Chương 15: Đấu Tập

Tội Nguyên Hệ Thống

Chương 15: Đấu Tập

Chương 15: Đấu Tập

Dù sao cũng không đáng Hạo Thiên liền bỏ qua, mãi tới tận trưa giấy tờ mới xong Lăng Vân Ngọc đi lái xe của mình qua Diệp Vân cùng Hạo Thiên ở nhà mới chờ Diệp Vân nghi hoặc hỏi Hạo Thiên

"Ngươi cần gì phải mua nhà lớn vậy dù sao có linh thạch thì tiết kiệm vẫn hơn tương lai rất khó nói "

Hạo Thiên trả lời

"Mấy thứ ta đưa cho ngươi đều là ta tự làm ta không nói đùa ta biết nhiều thứ nên thứ cần làm cũng nhiều cả khu tu luyện ở phía sau ta đều cần còn tầng hầm cho Lăng Vân Ngọc vừa đủ "

Diệp Vân nghe vậy không biết nói gì nghèo khó hạn chế trí tưởng tượng của hắn đợi Lăng Vân Ngọc đến Hạo Thiên đứng lên nói

"Đi chúng ta đi mua gì đó ăn mừng nhà mới đi buổi chiều đi mua đồ cần thiết trong nhà nữa "

Cả hai đi mua đồ ăn sau nửa tiếng quay lại bắt đầu nấu nướng Lăng Vân Ngọc không biết nấu nướng nên đi trông bọn trẻ còn ba người nấu nướng, lại nữa giờ trôi qua bữa trưa đã sẵn sàng Diệp Vân cùng Lăng Vân Ngọc mở rượu ra uống Hạo Thiên nhìn bọn trẻ ăn lại nhớ muội muội hắn trong lòng nặng nề

Rất nhanh đã tới buổi chiều ba người đi mua sắm để Lăng Yên Vân trông bọn trẻ sau nửa buổi ba người quay về với một đoàn xe phía sau làm cho khu phố yên tĩnh trở nên náo nhiệt Hạo Thiên mọi người xung quanh đó cũng giúp một tay, do chỉ là đồ gia dụng nên Hạo Thiên không từ chối dù vậy cũng tới nửa đêm mới xong Hạo Thiên để Diệp Vân mua đồ ăn về tiếp đãi mọi người

Lăng Vân Ngọc tỷ muội Diệp Vân và bọn trẻ ở trong nhà chính chia nam nữ còn Hạo Thiên ở nơi tu luyện làm phòng riêng hắn không ngủ mà đi vẽ trận pháp khắp nơi tới chiều hôm sau mới xong đống này chỉ là sơ cấp đơn giản hoạt động riêng lẻ tẻ không có liên kết trước mắt cứ như vậy Hạo Thiên tập trung gia cố khu tu luyện thêm một bậc rồi mới chuẩn bị đồ đạc trong đó luyện đan, luyện khí, phù chú, trận pháp... Hạo Thiên chia ra rõ ràng sau đó mới nghĩ ngơi

Tới tối mọi người tập trung ở nhà chính ăn cơm Hạo Thiên nói với bọn trẻ về vấn đề đi học bọn trẻ rất háo hức cũng rất lo mà đi ngủ sáng hôm sau Diệp Vân cùng Hạo Thiên chở bọn trẻ đi làm chứng minh thân phận rồi chở bọn trẻ đi mua đồ học tập thấy bọn trẻ vui như vậy Hạo Thiên cũng vui theo, giấy tờ cần chờ vài ngày mới đưa đến Hạo Thiên tranh thủ chỉ bọn trẻ mấy thứ như đọc viết

Hôm nay Diệp Vân ra ngoài lấy giấy tờ Liễu Tuyết Y cứ đòi đi theo không biết làm gì, Lâm Phi cũng tỉnh lại tự ý rút bỏ máy kiểm tra do cửa xe luôn mở thằng bé chạy ra ngoài đi lang thang trước nhà không khóc không nháo đi một vòng lớn ra sân sau thấy bọn trẻ đang chơi đùa liền chạy lại giọng non nớt tức giận nói

"Đã hứa có gì chơi vui sẽ rủ ta mà giờ lại chơi một mình các ngươi thất hứa mỗi người hai cái kẹo đền đi! "

Bọn trẻ thấy Lâm Phi tỉnh lại vô cùng vui mừng chạy tới ôm lấy hắn Lâm Phi gãi đầu không hiểu chuyện gì đang xảy ra nói

