Chương 10: Nội Thương Chưa Khỏi

Siêu Nhân Ở Huyền Huyễn Thế Giới

Chương 10: Nội Thương Chưa Khỏi

Chương 10: Nội Thương Chưa Khỏi

Khi nhìn thấy cái đầu to lớn dị thường của con Hắc Lang Nhân, biết được tin thôn dân hái dược đã bị giết, Trần Trung Quán thở dài một hơi.

"Cảm ơn thiếu hiệp đã trợ giúp, tiếc rằng không kịp cứu được mạng những người này, giá như thiếu hiệp sớm đến Biên Giang thì tốt biết mấy"

Hàn Thiên Vũ nhẹ nhàng gật đầu, hắn nhận thấy Trần Trung Quán cũng không phải nói cho có, nhìn qua ánh mắt cũng có thể thấy được ông ta thật sự quan tâm đến nhưng người dân này.

Một lúc sau Trần Trung Quán tiếp tục nói,

"Xin hỏi tên của thiếu hiệp là?"

"Tại hạ tên Hàn Thiên Vũ", hắn nhanh chóng trả lời.

Trần Trung Quán gật đầu.

"Hàn Thiếu Hiệp nếu không còn gì nữa, ta phải về phủ làm chút việc,"

Nói xong Trần Trung Quán ngồi lên xe ngựa, một binh lính tiến đến lấy chiếc đầu quái thú và túi vải đựng hài cốt, rồi lặng lẽ đi theo sau chiếc xe ngựa.

Hàn Thiên Vũ đứng nhìn chiếc xe ngựa đi khuất bóng, rồi lắc mình đi vào trong lều vải,

Bên trong cũng khá là rộng rãi, có một cái mái tranh để trống mưa trống nắng, bên trong là một chiếc giường đơn, một chiếc bàn một cái hốc được đục sẵn để làm nhà bếp.

Hàn Thiên Vũ ngay lập tức nhảy lên giường, đã nhiều ngày nay hắn đi đường xa vất vả, tinh thần và thể xác cực kỳ mệt mỏi, lúc thì ngủ trên cây, lúc thì ngủ dưới đất rất khó chịu, bây giờ có một chiếc giường thì thật là tốt.

Nằm đánh giá chiếc giường một lúc, Hàn Thiên Vũ bước xuống giường, ra khỏi lều vải, lúc này sắc trời đã sẩm tối hắn ra đầu bờ sông tắm rửa kỳ cọ, xong xuôi lại ngồi nhóm lửa, nướng thức ăn.

Thức ăn của hắn hôm nay là gan của con Hắc Lang Nhân, thứ này đối với người thường là kịch độc, nhưng đối với, Thiên Ma Nhân như hắn thì là vật đại bổ, tuy rằng trực tiếp ăn ngay thì không tốt bằng có thêm thảo dược để luyện chế, nhưng có vẫn hơn không, để lâu ngày thứ này sẽ bị hỏng, nên hắn quyết định nướng lên ăn luôn.

Gan của Hắc Lang Nhân vốn khó ăn, tuy rằng đã được nướng lên nhưng vẫn cực kỳ đắng, Hàn Thiên Vũ có gắn ăn từng miếng một.

Khi đã ăn xong, một nguồn khí ấm toả ra khắp kỳ kinh bát mạch của hắn, rồi tiếp tục lan toả đến tứ tri, lục phủ ngũ tạng,

Hàn Thiên Vũ ngồi xếp bằng trên giường hắn cảm giác từng chiếc xương, từng thớ thịt đang được gột rửa, những ám tật lâu ngày cũng đang được hồi phục, một lúc sau hắn nằm thiếp đi, ngủ lúc nào không hay.

Sáng sớm thức dậy, Hàn Thiên Vũ cảm thấy tinh thần cực kỳ thoải mái, đã lâu rồi hắn không được ngủ một giấc sảng khoái như vậy, có lẽ là do tâm lý của hắn đã tốt hơn, không còn lo âu suy nghĩ,

Hôm nay Hàn Thiên Vũ quyết định đi vào khu chợ ở Biên Giang tìm mua vật dụng cá nhân, khi đi vào nơi có dân cư đông đúc, nhiều người thấy hắn không quen liền tò mò bàn luận đánh giá.

Ở đây tuy rằng không được to lớn sầm uất như những nơi khác nhưng thứ gì cũng có, quán ăn, cửa hàng quần áo, nơi bán đồ tạp hoá đều đầy đủ.

Dạo chơi một lúc thì hắn thấy xung quanh khu này thỉnh thoảng lại vang lên tiếng khóc oai oái, Hàn Thiên Vũ đoán rằng sau khi nghe tin người thân bị quái thú giết hại thì đang khóc thương cho người đã chết.

Hàn Thiên Vũ ghé vào một tửu điếm để ăn sáng thì nghe thấy những người bàn bên bắt đầu bàn luận

"Ông có biết chuyện gì không? Những người đi vào rừng hái thảo dược đều bị quái thú bắt được, nghe nói Quan huyện đại nhân đã nhờ một người vào rừng truy tìm thì biết được"

"Người đó là ai?" Người đàn ông kia nghi hoặc hỏi.

"Nghe nói là một Thiên Ma Nhân trẻ tuổi, Trần đại nhân nhờ hắn đi tìm người, thì phát hiện mọi người đã bị quái thú giết hại, ăn thịt, Thiên Ma Nhân kia lấy thủ cấp của con quái thú, còn mang cả hài cốt của những người bị giết mang về"

"Tôi còn nghe nói, Thiên Ma Nhân này cũng quyết định ở lại Biên Giang này, cái nhà tranh ở lập ở bờ sông cũng là Trần đại nhân dựng cho hắn"

Người đàn ông kia nghe thấy vậy gật gù nói.

