Chương 17: Bí ẩn

Tội Nguyên Hệ Thống

Chương 17: Bí ẩn

Chương 17: Bí ẩn

Lăng Vân Ngọc lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng

"Chấp niệm của ngươi sâu đậm tới mức nào "

Hạo Thiên trầm mặc một lúc nói

"Chấp niệm của ta vì một người và cố gắng thực hiện nó bằng cả mạng sống sau đó... Không có, ta đi lang thang và cứu được bọn trẻ một chút chấp niệm còn lại thôi thúc ta không được bỏ rơi chúng tới giờ vẫn vậy ta không có mục tiêu gì cả... "

Lăng Vân Ngọc im lặng suy tư sau đó tự diễu cười nói

"Ngươi tuyệt thật bọn trẻ rất may mắn mới gặp được ngươi hi vọng ngươi vẫn giữ được chấp niệm này còn có nhiều người lớn tuổi hơn ngươi lại không bằng ngươi có thể nhẫn tâm bỏ rơi con mình cuộc đời thật thú vị "

Hạo Thiên không nói gì Lăng Vân Ngọc cũng im lặng qua một lúc Lăng Vân Ngọc lên tiếng

"Ngươi thật sự rất tuyệt tu vi cao kiến thức lại rộng từ thân thể ngươi đến xem lúc toàn thịnh ngươi phải mạnh hơn lão giả kia mấy lần, ngươi là người tốt nhất ta gặp từ trước tới giờ... "

Hạo Thiên vẫn im lặng Lăng Vân Ngọc lại không nói thêm gì, sau khi sắc thuốc đổ ra chén Hạo Thiên đưa thuốc cho Lăng Vân Ngọc nói

"Phiền ngươi đưa lên cho hắn nhớ quan sát hiệu quả xong nói với ta để ta điều chỉnh dược liệu "

Sau 1 giờ Lăng Vân Ngọc đi xuống cả hai quay về Lăng Vân Ngọc nói

"Hiệu quả không tệ nhưng cơ thể mẫu thân hắn suy yếu đi nhiều không hấp thu hết dược liệu ngươi bớt chút dược liệu lại tránh lãng phí "

Hạo Thiên ừm một tiếng không nói gì thêm sau khi quay lại ai làm việc nấy Hạo Thiên dạy bọn trẻ học ép Lâm Phi học theo, sáng hôm Lâm Phi lại dậy từ sớm chạy qua chỗ Hạo Thiên la hét muốn học võ Hạo Thiên chỉ có thể ngưng tu luyện dạy Lâm Phi tập võ nhưng thằng bé căn bản không tập trung được

Bất đắc dĩ Hạo Thiên nghĩ tới hộp thuốc bên trên ghi 'Kích thích thần kinh tập trung ' thứ này có tác dụng kích thích thần kinh tăng tập trung có thể trị được chứng tăng động của giảm tập trung của Lâm Phi có điều thứ này cho Hạo Thiên dùng Lâm Phi không dùng được trùng hợp Diệp Vân cũng tới luyện võ Hạo Thiên nói

"Ngươi thay ta chỉ Lâm Phi luyện tập một lúc ta đi làm chút việc sau đó chúng ta luyện tập "

Diệp Vân đồng ý sau Hạo Thiên đi tìm Lăng Vân Ngọc Hạo Thiên nói

"Ngươi biết điều chế thuốc không giúp ta điều chế một ít thuốc điều trị cho Lâm Phi "

Lăng Vân Ngọc bộ dạng nhếch nhác từ dưới hầm đi lên hai mắt quầng thâm mệt mỏi nhìn Hạo Thiên nói

"Ta chỉ học qua một chút thôi hầu hết đều mua bên ngoài mà ngươi định điều chế thuốc gì? nếu bên ngoài mua không được ta có thể dùng danh nghĩa mua cho ngươi "

Hạo Thiên nói

"Thuốc điều trị chứng tăng động giảm chú ý có không? Nếu dùng Trấn Huyết đan có thể áp chế nhưng thằng bé còn nhỏ quá chưa tu luyện căn cơ yếu không thích hợp dùng đan dược trong thời gian dài, nếu thằng bé có thể quen thuộc với những thay đổi này thì tốt hơn "

Lăng Vân Ngọc cau mày nói

"Cái này khó đan dược hầu hết chỉ dùng được một lần ít để lại hậu quả gì còn thuốc thì khác có thể ảnh hưởng lâu dài đến cơ thể nên nhiều loại bị quản lý rất nghiêm không có đơn chỉ định từ cơ sở uy tín là không mua được, trong mấy chỗ giao dịch ngầm có thể có nhưng nhớ cẩn thận nên nhờ Diệp Vân đi cho chắc "

