Tối Cường Khoa Kỹ Thế Kỷ 20 Tại Tu Chân

Chương 16: Chim sắt

" Tướng Quân, Quân lính đã hợp hợp dưới chân cửa thành đầy đủ, ta lưu lại mấy trăm người tại tường thành đánh lạc hướng chú ý mà chống đỡ một ít thời gian, xin ngài mau chóng làm ra quyết định " Một cái đại đội trưởng ôm quyền báo cáo. Sau lưng liền có chín đội trưởng ôm quyền cúi đầu đợi lệnh. Ở dưới còn có hơn 10.000 nghìn quân sĩ đợi mệnh chỉ thị, chiến ý cao ngút trời thay thế cho sợ hãi, bọn họ biết đơn giản cuộc chiến này chắc chắn phải chết nhưng mà khi nghĩ đến gia đình, cha già, mẹ già, vợ con tại nhà, mình mà chết thì quân lính chúng sẽ tàn sát họ, lên họ muốn chết phải giết thêm một hai người mới thành thản mà yên nghỉ.

Trần Húc ngồi trên ngựa chiến nhìn những người binh mã đang đợi mệnh lệnh của hắn, cuộc chiến họ nhất định phải chết. Nghĩ đến đây hắn âm thầm thở dài như mặt già đi mấy tuổi. Đây là quyết định vô cùng khó khăn, giằn vặt lương tâm của hắn, đây là quyết định giữa lương tâm và lợi ích,nếu hắn mà quyết định cố thủ, thì ít nhất bọn hắn được sống thêm mấy ngày, nhưng nếu hắn mà quyết định tiến công, đốt thành sau khi chết cũng không để bọn hắn đạt được, muốn thế bất ngờ tấn công đột ngột đại quân Hạ Quốc, làm chúng bất ngờ sau đó giết ra một con đường máu trên chiến trường, chết anh dũng trên chiến trường, ít nhất không chết như một kẻ hèn yếu.

" Các ngươi có muốn cùng ta ra chiến trường giết địch không, có muốn vì Vân Quốc mà bảo vệ không? " Trần Húc tay cầm chiến thương, hô lên hỏi một cách rõ ràng, chiến ý hùng hục nhìn về phía quân sĩ binh mã

Quân Sĩ bây giờ tinh thần cực cao, chiến ý lộ ra hai mắt dữ tợn đồng thanh rống lên một câu " Có "

Sau đó tên kia thủ thành thấy vậy như đạt được cái gì chỉ thị chỉ thấy hắn liền mở cửa thành sắt thép y như vậy mà kéo lên.

Cả một binh mã 10,000 nghìn người, có đầu bếp cầm dao, có quân lính dự bị cứ thế mà xông ra ngoài chiến trường, Trần Húc cưỡi ngựa dẫn đầu, tay thương quét ngang quân địch, một đường máu tươi, chiến trường âm thanh phi thường hỗn loạn, có tiếng hét, tiếng đao kiếm chém nhau, tiếng giận giữ. Đại quân Hạ Quốc bị bất ngờ bị giết hơn mấy nghìn người liền thoát khỏi bất ngờ rồi mau chóng tập hợp lại phản kích. Hai bên chém giết nhau phi thường kịch liệt, tiên huyết bắn lung tung, tay chân đứt rời, bụng nội tạng, thảm phi thường, cung thủ hai bên khổ sở cứ thế mà kéo cung bắn loạn phía trước, trúng ai thì trúng. Trần Húc cũng giết đỏ mắt, mắt nhìn thấy nguyên soái bên phía quân địch liền phi ngựa ra chém giết, hai bên cân tài cân sức mà đánh.

Trong khi hai quân đang trong tình trạng chém giết kịch liệt thì trên bầu trời.

Hai chiếc máy bay B-52 đang không ngừng bay về hướng Tô Trấn Thành.

" Chỉ huy, chúng ta hai máy bay sắp tới tiến vào vùng giao tranh Vân Quốc và Hạ Quốc " Một cái sĩ quan báo cáo lên chỉ huy mặc bộ quân phục huy hiệu Tổng Tư Lệnh đang ngồi trên ghế kia, đó dĩ nhiên chính là là Tân Phàm.

" Cho ta, rải bom giết chết bọn chúng, lên nhớ phải giết sạch. " Tân Phàm ra lệnh một cách lạnh lùng mà không do dự, hắn có một kế hoạch đơn giản là xâm chiếm Vân Quốc trước nhanh chóng mở ra Vũ Khí Thế Kỷ 21, sự xuất hiện của khoa kỹ tại thế giới tu chân này sớm muộn sẽ gây ra sự chú ý của Tiên Tông, lên hắn cần mau chóng xâm lược Vân Quốc.

" Rõ " Tên kia sĩ quan báo cáo nhanh chóng lấy bộ đàm nhanh chóng liên lạc cho hai máy bay phi hành đoàn.

Hắn quân đội tuyệt đối trung thành với hắn, không bao giờ có xuất hiện sự phản bội, coi như bảo bọn chúng đi chết, bọn hắn cũng không do dự đi chấp hành nhiệm vụ.

