Chương 19: Thiên Nguyên Tông

Tối Cường Khoa Kỹ Thế Kỷ 20 Tại Tu Chân

Chương 19: Thiên Nguyên Tông

* Mình sẽ đổi dấu hiệu hội thoại từ " chuyển sang thành - *

Ở đại lục Xích Vũ chỗ này, Nhân tộc có tam đại phái lớn nhất trong đó chính là Huyết Huyền Môn cùng với Vạn Kiếm Tông và cuối cùng là Chiến Tiên tông môn lấy chiến ý làm danh lấy bạo làm lẽ.Tam đại tông môn này cai quản vô số tiểu tông môn trong đó có Thiên Nguyên Tông, mà Thiên Nguyên Tông lại cai quản Hạ Quốc và Vệ Quốc.

Hạ Quốc 20 năm trước lúc đó binh lực không có hùng hậu như bây giờ mà đã xuất binh ý đồ muốn thâu tóm Vân Quốc nhưng bị Vân Quốc kiên quyết chống trả cuối cùng bại lui binh, về sau một đường phát triển mới lần nữa đánh tới Vân Quốc. Thiên Nguyên Tông tu sĩ cao tầng cũng không quan tâm lắm mấy vấn đề chiến tranh chiến loạn như thế này, trừ khi là bị diệt quốc hay xảy ra đại sự chết rất nhiều người. Không thì đừng mong bọn hắn xuất hiện. Nhưng ngay tại hôm nay tại trong quảng trường phi thường to lớn khung cảnh ảo huyền mây trôi này. Ngoài kia sơn môn chỉ thấy nhiều nhân vật mặc áo trường bào có lệnh bài Thiên Nguyên Tông đang ngự kiếm phi hành bay đến, có cả nam lẫn nữ, có người thì kỳ quái thân mặc quần áo như người nguyên thủy, chân khí lực to lớn, chạy tới đâu thì mặt đất nát đến đấy nhưng phi thường nhanh rồi không ngừng chạy tới quảng trưởng kia, có người lại cưỡi phi cầm bay tới đây, họ đều có tu sĩ tu vi kết đan kỳ trưởng lão thân phận cao quý được Tông Chủ triệu tập.

Còn phía trên kia vương tọa càng khiến người ta khủng bố hơn, đó là hai phó tông chủ tu vi kết đan kỳ cao thâm phi thường mạnh mẽ ngồi đó. Còn người kia đang ngồi ghế cao nhất, khí tức không mạnh mẽ nhưng đôi mắt lại khiến người ta giống như lạc vào địa ngục tu la khủng bố hay một con quái vật hồng hoang đôi mắt đỏ đang theo dõi nhìn mình với ánh mắt tàn bạo khí tức, như ẩn như hiện. Hắn thân tu vi Nguyên Anh kỳ. Hắn là Tông Chủ Tiên Môn Thiên Nguyên Tông.

Gương mặt hắn không biểu tình, kiêu ngạo liếc xuống dưới hơn mười vị trưởng lão. Hắn tên là Phách Hàn Thiên, lúc trước chỉ là một thôn dã mồ côi tiểu tử, tình cờ có một hôm một vị đời trước tông chủ Thiên Nguyên Tông ngẫu nhiên đi ngang qua thôn trấn này, phát hiện hắn có Thiên Căn, vài trăm năm mới xuất hiện một người mà mỗi khi xuất hiện đều khiến nhiều tông môn tranh đoạt máu chảy đầu rơi. Thiên căn kết đan căn bản không có bình cảnh cứ thế mà đơn giản kết đan, liền khiên vô số người hâm mộ hộc máu mà ghen tị. Vị tông chủ này liền thu nhận hắn vào Thiên Nguyên Tông căn bản chưa đến một ngày liền lập tức phong cho Hàn Thiên là thủ tịch đại đệ tử kế thừa tông chủ đời kế tiếp, khiến nhiều người đố kỵ ghen ghét. Chưa đến 100 năm sau đã kết đan khiến nhiều người âm thầm kinh hãi, dùng chưa đến 300 năm nữa khi đó hắn đã là nguyên anh kỳ, tuổi thọ một nghìn bốn trăm năm, xưng hiệu Hàn Thiên Lão Tổ.

