Chương 31: Nguyền Chú?

Tội Nguyên Hệ Thống

Chương 31: Nguyền Chú?

Chương 31: Nguyền Chú?

Chương 31:
Hạo Thiên hắn quyết định cho tên này một bài học để hắn biết ai mới là người đứng đầu ở đây Hạo Thiên nghiêm mặt nói

"Nếu ngươi cố tình không hiểu thì cũng đừng trách chúng ta ác độc! "

Nếu Hạo Thiên lớn hơn tí nữa cộng thêm cảnh giới cao thì rất có lực uy hiếp nhưng hắn vẫn còn nhỏ giọng nói vẫn còn non nớt có điều tu vi là thật Hàn Tử Ân không dám làm liều ngồi nghiêm túc mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm

Hạo Thiên nói tiếp

"Ngươi có biết chuyện gì đang xảy ra ở thị trấn này không? "

Hàn Tử Ân suy nghĩ một lát nói

"Biết là biết nhưng ta chỉ là một lão sư bình thường biết thì cũng đâu giải quyết được gì? "

Hạo Thiên vốn tưởng rằng đối phương sẽ biết gì đó nhưng đối phương thậm chí chẳng quan tâm tới việc đang diễn ra, cũng không biết đối phương là thật ngốc hay đang giả vờ dù sao người cũng bắt tới đây không hỏi được gì cũng thật mất công, nhưng Hạo Thiên không nắm chắc đối phương là loại người như thế nào năng lực của hắn chỉ nhìn thấy một phần nhân tâm cũng không nhìn thấu hoàn toàn một người, Hạo Thiên quyết định tra hỏi một chút hắn suy nghĩ trong giây lát rồi hỏi

"Tại sao ngươi lại chọn làm lão sư? "

Hàn Tử Ân nghe xong ra vẻ kỳ quái, bốn người Diệp Vân cũng không hiểu ra sao Hạo Thiên không giải thích mà đợi Hàn Tử Ân trả lời do dự một lúc Hàn Tử Ân nói

"Đơn giản vì nghề này không nguy hiểm vừa có linh thạch vừa có danh vọng lại có nhiều hậu đãi ai mà chẳng thích "

Hạo Thiên gật gù hỏi tiếp

"Vậy ngươi chạy tới nơi hẻo lánh này làm gì? Đúng hơn là các ngươi tới đây làm gì? Nơi này vừa nghèo nàn lạc hậu lại nguy hiểm trái ngược hoàn toàn với những điều ngươi vừa nói! "

Hàn Tử Ân cười ngượng ngùng gãi đầu nói

"Nói ra thật xấu hổ nhưng thành tích chung của ta rất kém lại không có quyền thế gì khi ta mới ra trường liền bị điều tới đây, ta không muốn nhưng không thể phản kháng "

Hạo Thiên hỏi tiếp

"Vậy những người còn lại thì sao? "

Hàn Tử Ân nói

"Ta làm sao biết được, chúng ta chỉ là cùng một nhóm được phân chia tới đây cũng không quá quen thuộc nhưng ta có thể cam đoan chúng ta chỉ là mấy tên lão sư bình thường "

Hạo Thiên không nói gì im lặng nhìn Hàn Tử Ân hồi lâu vẫn một biểu tình lạnh nhạt làm Hàn Tử Ân lẫn mấy người Diệp Vân đều mơ hồ đoán không ra hắn nghĩ gì

Hàn Tử Ân bị Hạo Thiên nhìn lâu tới mức toàn thân khó chịu dựng cả tóc gáy bầu không khí trở nên ngột ngạt, qua một lúc rốt cuộc Hạo Thiên cũng nói tiếp

"Ngươi làm lão sư chắc hẳn rất yêu quý trẻ con nhỉ? "

Hàn Tử Ân cau mày nói

"Các ngươi muốn gì nói thẳng ra đi! "

Hạo Thiên cười nhạt nói

"Ngươi rất may mắn khi bị chúng ta vô tình bắt nhốt cũng nhờ vậy mà ngươi thoát được một kiếp nạn "

Hàn Tử Ân nghe xong suy nghĩ một chút liều hiểu có lẽ mọi chuyện hôm qua nghiêm trọng hơn hắn nghĩ, thậm chí không thể kiểm soát được dẫn đến người trong thôn gặp nguy hiểm nghĩ tới đây Hàn Tử Ân cảm thấy vội vàng lòng như lửa đốt chỉ muốn lập tức về xem tình hình mọi người

Nghĩ là làm Hàn Tử Ân đứng lên quay người thì bị Hạo Thiên gọi lại

"Chậm đã, ngươi nghĩ mình có thể rời đi dễ dàng như vậy sao? "

