết chúng ta gặp nạn quay lại giúp đỡ... "

Diệp Vân nói có hơi xấu hổ Lăng Yên Vân đưa điện thoại qua

"Tranh thủ giải tán bọn họ đi "

Diệp Vân lấy lại tinh thần lớn tiếng nói

"Các vị thôn dân ta biết được chuyện xảy ra ở đây nên đã mời tới hai vị có tu vi Huyền Vương cảnh tới giúp còn mua thêm rất nhiều đồ tới làm từ thiện hi vọng giúp cuộc sống các vị tốt hơn một chút, có rất nhiều đồ trên xe một mình ta xách không hết hi vọng mọi người giúp ta một tay mang đồ về thôn "

Lăng Vân Ngọc và Lăng Yên Vân cũng phối hợp lộ ra khí thế của Huyền Vương, thôn dân xôn xao do dự một lúc khi thấy Diệp Vân và hai cha con trưởng thôn ôm rất nhiều đồ từ trên xe xuống mọi người mới đứng dậy đi giúp một tay sau cùng chỉ còn vài người ở lại tiếp tục cúng bái Trần đạo sĩ làm như không nghe thấy gì tiếp tục làm lễ thật ra trong lòng hắn đang vô cùng hoang mang

Mấy người kia nói trong thời gian ngắn mấy tên này sẽ không quay lại giờ thì tốt không những quay lại còn mang theo hai người mạnh hơn tới đây, hắn chỉ có thể làm như không thấy tiếp tục làm lễ

Hạo Thiên nhắn tin trong nhóm

Hạo Thiên: Làm tốt lắm, giờ cầm một cái máy quay lại gần ta muốn xem tên đạo sĩ này muốn làm gì @Lăng Vân Ngọc

Lăng Vân Ngọc gắn một cái máy quay lên người ra hiệu cho Lăng Yên Vân từ từ lại gần lão đạo sĩ đứng một bên mỉm cười nhìn hắn

Qua vài phút Hạo Thiên gửi tin nhắn

Hạo Thiên: Tên này đang thi triển thuật cầu mưa mấy động tác khác đều là vớ vẩn, có thể hắn sẽ gọi được Thực Huyết trùng con ký sinh trùng lần trước cũng lấy từ chỗ hắn xem ra đây chỉ là một con tốt khác, kệ hắn đi đặt máy quay gần đó là được

Lăng Vân Ngọc: Yên Vân muội có cao kiến gì lấy để lấy được nó không?

Lăng Yên Vân: Tỷ lại gần sông tấn công Thực Huyết trùng rồi muội hành động

Lăng Vân Ngọc xem xong tiến lên sát mép sông rút súng săn ngắm dưới nước lầm bầm nói

"Thật nhàm chán phải tranh thủ giúp dân trừ họa mới được "

Thấy Trần đạo sĩ không có phản ứng gì nàng bóp cò tiếng súng át đi tiếng mưa bão trong giây lát, Trần đạo sĩ sợ xanh mặt vội chạy tới cản lại nói

"Ngươi bắt kính với thần linh ngươi- "

Hắn còn chưa nói xong Lăng Yên Vân bắn một đạo võ khí vào bắp chân hắn, Trần đạo sĩ lảo đảo ngã nhào xuống sông lập tức bị dòng nước cuồn cuộn cuốn đi

Lăng Yên Vân đợi vài giây cho hắn uống no nước mới phi thân lên dùng thân pháp nhẹ nhàng đạp sóng kéo lão đạo sĩ lên đưa vào bờ đồng thời dùng võ khí quét toàn thân hắn một lượt, đột nhiên Lăng Yên Vân cau mày lấy ra trường kiếm chém đứt ống tay áo của hắn bên dưới còn một lớp băng vải Lăng Yên Vân vung kiếm lần nữa chém đứt băng vải lộ ra cánh tay có rất nhiều lỗ nhỏ bên trong là ký sinh trùng đang bò lúc nhúc

Lăng Vân Ngọc lại gần chỉ súng vào đầu hắn nói

"Nằm yên đó! "