"Các ngươi làm gì mau đền kẹo đi còn nữa các ngươi kiếm đâu ra đồ đẹp như vậy lại không rủ ta đáng giận "

Bọn trẻ tranh nhau nói vô cùng loạn

"Là ca ca đã cứu chúng ta... Ca ca nấu ăn rất ngon... Chúng ta sắp được đi học... Ta dẫn ngươi đi gặp ca ca huynh ấy sẽ rất vui... "

Bọn trẻ kéo lấy Lâm Phi chạy đi tìm Hạo Thiên, lúc này ba người đang ở phòng Hạo Thiên nói chuyện về nghiên cứu của Lăng Vân Ngọc nghe bọn trẻ ồn ào bên ngoài Hạo Thiên ra mở cửa bọn trẻ nhao nhao lên nói Lâm Phi đã tỉnh, Hạo Thiên chú ý tới Lâm Phi đang mặc áo phẫu thuật trốn sau lưng Ninh Y nhìn hắn Lăng Vân Ngọc cũng đi ra thấy Lâm Phi nhanh như vậy đã có thể chạy nhảy tưng bừng gật gù nói

"Không tồi nhanh như vậy đã có thể nhảy nhót tưng bừng tốc độ hồi phục có thể so với phượng huyết nhưng tỷ lệ sống đạt tới 80% dù sau đó di chứng không biết nhưng so với dung hợp thất bại hóa thành tro tàn tốt hơn nhiều "

Lăng Vân Ngọc ở một bên lầm bầm Hạo Thiên đối với Lâm Phi vẫy tay Ninh Y tránh sang một bên đẩy Lâm Phi lên trước nói

"Không sao ca ca là người tốt lo cho chúng ta rất đầy đủ lên gặp huynh ấy đi "

Hạo Thiên lấy bánh trên bàn chia cho bọn trẻ đưa cho Lâm Phi một cái hỏi

"Đệ ngủ lâu vậy có đói không? "

Lâm Phi lắc đầu nói

"Ta không đói, ta còn rất khỏe nhưng đây là nơi nào chúng ta có cần đi xin linh thạch nữa không? "

Hạo Thiên cười hiền lành xoa đầu Lâm Phi thằng bé có vẻ rất dễ chịu nhích lại gần Hạo Thiên hơn hắn nói

"Từ giờ đệ chỉ cần ăn và học là được còn lại có ta lo! "

Lâm Phi cười híp nắm lấy tay Hạo Thiên nói

"Ca ca ta cảm thấy ngươi rất thân cận Ninh lão gia nói chỉ cần con ở với ai cảm thấy thân cận vậy đó chính là gia đình ngươi là gia đình của ta đúng không? "

Hạo Thiên cười nói

"Dĩ nhiên tất cả chúng ta là một gia đình giờ ta dẫn đệ đi tắm sau đó chơi với mọi người nhé "

Hạo Thiên quay qua đối với Lăng Vân Ngọc nói

"Ngươi chờ ta một lát chuyện này không đơn giản "

Sau 15 phút Hạo Thiên quay lại để bọn trẻ tiếp tục chơi hắn về phòng đóng cửa vẻ mặt lo lắng nói

"Không ổn ta lo thằng bé bị rối loạn phân ly nó không có ký ức về lúc bị bắt trong khi bọn trẻ đều có trước mắt thì có vẻ ổn nhưng một khi thằng bé gặp áp lực quá lớn nó có nguy cơ sẽ bộc phát hậu quả không biết "

Lăng Vân Ngọc kinh ngạc nhìn Hạo Thiên nói

"Ngươi học qua tâm thần học sao? "

Hạo Thiên gật đầu nói

"Ta biết sơ sơ "

Lăng Vân Ngọc lườm hắn nói

"Quay về chủ đề chính đi ta cảm thấy thằng bé thân cận với ngươi như vậy vì nó cảm thấy ngươi là thủ lĩnh trước mắt thì chuyện này tốt thôi thằng bé sẽ chẳng bao giờ mạnh hơn ngươi được nên sẽ luôn nghe lời ngươi trước mắt cứ theo dõi đã "

Hạo Thiên lấy ra hộp Trấn Huyết đan đưa cho Lăng Vân Ngọc nói

"Ngươi pha thứ này thành dược thủy rồi cho thằng bé uống thử xem, đan dược này có thể kiềm hãm huyết mạch của ta ở một mức bình thường trong vài trường hợp có lẽ thằng bé dùng được "