Hàn Tử Ân quay lại nhìn Hạo Thiên lạnh lùng nói

"Các ngươi có thể thử! "

Bốn người Diệp Vân cũng lần lượt đứng lên sẵn sàng chiến đấu, bầu không khí dần trở nên căng thẳng Hạo Thiên vẫn bình tĩnh chỉ vào ghế nói

"Ngồi xuống đi, chuyện nên xảy ra đã xảy ra rồi giờ ngươi quay về cũng không thay đổi được gì nhưng ta rất muốn biết nếu kịp thời quay lại ngươi sẽ xử lý những việc đó thế nào? "

Hàn Tử Ân đập bàn khuôn mặt giận dữ nói

"Nếu không phải các ngươi ngăn cản ta thì mọi việc đã không tệ đến vậy! "

Hạo Thiên nghe xong cười nhạt nói

"Ngươi? Chỉ bằng ngươi? Ngươi thậm chí còn không thể trốn thoát khỏi Tuyết Y nếu ngươi quay về thì sao? Ta rất muốn nghe thử phương án của ngươi nói đi! "

Hàn Tử Ân giống như bị tạt một gáo nước lạnh lập tức á khẩu nhất thời không trả lời được trầm mặc một lúc mới hạ giọng nói

"Ít ra... Cũng cứu ra được mấy người... "

Hạo Thiên chỉ vào ghế nói

"Ngồi xuống bình tĩnh lại rồi chúng ta nói chuyện tiếp "

Hàn Tử Ân ngồi xuống lấy điện thoại ra đặt lên bàn nói

"Có thể gọi giúp ta một số tên thôn trưởng không? Ta muốn gặp hắn "

Hạo Thiên ra hiệu có thể Lăng Vân Ngọc cầm lấy điện thoại gọi cho trưởng thôn rất nhanh đầu bên kia bắt máy Hàn Tử Ân không nói gì yên lặng chờ đợi

Dư Hùng bên kia thấy kỳ lạ lên tiếng hỏi

"Tiểu Ân, ngươi bên kia thế nào? Sao lại không nói gì? "

Nghe giọng nói Dư Hùng có vẻ ổn Hàn Tử Ân mới thở phào nhẹ nhõm nói

"Không có gì hôm qua ta hơi bận không nghe được điện thoại của ngài, ngài gọi ta có việc gì không? "

Dư Hùng bên kia nói

"Người hôm trước ta nói với ngươi tới tìm ngươi muốn thuê ngươi làm lão sư nhìn có vẻ rất giàu ta gọi ngươi về nhưng ngươi đột nhiên biến mất cả ngày, hôm qua họ tới làm từ thiện tới tối chờ mãi không thấy ngươi nên đã về rồi "

Hàn Tử Ân cười gượng nói

"Ha ha vậy sao tiếc quá hôm qua ta có việc đột xuất phải quay về trường nên không gặp được, mà bọn trẻ có quay về an toàn không? "

Dư Hùng nói

"Hôm qua đều quay về đầy đủ an toàn không cần lo mà tạm thời tiểu Ân ngươi cứ ở lại trường đi nếu có thể cũng sắp xếp cho bọn trẻ ở tạm một thời gian tình hình ở đây rối loạn sẽ ảnh hưởng tới việc học của chúng "

Hàn Tử Ân lo lắng nói

"Vậy tình hình trong thôn hiện tại thế nào? "

Dư Hùng thở dài nói

"Nước sông có vấn đề chúng ta không dám uống, nước dự trữ cũng sắp hết chúng ta đang tìm cách để vượt qua chuyện này... "

Hàn Tử Ân nói

"Dư thúc đừng lo lắng để ta quay về nghĩ cách xem sao "

Nói thêm vài câu Lăng Vân Ngọc cúp máy Hàn Tử Ân biết rằng mình vừa bị lừa nhưng cũng không dám oán giận mà Hạo Thiên cũng từ phản ứng của Hàn Tử Ân nhìn ra hắn rất quan tâm tới mọi người ở đó cũng có thể là đối phương cố ý diễn cho hắn xem, mặc kệ là gì cũng được trước mắt Hạo Thiên chỉ cần vài thông tin dù hắn thật sự rất cần đồng minh nhưng không thể làm ẩu được cứ cho đối phương một hạ mã uy rồi theo dõi xem sao, hai bên đều im lặng một lúc lâu Hàn Tử Ân lạnh lùng nói

"Các vị muốn gì nói thẳng đi định vòng vo tới bao giờ? "

Hạo Thiên suy nghĩ một chút bịa ra một câu chuyện để lừa Hàn Tử Ân

"Rất xin lỗi vừa rồi đã lừa gạt ngươi chúng ta chỉ muốn xác nhận ngươi là người của phe nào mà thôi, tự giới thiệu một chút chúng ta được người khác mời tới giải quyết chuyện đang xảy ra ở đây hi vọng ngươi phối hợp với chúng ta... "