Hạo Thiên nhắn tin tới

Hạo Thiên: Đừng giết hắn gọi trưởng thôn ra để hắn tự xử lý, ngươi cứ lấy thu lấy mẫu vật đi đừng để tên đạo sĩ biết

Hạo Thiên: @Diệp Vân nói trưởng thôn ra bờ sông xử lý vài thứ

Qua vài phút Dư Hùng cùng Diệp Vân đi tới nhìn cánh tay tên đạo sĩ Dư Hùng chắp tay nói

"Hai vị tiểu thư cho ta hỏi thứ này có nguy hiểm không? "

Lăng Vân Ngọc ra vẻ nghiêm trọng nói

"Rất nguy hiểm nên xử lý dứt khoát tránh hậu quả về sau "

Trần đạo sĩ sợ hãi nói

"Các ngươi không thể giết ta, ta là đệ tử của Lục đại sư các ngươi không chọc nổi-"

Lăng Vân Ngọc cắt ngang nói

"Vậy hắn cũng không phải loại tốt lành gì để yên hắn cũng đem mọi người ở đây chơi chết "

Thấy Dư Hùng chần chừ không quyết Lăng Vân Ngọc nói

"Tùy các ngươi thôi, Diệp Vân giúp ta trói tên này lại "

Lăng Vân Ngọc lấy băng vải ra băng cánh tay của trần đạo sĩ lại cả quá trình vô cùng buồn nôn mỗi khi tên đạo sĩ giãy giụa ký sinh trùng lại từ trong tay hắn rơi ra cộng thêm mùi thịt thối và máu tanh khiến người ta khó mà tiếp nhận may là Lăng Vân Ngọc đã quen vẫn bình tĩnh thu không ít ký sinh trùng nhưng Diệp Vân bị ảnh hưởng không nhẹ nhưng vẫn cố nhịn để không mất hình tượng

Sau khi hai người Diệp Vân áp giải đạo sĩ về thôn Hạo Thiên nhắn tin tới

Hạo Thiên: Hai người cũng về đi thứ dưới sông không cần quan tâm

Hai người cũng quay về, sau đó không lâu Diệp Vân nhắn tin tới

Diệp Vân nói: @Hạo Thiên tên thư sinh kia đang ở gần đây, ta dự định mời hắn dạy học cho bọn trẻ như vậy chúng ta cũng có nhiều cơ hội hỏi thăm tin tức hơn ngươi có ý kiến gì không?

Hạo Thiên: Cũng được @ Lăng Vân Ngọc hai người nhớ kiểm tra thân thể thôn dân xem có dị thường gì không, nhớ về trước khi trời tối là được

Hạo Thiên: @ Liễu Tuyết Y tình hình thế nào rồi? Có tìm được được thứ gì kỳ lạ không?

Liễu Tuyết Y: Ta đang tìm hiểu thêm, nơi này chỗ nào cũng kỳ lạ âm khí dày đặc chướng khí mù mịt, ở đây còn có rất nhiều linh hồn du đãng hầu hết đều không có ý thức nhưng đợi một thời gian nữa sẽ trở thành Qủy Dị rồi nơi này sẽ trở thành tử địa như chủ nhân ngươi nói, cần ta đi vào sâu nữa không?

Hạo Thiên: Quá mạo hiểm, quay về đi phải chuẩn bị đầy đủ khi khác quay lại

Liễu Tuyết Y do dự một lúc lựa chọn quay lại, nàng rất hiếu kỳ sâu trong rừng có gì nhưng ở nơi âm u này chỉ có một mình nàng hơi sợ

Lúc này trong thôn đang vô cùng náo nhiệt mọi người tập trung ở nhà trưởng thôn, hai tỷ muội ở lại kiểm tra khám bệnh miễn phí cho thôn dân Diệp Vân cùng Dư Hoàng đi xem xét gia cảnh thật ra là tìm cơ hội gắn máy quay

Sau khi đi một vòng quay lại trời cũng hết mưa cái nắng gắt của ngày hè lại xuất hiện thôn dân mới thở phào nhẹ nhõm cái này rất bình thường bày trận cầu mưa giờ không có người chủ trì trận pháp cũng tự tan rã

