Siêu Nhân Ở Huyền Huyễn Thế Giới

Chương 14: Thập Tam

Chương 14: Thập Tam

Đang ngồi buồn bực ở trong đại sảnh, bỗng nhiên Hàn Thiên Vũ cảm thấy có người tiến đến, hắn liền ngước cái đầu nhỏ lên.
Trước mặt hắn là một ông lão, khuôn mặt phúc hậu có phần già nua, cặp râu và mái tóc đã điểm hoa râm, nhưng hắn có một đôi mắt cực kỳ minh mẫn, nhưng cơ thể dường như có bệnh, bước đi khá là mệt mỏi, vịn lấy gậy gỗ từ từ tiến đến bên Hàn Thiên Vũ rồi dừng lại.
Ông lão bước về phía hắn, ánh mắt thật thà phúc hậu, nhưng không kém mấy phần tinh quang, như thể nhìn thấu được nội tâm của Hàn Thiên Vũ
"tiểu tử,lão phu là Bao Bất Đồng, tìm lão phu có chuyện gì không?"
Đang ngồi trên ghế đánh giá ông lão, Hàn Thiên Vũ giật bình bừng tỉnh, đứng xuống khỏi ghế, tay luồn vào áo ngực, móc ra miếng sắt đưa cho Bao Bất Đồng, giải thích một hồi chuyện từ hôm qua đến giờ cho lão giả biết.
Cầm trên tay miếng sắp, Bao Bất Đồng tấm tắc nói, "quả thật là tín vật của Kim cô nương",
Nói xong lão liền cất miếng sắt vào trong ống tay áo,thở dài một hơi, ánh mắt xa xăm nghĩ về những chuyện xưa cũ, thảnh thơi tiến về chiếc ghế cũ bên cạnh bàn trà, ngồi trên ghế nói chuyện với Hàn Thiên Vũ,
"hồi đó ta vốn là một Bát Phủ Tuần Án, do làm ra sai lầm bị bốn bề địch nhân trên quan trường mỗi kẻ đâm một đao, muốn cho lão phu đi đến tử lộ, nhưng thật may lúc đó Kim cô nương, vốn là bằng hữu thân cận bên cạnh Tiên Đế giúp đỡ một tay, may mắn là không bị đẩy đến tử lộ, ta lúc đó muôn phần cảm kích, liền giao cho nàng miếng sắt này, nói rằng sau này con cháu Bao gia quật khởi, nếu Kim cô nương giao ra tín vật thì con cháu Bao gia quyết không từ nan"
"không ngờ chưa cần đến đời con cháu, miếng sắt này lại quay về tay của ta, thật không thể ngờ, chắc rằng Kim cô nương cũng không trông mong gì Bao gia, liền đưa cho ngươi miếng lệnh bài này"
"hai chúng ta có cơ hội quen biết, âu cũng là duyên phận, tiểu tử!, ngươi tên là gì?"
"ta tên Hàn Thiên Vũ" Hàn Thiên Vũ trung thực nói,
"Hàn Thiên Vũ a!" suy nghĩ một lúc Bao Bất Đồng bèn nói với Trầm Vân " ta bây giờ cũng gần đất xa trời, nhìn tiểu tử ngươi tính tình trung thực, được kim cô nương nhìn chúng cũng là một cơ duyên, ta bây giờ đáp ứng nuôi ngươi ăn học, sau này ngươi phò tá cho con trai ta, ngươi có đồng ý không?"
Nói xong một hồi Bao Bất Đồng ánh mắt trờ mong nhìn vào Hàn Thiên Vũ
"nhận nuôi"
Hàn Thiên Vũ giật mình, nghe mình được nhận nuôi, hắn gật đầu như bổ củi.
"ta đồng ý…. bái kiến lão gia"
Hàn Thiên Vũ Vân quỳ xuống dập đầu, Bao Bất Đồng bèn nói
"đợi một chút ta gọi phu nhân và con của ta tới giới thiệu cho ngươi" Rồi hắn ra hiệu cho người quan binh
"gọi Thập Tam và Di nương tới đây"
Người quan binh bèn gật đầu chạy đi vào bên trong tìm người,
Một lúc sau, một bà lão khuôn mặt hiền từ phúc hậu và một cậu nhóc nhìn khoảng tầm mười sáu tuổi lộ vẻ tinh quái bước đến, cậu nhóc khuôn mặt nghi hoặc hết nhìn Bao Bất Đồng rồi lại quay ra nhìn Trầm Vân.
Không cần dài dòng Bao Bất Đồng bèn nói, "Di nương, Thập Tam, đây là học đồ mà ta mới thu nhận gọi Hàn Thiên Vũ, sau này mọi người phải hảo hảo chiếu cố cho nó nha."
Nghe đến đây Hàn Thiên Vũ quay đến phía hai người cùng hành lễ.
Hàn Thiên Vũ Vân hành lễ xong xuôi, Bao Bất Đồng gật đầu nói "phu nhân của ta Liễu Hoa Di, người ở đây hay gọi là Di nương, còn thằng nhóc kia tên là Bao Long Tinh, vì nó là đứa con thứ mười ta của ta nên ta hay gọi nó là Thập Tam, mọi người làm quen với nhau đi"
Đứa nhóc tên Thập Tam biết mình có học đệ thì ánh mắt sáng lên, quay về phía Hàn Thiên Vũ gật đầu, tỏ vẻ thích thú
Còn Di nương lúc nhìn thầy Hàn Thiên Vũ thì khuôn mặt phúc hậu gật đầu mấy cái cười nói "ôi con gái ta đã lớn như vậy rồi a?"
Hàn Thiên Vũ "….."
Bao Bất Đồng thì lắc lắc cái đầu cười cười..
Thấy Hàn Thiên Vũ nghi hoặc, Thập Tam bèn đi đến, cúi xuống khoác tay lên cổ Trầm Vân nói,
"Mẹ ta từ mấy năm trước thì bị như vậy đó, làm trước quên sau, đầu óc cứ lộn tung hết lên, có lúc còn tưởng cha là ta, ta là cha nữa cơ"
Nghe đến vậy Hàn Thiên Vũ khuôn mặt liền mộng, mãi một lúc sau mới gật đầu hiểu ý,
Thở dài một hơi, Bao Bất Đồng quay về phía Hàn Thiên Vũ nói,
"Sư huynh Hàn Thiên Vũ đang học để thi khoa cử, nếu con muốn thì có thể theo nó học tập, nhất tiện đi heo đốc thúc nó học hành chăm chỉ giúp ta"
"Cha cứ yên tâm, Vũ đệ theo ta sẽ không bị người khác khinh dễ đâu, con sẽ đôn thúc nó học hành thật là tốt" Thập Tam chém đinh chặt sắt nói, rồi cười Ha Ha kéo theo Hàn Thiên Vũ đi về phía phòng của mình, Hàn Thiên Vũ thấy bị Thập Tam kéo đi, liền cúi đầu chào Di Nương và Bao Bất Đồng, rồi đi theo Thập Tam.
"thằng nhóc Thập Tam này càng ngày càng khó dạy dỗ, không biết có bị nghe ta học hành chăm chỉ không đây," Bao Bất Đồng xoa xoa cái đầu nói
"Thập Tam à, con cứ yên tâm đi, con gái lớn rồi, cái gì cũng dễ dạy" Di nương nói với Bao Bất Đồng
Bao Bất Đồng "……"
Thập Tam kéo Hàn Thiên Vũ đi về phía phòng của mình, trong phòng khá là rộng, dù sao cũng là phòng mà nha môn xây ra, tuy đồ vật trang trí có ít nhưng cũng rộng vô cùng,
Trong phòng còn có một cái giường, mấy cái giá sách, một cái bàn học khá lớn, một lúc sau, theo phân phó của Thập Tam hạ nhân kéo thêm một chiếc giường vào trong phòng, lao chùi cẩn thận.
Thập Tam gật gật đầu, quay về phía Hàn Thiên Vũ nói
"Vũ đệ à, chung ta bây giờ đã là người một nhà rồi, cái gì cũng không phải câu nệ, ta cũng sợ ngươi ở một mình hiu quạnh nên đặc biệt kéo thêm một cái giường đến, hai huynh đệ giúp nhau học tập, tương thân tương ái a?"
Hàn Thiên Vũ nghe thấy vậy gật gật cái đầu nhỏ nghe lời Thập Tam. " Hai huynh đệ ngồi trong phòng nói chuyện trên trời dưới đất, nhiều thứ Hàn Thiên Vũ tỏ vẻ không hiểu gì về thế giới này đền được Thập Tam giải thích
Nào là võ giả tu luyện, vương triều này là gì, bây giờ là năm nào, vân vân và mây mây, Thập Tam nói chuyện liến thoắn, nước bọt bay tứ tung làm Trầm Vân ngây ngẩn cả người, sống đến nay Thập Tam là kẻ yêu thích nói chuyện nhất mà hắn biết,
Hàn Thiên Vũ còn biết được quan lão gia Bao Bất Đồng của mình trước đây là một quan to trong tiền triều, nhưng vì lý do nào đó mà bị đưa về quê làm chức quan cửu phẩm.


