Chương 30: Viện Trợ

Tội Nguyên Hệ Thống

Chương 30: Viện Trợ

Chương 30: Viện Trợ

Chương 30:
Hắn lấy ra một mảnh giấy bên trên ghi số liên lạc của Mạc Thần, Hạo Thiên nhớ người này đánh nhau cũng không tồi đồng thời là một trong số ít người hắn tiếp tục qua có thể tin được hắn cũng không vội liên lạc mà dùng máy tính tìm kiếm thông tin của người này

Có kinh nghiệm lần đầu tiên nên lần thứ hai Hạo Thiên dễ dàng vượt qua các lớp bảo mật rất nhanh tìm được thông tin mình cần

Mạc Thần có cảnh giới Huyền Vương cao giai đã lập gia đình nhưng không có con cái hiện đang tham gia một nhóm thợ săn nhỏ gồm Mạc Thần, Vương Thiên Dương, Tạ Chí Thanh dù chỉ có ba người nhưng thực lực cũng không tồi đều là Huyền Vương cao giai lâu năm, người vợ là Bạch Xuân Kiều một Võ Linh cao giai đang điều hành một cô nhi viện nhỏ tên Quang Minh

Sau khi tìm hiểu thêm thông tin Hạo Thiên thử liên lạc ẩn danh với tư cách người thuê

@&%%$: Ta có một nhiệm vụ dài ngày nếu các ngươi đồng ý nhận phần thưởng sẽ không làm các ngươi thất vọng

Rất nhanh đã có tin nhắn trả lời

Mạc Thần: Nói thẳng đi, đừng vòng vo

@&%#%: Ta đang điều tra một việc nhưng thiếu nhân thủ các ngươi chỉ cần làm việc theo lệnh của ta là được

Mạc Thần: Cụ thể hơn đi, cả nhiệm vụ và ban thưởng

#&@%%: Điều tra tổ chức tội phạm quy mô lớn, ta cần ngăn chúng lại nếu không hậu quả khôn lường phạm vi hiện tại đã đạt tới thị trấn tương đương vài ngàn người, nếu lần hành động này thất bại phạm vi có thể lên tới Quận sẽ ảnh hưởng vài triệu người còn phần thưởng khi xong việc thấp nhất sẽ là 100 thượng phẩm linh thạch có thể chọn thuộc tính mình muốn, tùy quá trình mà phần thưởng có thể cao hơn

Mạc Thần: Việc này ngươi nên báo với chính quyền hoặc hiệp hội anh hùng, chúng ta không có chuyên môn trong chuyện này chúng ta chỉ nhận đi săn yêu thú, ma vật, hoặc giải quyết sự kiện huyền nghi nhỏ mà thôi

@&%%#: Ta có chuyên môn chỉ thiếu nhân thủ mà thôi, như ta đã nói đây là tổ chức tội phạm quy mô lớn nên rễ cây của chúng rất sâu, ta cần tìm đủ bằng chứng rồi gửi cho người đáng tin cậy mọi chi phí cho chuyến đi này ta sẽ trả

Mạc Thần: Để ta bàn bạc thêm với đồng đội

Hạo Thiên ngồi tựa người ra ghế nhìn trần nhà thở dài, chuyện lần này xét ở góc độ người bình thường tới xem đúng là rất nguy hiểm khoảng cách từ chỗ Mạc Thần tới đây cũng rất xa đi nhanh cũng mất ba ngày nếu hắn lấy thân phận người quen mời mà đối phương từ chối thì sau này gặp lại sẽ rất khó xử nên ẩn danh mời là tốt nhất

Cũng qua một lúc đối phương chưa trả lời Hạo Thiên mở bản đồ ra xem có thể phân tích thêm điều gì nữa không, sau một hồi kiểm tra Hạo Thiên đánh giấu ra mấy nơi có thể là trọng điểm trận pháp để khi nào đó cho Diệp Vân đi kiểm tra nhưng càng đánh càng nhiều đủ để xới tung cả khu vực gần đó lên.
Biết nhiều quá cũng là một cái khổ, Hạo Thiên chỉnh lại tóc đã bị hắn vò thành một đoàn, sau khi suy tính đủ thứ Hạo Thiên chợt nhớ tới hôm nay hắn lại phạm phải sai lầm cơ bản

Hắn lo Diệp Vân ra ngoài gặp nguy hiểm nên điều thêm người đi, cuối cùng là điều gần như toàn bộ chiến lực tập trung về một chỗ mà quên mất việc phòng thủ ở nhà, nếu kẻ địch liều lĩnh tấn công vào hắn có thể chạy được nhưng bọn trẻ sẽ gặp nguy hiểm

