Chương 24: Thiên Nguyên Tông Môn Nội Bộ

Tối Cường Khoa Kỹ Thế Kỷ 20 Tại Tu Chân

Chương 24: Thiên Nguyên Tông Môn Nội Bộ

Bang, bang, bang, tiếng chuông vang lên từ chỗ đỉnh núi cao nhất tông môn, đánh liên hồi 3 tiếng, tiếng chuông ấy vang dội khắp trời, mang theo chiến ý to lớn cứ như thế mà khắc sâu vào tai. Thiên Nguyên Tông, tất cả người bên trong sắc mặt đều lộ ra chiến ý không chết không thôi, tu sĩ đệ tử bế quan trong sơn động, tập luyện ngoài sân hay đang làm công việc đều nhanh chóng lập tức bỏ dở, hướng về phía sân rộng lớn mà tụ tập, chỉ thấy nơi đây khắp nơi tràn ngập người tu tiên mặc quần áo đạo sĩ, vô vàn người không ngừng triển lộ uy áp, khiến cho bên trong đây không ngừng có áp lực mà trong đó cường đại nhất là phía bên trên, nơi có bực thềm cao nhất và hùng vĩ hoa lệ nhất. Chỗ đó là nơi cao tầng tông môn tập hợp. Từ lúc Thiên Nguyên Tông lập tông cho đến nay, tính từ lúc đó chỉ có 2 lần tiếng chuông đình vang lên và đây là lần thứ ba nó vang lên, tiếng chuông cũ kĩ này đệ tử thế hệ cũ chưa bao giờ nghe tới cũng đừng nói tới thế hệ đệ tử bây giờ, bọn họ chỉ nghe các bậc tiền bối giảng dạy lúc nhập môn, chân chính nghe thì chưa bao giờ thấy. Nhưng tất cả đều rõ ràng biết đây là chuyện gì. Đây chính là tiếng chinh phạt âm thanh, tiếng chuông cổ lão đây chỉ vang lên khi có thế lực to gan dám khiêu khích, khiến lợi ích tông môn bị méo mó và quan trọng nhất đây chính là thuần tuý đánh mặt, làm như muốn diệt Thiên Nguyên Tông, hôm trước đệ tử tình báo tại Phong Thành đế đô thi triển phép thuật lên con hạc ghi lại toàn cảnh chiến đấu tại Phong thành trình lên cho Thiên Nguyên Tông và lời nhắn. Sau khi hạc bay về Thiên Nguyên Tông xong, Khí tức của nó lập tức biến mất, điều này khiến cho bọn họ biết đệ tử này tại Phong thành lành ít dữ nhiều và cũng khiến Thiên Nguyên tông cao tầng âm thầm suy đoán đây là thế lực nào. Chỉ thấy con hạc truyền ra tin tức và lời nhắn: Đệ Tử tông phái ở đây đều đã bị người liệp sát, sau đó không ngừng có âm thanh rung ngập trời, màn đêm ánh sáng loé lên liên tục. Thanh âm có gào thét, có bất lực lẫn tuyệt vọng. Binh sĩ tà ác bọn chúng cầm binh khí kỳ quái ra tay không ngừng tàn sát dân thường khắp nơi, binh sĩ thủ thành chưa tới gần thì thân thể đã le te lỗ máu rồi cứ thế ngã xuống, tắt khí bỏ mình. Có đàn bà trẻ em tay không tấc sắt bị sắc mặt không biểu tình binh sĩ kỳ quái trang phục tàn sát, gương mặt trước khi chết của bọn họ tràn đầy sợ hãi, có người anh dũng mà lao lên bảo vệ chiến đấu, nhưng cũng vô lực bị giết biến thành cỗ thi thể. Khắp nơi ở đây khói mù mịt, lửa cháy bốn phía, thảm liệt cực kỳ. Nhìn tới lúc này Thiên Nguyên tông cao tầng tay chân run người, giận sôi máu, mà Tông chủ sắc mặt âm lãnh hàn băng tức giận vỗ lên cái bàn, lập tức chiếc bàn hoa lệ cao quý lẫn độ vật trên bàn cứ thế bị hoá bụi, thuộc hạ bọn hắn không nhìn cũng biết tông chủ bây giờ thật sự hoá giận rồi, một cái chuyện Tô Trấn Thành còn chưa giải quyết xong lại đột nhiên giết ra một chuyện cực kỳ nghiêm trọng khác. Hắn không biết thế lực phụ cận nào cả gan dám diệt đi đế đô, một trong hai căn cơ của Thiên Nguyên Tông cho lên hắn dứt khoát thi triển phép thuật vang lên chinh chiến chuông, tập hợp đệ tử tu sĩ chuẩn bị đánh tới thế lực kia. Mà hắn cũng muốn một thân chuẩn bị xuất mã đi ra giết để tiêu tan khí giận. Hắn mang theo 70% binh lực Thiên Nguyên Tông bắt đầu chinh phạt thần bí thế lực cuồng ngạo này. Thiên Nguyên tông thanh thế cực kỳ to lớn khiến tông phái phụ cận đều âm thầm kinh hãi lẫn đề phòng. Bọn hắn không biết thế lực xui xẻo nào lại bị Thiên Nguyên tông lấy dao mổ trâu ra giết thịt gà. Đánh bọn hắn?, không thể nào, trừ khi bọn hắn muốn bị mấy cái thế lực vây công tru diệt. Thiên Nguyên tông cứ thế khua chiên gõ trống ầm ầm pháp bảo phi hành cứ thế lượn khắp bầu trời tiến đến Đế đô. Tông chủ thì ngồi trong pháp khí phi hành, phi hành chậm rãi,, trưởng lão bay phía sau hắn muốn thanh thế to lớn như thế này bởi vì một phần cũng là lời cảnh cáo đến thế lực nào dự định động chạm tới lợi ích căn bản của tông môn. Thể hiện ra rằng, bọn ta không phải ai ai cũng dám khiêu khích được. Phần quan trọng là mặt mũi, đế đô của bọn hắn bị diệt, tông môn phụ cận bọn hắn sẽ nói thế nào?,haha, đó chính là cười chê. Một tông phái hùng mạnh mà bảo vệ không nổi được thế lực phụ thuộc vào mình. Cho lên hắn phải lấy tên kia kia lãnh đạo thế lực đánh cho tra tấn thần hồn, thể xác bị ngũ mã phân thây, vĩnh viễn thống khổ. Như thế một đòn mã uy ai ai dám coi bọn hắn là mèo ốm nữa, tuy tông môn bọn hắn giờ đây lâu lâu không sánh được lúc trước nhưng cũng không phải là con mèo ốm tuỳ tiện mặc ai cũng khi dễ được. Mà thế tục văn thư lại có câu Lạc đà gầy còn hơn ngựa béo.