Những ngày bình yên cứ thế trôi qua, Hàn Thiên Vũ bây giờ được nhà họ Bao nhận nuôi, không hề bạc đãi hắn, coi Bao Bất Đồng, Di nương, Thập Tam đều coi hắn như ruột thịt, gọi hắn là Thập Tứ,
Hàn Thiên Vũ cũng biết được rằng những đứa con của lão gia mình là Bao Bất Đồng, chẳng hiểu sao lại hay chết yểu, đến khi Thập Tam được sinh ra sau khi Bao Bất Đồng bị luân chuyển đến Vân La Trấn thì không còn chết yểu,

Có người đồn rằng Bao đại nhân ngày xưa là một tham quan có tiếng, quyền cao chức trọng, nên bị trời phạt, nhưng từ lúc về Vân La trấn tu thân dưỡng tính, cố gắng làm một vị quan tốt nên mới giữ được Thập Tam.
Lại nói về Thập Tam, tên này trời sinh thông minh, nhưng lại quá lười biếng, không chịu học hành cẩn thận, Bao đại nhân cực kỳ phiền long, nhưng vì tuổi đã cao lại phải chăm lo cho bà vợ đầu óc không được sáng suốt, liền hết cách với Thập Tam
Cũng may Thập Tam cũng không phải loại ăn chơi lêu lổng phá gia chi tử nên Bao đại nhân mới có chút yên tâm.
Lại nói, từ khi Hàn Thiên Vũ được nhận nuôi, con đường học hành của Thập Tam tiến chiển rõ rệt.

Cũng phải thôi, làm gì có kẻ nào lại lười biếng trong khi lúc nào cũng có một tên đệ đệ cầm khúc gỗ, trực gõ đầu hắn khi hắn lười biếng không chịu đọc sách, Thập Tam có lần muốn đánh lại nhưng tên nhóc nhìn bé tý mà khí lực kinh người, chưa đầy mấy chiêu đã bị Trầm Vân đánh ngã, đá đít ngồi lên ghế tiếp tục học.
Nhìn hai anh em giúp nhau "học tập" Bao Bất Đồng âm thầm gật đầu,