Dù khả năng này rất thấp cả hai đang trong giai đoạn thăm dò lẫn nhau bất kỳ một bước đi nào cũng có thể là cạm bẫy của đối phương, việc lao vào căn cứ của bên còn lại không phải ý kiến hay ít nhất không phải hôm nay

Trong lúc chờ đợi Hạo Thiên đi chế tạo những tiếp điểm cần thiết cho trận pháp, cũng không quá lâu Mạc Thần đã trả lời

Mạc Thần: Chúng ta cần biết rõ danh tính của ngươi mới đưa ra quyết định được

&%@#$: Các ngươi có đồng ý hay không? Nếu e ngại thì thôi để ta tìm người khác

Mạc Thần: Thông tin ngươi đưa ra quá mơ hồ thứ lỗi chúng ta không tiếp được

Hạo Thiên gãi đầu nghĩ lại cũng đúng một tên ất ơ nào đó đột nhiên nhắn tin nói ngươi đi tới chỗ này làm việc nọ cho ngươi xxx linh thạch trừ khi ngươi nghèo đến điên rồi nếu là người bình thường không chửi thẳng đã là may đối phương còn kiên nhẫn từ chối đã rất tốt

Hạo Thiên hít thở sâu lấy lại bình tĩnh tự nói với bản thân phải bình tĩnh càng nóng vội càng hỏng việc, sau đó gửi cho Mạc Thần số tài liệu hắn thu thập được lại quay qua chế tác vật liệu cho trận pháp

1 tiếng sau Mạc Thần nhắn tin trả lời

Mạc Thần: Việc này rất nghiêm trọng chúng ta có thể giúp nhưng cụ thể chúng ta cần làm gì?

#&@%%: Tùy tình hình ta chỉ đạo mà làm, ta sẽ hạn chế tối đa những trận chiến đấu không cần thiết

Mạc Thần: Tổng thể thực lực của các ngươi như thế nào?

#$$%&: Hai Huyền Vương, một Thông Linh sơ kỳ, một Chân Hoàng, một Võ Linh trung giai

Mạc Thần: Đội hình không tệ nhưng chúng ta chỉ có thể phái ra hai người, thù lao có thể thương lượng lại nhưng phiền ngươi gửi trước 20% làm bảo đảm chúng ta mới có thể xuất phát tài khoản là ********

@#$%&: Tốt, sáng mai ta sẽ chuyển qua...

Sáng hôm sau mọi người chuẩn bị xong rồi tập hợp ở phòng họp Hạo Thiên đã chờ sẵn ở đó, Lăng Vân Ngọc hôm nay không có trang điểm dùng bộ dạng như xác sống đi vào phòng họp hiển nhiên lại một đêm nữa nàng không ngủ Hạo Thiên cảm thấy lo lắng cho sức khỏe của nàng nói

"Cần ta chuẩn bị một ít thuốc bổ và thuốc ngủ không? "

Lăng Vân Ngọc mệt mỏi gục trên bàn nói

"Rượu, cho ta rượu ngon càng tốt chỉ có uống say ta mới quên đi chuyện nghiên cứu mà ngủ được... "

Thấy Diệp Vân đi vào Hạo Thiên đưa cho hắn 20 khối thượng phẩm linh thạch và số tài khoản nói

"Đệ đệ ngươi làm thương hội đúng không? Nhờ hắn chuyển linh thạch tới số tài khoản này đi, linh thạch ngươi cầm sau này đưa cho hắn "

Diệp Vân cầm linh thạch nói

"Bầy chim của ngươi đã bắt được một con chuột và xé xác ngoài kia, lúc ngươi quan sát thấy mấy con? "

Hạo Thiên cau mày nói

"Tổng 5 con, một lát nữa ngươi đi thu thập cái xác đưa cho Lăng Vân Ngọc rồi lấy một ít thịt cho chúng ăn hai con cú ăn chúng hẳn phải rất đói nếu không ăn đương nhiên có vấn đề "

Hạo Thiên đợi mọi người ổn định lại chỗ ngồi rồi mới nói

"Đầu tiên tối hôm qua ta đã liên lạc với Mạc Thần người lần trước có hiểu nhầm với chúng ta, ta đã mời hắn và một người nữa tới giúp đỡ
Diệp Vân, sau khi đệ đệ ngươi gửi linh thạch nhớ nói lại với ta, ta sẽ hỏi địa chỉ nếu đệ đệ ngươi ở gần đó thì sắp xếp người dẫn hai người đó tới đây nhanh nhất có thể sau này sẽ còn hợp tác nhiều
Sau đó ta dự định sẽ mua một chiếc xe thiết giáp để di chuyển trong tình huống nguy hiểm đặc biệt phải có vũ khí đi kèm chỉ cần tốt giá cả không quan trọng nếu đệ đệ ngươi có thể đảm nhiệm càng tốt ngươi có ý kiến gì không? "