Hạo Thiên lắc đầu nói

"Không cần mua ta biết điều chế cũng có đủ đồ ở đây chỉ đến hỏi ngươi có giúp được không nếu không được thì thôi cứ tiếp tục đi"

Lăng Vân Ngọc kỳ quái nhìn Hạo Thiên nói

"Ngươi mua được công thức từ mấy tay buôn lậu à? Coi chừng chết người đấy điều chế thuốc không được sai dù chỉ một bước nó giống như luyện đan... Ta quên ngươi biết luyện đan vậy ngươi làm đi có gì đưa thành phẩm ta kiểm tra nếu được hẳn cho thằng bé uống... Mà ngươi định chế loại thuốc gì? "

Hạo Thiên lấy một viên thuốc ra đưa cho Lăng Vân Ngọc nói

"Thuốc kích thích thần kinh tập trung thứ này để ta dùng thằng bé phải điều chế loại khác thử đi "

Lăng Vân Ngọc không hỏi gì nuốt xuống một bộ mệt mỏi rất nhanh nàng liền cảm thấy khác biệt thử lấy một sách ra đọc sau đó không thể nào rời mắt được giống như bị cuốn sách hút hồn vậy không dừng lại được, Hạo Thiên quan sát một lúc nói

"Ngươi tiếp tục đi "

Lăng Vân Ngọc không trả lời Hạo Thiên quay về khu tu luyện bắt đầu điều chế trong nhẫn trữ vật có thể nói một cái kho di động thứ cần có đều có, tới tận buổi trưa Hạo Thiên mới cầm trong tay lọ thuốc trong đó có 20 viên nang màu xanh đi ra sân luyện tập Lâm Phi đang ngồi một góc thở hồng hộc Diệp Vân đi tới nói

"Ta cũng bó tay với tiểu tử này chỉ một đường lại tập một nẻo sức khỏe cũng bình thường nhưng sức bền lại rất tốt từ sáng tới giờ ta cho chạy 10 vòng quanh nhà mới biết mệt, thật kỳ lạ không giống thiên tài cũng không phải người bình thường "

Hạo Thiên đương nhiên không thể nói thật chỉ có thể lờ đi nói

"Vận động đột ngột như vậy trong thời gian ngắn thằng bé sẽ không chạy nhảy được vì đau cơ phiền ngươi dẫn thằng bé về nghỉ ngơi ta có chút việc cần làm ngày mai hẳn luyện tập "

Diệp Vân cười nói

"Không vấn đề gì ta phải cảm ơn ngươi mới phải vậy ta đi trước "

Diệp Vân cõng Lâm Phi đi nghỉ ngơi Hạo Thiên quay lại tìm Lăng Vân Ngọc nàng vẫn đứng đó đã đọc gần hết cuốn sách Hạo Thiên cắt ngang nói

"Ngươi ổn chứ? Cần giúp gì không "

Lăng Vân Ngọc không rời mắt khỏi cuốn sách nói

"Đây là thuốc gì ghê gớm thật ta không thấy mệt mỏi cũng không ngừng được phải tập trung vào thứ gì đó, cuốn sách này ta đã đọc nhiều lần nhưng chưa bao giờ ta cảm thấy nó hay như bây giờ cả đột nhiên hiểu được rất nhiều thứ trước kia mơ hồ "

Hạo Thiên nhét lọ thuốc vào túi áo nàng nói

"Khi nào rảnh kiểm tra giúp ta "

Hạo Thiên đưa thuốc xong quay lại tu luyện, thật ra cũng không cần kiểm tra Hạo Thiên đã tự mình thử không vấn đề nhưng để Lăng Vân Ngọc kiểm tra kỹ lại cho chắc

Hạo Thiên tiếp tục tụ linh nhưng vẫn chưa được hắn cũng không rõ lắm nhưng giờ hắn có thể ở trạng thái mơ hồ khoảng hai ngày mới phải nghỉ ngơi, từ tri thức hắn có thời gian chịu được càng dài có thể chịu được càng nhiều tinh thần lực nhưng đây không phải bước bắt buộc thông thường chỉ cần quen thuộc tiến vào trạng thái tụ linh thì có thể tụ linh lúc nào cũng được ý thức càng rõ thì tinh thần lực càng mạnh

Còn Hạo Thiên dù cố thế nào thì cũng chỉ duy trì được thời gian càng dài không tỉnh táo hơn được nếu cố gắng chỉ càng cảm thấy hỗn loạn hay là tại Ác Quỷ kia giờ trò nên mới vậy? Hạo Thiên bắt đầu lo lắng từ lúc đó tới giờ việc gì cũng không có chứng tỏ thứ gì đó đang âm thầm xảy ra đáng sợ con Ác Quỷ kia nhiều