- Các ngươi, hôm nay có biết nguyên nhân gì khiến ta triệu tập các ngươi không?

Hàn Thiên Lão Tổ đồng thời cũng là tông chủ ngồi trên cao nhắm mắt nhưng thần thức vẫn đang nhìn chậm rãi hỏi.

- Bẩm tông chủ, quân lính của ta vừa nghe nói tới ở Tô Trấn Thành vừa xảy ra đại sự chết hơn 70 nghìn phàm nhân, mà nguyên nhân chính hình như là bị hỏa cầu tạc cho chết.

Một nhân vật trưởng lão già già khuôn mặt hiền hòa đứng ra bẩm báo, hắn là người phụ trách Hạ Quốc, và hắn có một thân phận khác đó là Vân Kim Xuyến đương kim hoàng thượng. Hắn được âm thầm an bài vị trí hoàng đế này từ những 80 năm trước ở Hạ Quốc, còn Hoàng Đế thật thì đã chết từ lâu mà không ai biết.

- Thật đáng chết, không ngờ lại có tu sĩ cường giả ngang nhiên dám càn giỡ ở lãnh thổ chúng ta, giết bao nhiêu binh sĩ phàm nhân vô tội, đây chính là không khác gì trực tiếp tát thẳng mặt tông môn chúng ta mà, đây là cố ý khiêu khích, tông chủ, thỉnh ngài cho ta xin phụ trách việc này, chắc chắn lôi đầu hung thủ về bẩm báo.

Một " thiếu niên " quân tử chính trực bạo khí nói, giọng điệu khuôn mặt tràn ngập vẻ giận dữ xung phong quyết đoán nói, hắn là Tiêu Chính, là một người có địa linh căn tuy không bằng Thiên linh căn cái kia nhưng tu hành lại gấp ba gấp đôi tu sĩ bình thường tu luyện, mất chưa đến 150 năm liền trực tiếp kết đan, hắn tương lai chắc chắn là một cái đại nhân vật người. Nói là Thiếu niên nhưng kỳ thật là một cái lão quái vật 300 tuổi, tu vi kết đan trung kỳ. Tại gương mặt hắn trẻ trung lên gọi vậy. Tu vi khi lên tới đỉnh cao thì nhan sắc lại càng hoàn mỹ, khí chất càng trở lên bất phàm.

Hàn Thiên lão tổ khuôn mặt im lặng vẫn không nói gì cứ thế nhắm mắt mà lắng nghe tiếp thu.

- Ta có một sự tình muốn bẩm báo, Tiểu Dương, ngươi vào đi, kể lại chi tiết ngươi thấy con quái thú yêu cầm kia.

Đây là một cái " tiểu hài đồng " Hắn ngồi trên thanh linh kiếm ánh sáng lơ lửng không trung, giọng nói già dặn, đừng nhìn hắn vẻ bề ngoài như thế mà đoán bừa, hắn bây giờ đã là 341 tuổi, tu vi kết đan trung kỳ đỉnh phong, do liên quan tới đặc thù công pháp mà hắn tu luyện cho lên mới khiến nhan sắc hắn trở lên trẻ hóa quá thể như thế.

Ngoài đại môn một người trung niên nhân khuôn mặt tái nhợt, vèn mắt thâm thì lại như gấu trúc, chắc chắn lâu ngày vừa mới không ngủ trong đôi mắt lại có tia hoảng sợ ám ảnh bị đè ép xuống cố gắng chấn định, thân mặc thanh bào nội môn đệ tử, cúi xuống từng ly từng tý hành lễ.

