Chương 21: Hà Thần

Tội Nguyên Hệ Thống

Chương 21: Hà Thần

Chương 21: Hà Thần

Hạo Thiên nói thêm vài thứ rồi cho mọi người giải tán hắn đứng trước bảng tiếp tục suy tư

Cái máy quay hắn tìm thấy trong phòng vệ sinh nam nhiều khả năng là tên Đỗ Nhân đó lắp hắn là người có dục vọng lớn nhất trong trường đó nếu vậy hẳn vẫn còn nhiều máy quay nữa nếu lấy được biết đâu có thêm thông tin khác

Những nạn nhân có thể liên quan tới tên này nhưng lời khai của nạn nhân khác nhau có điểm chung đều nói bị tấn công bởi ma quỷ có thể do tên này uy hiếp 4 người đã chết có thể do chống cự quyết liệt

Nhưng cũng không hợp lý 4 người kia có thể do sợ làm lộ chuyện nên tạo hiện trường giả bị ma quỷ giết vậy để 2 người sống làm gì? Nếu để định hướng dư luận vậy hắn cũng quá tự tin

Không đúng, vẫn còn phụ mẫu của hắn nếu hai người này dùng linh thạch mua chuộc trưởng trấn vậy mọi chuyện đang diễn ra có thể hiểu được nhưng có một điểm hắn không hiểu tại sao mọi người ngoài kia lại nhìn bọn hắn bằng ánh mắt rất lạ khi bọn hắn mới tới mọi thứ vẫn bình thường, những vụ án kia lại xảy ra trước đó rõ ràng không liên quan tới bọn hắn

Nếu ngẫm lại thì có thể giống như Tuyết Y nói Diệp Vân đã lộ ra sơ hở làm bọn người trưởng trấn cảnh giác sợ lộ chuyện chắc do lần trước Lăng Yên Vân lộ ra tu vi khiến cho bọn hắn kiêng kị không dám ra tay trực tiếp nên dùng thủ đoạn kích động nhân tâm muốn bọn hắn tự rời đi

Đây là câu trả lời hợp lý nhất Hạo Thiên có thể nghĩ ra nhưng sau đó thì sao? Vừa ổn định một chút lại phải đi cũng không biết nên đi đâu, tự giải quyết vấn đề lại rất rắc rối có thể tìm người có quyền lực xem sao hắn nhớ Diệp Vân có nhắc qua người tên Vương Minh Viễn thử tìm cơ hội tiếp cận xem sao hi vọng giải quyết được

Nhưng nếu tiếp tục bị nhằm vào... Thôi bỏ đi tới đâu hay tới đó bọn người trưởng trấn có chỗ kiêng kị sẽ không có gì đáng lo trong thời gian này cẩn thận là được

Buổi chiều Diệp Vân cùng Hạo Thiên xuất phát đi ngoại thành, giống như buổi sáng xe đi chậm rãi hai người quan sát xung quanh may mắn là ở quanh nhà vẫn bình thường mọi người chỉ nhìn lướt qua rồi thôi không có ai nhìn chằm chằm, theo thời gian nhà cửa xung quanh thưa thớt dần thay bằng thảo nguyên rộng mênh mông, con đường cũng biến thành đường đi mòn gập ghềnh Hạo Thiên nói

"Ngươi biết phía trước dẫn đi đâu không? "

Diệp Vân mở bản đồ trên xe nhìn liếc qua nói

"Đây là hướng tây xa hơn nữa là đại lộ chúng ta đi tới đây, hướng đông là biển cách đây nửa tiếng đi xe, hướng Bắc là Bắc Hà rừng rậm, hướng nam là hoang mạc, địa thế nơi này hơi đặc biệt tiểu trấn này cũng là tự lập quy tắc mập mờ nếu bị truy nã ở đây là thích hợp nhất bị phát hiện chạy hướng nào cũng được nên mấy thành phần bất hảo rất thích nơi này làm không khéo chúng ta có thể dính vào phiền phức không đáng có..."

Hạo Thiên tiếp tục quan sát cảnh vật bên ngoài nói

"Ta thấy bọn họ làm còn rất bài bản không giống cái tiểu trấn tự lập nhưng ở đây làm việc bằng linh thạch đúng không? "

Diệp Vân gật đầu nói

"Có thể xem như vậy ở mấy nơi như này luật chỉ dành cho kẻ yếu còn lại chỉ làm qua loa nếu để tiếng xấu đồn xa có thể gặp phiền phức nên vẫn cần mặt mũi không làm bừa được, muốn lập trấn chỉ cần tụ tập 1000 người là có thể xin lập trấn ở đâu cũng được còn lại làm thế nào tùy ngươi nộp đủ thuế là được nếu mấy tên đó dùng linh thạch mua chuộc e là chúng ta phải dùng vũ lực nếu không khó mà thắng được... "

