Chương 2: Hệ Thống Hối Đoái Ảo Tưởng

Thần Vương Tong Manga

Chương 2: Hệ Thống Hối Đoái Ảo Tưởng

Chương 2: Hệ Thống Hối Đoái Ảo Tưởng

Mười tháng qua đi, trong căn phòng Diệp Phong được ném vào đã không còn bóng dáng một con quái vật nào nữa. Mà ở trung tâm lại là một núi thi thể cao chót vót, nhìn lên đỉnh của ngọn núi này, Diệp Phong đang ngồi chễm chệ ở đó.

Chỉ mười tháng thôi, nhưng Diệp Phong lại thay đổi quá nhiều, khác xa quá khứ. Lúc này, bề ngoài của hắn là một người thanh niên có mái tóc đen dài đến hông, mái tóc được cắt xéo về một bên, làm nổi bật lên khuôn mặt anh tuấn hơn cả người mẫu. Đặc biệt là đôi mắt của hắn, hình xoắn ốc màu tím, đặc trưng của Rinnegan.

Thân thể cùa hắn cũng không còn vẻ yếu đuối như ban đầu, thay vào đó là một thân hình có cơ bắp cân đối, hoàn mỹ, thon gọn chứ không phải là vai u thịt bắp.

Cùng với việc không ngừng chém giết trong một thời gian dài, Diệp Phong cũng đã tích lũy được một lượng sát khí khủng bố, chỉ là chúng được hắn nén vào bên trong cơ thể, không hề để lộ ra một tia nào cả.

Ngẩng đầu nhìn lên trên cao, Diệp Phong tự nhủ:

"Mười tháng rồi, cũng không còn một con quái nào cả, ông ta cũng phải sắp đưa mình ra khỏi đây chứ?"

Giống như chứng minh suy đoán của hắn, một cột sáng bỗng chiếu thẳng xuống người Diệp Phong, bao bọc hắn vào bên trong đó.

Đợi đến khi cột sáng tan đi, Diệp Phong cũng đã mất dạng.

Ở bên ngoài, Diệp Phong bỗng xuất hiện ở trước mặt ông lão. Nếu giống như lúc trước, Diệp Phong có lẽ sẽ lao đến để đấu võ mồm với Ảo Tưởng Thần. Nhưng hắn bây giờ không phải là hắn lúc đó, chưa kể hắn vừa được Ảo Tưởng Thần ban tặng sức mạnh, làm sao có thể cư xử như thế chứ.

Nhìn Ảo Tưởng Thần, hắn mở miệng, nói ra thắc mắc của mình trong thời gian này.

"Ông lão, tại sao bề ngoài của ta lại thay đổi nhiều thế này? Cho dù đặt trước mặt người thân nhất của ta thì chưa chắc họ sẽ nhận ra à nha!"

Vừa nói Diệp Phong lại vừa vuốt ve mặt mình.

" Này, thằng nhóc, cuối cùng ngươi cũng chín chắn hơn rồi nhỉ? Xem ra mười tháng ở trong đó thật không uổng nha!"

"Mơ đi, mà ông mau giải thích cho ta việc này xem nào!"

Đối với thắc mắc của Diệp Phong, Ảo Tưởng Thần trả lời một cách thản nhiên:

" À, khi ta truyền năng lục cho ngươi ta cũng đã cải tạo lại thân thể của ngươi cho càng thêm hoàn mỹ, do tác dụng hiện ra chậm nên đến bây giờ mới thay đổi hoàn toàn. Mà bây giờ thân thể của ngươi đã thành dạng bán thần rồi, thế nào, nhìn đẹp trai không?"

Diệp Phong bĩu môi:

"Tưởng gì! Chỉ là cải tạo thêm thôi, ngoại hình của ta đã đẹp trai rồi, không cần ông động tay làm gì cũng có thể tán gái bình thường!"

"Này này, ngươi thôi tự kỷ đi! Đúng là đồ nông cạn, mi phải biết, người đẹp trai nhất một thời chính là người đang đứng trước mặt ngươi đây nhé! Ánh mắt đó là thế nào? Không tin thì thôi, nhớ lại trước kia, ta anh tuấn tiêu sái, biết bao thiếu nữ vì si mê ta mà đòi tự tử đấy, bọn K pop chỉ là muỗi so với ta!"

Càng nói, Ảo tưởng Thần càng làm ra bộ dạng hoài niệm, tự hào. Nhưng mà tỷ lệ đúng sự thật trong lời nói của lão thì có trời mới biết, Diệp Phong thì vứt ra sau đầu, không tin dù chỉ một chút.

Mà chắc cũng tự kỷ chán chê rồi, ông lão bắt đầu nhìn Diệp Phong, nói:

"Thằng nhóc, bây giờ thực lực của ngươi cũng khá là mạnh rồi nha, nhưng mà vẫn chưa đủ, nếu mà so với thần thì ngươi còn kém xa xa xa xa tít, cần phải cố gắng rèn luyện thêm, ta đã đưa cho ngươi Hệ Thống Hối Đoái Ảo Tưởng rồi, ngươi dùng nó chính xác thì có thể sớm ngày tiến lên chức vị Thần Vương."