Lăng Vân Ngọc cầm lấy hộp đan dược nói

"Không cần lo huyết dịch của ngươi rất ôn hòa sẽ ổn thôi ta sẽ cho Yên Vân chú ý thằng bé còn ta tiếp tục quan sát tên gì đó có gì ta sẽ báo lại mà ngươi cũng nên mua điện thoại đi mỗi khi có việc phải chạy đi chạy lại rất lâu "

Hạo Thiên gật đầu nói

"Ta sẽ nói Diệp Vân còn Lý Phong hắn chết chưa? "

Lăng Vân Ngọc nói

"Đương nhiên là chưa so với thằng bé tên đó sinh động hơn nhiều huyết dịch của ngươi đã ăn sâu vào cơ thể hắn tiến hành đồng hóa mà không gặp phải bất kỳ trở ngại nào, nếu là ma vật bình thường hắn đã bất tỉnh từ ngày đầu tiên sau đó cơ thể sẽ phản ứng kịch liệt nếu thất bại sẽ bị hủ hóa mà chết thành công thì quá trình đồng hóa hóa mới diễn ra, sự thu hút của nghiên cứu này không thua gì mấy di tích cổ khác ở chỗ có thể độc chiếm được "

Hạo Thiên cũng biết nếu có thể nghiên cứu thành công thì đây sẽ là một chấn động lớn tính áp dụng thực tế nhất là tạo ra một đội quân cảm tử ai nắm được nghiên cứu này trong tay có cơ hội trở thành bá chủ, cũng không biết Lăng Vân Ngọc có thật sự muốn chữa cho muội muội hay không Lăng Vân Ngọc như nhìn ra suy nghĩ của Hạo Thiên nói

"Ngoài chữa cho muội muội ra ta chỉ hiếu kỳ bí ẩn trong huyết dịch của ngươi mà thôi cụ thể hơn ta cảm thấy đó là xu hướng tiến hóa của nhân loại nói thật ta không gánh nổi nghiên cứu này nó liên quan tới nhiều thứ còn ta chỉ mới trở thành nhà nghiên cứu sinh vật học, mà thôi nói chuyện hiện tại đi Lý Phong đã hoàn thành chuyển hóa theo như ta biết nhưng vẫn giữ được nhân dạng ngươi đi theo ta nhìn xem có gì bất thường hay không "

"Yên Vân muội đi trông bọn trẻ để mắt tới thằng bé kia "

Hai người đi xuống dưới tầng hầm xung quanh vẫn khá trống trải Hạo Thiên thấy Lý Phong đang nằm một góc hai người lại gần quan sát Lăng Vân Ngọc nói

"Ta vẫn luôn giữ hắn hôn mê cho an toàn để nghiên cứu nhưng xem ra không có ý thức thì sẽ không biến dạng thật kỳ lạ khác với người bị nhiễm ma huyết khác, vấn đề này ngươi hẳn là chuyên môn của ngươi "

Hạo Thiên nói

"Chuyện thường thôi ma vật hoạt động theo dục vọng của con người, ngươi đã nghe qua chuyện nguyện vọng của con người có thể triệu hồi thậm chí tạo ra thần linh bao giờ chưa dục vọng cũng vậy cần phải đủ nhiều mới tạo ra ma vật chân chính nhưng suy nghĩ của chúng cũng rất tạp nên dễ bị phát hiện và giết nếu chỉ 1 người mà có thể tạo ra ma vật lúc đó mới đáng lo hắn ta bây giờ thích hợp làm vật chứa "

Hạo Thiên dùng Tội Nguyên kiểm tra Lý Phong linh hồn hắn giờ yếu hơn bình thường đầy sự sợ hãi cũng không còn lục sắc đại diện cho tham lam Hạo Thiên thấy kỳ quái hỏi Lăng Vân Ngọc

"Ngươi đối với hắn làm chút gì à bây giờ hắn như con thỏ nhỏ vậy đầy sợ hãi "

Lăng Vân Ngọc giật mình chột dạ nói

"Sao ngươi biết được? À thì trong lúc ta và Tuyết Y 'nghiên cứu' hắn tỉnh lại chúng ta ừm... Vừa tiếp tục vừa kể cho hắn nghe về ngươi về... Ngươi trước kia anh dũng thế nào sau đó... Thôi bỏ đi ta không bịa chuyện nổi nữa ta làm gì ngươi cũng có biết mà "

Hạo Thiên không biết nên nói gì có hơi thương cảm cho Lý Phong Lăng Vân Ngọc không nói con hàng kia mà biết nghiên cứu hắn đi bằng đầu Hạo Thiên nói