- Tiểu Dương, bái kiến các vị tiền bối, sư phụ

Sau đó liền dứt khoát kể lại sự tình ngày hôm đó, lúc đó ra làm sao, sắc mặt trắng xám khuôn mặt hoảng sợ mà kể. Sự việc ngày hôm đó đã khiến đã trở thành nỗi ám ảnh duy nhất của hắn, ngày đêm mơ tới con ma cầm kia lại mơ tới vị sư đệ của hắn cứ thế mà bị tạc chết.

- Đó là tất cả những gì vãn bối đã trải qua. Theo lời hắn kể, sau khi thấy vô số thiên thạch rơi từ trên trời xuống, bọn hắn liền lập tức ngự kiếm bay lên trời, hắn liền thấy hai con phi cầm giống cái sau đó sự việc liền xảy ra.

Tân Phàm mà biết B-52 đại ca của mình bị coi là giống cái, chắc chắn phi thường giận dữ chửi ầm cả nhà lên. - Giống cái con ** ngươi.

Hắn báo cáo xong liền cúi đầu hành lễ vãn bối lần nữa.

- Được rồi, Tiểu Dương, ngươi mau lui xuống đi.

" Tiểu hài đồng " nói xong một cái trong mắt lại hiện ra từng vệt sát cơ sâu đậm. Đời hắn từ trước đến nay chỉ có thu 4 người đệ tử, nhưng không ngờ đệ tử hắn lại như vậy thảm hại. Đại sư huynh thiên phú cao thì chết khi lịch lãm, nhị sư huynh vì một nữ tử phàm trần mà cắt đứt tiên duyên, một tay phế bỏ tu vi cứ thể mà quay trở về hồng trần, sinh con đẻ cái mà sống hết đời, hắn ba mươi mấy năm trước liền mới thu được hai cái thiên phú tốt hài tử, nhưng chưa kịp cho bọn hắn hảo hảo báo đáp mình thì không ngờ lão tứ đồ đề hắn cứ thế mà bị giết ra đi mà còn lão tam thì tâm lưu lại chấp niệm tâm ma, chắc chắn vì cái tâm ma này chắc chắn tu hành bị dậm chân tại chỗ.

------

- Tông chủ, thỉnh ngài điều động nhân lực săn giết hai con ma cầm này, nếu có bọn nó ở đây, chỉ sợ Vân Quốc với Hạ Quốc căn cơ gốc rễ tông môn chúng ta đều bị hủy diệt. Một trưởng lão thuộc luyện đan đường tức bẩm báo nói, hắn có một đứa chất nhi ở phàm trần Hạ Quốc, nhưng không ngờ lại bị hai con ma cầm này giết chết. Thù này hắn tất phải báo.

- Hai người thấy sao, theo như lời kể tên sư điệt kia, nhìn tầm độ bay của bọn nó chắn chắn tu vi hai con yêu thú súc sinh này đã đạt đến trình độ kết đan thượng kỳ. Hàn Thiên Tông chủ nói ánh mắt mở ra hướng về hai phó tông chủ đang ngồi kia.

- Ta không có ý kiến. Người mang kiếm bộ dạng không để ý nói

- Ta cũng không có ý kiến. Người mang đao thì nhìn vào thanh đao nói xong liền thẫn thờ nhìn thanh đao, hắn đang ngộ đạo. Một cách bá đạo ngộ đạo.

- Hãy phát lệnh truy nã trên nhiệm vụ đường đối với hai con ma cầm này, phàm là người phát hiện bọn hắn ở bẩm báo ngay, sẽ được tặng luôn một khỏa kết đan đan dược.Trợ giúp tăng thêm một thành tỷ lệ trùng kích kết đan kỳ hoặc là đổi lấy một lần cơ hội tiến vào Ngộ Phong Động. Hàn Thiên nói một cách chậm rãi.

- Ân, tông chủ

Tên kia nói xong, liền trực tiếp rời núi ngự kiếm bay đi tới ngọn núi khác hảo hảo viết một cái nhiệm vụ treo trên ở đó. Nơi đó có nơi chuyên phân phát nhiệm vụ không yều bắt buộc cho đệ tử.