"Tôi nghe đồn mỗi khi nhờ được Thiên Ma Nhân đi làm việc thì thù lao phải ít nhất một ngôi nhà, không ngờ Thiên Ma Nhân này lại phóng khoáng như vậy"

Người còn nghe vậy cũng gật đầu theo.

Hàn Thiên Vũ không ngờ rằng tin tức vỉa hè người ta chuyền tai nhau buổi sáng lại nhanh đến vậy, lắc đầu cười cười, ăn uống xong xuôi hắn chạy đi mua đồ dùng sinh hoạt, rồi lại đi dạo ngắm núi ngắm sông.

Tối về khi đã chuẩn bị cong xuôi, hắn thử nghĩ cách khôi phục thực lực của mình.

Cảnh giới của hắn bây giờ là Thiên Tiên Cảnh sơ kỳ, nhưng do tác dụng của hắc huyết khiến công lực của hắn bị giảm đi rất nhiều, nếu tính theo chiến lực bây giờ thì cũng chỉ ngang Chiến Thần cảnh trung kỳ.

Điều này vẫn đang làm hắn đau đầu mấy ngày nay suy cho cùng. Thì cũng do hắn đã dùng thuốc quá liều, làm ảnh hưởng đến căn cơ, chuyện này không hề liên quan đến nội thương hay ngoại thương, nói dễ hiểu thì các kinh mạch ở cảnh giới Thiên Tiên của hắn so với Chiến Thần cảnh là loại tốt hơn một bậc, chúng to lớn và rắn chắc hơn so với Chiến Thần Cảnh rất nhiều.

Nhưng do dùng quá nhiều hắc huyết trong cuộc chiến với Anh Đề Dự làm cho nhiều kinh mạch của hắn bị tắc nghẽn, không thể tụ tập nội lực, dẫn đến công lực bị giảm sút, cũng giống như bị một người khác dùng kĩ thuật tấn công vào kì kinh bát mạch để phế đi công lực của hắn, chỉ có điều là Hàn Thiên Vũ tự phế đi công lực của mình.

Nếu là một người bình thường bị trọng thương khiến công lực bị giảm sút thì theo thời gian tĩnh dưỡng, có thể từ từ hồi phục trạng thái vận chuyển trạng thái của kinh mạch.

Nhưng hàn thiên vũ thì lại khác, kinh mạch của hắn lại bị tắc nghẽn nghiêm trọng, chừ khi có một loại thuốc nào đó có thể khai thông kinh mạch, hoặc một công pháp nào đó có khả năng trùng tu lại kinh mạch của mình.

Nhưng hôm nay Hàn Thiên Vũ muốn thử vận nội lực đánh vào kinh mạch để xem nó có thể giãn nở được ra hay không, vẫn còn một cách khác đó là tiếp tục nâng cao cảnh giới của mình lên Thiên Tiên Viên Mãn, nhưng làm theo cách này thì khi hắn đột phá lên Thiên Tiên Viên Mãn, chiến lực của hắn cũng chỉ ngang với Thiên Tiên sơ kì.

Cảnh giới võ đạo có mười tâng

Đầu tiên là phải khai mở kỳ kinh bát mạch, thì mới bước một chân vào con đường võ đạo

Tiếp tục phía sau là mười tầng cảnh giới

Từ tầng một đến tầng năm là những cảnh giới cơ bản của võ học những thứ này khi còn mới học võ sư phụ có thể chỉ dạy được cho đệ tử

Từ tầng sáu đến tầng mười là dựa theo ngộ tính, cảm ngộ của mỗi người khác nhau, cách cảm ngộ thiên địa chân khí cũng khác nhau, thứ này thì sư phụ không thể ép đệ tử của mình học theo, đều do đệ tử phải tự ngộ ra võ đạo cho riêng mình.

Tầng thứ nhất là luyện căn cốt, đơn giản là tâng này chủ yếu rèn luyện sức bền cho cơ thể

Tầng thứ hai là luyện khí (luyện nội khí tăng lực đạo cơ thể)

Tầng thứ ba: dẫn nạp (có thể sử dụng nội khí tấn công)

Tầng thứ ba: hoá hình (nội khí dày đặc, hoá hình, biến tạo ra chiêu thức)

Tầng thứ năm: kình đạo (nội khí hoá kình, khi tu luyện nhuần nguyễn luyện khí, hoá hình kình đạo)

Tầng thứ sáu: Chiến Linh cảnh, từ tầng này trở đi, cảm ngộ đã riêng biệt, cách gọi cũng khác đi

Tầng thứ bảy: Chiến Tông cảnh

Tầng thứ tám: Chiến Thần cảnh

Tầng thứ chín: Thiên Tiên cảnh

Tầng thứ mười: Nhập Thánh cảnh

Nhưng Cảnh Giới là một chuyện, chiến lực lại là chuyện khác, đây mới là con bài quyết định kết cục cuộc chiến.

Có một vài cách để nâng cao chiến lực như là…

Những kỹ năng, chiêu thức cực kỳ cao thâm, giúp kẻ thi triển vận dụng toàn bộ nội lực của mình.

Vũ khí, Bảo giáp tốt cũng là một cách tăng chiến lực

Đặc thù cơ thể. Thứ này cũng đã giúp Hàn Thiên Vũ đánh đuổi được Anh Đề Dự,

Còn nhiều loại khác như là, dùng cổ độc, ám khí,….

Vì thế trên giang hồ vẫn tương truyền rằng có những kẻ có thể vượt cấp tiêu diệt những đối thủ có cảnh giới cao hơn mình rất nhiều.