"Cho hắn tỉnh lại đi để hắn như vậy hắn sẽ bị động hấp thu dục vọng quanh đây tạo thành ẩn số không biết còn lại các ngươi muốn làm gì thì làm có gì nhớ dọn dẹp cho sạch đừng để bọn trẻ thấy ta sẽ cho Diệp Vân chú ý nơi này "

Lăng Vân Ngọc xoa tay nói

"Yên tâm, yên tâm à còn nữa nếu Tuyết Y rãnh rỗi thì cho con bé tới chỗ ta đi chúng ta rất hợp nhau nàng cũng có hứng thú với môn này "

Hạo Thiên nghe vậy nhớ tới điều kiện để mở phong ấn cho Liễu Tuyết Y hắn dùng ánh mắt thâm thúy nhìn Lăng Vân Ngọc nói

"Tốt thôi ta cũng sợ Tuyết Y rảnh rỗi lại bày trò nghịch ngợm "

Lăng Vân Ngọc thấy ánh mắt của Hạo Thiên sờ lên mặt lại vuốt tóc nói

"Có gì không đúng à? "

Hạo Thiên quay người trở về phòng tu luyện nói

"Không có gì tất cả đều đúng ngươi tiếp tục đi"

Hạo Thiên ra ngoài thấy Lăng Yên Vân đang cùng bọn trẻ chơi đùa nhìn bọn trẻ gầy yếu Hạo Thiên lại gần gọi Lăng Yên Vân vì đứng xa nàng không nghe hắn nói

"Giúp ta ghi một bảng danh sách bồi bổ cho bọn trẻ có gì phiền ngươi đi cùng Diệp Vân mua đồ "

Lăng Yên Vân vô cùng nhiệt tình lập tức chạy đi chuẩn bị, Hạo Thiên quay lại khu tu luyện đi tu luyện linh hồn hắn vẫn đang ở tụ linh cảnh cố gắng tập trung ý thức

Hạo Thiên phải đạt tới dẫn linh cảnh thì mới có thể làm ra những thứ tốt nếu không chỉ được bề ngoài mà thôi, tối đến Hạo Thiên quay lại nhà chính ăn cơm với mọi người thật ra bọn người Hạo Thiên không đói chỉ ngồi chung với bọn trẻ cho vui mà thôi sau khi ăn xong Hạo Thiên chỉ bọn trẻ học Lâm Phi ở một bên la hét muốn đi chơi giống như có dùng không hết khí lực Diệp Vân chỉ có thể dẫn hắn ra ngoài chơi tới hơn nữa đêm mới chịu đi ngủ sáng hôm sau lại dậy sớm nhất chạy ra ngoài tự chơi một mình

Sáng sớm Diệp Vân qua tìm Hạo Thiên đưa giấy tờ thấy Hạo Thiên đang ở sân sau luyện võ, mấy ngày nằm một chỗ tụ linh khiến cơ thể Hạo Thiên rất uể oải thấy Diệp Vân đi đến Hạo Thiên dừng lại cả hai ngồi xuống Diệp Vân lấy ra một xấp giấy tờ đưa cho Hạo Thiên nói

"Với chỗ giấy tờ này chỉ cần đừng đến mấy nơi pháp luật sâm nghiêm sẽ không có vấn đề gì còn Lâm Phi lát nữa ta sẽ chở thằng bé đi làm sau, với lại bây giờ bọn trẻ đã 5 tuổi Ninh Y đã 6 tuổi trong trường có khóa tu luyện không bắt buộc ngươi có định cho bọn trẻ tu luyện không? "

Hạo Thiên trầm tư một lát nói

"Đây không phải vấn đề đơn giản trước mắt cứ bồi dưỡng cơ thể cho bọn trẻ tới mức tốt nhất sau đó nhìn ý bọn trẻ đi, ta đã nói Lăng Yên Vân làm một danh sách lát nữa ba người cùng đi linh thạch còn đủ dùng không? "

Diệp Vân nói

"Vẫn còn chưa dùng gì nhiều hết ta sẽ nói, ngươi đang luyện võ sao? ta cũng là con nhà võ cần đối thủ không? "

Hạo Thiên cất giấy tờ cười nói

"Nếu có không thể tốt hơn "

Cả hai đi ra giữa sân Hạo Thiên nói

"Giờ chỉ dùng thể thuật thôi ta vẫn chưa gia cố mặt sân dùng chiêu thức lại mất công sửa chữa còn nữa nhớ dùng hết sức "

Diệp Vân khởi động nói

"Vậy ta không nương tay đâu "