Tối Cường Khoa Kỹ Thế Kỷ 20 Tại Tu Chân

Chương 12: Thanh Tuyết

Sáng sớm,

Một tia ánh sáng mặt trời chiếu thẳng vào sơn động lỗ thủng. Tân Phàm ngồi đó bắt đầu lặng lẽ lần thứ hai mở mắt ra. Thanh Tuyết, hôm qua một đường chiến đấu mệt mỏi khiến nàng nhọc nhằn ngất đi. Thanh Tuyết lúc đầu tỉnh dậy ngơ ngác, phục hồi tỉnh táo về sau lại nghĩ đến sự tình ngày hôm qua khuôn mặt tràn ngập giận dữ lẫn xấu hổ nàng định rút ta thanh bối kiếm đâm chết tên Bá Quang có bá vương ngạch thương cung này. Nhưng đáng tiếc đó không phải tên đồ đệ kia mà là thấy kỳ lạ trang phục người này. Mắt thấy trang phục không vấn đề, thân thể hoàn hảo. Nàng có tu vi Trúc cơ thượng kỳ, khiến nàng nhanh chóng bình phục rồi suy nghĩ chiều hôm qua sự tình, hình như chính thiếu niên hắc y đầy máu me này là người cứu nàng khỏi Bá Quang. Hắn thân tu vi không có linh khí, cùng một cái phàm nhân không có gì là khác nhau làm thế nào mà cứu nàng đi được.Tuy có ngờ vực lẫn nghi hoặc nhưng tạm thời đều bị ép xuống. Đêm hôm qua nghỉ ngơi rốt cuộc cũng đem linh lực phục hồi sạch sẽ, cũng không quên được công năng mà Tân Phàm đã cho nàng uống cái thuốc kia dĩ nhiên là nàng không thể nào mà biết được điều đó.

Tân Phàm quay đầu nhìn lại nàng chỉ thấy nàng đã tỉnh táo. Mắt thấy mới đầu khuôn mặt nàng đỏ như màu củ cà chua có lúc đầu hơi giận dữ nhưng một lúc sau lại thấy tâm tình bình phục, Tân phàm thâm tâm phải hảo hảo khen khen tâm tính thiếu phụ quyến rũ này.

Chỉ thấy cái này Tân Phàm trang phục tuy kì lạ nhưng không che dấu nổi sự soái ca trong đó, gương mặt vline tóc tai đẹp đẽ dày mà đẹp, đôi mắt sâu thẳm nhìn người ta không tự chủ mà cuốn hút vào. Đây chính là cái sát tinh đối với phụ nữ a. Thanh Tuyết thầm nghĩ một tiếng, khuôn mặt lại hơi đỏ đỏ lên, nàng năm nay lên 38 tuổi, nhưng căn bản không có phu quân hay gì hết,nàng có một cái sư huynh, mọi người không biết nàng và hắn là hai anh em ruột cho lên mới thương yêu nhau nhưng cái đó đơn thuần là tình cảm huynh muội, nhưng không ngờ Bá Quang hiểu lầm sâu sắc cho lên mới khiến hắn động sắc tâm nhất định phải chiếm nàng cho bằng được.

Tâm Phàm híp mắt, khuôn mặt anh tuấn cười tủm tỉm

Nàng còn chưa kịp hảo hảo nói lời cảm ơn thì tên kia đã cướp lời nói trước.

" Ách, ngươi tỉnh, thế nào hôm qua ngủ ngon không thế, chính ta hôm qua là người cứu ngươi đó thiên thiên vất vả, mệt mỏi, dã dời chân tay ta rồi này, có phải không sẽ lấy thân báo đáp ta đi nha? " Khuôn mặt Tân Phàm cười cười, khỏi nói cũng biết có bao nhiêu cái hèn mọn.

Nàng lập tức sững sờ cả người.

Nàng căn bản không ngờ tới nhìn cái này thanh niên trang phục kỳ lạ người, quang minh quang minh chính đại người dáng dấp, lại có thể không biết xấu hổ như thế, cư nhiên dám nói lời này.

Hảo cảm liền lập tức biến mất thay vào đó là tính cách giận dữ xấu hổ tiểu cô nương.