Diệp Vân nói

"Nếu yêu cầu quá cao e là không làm được vì đế quốc quản lý việc này rất chặt, xe thiết giáp mua bên ngoài chỉ có thể chống cự vũ khí hạng nhẹ, vũ khí súng đạn chỉ có hạng nhẹ hơn nữa bị làm yếu đi rất nhiều còn phải thông qua thủ tục rườm rà phải chờ vài tháng rất bình thường "

Hạo Thiên cau mày nói

"Nếu giao dịch ngầm như chợ đen thì sao? Ta có thể làm giả giấy tờ "

Diệp Vân nói

"Đơn giản hơn nhiều nhưng dễ bị bắt và không thể sử dụng công khai quan trọng hơn cần đối chiếu thân phận người sử dụng, ta cảm thấy vụ này không thể giấu được nếu để lộ điểm yếu rất dễ lật thuyền trong mương "

Dừng một lúc Diệp Vân nói tiếp

"Để ta hỏi đệ đệ ta xem hắn làm ăn rộng rãi biết đâu có thể giúp được "

Hạo Thiên gật đầu nói

"Vậy nói về chuyến đi ngày hôm qua đi"

Lăng Vân Ngọc uể oải gửi tài liệu lên màn hình lớn nói

"Theo ta tìm hiểu tên đạo sĩ đó nói ký sinh trùng này là Hà Thần phân thân, ta không rõ điều kiện để chúng phát triển là gì nhưng chúng có khả năng di chuyển lên não bộ và khống chế hệ thần kinh trung ương mà không để lại bất kỳ di chứng nào từ việc tiếp xúc những nạn nhân đến xem họ vẫn sinh hoạt như bình thường chỉ làm nạn nhân mất cảm giác đau có thể khả năng của chúng còn hơn thế nữa.
Quan trọng hơn nạn nhân không hề biết gì trong cả quá trình này, theo lời họ kể họ còn uống một thứ gọi là thánh thủy hiện tại ta không có mẫu, còn tên đạo sĩ nói hắn dùng ký sinh trùng để chữa bệnh ta cũng không rõ thứ trên người hắn và thứ ký sinh lên nạn nhân có phải một loại hay không, đợi ta kiểm tra thêm có phát hiện gì sẽ báo cho ngươi
Còn mẫu nước sông ta đã nghiên cứu qua có rất nhiều vi khuẩn biến chủng tùy thể trạng mỗi người sẽ có biểu hiện khác nhau ta không thể xác định chính xác được, nguyên nhân của việc này một phần do có nhiều loại máu hỗn hợp mà thành có máu người và cả động vật
Cũng không rõ máu ở đâu mà chảy nhiều như vậy, ta cũng không biết nó sẽ kéo dài bao lâu nếu có thể ngươi nên nhanh chóng xử lý việc này để lâu dài hậu quả khó mà lường được
Còn tên đạo sĩ đó không thể giết cũng không thể nhốt mãi nên tối qua ta đã thả hắn ra xem thử hắn có thể giải quyết việc này không, ngươi nên phái người qua đó thường xuyên để giám sát, chi tiết ta đã gửi cho ngươi có rảnh thì xem ta nói xong rồi "

Hạo Thiên cảm thấy rất nhức đầu càng ngày sự việc càng rối mà nhân thủ chuyên nghiệp lại không có cuối cùng Hạo Thiên chỉ có thể thở dài nói

"Ta và Diệp Vân sẽ xử lý việc này, Lăng Vân Ngọc ngươi thử liên lạc với Hạ Lan xem tình hình bên thị trấn thế nào nếu qua ngày hôm nay mà không có động thái gì nghĩa là họ đứng sau mọi việc
Nói qua một chút về phát hiện của ta hôm qua... "

Hạo Thiên nói chi tiết về việc nghi ngờ có trận pháp xoay quanh Long Mạch và thôn xóm nằm trong phạm vi đó rồi chỉ cho Diệp Vân những nơi nghi là tiếp điểm trận pháp kêu hắn có rảnh thì kiểm tra dừng một chút Hạo Thiên nói tiếp

"Vậy ngươi đã gặp tên thư sinh kia chưa? "

Diệp Vân gãi đầu nói

"Tên đó đưa bọn trẻ đi tránh nguy hiểm sau khi chúng ta tới không lâu sau đó Tuyết Y dẫn bọn trẻ quay về còn tên đó biến mất tới khi tối muộn chúng ta về vẫn không gặp được hắn cả điện thoại cũng không gọi được, có vẻ hắn có liên quan gì đó tới việc này sợ bại lộ nên đã trốn đi! "

Hạo Thiên không nói gì mà nhìn qua Liễu Tuyết Y làm nàng căng thẳng tột độ giờ nàng mới nhớ ra là quên thứ gì, nàng xoắn xuýt hai tay đan vào nhau cúi đầu lắp bắp nói