Hạo Thiên ngồi dậy lấy ra thuốc kích thích tập trung nuốt xuống hi vọng có thể giúp hắn mò ra được chút gì đó ưu điểm của thuốc chính là không cần luyện hóa hắn nằm xuống tiến vào trạng thái tụ linh chờ đợi

Qua mười phút Hạo Thiên bắt đầu cảm thấy đầu óc minh mẫn lạ thường hắn tập trung hết sức cảm giác hỗn loạn quen thuộc lại tới Hạo Thiên cố gắng chịu đựng dù đã dùng thuốc hắn vẫn vô cùng khó chịu rất muốn ngủ một giấc nhưng vẫn nhịn được hắn bắt đầu lịm dần không phân biệt được không gian và thời gian

Không biết qua bao lâu Hạo Thiên mơ hồ tỉnh lại cảm giác mình giống như đang ở dưới nước nhưng không thấy lạnh mở mắt ra thấy mình đang dần dần chìm xuống xung quanh là đại dương tối đen tĩnh lặng chỉ có một chút ánh sáng từ mặt biển chiếu rọi

Hạo Thiên cố gắng dãy dụa nhưng lại vô lực hắn cảm thấy hoang mang cực độ và bất lực giống như khi hắn chứng kiến phụ mẫu hắn chết, cảm giác mất phương hướng và tuyệt vọng giống như khi muội muội chết trên tay hắn theo đó vô số cảm xúc và suy nghĩ ập tới phẫn nộ, đau khổ, báo thù...

Hạo Thiên nhận ra những cảm xúc này đang đem hắn nhấn chìm nhưng Hạo Thiên chỉ có thể bất lực chịu đựng ở nơi này không có khái niệm thời gian không biết qua bao lâu Hạo Thiên mất đi ý thức mọi thứ bắt đầu trở nên mơ hồ

Lần nữa tỉnh lại vẫn nằm trên giường nhưng Hạo Thiên cảm thấy linh hồn đang bay lơ lửng giống như không thuộc về cơ thể này hắn nhìn đồng hồ mới 15 phút kể từ khi uống thuốc vừa đủ thời gian thuốc phát huy tác dụng, nghĩa là khoảng thời gian dài như vô tận lúc nãy vẫn chưa tới 1 giây ở đời thực

Hạo Thiên mệt mỏi nhắm mắt ngủ thiếp đi tới tận tối Hạo Thiên bị Lăng Vân Ngọc đánh thức

"Ngươi thế nào có ổn không? Tiểu tử kia tới mua thuốc ngươi đã chuẩn bị chưa? "

Hạo Thiên ngồi dậy vỗ trán cảm giác cả người cứ như đang bay Hạo Thiên lắc đầu không nói gì đứng dậy đi chuẩn bị thuốc cho Sở Phong một lát sau hắn quay lại đưa thuốc cho Lăng Vân Ngọc nói

"Nếu hắn đưa linh thạch ngươi đưa cho Diệp Vân giữ đi giúp ta chăm sóc bọn trẻ ta cần nghỉ ngơi "

Lăng Vân Ngọc nhíu mày nói

"Tu luyện ra vấn đề à? "

Hạo Thiên lắc đầu nói

"Gần như vậy ta vẫn ổn ngươi đi đi"

Sau khi Lăng Vân Ngọc rời đi Hạo Thiên cố gắng ngủ thêm nhưng không được cơ thể luôn ở trạng thái sung sức đầu óc cảm giác mệt mỏi lại đang lâng lâng rất kỳ lạ không biết là do thuốc vẫn là do bản thân

Không thể ngủ được Hạo Thiên thử vào trạng thái tụ linh giờ hẳn đã thanh tỉnh hơn nhiều nhưng vẫn không tụ linh được, Hạo Thiên thử kiểm tra toàn năng tri thức có rất nhiều lý do như linh hồn thiếu thốn, hoặc linh hồn đặc biệt... nhưng đều không ăn khớp với trường hợp của hắn

Nếu linh hồn bị thiếu hụt hắn sẽ trở nên ngu dốt còn linh hồn hắn cũng bình thường thứ đặc biệt là thứ khác Hạo Thiên hồi tưởng lại nơi đó giống như một đại dương tĩnh lặng đến mức làm cho người ta sợ hãi cảm giác bị nhấn chìm trong cảm xúc, nỗi tuyệt vọng của bản thân để hắn gần như phát điên rốt cuộc đó là nơi nào

Hạo Thiên chợt nhớ tới thông tin của hắn hệ thống liệt kê ra có mấy thứ kỳ lạ với mở bảng thông tin ra xem