----

Bọn hắn binh sĩ đang hung hăng chiến đấu lộ ra thần sắc bản mặt dữ tợn không sợ chết, thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng ồn ồn âm thanh to lớn ở trên trời nhìn lên lại chẳng nhìn thấy gì hết < Do Máy bay, bay cao 10.000 mét > sau đó chỉ thấy hàng loạt " viên đá " to cứ thế mà từ từ hạ xuống. Không đợi bọn hắn phục hồi tinh thần, mấy cái " hòn đá " kia tự dưng rơi xuống phát nổ tạc chết hơn nghìn binh lính, rồi liên tiếp " Hòn đá " cứ thế ầm ầm mà rơi xuống bạo tạc liên tục, giao tranh sớm đã không còn, quân đội hai bên đã sớm tan rã chạy hoảng sợ khắp nơi, bầu không khí chết chóc mọi nơi, chỉ biết chạy về chỗ an toàn mà tránh, nhưng tránh làm sao được cái này bom. Chỉ thấy chiến trường chỉ toàn là hố to, thi thể bị nghiền nát, hoá tro, vô số âm thanh, cầu nguyện, sợ hãi, sau đó rất nhanh chóng âm thanh người đều bị tiếng bom cứ thế áp xuống chỉ nghe được tiếng nổ. Hai bên phía chưa tới 10 giây đã bị bom nổ chết gần hết sạch người, Trần húc, Hạ tướng quân, đã sớm chết trong mưa Bom, xương cốt không còn, Tô Trấn Thành bị mưa bom tàn phá hư hại không còn gì.

Tiên Trưởng tu sĩ hai người kia sớm đã ngự kiếm bay lên trời, vượt qua đám mây, cứ thế mà bay về phía cái kia nguyên nhân. Cảnh tượng nhìn lên sau đó khiến khiến hai người vô cùng chấn kinh.Bọn hắn nhìn thấy một con quái vật hai người tuy đã thấy nhiều quái vật hình thể lớn nhưng lại chưa từng nhìn thấy con quái vật nào mà hình thể với chức năng như nó.

" Là hai con chim sắt " Bọn chúng to lớn kinh khủng, da làm bằng sắt, đầu " mắt " sáng bóng. Hai sải cánh chúng không cần đập cánh cũng bay được, nó không ngừng thải " Đá " xuống dưới mặt đất kia.

Bọn hắn tu vi chỉ có trúc cơ kỳ trung tầng, ngự kiếm bay lên 1000 mét đã vô cùng gian nan cho lên muốn lên 10.000 mét đơn giản là không có khả năng giết nó.

Hai người tự biết mình không có khả năng nào chém chết nó liền ngự phi kiếm hướng Thiên Nguyên Tông mà bay đi, nhưng chưa kịp bay thì một trong hai con con quái vật đã chú ý tới động tĩnh dưới này, chỉ thấy "Miệng" con quái vật dưới hàm đột nhiên cái gì đó chuyển động quay một vòng < súng máy > bắn ra ám khí nhanh cực kỳ, tên trung niên tu sĩ kia chưa kịp phản ứng,tu vi yếu nhất, đã bị miểu sát,xương cốt, phi kiếm bị bắn nát không còn gì, tiên huyết nhục thể cứ thế mà rơi xuống.

Tên kia mặt âm trầm đã sớm biến thành kinh hãi hoảng sợ,hắn thân thể run lẩu bẩy bật hết công năng chạy trốn ra hướng về phía Thiên Nguyên Tông mà chạy trốn. Hắn cảm tưởng như mới đi quỷ môn quan dạo một vòng, tựa lưng đã sớm bị mồ hôi làm ướt. Hắn nhất định phải báo cáo tiên tông thượng tầng mau mau phái cao thủ truy sát đánh sợ cái này yêu cầm.

< Chúc mừng ký chủ máy bay giết Hạ Quốc binh lính nhận 100 kinh nghiệm và 50 điểm hối đoái >

< Chúc mừng ký chủ máy bay giết Vân Quốc binh lính nhận 100 kinh nghiệm và 50 điểm hối đoái >

< Chúc mừng ký chủ máy bay giết Hạ Quốc binh lính nhận 100 kinh nghiệm và 50 điểm hối đoái >

< Chúc mừng ký chủ máy bay giết Hạ Quốc binh lính nhận 100 kinh nghiệm và 50 điểm hối đoái >

....................................

Tân Phàm kinh ngạc một hồi sau đó liền kinh hỷ nhìn điểm hối đoái lẫn kinh nghiệm không ngừng tăng lên, hắn không ngờ máy bay B-52 lại kinh khủng đến như vậy chưa đến 10 giây hai máy bay B-52 đã kết liễu hơn 70,000 nghìn người Hạ Quốc, Vân Quốc binh sĩ cứ thế mà đi chầu trời, đúng là không thể tin được. Biết là chiến lực của máy bay B-52 rất cao nhưng không ngờ nó lại cao đến như vậy, chắc một phần vì đây là cái thảm rộng bình nguyên, Hai quân binh sĩ lại tụ đông lại, bị đánh quá bất ngờ làm quân sĩ không kịp phản ứng liền đại đa số đã chết sạch. Tuy giết cả hai quân binh sĩ có cảm giác một chút hơi tội lỗi nhưng chiến tranh làm gì có bên nào đúng, bên nào sai, chỉ có kẻ chiến thắng và kết thất bại.

" Ukm, chuyến này thu hoạch điểm hối đoái đủ rồi, thu phục Vân Quốc chắc chắn không có vấn đề xử lý xong quân đội vấn đề chắc chắn phải tiến tới Phong Thành gặp nàng, mà lúc trước ta viết bảo ta sẽ ba ngày trở về mà 1 tháng còn chưa trở về, chắc nàng thất vọng lắm, ta phải tặng nàng món quà mới được làm nàng bớt giận mới được " Nghĩ đến Ninh Nhi, Tân Phàm nội tâm lại chảy ra một mảnh ấm áp, vào cái thế giới này hơn 2 tháng, người đầu tiên quan tâm hắn là Ninh Nhi, đừng nhìn hắn thế sao hắn lại không biết tâm ý của nàng dành cho hắn, Tân Phàm muốn tìm cơ hội thích hợp rồi thổ lộ với nàng. " Hắn lộ ra một nụ cười trên khuôn mặt một cách dễ thương nghĩ.