Lăng Yên Vân đang bận rộn giúp tỷ tỷ khám bệnh vội vã gõ chữ đưa cho Dư Hùng xem

"Sao không thấy đứa trẻ nào ở đây cả? "

Dư Hùng nói

"Tình huống vừa rồi quá nguy hiểm ta để Hàn lão sư dẫn bọn trẻ đi trốn trước có lẽ sắp về tới rồi "

Liễu Tuyết Y đang trên đường về thì gặp một nam thanh niên dẫn theo đám trẻ mặc áo rơm đi về phía thôn làng đây là người mà đồng minh mà Diệp Vân nhắc đến khi nãy

Thấy bộ dạng lén lút của hắn như chim sợ cành cong tính ham chơi của nàng lại nổi lên...

Sáng nay xảy ra mấy việc kỳ quái hơn nữa rất nghiêm trọng Hàn Tử Ân sợ hãi dẫn bọn trẻ đi trốn trước, dọc đường hắn thấy có người đang lái xe đến có ý tốt nhắc nhở nhưng người đó lại không nghe nhưng chưa được bao lâu thì trưởng thôn gọi điện nói mọi chuyện đã ổn có quý nhân giúp đỡ gọi hắn quay về

Hàn Tử Ân nửa tin nửa ngờ nhưng vẫn quay lại xem sao nếu thấy tình hình không ổn lập tức chạy ngay, khi đi được nửa đường Hàn Tử Ân đang cảnh giác cao độ vô cùng căng thẳng đột nhiên nghe thấy tiếng răng rắc nhẹ sau đó một bóng trắng lướt qua làm hắn giật mình

Hắn tự an ủi có lẽ là bọn trẻ gây ra nhưng chưa đi được mấy bước có lại tiếng cười khúc khích nghe như chuông bạc rất êm tai nhưng giữa rừng cây thế này lại nghe tiếng cười thì không được bình thường cho lắm hắn tiếp tục an ủi mình có lẽ là trò đùa của bọn trẻ vừa quay lại định giáo huấn một trận thì thấy mặt bọn trẻ tái mét tay run run chỉ vào sau lưng hắn

Cùng lúc có thứ gì đó kéo tay áo hắn Hàn Tử Ân vội quay lại nhìn thì thấy một nữ hài xinh đẹp mặc váy trắng đang kéo tay áo hắn dùng giọng yếu đuối nói

"Đại ca ta bị lạc ở trong này rất lâu... Rất lâu ngươi có thể dẫn ta về được không...? "

Hàn Tử Ân sợ tới ngã ra đất bò xa vài mét rồi đứng lên quay đầu muốn chạy nhưng thấy bọn trẻ sợ hãi tới mức bất động hắn lại đứng lại run run quay đầu lộ ra nụ cười so với khóc còn khó coi run giọng nói

"Tiểu muội... Oan có đầu nợ có chủ... Chúng ta chỉ đi ngang qua thôi... Tha cho chúng ta được không...? "

Liễu Tuyết Y cố nén cười nói

"Muội cũng muốn đi khỏi đây đại ca ngươi sẽ dẫn muội đi đúng không...? "

Hàn Tử Ân cố giữ bình tĩnh lộ ra nụ cười mà hắn cho là thân thiện nói

"Để khi khác nhé giờ ta rất bận ta sẽ quay trở lại sau "

Nói xong liền dẫn bọn trẻ chậm chạp rời đi Hàn Tử Ân đi sau để đề phòng Liễu Tuyết Y cũng không ngăn cản chỉ nhìn theo, khi mấy người đi được một đoạn Liễu Tuyết Y bay lơ lửng theo sau chân không chạm đất

Hàn Tử Ân sắc mặt tái mét hô to một tiếng

"Chạy nhanh! "

Tiếc là bọn trẻ chạy quá chậm Hàn Tử Ân cũng không thể bỏ bọn trẻ lại chạy một hồi cũng thấm mệt Hàn Tử Ân quyết định ở lại hi sinh cầm lấy khúc cây bên đường la hét lao về phía Liễu Tuyết Y