Hạo Thiên biết Diệp Vân nói dông nói dài như vậy cuối cùng là muốn hắn biết khó mà lui, Hạo Thiên thở dài quay lại từ trong nhẫn không gian lấy ra một hộp lớn trong suốt bên trong một bụi thảo dược màu trắng có một bông hoa nhỏ tỏa ra ánh sáng nhè nhẹ Diệp Vân nhìn qua trợn tròn mắt lắp bắp nói

"Cái này... Đây là- "

Hạo Thiên cắt ngang nói

"Thành niên Bạch Nguyên thảo chủ dược có thể giúp người dùng có cơ hội tẩy tủy phạt cốt một lần nữa, ta có đủ số dược liệu còn lại đồng thời biết vài cách để điều chế nếu ngươi đồng ý mạo hiểm làm việc cho ta ta sẽ giúp ngươi tẩy tủy lần nữa, ta biết ngươi không tin tưởng ta giờ ta có thể đưa ngươi cầm chủ dược xem như lòng tin thế nào? "

Diệp Vân nuốt nước miếng do dự không trả lời thấy vậy Hạo Thiên tiếp tục nói

"Ta cũng không hiểu ngươi lo lắng về cái gì lẽ nào hai tên Võ Vương hai tên tu vi cấp thành chủ lẽ nào lại thua mấy tên ô hợp trốn một góc nào đó? "

Diệp Vân gãi đầu nói

"Không phải chỉ là... Ta không nghĩ sẽ có miếng bánh miễn phí trên trời rơi xuống "

Hạo Thiên cười nói

"Đương nhiên ta cũng không nói cho ngươi, ngươi giúp ta làm việc khi nào đủ công trạng ta sẽ giúp ngươi còn chủ dược ngươi có thể giữ nhưng ta đã hạ phong cấm nếu cố tình vi phạm... ngươi hiểu chứ? "

Diệp Vân hít sâu một hơi nói

"Để ta suy nghĩ đã... "

Hạo Thiên đặt Bạch Nguyên thảo trước xe không nói gì Diệp Vân thi thoảng lại liếc một chút, cả hai đều im lặng suy nghĩ thời gian lặng lẽ trôi một lúc lâu Diệp Vân nói

"Ta không thấy có người theo dõi ngươi có phát hiện được gì không? "

Hạo Thiên lắc đầu nói

"Không có, thật kỳ lạ... "

Diệp Vân nói

"Nếu bọn hắn có công nghệ hiện đại có thể bọn hắn đang đứng ở xa quan sát chúng ta "

Hạo Thiên cau mày nói

"Trong khoảng cách hai ngàn mét không có người nào cả nhưng ta vẫn cảm thấy bị theo dõi dù rất mơ hồ "

Diệp Vân ở trong lòng giật mình kinh ngạc nếu là năng lực bẩm sinh đúng là thiên kiêu chi tử hắn không rõ nhưng có thể quan sát hai ngàn mét có thể làm rất nhiều thứ, chỉ suy nghĩ một chút Diệp Vân quay lại vấn đề hắn không nghi ngờ khả năng cảm giác của Hạo Thiên lần trước cũng nhờ đó mới thoát được một kiếp Diệp Vân nói

"Cần đi nhanh hơn không? "

Hạo Thiên gật đầu xe tăng tốc nhanh như gió đường gập ghềnh xe hơi xóc nảy Bạch Nguyên thảo cũng theo đó rung lắc Diệp Vân thấy vậy đau lòng thu vào nhẫn trữ vật Hạo Thiên nhìn thấy cũng không nói gì qua một lúc Diệp Vân hỏi

"Còn ai theo dõi không? "

Hạo Thiên lắc đầu cả hai nhẹ nhàng thở ra Diệp Vân nói

"Phía trước là khu dân nghèo mà thư sinh kia ở muốn ghé vào không? "

Hạo Thiên nói

"Không cần, đi chậm chút lần sau hẳn tới để tránh bị nghi ngờ "

Diệp Vân gật đầu không nói gì qua một lúc hai bên đường bắt đầu xuất hiện ruộng lúa vài người đang lom khom làm ruộng, khi tới gần làng xe đi chậm lại Hạo Thiên quan sát xung quanh ngôi làng nằm bên một con sông lớn trong đó toàn là nhà gỗ xập xệ đi thêm một đoạn hai người thấy có một đám dân làng đang loay hoay dưới sông làm gì đó

Khi xe tới gần mấy người ngẩng cao đầu xem nói nhỏ gì đó lại cúi đầu tiếp tục, Hạo Thiên ở trên xe nheo mắt nhìn Diệp Vân cũng nhìn theo thấp thoáng thấy được một thứ gì đó nổi lềnh bềnh trên mặt nước Hạo Thiên nói