Hàn Tử Ân hừ lạnh nói

"Các ngươi chỉ nói bằng miệng thôi sao? Sau một loạt hành động mờ ám không có gì chứng minh làm sao ta tin được, ta cũng không thấy chút thiện ý nào ở đây cả "

Hạo Thiên nói

"Có vẻ ngươi hiểu lầm, chúng ta chỉ giới thiệu bản thân mà thôi ngươi tin hay không thì tùy ngươi dù sao chúng ta không đối với ngươi làm gì quá đáng chính là chứng minh tốt nhất còn hành động của chúng ta là bí mật không thể công khai được, ngươi hiện đang là con tin của chúng ta giờ ta hỏi ngươi trả lời

Ngươi đến thị trấn này được bao lâu rồi? "

Hàn Tử Ân không quá tình nguyện nhưng vẫn trả lời ngắn gọn

"Ta tới đây được 1 năm... "

Hạo Thiên biết trong thời gian ngắn muốn Hàn Tử Ân chủ động khai ra là không thể nào cứ vòng vo như vậy cũng không phải cách để tiết kiệm thời gian hắn chỉ hỏi mấy thứ liên quan tới trường học còn chuyện thật hay giả thì xác nhận sau

"Được rồi xem ra ngươi không quá tình nguyện vậy ngươi chỉ cần nói cho ta việc xảy ra ở trường học là được "

Thấy Hàn Tử Ân còn do dự Hạo Thiên nhìn Lăng Vân Ngọc nói

"Cởi trói cho hắn "

Lăng Vân Ngọc cũng không thắc mắc gì cởi trói cho Hàn Tử Ân sau đó Hạo Thiên nói

"Nếu ngươi thật sự yêu quý bọn trẻ thì nên kể cho chúng ta nghe những việc đã xảy ra biết đâu sẽ cứu được nhiều đứa trẻ khác, còn ngươi nhất quyết giữ im lặng thì tùy ngươi chúng ta vẫn sẽ theo trình tự điều tra dù sao mục đích cuối cùng là giải quyết vấn đề trong quá trình này có chết mấy người cũng không thực sự quan trọng... "

Hàn Tử Ân do dự thêm một lúc mới nói

"Mọi chuyện đã xảy ra trước khi ta tới, nhưng kể cả khi ta tới cũng không thay đổi được gì nhiều, có hai vụ xảy ra trước đó gồm 1 nam 1 nữ tên Cao Tuấn và Vũ Hoa cụ thể ta không biết ban đầu không có nguyên nhân cụ thể nào được đưa ra, mãi tới gần đây khi có thêm hai vụ nữa xảy ra mới xác định nguyên nhân là do ma quỷ gây nên
Hai vụ sau này chính ta có tham gia bảo vệ bọn trẻ nhưng đã thất bại chúng ta đã chạm trán qua nó nhưng không xác định được đó là thứ gì, nó vô hình bằng mắt thường không thấy được
Chúng ta cũng đã tìm mọi cách để ngăn cản nhưng không cái nào thực sự có tác dụng, sau 3 ngày hai đứa trẻ đều chết giống với hai vụ trước nên kết luận 4 vụ đều do một loại ma quỷ nào đó gây ra... "

Hạo Thiên nghe xong bắt đầu suy tư về cơ bản những gì Hàn Tử Ân nói đều khớp với những gì Diệp Vân tra được nhưng lượng thông tin vẫn quá ít, Hạo Thiên nói

"Nói tiếp đi lần thứ 3 và 4 ngươi tham gia cùng ai?, tại sao ngươi phát hiện được?, những ảnh hưởng của loại ma quỷ đó gây ra thế nào? "

Hàn Tử Ân suy nghĩ một chút rồi nói

"Việc này chỉ là ta tình cờ phát hiện khi đó tình trạng của hai đứa rất tệ khi ta hỏi thăm thì chúng nói mỗi khi nằm ngủ đều gặp ác mộng chỉ khi tỉnh dậy mới kết thúc, nhưng vấn đề là chúng không thể nào thức dậy giữa chừng được giống như ở trong một cái lồng giam chỉ khi qua một thời gian nhất định mới có thể tỉnh lại vì vậy chúng đã thức rất nhiều ngày
Vào ba ngày cuối vấn đề ngày càng tồi tệ trên cơ thể bọn trẻ bắt đầu xuất hiện những vết thương kỳ lạ mỗi cái đều hoàn toàn khác nhau khó mà phân biệt được
Tiếp theo tinh thần của bọn trẻ bắt đầu xuất hiện vấn đề, chúng gặp ảo giác kể cả khi đang tỉnh trở nên hoang tưởng và mê sảng sau đó chúng được chuyển đến nơi khác ta không đi theo nên không rõ chuyện gì xảy ra, qua hôm sau ta nghe tin hai đứa trẻ đã tử vong và ta bị cảnh cáo không nên tìm hiểu thêm "