"Ta... Ta không phải cố ý tại vì... tại vì hắn đi đường mỏi chân quá nên đi rất chậm ta chỉ giúp hắn đi về nhanh hơn thôi... "

Hạo Thiên ngẩn ra hai giây ban đầu hắn chỉ muốn hỏi nàng có gặp tên thư sinh đó không nhưng nhìn bộ dạng của nàng hắn lập tức hiểu tên thư sinh đó mất tích chắc chắn liên quan đến nàng

Hai tỷ muội Lăng Vân Ngọc nhìn bộ dạng lúng túng của nàng nhịn không được mà bật cười Lăng Vân Ngọc nói

"Có gì thì muội cứ nói đi mọi người cùng nhau giải quyết "

Liễu Tuyết Y len lén nhìn Hạo Thiên thấy hắn không tức giận mới từ trong cái bóng lấy ra quan tài tìm chỗ trống đặt xuống, Hạo Thiên nhìn thấy khóe miệng giật giật không biết nên tức giận hay nên cười

Khi nắp quan tài mở ra Hàn Tử Ân chậm rãi tỉnh lại hai tỷ muội Lăng Yên Vân đang muốn kiểm tra tình trạng của hắn

Hàn Tử Ân vừa mở mắt đã thấy hai khuôn mặt trái ngược nhau một bên xinh đẹp thanh nhã như thiên thần bên còn lại hốc hác xanh xao hai mắt thâm quầng có lẽ là tử thần trong truyền thuyết hắn lầm bầm

"Ta đã chết rồi sao? Cũng không đau đớn như tưởng tượng nếu có thể chạm vào thiên thần thì tốt "

Nói rồi Hàn Tử Ân đưa tay muốn sờ mặt Lăng Yên Vân, dọa nàng lùi lại một bước Lăng Vân Ngọc dùng sức bắt lấy tay Hàn Tử Ân dùng giọng âm u nói

"Nếu ngươi thích chết sẵn tiện có quan tài ở đây để ta tiễn ngươi một đoạn "

Tay Hàn Tử Ân bị Lăng Vân Ngọc dùng sức bóp đau đớn khiến hắn nhe răng trợn mắt vội vùng dậy cầu xin nói

"Tử thần đại nhân ta biết sai rồi xin hãy tha cho ta để ta về tạm biệt lão sư rồi sẽ cùng ngài đi xuống địa ngục... Không đúng ta đã rất kiềm chế thứ đó lại không lẽ vừa rồi ta mất kiểm soát nên phạm phải tội ác nào đó à? Chắc là vậy từ trước tới giờ ta vẫn làm việc thiện lần này chỉ là vô tình nên mới có cả thiên thần và tử thần đến đưa ta đi... Á đau! "

Lăng Vân Ngọc không biết tên này lầm bầm cái gì cốc đầu hắn một cái nói

"Ngươi muốn tạm biệt lão sư thì tự mình đi ta không quản nhưng không phải bây giờ, ngồi vào ghế đi chúng ta cần nói chuyện "

Hàn Tử Ân đứng lên định thần lại nhìn xung quanh nói

"Thiên đường và địa ngục giờ cũng hiện đại hóa như vậy sao? Vậy đây là nơi nào? "

Lăng Vân Ngọc mất kiên nhẫn kéo tai Hàn Tử Ân ép hắn ngồi vào một cái ghế trống rồi hai tỷ muội quay lại chỗ ngồi, Hàn Tử Ân nhìn thấy Liễu Tuyết Y chỉ vào nàng kinh hô

"Ma nữ sao ngươi lại ở đây? "

Hạo Thiên hắng giọng vài cái nói

"Bình tĩnh vừa rồi chỉ là sự cố ngoài ý muốn nhưng trước sau gì chúng ta cũng gặp nhau, giờ xưng tên của ngươi đi "

Hàn Tử Ân bình tĩnh lại kiểm tra một lượt xác định mình còn sống mới thở phào nhẹ nhõm cũng không trả lời mà nhìn Hạo Thiên bằng ánh mắt kỳ quái, trẻ em bây giờ đều thích bắt chước người lớn sao? Hàn Tử Ân vừa mở miệng

"Tiểu đệ... "

Một luồng khí thế của Chân Hoàng ép cho Hàn Tử Ân run bần bật hắn lập tức biết điều ngồi ngay ngắn trả lời

"Ta là Hàn Tử Ân học trò thứ 327 của lão sư Vương Minh Viễn, ta tới từ đế đô Hàn gia chỉ là một tộc nhân bình thường không có chỗ dựa nếu các ngươi muốn bắt cóc ta đổi linh thạchthì lầm rồi nhà ta rất nghèo muốn linh tệ thì có vài cái ở nhà trong thôn... "