"Xác chết ngâm trong nước đã lâu bắt đầu thối rữa "

Diệp Vân nửa tin nửa ngờ cho xe đi chậm hơn đúng như Hạo Thiên nói mấy thôn dân đang cố đưa cái xác vào bờ, nói là cố vì thịt từ cái xác rã ra mỗi khi người dân cố dùng sức đẩy và thậm chí có tay chân rụng ra thôn dân phải bơi ra lấy lại mặt ai cũng nhăn nhó tái xanh

Đột nhiên Diệp Vân thấy Hạo Thiên nhíu mày lấy ra một tấm sơ cấp Băng Phách phù và trung cấp Phá Ma phù đưa cho Diệp Vân nói

"Đây là Băng Phách phù cùng Phá Ma phù ngươi chịu khó giúp bọn họ một chút "

Diệp Vân giống như nghe không rõ ngoáy ngoáy tai nói

"Ngươi nói cái gì? "

Hạo Thiên nói

"Đứng đó đợi một lát khi cần thì dùng phù chú lát nữa ngươi sẽ hiểu trước tiên cần đóng băng cái xác lại rồi chờ nhớ tập trung đừng lơ là đi nhanh đi "

Diệp Vân cũng không tình nguyện nhưng thấy bộ dạng Hạo Thiên như vậy vẫn phải xuống xe, vừa mở cửa xe gió sông lồng lộng mang theo mùi xác thối tanh tưởi ập vào trong xe dù đã chuẩn bị trước nhưng cả hai vẫn chịu không được mà che mũi nín thở

Diệp Vân cau mày bước xuống xe đóng cửa lại đi về phía thôn dân mấy người thấy vậy cũng dừng lại ngẩng đầu nhìn Diệp Vân nghi hoặc, Diệp Vân nói

"Các ngươi tránh ra để ta giúp một tay "

Mấy thôn dân nhìn nhau Diệp Vân cau mày lộ ra tu vi nói

"Nhanh lên, ta không đủ kiên nhẫn đâu "

Mấy thôn dân đang vớt xác thấy là người tu luyện vội bơi vào mặc kệ tên này muốn làm gì người tu luyện bọn họ không chọc nổi

Khi thôn dân bơi vào gần bờ Diệp Vân lấy ra Băng Phách phù ném vào cái xác, phù chú hơi sáng lên xung quanh cái xác 5 mét nhanh chóng kết băng sau vài giây hình thành khối băng lớn mấy thôn dân thấy vậy cúi đầu cảm ơn rối rít có mấy người đang tính bơi ra nước sông đột nhiên cuồn cuộn sau đó một con vật thon dài màu đỏ thân to như đại thụ nổi lên cao tới 5 mét nổi trên mặt nước không biết toàn thân dài bao nhiêu quanh thân nó có luồng khí màu đỏ bao phủ, trên đầu nó không có mắt chỉ có cái miệng lớn toàn răng nhọn hướng về thôn dân kêu lên the thé sau đó lao tới mấy người ở dưới sông

Dân làng la hét hoảng loạn Diệp Vân vẫn cảnh giác cao độ không nghĩ nhiều sẵn trong tay Phá Ma phù ném ra xuyên qua luồng khí dính trên thân quái vật không rõ phù chú sáng lên luồng khí quanh thân tán loạn quái vật rơi xuống sông dãy dụa từng đợt sóng cuồn cuộn dâng lên

Mấy người dưới sông lúc chìm lúc nổi có giấu hiệu đuối nước Diệp Vân giật lấy dây thừng gần đó ném ra nhưng không hiệu quả lắm hắn cởi áo khoác trực tiếp nhảy xuống cứu người, cũng may mấy thôn dân cũng ở gần bờ nên nhanh chóng được Diệp Vân cứu đưa lên bờ an toàn không có ai mất mạng

Hầu hết thôn dân đều hoảng loạn chỉ có vài người giữ được bình tĩnh giúp đỡ người đuối nước, sau khi lên bờ Diệp Vân đang cởi quần áo vắt cho rao nước thì điện thoại rung lên hắn cầm lên xem là Hạo Thiên gửi trong nhóm

Thiên Phong: Nhanh kích nổ Phá Ma phù

Diệp Vân hơi nghi hoặc phù chú thông thường không phải chỉ kích hoạt một lần sao?

Diệp Vân thử cảm ứng võ khí trước đó hắn đưa vào Phá Ma phù đúng là vẫn còn tồn tại hắn kích nổ võ khí con quái vật kia trồi lên lần nữa lại rơi xuống sông sau đó mặt sông dần yên tĩnh lại

Trong thôn ngày càng nhiều người chạy ra bàn tán xôn xao Diệp Vân loáng thoáng nghe được Hà Thần gì gì đó hắn cũng không để ý lúc này lại có tin nhắn tới

Liễu Tuyết Y: Hai người gặp chuyện gì à?