Hạo Thiên cau mày hỏi

"Nói như vậy ngươi là người đầu tiên phát hiện ra việc này? Ngươi có biết những người khác đến từ thế lực nào không? "

Hàn Tử Ân nói

"Có thể những người khác đã biết nhưng ngại phiền phức nên không nói vì tình trạng của hai đứa trẻ lúc đó rất tệ chỉ cần nhìn qua là thấy, chắc hẳn phải có lý do gì đó họ mới lựa chọn làm ngơ còn những người tham gia phần lớn là bên thị trấn điều động còn trường học chỉ có ta, Đỗ Nhân và hai vợ chồng hiệu trưởng phối hợp nhưng cũng không thay đổi được gì nhiều "

Hạo Thiên cảm thấy tên này hẳn là bị đối phương lừa xoay như chong chóng cuối cùng chỉ mơ hồ dậm chân tại chỗ, có lẽ hắn còn giấu rất nhiều thứ không nói ví dụ như thứ gì đó khiến cho đối phương kiêng kị không dám ra tay mà phải tốn thời gian lừa hắn đi một vòng rồi quay về chỗ cũ

Đối với người bình thường gặp một thị trấn đầy chuyện quái dị thì chạy còn không kịp, mà đối phương vẫn bám trụ ở đây 6 tháng thậm chí còn lặn lội đi tới thôn làng cách trường rất xa đương nhiên không phải chuyện bình thường nhưng giờ không phải lúc vạch trần chuyện đó, quay lại chủ đề Hạo Thiên hỏi tiếp

"Nói cụ thể một chút các ngươi đã làm gì để giải quyết chuyện đó? "

Hàn Tử Ân trầm tư một lúc để nhớ lại rồi nói

"Ta không phải người trong nghề nên không rõ nhưng phù chú, trận pháp, đan dược đủ cả, nhìn có vẻ rất lợi hại nhưng hiệu quả hay không thì ta không biết cả quá trình ta chỉ có thể đứng xem vì lý do an toàn họ không cho ta lại gần "

Những gì Hàn Tử Ân nói giống như Hạo Thiên nghĩ, Hạo Thiên nói

"Vậy ngươi có nhớ cách thứ đó tấn công không? "

Hàn Tử Ân hồi tưởng lại rồi nói

"Ta không thấy được nhưng thứ đó dường như không thể ngăn cản nó dễ dàng đi xuyên qua các lớp phòng ngự rồi tiếp cận nạn nhân mà chúng ta không hề hay biết, những người cố gắng ngăn cản đều bị giết họ đột nhiên ngã xuống khi đang thi pháp mắt trợn trừng miệng sùi bọt trắng cơ thể co giật liên tục, khuôn mặt nhăn nhó đầy sợ hãi giống như nhìn thấy gì đó rất kinh khủng theo thời gian từ mắt, mũi, miệng bắt đầu chảy ra máu tươi sau vài giây thì hộc máu rồi chết
Người xung quanh đều sợ hãi không dám can thiệp nữa cuối cùng bọn trẻ bị chuyển đi nơi khác "

Theo như Hàn Tử Ân nói những biểu hiện trên càng giống nguyền chú hơn là ma quỷ, vì qủy quái hay ma vật đều cần thực thể để tồn tại chỉ có nguyền chú và oán niệm là vô hình. Oán niệm cũng có biểu hiện tương tự nhưng một đứa trẻ thì khó mà gây nên oán niệm mãnh liệt như vậy nên khả năng cao là bị người khác hạ nguyền chú nhưng làm vậy thì có ích gì chứ, xem ra cái trường học đó cũng đang che giấu một ít bí mật

Nếu so sánh các vụ việc lại với nhau thì có vẻ không liên quan nhưng ít nhiều đều có dấu vết của trưởng trấn, chuyện này ngày càng phức tạp Hạo Thiên âm thầm thở dài nhưng vẫn ra vẻ bình thường nói

"Vậy ngươi cảm thấy tất cả bọn họ có đáng tin không? "

Hàn Tử Ân suy nghĩ rồi nói

"Cái này khó mà nói được kể cả người trong trường học do lượng công việc nhiều chúng ta cũng rất ít khi giao lưu nên không có gì đáng để tin tưởng, còn người thị trấn điều tới ta cũng không rõ "

Chương mới hơn