" Ngươi, ngươi cái đồ vô sĩ, có tin ta một kiếm chém chết ngươi không hả. " Thanh Tuyết xấu hổ nói, nàng vận dụng kiếm khí hù dọa một phen thì tên kia làm một hành động vô sĩ nàng không nghĩ tới.

" A a, đại nhân xin tha mạng ta đi a, ta chỉ có đùa giỡn với ngài chút thôi, ngài tha ta một lần này nhá, nhá " Tân Phàm lộ ra bản mặt sợ hãi thành thật ăn năn hối lỗi kêu lên nói

. Nàng biết hắn hèn hạ nhưng không ngờ lại đến cái trạng thái cực điểm này, nàng nghĩ, chắc chắn là cái kia Bá Quang một đường xảy ra chuyện cho lên mà là vô tình ngẫu nhiên gặp cứu nàng đâu đó, nhưng chính lẽ, hắn cứu nàng đã khiến trong khoả nội tâm Thanh Tuyết chôn vùi một cái hạt giống nam nữ chi ý, nàng là một cái đại trưởng lão của phái Tiên Kiếm Môn quyền cao chức trọng, nàng năm lúc nhỏ vì trọng tâm bồi dưỡng tranh đoạt môn chủ mà tu luyện tâm quyết, tuy về sau không chiếm được chức bị môn chủ, nhưng vẫn được cái đại trưởng lão về sai ca ca nàng là chơi thân nhất không biết tại sao ngoài ý muốn ca ca nàng vẫn lạc, nàng thương tâm vô cùng 10 năm sau thu nhận cái Bá Quang thiên phú cao, Bá Quang tu luyện tuy chưa đến 15 năm nhưng đã lên tới trúc cơ trung kỳ, tranh đoạt đại thủ thư để tử chắc chắn sẽ lấy được, nàng chuyên tâm bồi dưỡng hắn, Hàn Băng Quyết khiến tâm tình nàng đối với nam nữ vô cùng xa lánh, căn bản không có nào nam nhân lẫn nữ nhân khiến nàng sinh ra tâm tình nam nữ. Tâm tình lạnh như băng, nhưng chỉ có hai lần giận dữ nhất lần hôm qua và hôm nay khiến tâm tình Thanh Tuyết sinh ra biến hoá mà nàng không hề hay biết.

Thanh Tuyết không nói lời nào dứt khoát phi thân ngự kiếm, một mặt cầm một lọ Đan dược Tụ Nguyên Đan vất xuống coi như trả ân ơn cứu mạng. Rồi mau chóng bay hướng trở lại tiên môn mà đi.

Nàng bay đi khiến Tân Phàm nội tâm thập phần kinh ngạc, " tiết tấu như này hình như hơi hơi không phải cốt truyện a, lẽ ra nàng phải lấy thân báo đáp cơ mà? Ta đã chuẩn bị tinh thần sẵn sàng rồi a aizzz nha, coi như số ta xui xẻo đi, đúng là không thể suy nghĩ giống tiểu thuyết được.. " Tân Phàm tỏ ra vẻ tiếc nuối cho bản thân rồi thở dài sau đó hơi rồi dứt khoát không nghĩ tới nữa.

Rồi nhìn lại cái kia không biết tên lọ đan dược.

" Ách, tưởng ta là ăn mày sao mà cho cái Đan dược này làm gì, ta có ăn được đâu mà cho, lẽ ra cũng phải cho chút đồ ăn chứ " Tân Phàm lộ ra vẻ mặt âm trầm sâu sắc rồi lại lắc đầu cười mỉm.

Tâm Phàm bây giờ đã có thể gọi là đỉnh phong cường giả rồi cho lên hắn tất yếu phải mau chóng hoàn thành yêu cầu nhiệm vụ, liệu sát 48 cái báo thú mà thành, thu lấy điểm kinh nghiệm. Lên cấp mua kiến tạo xây dựng quân đội a, chinh phục Giang sơn à nha, mỹ nữ cuồn cuộn không ngừng nghĩ tới chỗ này hắn lại cảm thấy mình pro vô cùng coi như đến dị giới tu chân này cũng không lỗ lắm đâu a ka ka ka.
Tân Phàm cười gian xảo yy một câu rồi phi thẳng tứ hướng tìm kiếm Báo thú.

Gặp con nào giết con đó.