Diệp Vân: Không có gì chút chuyện nhỏ mà thôi cũng không rõ đó là con gì

Hạo Thiên: Dị chủng Thực Huyết trùng giờ hẳn là ma chủng, trong thời gian ngắn nó sẽ không làm loạn nữa

Lăng Vân Ngọc: Chúng chủ động tấn công người à? Kích thước thế nào? Kể ta nghe toàn bộ xem có hình ảnh càng tốt

Diệp Vân kể lại chuyện đã xảy ra cho Lăng Vân Ngọc

Lăng Vân Ngọc: Hai người nhớ cẩn thận có thể là ma trùng được nuôi dưỡng, loài này ở tự nhiên khá nhỏ và chỉ ăn động vật nhỏ hơn và làm theo bản năng cũng không chủ động đi săn mà sẽ phục kích con mồi

Diệp Vân: Ta thấy nó to hơn còn lại cũng không khác là mấy

Lăng Vân Ngọc: Ngươi thử nghĩ xem nếu nó giết người rồi dùng xác đi dụ nhiều người khác tới sẽ ra sao hơn nữa đây chỉ là quá trình, nên nhớ tiểu tiết làm nên đại sự

Hạo Thiên: Không cần lo có ta ở đây xem cách tấn công của ma trùng thì nó chỉ có trí tuệ của đứa trẻ 3 hay 4 tuổi gì đó còn cái xác có thể do người nuôi làm

Liễu Tuyết Y: Cả buổi sáng ta đi thì nhàm chán tới chiều ở nhà lại náo nhiệt thật bất công

Hạo Thiên: Diệp Vân ngươi ở lại lâu một chút nghe ngóng tình hình xem sao có cơ hội chúng ta sẽ gặp thư sinh kia

Diệp Vân thở ra giờ người hắn thoảng thoảng mùi xác thối cũng không muốn bước lên xe có nơi để tắm rửa càng tốt

Đám đông dân làng đang xôn xao đột nhiên có người hô to

"Trưởng làng và Trương tiên sinh tới mau tránh ra "

Rất nhanh dân làng tách ra một con đường một trẻ một già đi tới nhìn xem hiện trường hỗn loạn đột nhiên lão giả hướng về con sông quỳ lạy miệng hô

"Hà thần đại nhân bớt giận là dân làng ngu si chọc giận ngài xin ngài bỏ qua chúng ta sẽ làm lễ tạ lỗi mong ngài tha thứ ban cho nơi này mưa thuận gió hòa..."

Diệp Vân cau mày mặc lại quần áo dù sao nơi này đông người xa lạ đánh trần cũng không tiện còn lão giả này tùy ý hắn đi mấy tên thần côn như vậy nơi nào cũng có, hắn đi nhiều nơi chứng kiến nhiều thứ làm gì có Hà Thần nào ăn người lại bị một tấm Phá Ma phù đánh chạy

Nhưng qua một lúc dân làng cũng theo nhau quỳ lạy người trẻ tuổi kia cũng từ chỗ người dân đuối nước đi tới chỗ Diệp Vân ôm quyền nói

"Đa tạ đại huynh ra tay cứu giúp nếu không chê mời về nhà ta uống chén rượu nhạt để cảm ơn "

Diệp Vân hơi kinh ngạc ở nơi hỗn loạn này lại gặp người hiểu lễ nghĩa rất hiếm thấy cũng có thể đây chỉ là bề ngoài

Diệp Vân ôm quyền nói

"Tiện tay mà thôi không cần khách khí nếu có thể ta muốn mượn chỗ tắm rửa một lúc "

Thiếu niên ra hiệu nói

"Mời đi hướng này để ta dẫn đường "

Lúc này điện thoại lại rung lên Diệp Vân kiểm tra

Hạo Thiên: Chú ý lão giả đó nếu hắn nói hươu nói vượn gì đó thì cản lại hắn sẽ gây bất lợi cho chúng ta con sông này có vấn đề không cần tin hắn tối về ta sẽ giải thích

Diệp Vân bình tĩnh cất điện thoại, vũ khí lợi hại nhất của mấy lão thần côn đương nhiên là miệng lưỡi nhưng không có ai nghe thì hắn nói nhiều cũng vậy Diệp Vân nhìn đám người nói

"Bọn họ thì sao? "

Thiếu niên gãi đầu nói

"Ta cũng không có cách trong chuyện này rõ ràng có gì đó mờ ám nhưng ta không đủ bằng chứng, thôn dân lại thích tin tưởng thần thánh ta cũng bất lực "

Điện thoại lại rung lên Diệp Vân nhìn tin nhắn

Hạo Thiên: Bắt lão giả đó gọi Ma trùng lên chứng minh đi

Diệp Vân đi tới bên cạnh lão giả nói