"Ký chủ: Hạo Thiên "
Đánh giá: D
Chủng tộc: Ma vật 5/10, Long nhân 5/10
Tu luyện: Võ tu - Hồn tu
Cấp bậc: Võ Linh (?) - Dẫn Linh (?)
Kỹ năng: Ma thể D, Long Nguyên C-, Sharingan D, Tội Nguyên E, Bát Môn Độn Giáp D (?), Huyết nguyên thuật D(?), Tâm nhãn D(?), Vô căn chi hỏa S (?), Nghiệp hỏa A+(?)
Đặc tính: Đồng hóa D, Miễn nhiễm ma hóa B-, Kháng thần tính A +, Kháng tiên khí A, Vô Căn chi hỏa S, Nghiệp Hỏa A+, Công Lý thần vị S (?), Tội Nguyên S (?)
Mô tả:
Một người vô cùng đặc biệt vì nơi này cần nên ngài mới xuất hiện tiếc là ngài không cần nơi này

Hạo Thiên lục tìm tới mấy thứ là lạ

"Vô Căn Chi Hỏa"
Đánh giá: S
Phân loại: Thần Hỏa-Dị Hỏa
Phạm vi: Cá Nhân - Đa Vũ Trụ
Đặc tính: (?)
Mô tả:
Ngọn lửa đại diện cho ý chí kẻ lạc lối trong hư vô, hắn sợ mình quên đi xưa kia quên đi bản tâm trở thành @&#%&#@ nên muốn một thứ có thể soi sáng sự thật, thiêu đốt hư ảo và ngược lại, ngọn lửa này do ý chí hình thành nên có thể thay đổi tùy ý của ngài

Hạo Thiên rơi vào trầm tư khi nghe tới hai chữ hư vô hắn có loại bản năng kháng cự nơi đó trong tiềm thức Hạo Thiên cũng có điểm giống hư vô nhưng không hẳn, hắn cũng không rõ làm sao để dùng ngọn lửa này có lẽ do hắn bây giờ không có ý chí gì nên không dùng được xem hết đống này biết đâu có manh mối gì đó

"Nghiệp Hỏa"
Đánh giá: A+
Phân loại: Dị Hỏa - Phật Hỏa
Phạm vi: Cá Nhân
Đặc tính: Thiêu đốt dục vọng A+
Mô tả:
Vạn vật có linh đều có dục vọng cũng là cội nguồn của tội lỗi Tam Thế Như Lai Phật Tổ ở quá khứ tạo ra Nghiệp Hỏa thiêu đốt dục vọng để chúng sinh không còn đau khổ, Nghiệp Hỏa sẽ thiêu đốt dục vọng cả người dùng lẫn người bị thiêu đốt không có tác dụng tấn công vật lý, ngài được Phật Tổ Như Lai tặng Tam Thế Phật Kinh để điều khiển Nghiệp Hỏa

Hạo Thiên nhíu mày hắn có Tam Thế Phật Kinh sao hắn không biết? Quả nhiên có gì đó kỳ lạ

"Công Lý Thần Vị "
Đánh giá: S
Phân loại: Thần Đạo - Đại Đạo
Phạm vi: Cá Nhân - Đa Vũ Trụ
Đặc tính: Phán Quyết S+, Pháp Lý A+, Trừng Phạt S+
Mô tả:
Công Lý thần vị do nhân loại mà sinh hiện nay thuộc về Thần Tộc, tính công bằng trong vũ trụ đều do người nắm giữ Công Lý thần vị định đoạt có thể thay đổi pháp lý và trừng phạt ảnh hưởng tới Thiên Đạo và Luân Hồi thay đổi thế cục cả vũ trụ luôn bị kẻ khác dòm ngó, Công Lý chi chủ đương thời Thần Vương Hạo Thiên

Hạo Thiên kinh ngạc lại nghi hoặc đây là hắn à có vẻ như chuyện không đơn giản như hắn nghĩ

"Tội Nguyên "
Đánh giá: S
Phân loại: Đại Đạo
Phạm vi: Cá Nhân - Đa Vũ Trụ
Đặc tính: Dục vọng A+, Tội Lỗi A+, Hỗn Loạn S+
Mô tả:
Tội lỗi được sinh ra từ vạn vật có linh nhưng không ai muốn chịu trách nhiệm lâu dần sinh vô số mặt trái khi ngàn vạn sinh linh nói ngươi có tội ngươi chính là có tội, khi tội lỗi đủ nhiều sẽ hình thành Tội Nguyên nó có thể điều khiển tội lỗi của kẻ khác biến hắn trở nên điên loạn nhưng chính chủ nhân cũng sẽ bị ảnh hưởng dần dần mất đi lý trí quên đi tất cả sau đó trở thành quái vật