- Tất cả giải tán

Hắn mở miệng nói xong liền trực tiếp cứ thế mà biến mất, đoán chắc là đã quay trở lại động của mình bế quan tu luyện.

Không nói một hai lời tất cả trưởng lão cứ thế mà giải tán đi làm chuyện riêng của mình.

Trong khi đó tại Nhiệm Vụ Đường.

- Này hình như xuất hiện nhiệm vụ Địa Cấp đấy, nghe nói phàm là phát hiện con yêu cầm toàn thân kim loại to lớn hướng về sơn môn bẩm báo thì nhận thưởng một cái khỏa kim đan đan dược, giúp tăng 1 thành tỷ lệ trùng kích kết đan cảnh giới đấy, ta thân luyện khí cửu tầng, đời này không có cơ duyên chỉ có đạt tới trúc cơ kỳ là tối đa, đan dược có ích cũng không dùng được, nhưng mà trực tiếp đem bán thì đổi mười mấy trúc cơ đan lúc đấy thì vui, một tên ngoại môn đệ tử đang yy cùng hai người ngoại môn khác chém gió bàn chuyện. Haizz đáng tiếc chỉ có trúc đan kỳ mới được tham gia nhiệm vụ, không thì ta đã tham gia từ lâu rồi a. Hắn thở dài một hơi vẻ mặt ảm đạm không riêng gì hắn mà còn là khắp đám ngoại môn đệ tử, ảm đạm, thất vọng bao phủ khắp ngoại môn thiên nguyên tông

Trong khi đó phía nội môn bên trong lại phi thường sôi sục bạo phát, chấn động lẫn kinh hỷ, đây là cái chuyện gì, chỉ cần phát hiện con ma cầm cơ thể kim loại to lớn trên bầu trời rồi sau đó bẩm báo lên trên cao tầng cơ quan là được ngay một khỏa kết đan kỳ phi thường đơn giản, nó giúp tăng thêm 1 thành trùng kích kết đan cảnh, tuy chỉ có 1 phần nhưng đây có nghĩa là gì?, nó có nghĩa tăng 10% tỷ lệ trùng kích kết đan cảnh, rất quý hiếm, lên biết kết đan đan dược là giá không thể đo lường, chỉ có đi lấy vật đổi vật, mà còn cái kia tiến vào Ngộ Phong Động, nơi đó là một địa phương yên tĩnh phi thường thích hợp ngộ đạo cực kỳ huyền bí căn cơ bí mật, đi vào trong đó bế quan cảm ngộ thiên địa liền cơ thể tăng lên một phần cảm ngộ thiên đạo quan hệ ảnh hưởng trực tiếp tới bình cảnh tiên quan, đầu óc thoải mái như ngâm nước lạnh, thân thể như lột xác, phiền muộn đều tan biến. Mỗi người chỉ có mỗi một lần cơ hội trong đời tiến vào, lần thứ hai tiến vào bế quan ngộ đạo sẽ không còn tác dụng, mà thiên đạo cảm ngộ trên hang động tài nguyên có hạn, mỗi lần vào đều tan biến đi một ít, thẳng đến cơ hết thì thôi. Cho lên Thiên Nguyên Tông khống chế Ngộ Phong Động phi thường nghiêm ngặt, cho hai cái trưởng lão hộ vệ trấn giữ nơi đó. Hai cái khen thưởng này, cái nào cũng đều quý giá hết. Ngay cả mấy cái lâu đời đại sư huynh, sư tỷ thủ tịch đệ tử quanh năm bế quan đều nhao nhao xuất quan ra ngoài tiến vào nhận nhiệm vụ sau đó cả lũ cứ thế ầm ầm mà xuất sơn. Cảnh tượng không từ ngữ nào diễn tả nổi. Nếu có cũng chỉ có hai từ đúng với thực tế ở ngay bây giờ: " Gà bay chó chạy ".