Thấy Diệp Phong còn đang định hỏi gì đó, Ảo Tưởng Thần cắt đứt lời hắn ngay và luôn:

"Mà thôi, đừng hỏi nhiều, cái quan trọng ta đã nói cho ngươi rồi, có gì hãy hỏi tinh linh của hệ thống đấy. Tạm biệt, ta về nhà với vợ đây!"

Ảo Tưởng Thần vừa đi được một giây thì chợt quay ngược lại tức khắc làm cho Diệp Phong hết hồn, không đợi Diệp Phong hỏi chuyện, lão lấy từ trong người ra một viên đan dược đưa cho Diệp Phong:

"Đây là Hỗn Độn đan, còn nó có tác dụng gì thì lát nữa ngươi sẽ biết, thôi, ta … thăng đê!" (=]])

"Này,…. Thật là, còn định cảm tạ lão đây, mà thôi, để lần sau vậy. À mà lão chưa hướng dẫn cho ta cách sử dụng hệ thống này, làm sao bây giờ?"

Ngay lúc Diệp Phong đang xoắn xuýt vì Hệ Thống thì có một âm thanh vang lên bên tai:

"Chủ nhân có gì cần hỏi hãy hỏi ta, ta là tinh linh của hệ thống đây."

Âm thanh ngọt ngào đầy quyến rũ, làm cho Diệp Phong biết chắc rằng đây chính là một người con gái, lại là một cô gái rất đẹp.

Xoay đầu lại, hắn cảm thấy mình không hề đoán sai. Chỉ thấy một tinh linh có một mái tóc vàng dài ngang eo, làn da trắng nõn như da em bé, mặc một chiếc váy màu xanh lá dài đến gối làm cho người khác có cảm giác xinh tươi, đầy sức sống. Khuôn mặt đáng yêu đến cực điểm, đặc biệt là đôi tai dài, nhọn hơn người bình thường tạo ra cho nàng sức hấp dẫn chết người, đến cả nhân vật chính của chúng ta cũng phải thất thần.

Nhưng đời lại thích trêu ngươi, nàng đẹp như thế, nhưng lại chỉ bé bằng một bàn tay, hiện giờ nàng đang ngồi trên vai của Diệp Phong chứ không ở đâu xa.

Nhưng dù sao Diệp Phong cũng đã trải qua quá trình chiến đấu hơn 10 tháng liên tục rồi, chưa kể hắn lại là một Otaku nữa, nên Diệp Phong lấy lại tinh thần ngay lập tức, nhìn chằm chằm vào nàng, hỏi:

"Ngươi nói ngươi là tinh linh của Hệ Thống, thế ngươi tên gì? Tác dụng của hệ thống là gì?"

" Ta á? Ta không có tên, ngay từ đầu lão chủ nhân tạo ra ta thì đã vứt một chỗ rồi!".

Nói đến đây, đôi mắt xanh biển của tiểu tinh linh bắt đầu rớm nước mắt làm cho Diệp Phong yêu tiếc.

"Ông lão này, một tiểu tinh linh đáng yêu thế mà bị lão lãng phí. (Không làm thế sao đến phiên ngươi?)

"A, a, đừng khóc, bây giờ ta là chủ nhân ngươi rồi, ta đặt tên cho ngươi là được."

"Thật sao chủ nhân?" Tiểu tinh linh dùng đôi mắt long lanh mà nhìn hắn, hại hắn xuất thần một lần nữa.

Nuốt một ngụm nước miệng, Diệp Phong cười nói:

"Thật, kể từ bây giờ gọi ngươi là Diệp Linh đi, Linh là linh lung ấy!"

Trong một giây vừa rồi, Diệp Phong đã trải qua hơn vạn lần cân nhắc mới nghĩ ra được cái tên như thế, dù sao cũng là Otaku nên hắn chưa có bao giờ có kinh nghiệm đặt tên cho ai.

"Cảm tạ chủ nhân, cuối cùng ta cũng có tên rồi, hi hi!"

Tiếng cười thanh thúy, ngây thơ của Diệp Linh vang lên liên hồi bên tai của Diệp Phong, làm cho hắn có cảm giác vui sướng vô cùng.

Diệp Linh cao hứng nhảy phốc lên, dùng hai cánh tay nhỏ bé của mình ôm lấy khuôn mặt Diệp Phong rồi chà chà, cho thấy lòng biết ơn của mình.

Diệp Phong cũng mặc kệ Diệp Linh làm động tác thân mật thế, dù sao người ta cũng là người tí hon, mình thưởng thức thì có thể, chứ có dâm ý là không thể nào.

Diệp Phong cũng không đành lòng cắt ngang trạng thái cao hứng của Diệp Linh. Nên hắn phải đợi mãi một lúc nói có thể nói ra suy nghĩ của mình:

"Tiểu Linh à, ngươi bây giờ gọi ta là ca ca đi, gọi chủ nhân làm cho ta không có cảm giác quen thuộc, à, ngươi chưa trả lời cho ta, Hệ Thống này là thế nào thế?"

" Vâng, chủ… ca ca. Hệ Thống này là Hệ Thống Hối Đoái Ảo Tưởng. Ca ca có thể tích lũy đủ điểm thưởng để hối đoái các vật phẩm cũng như năng lực trong đó, bao gồm vũ khí, năng lực, tài liệu, công pháp, đồ dùng,vv.v. Ngoài ra còn có một không gian sinh tồn mà độ rộng theo thực lực của ca ca càng tăng thì càng lớn, ca ca có thể chứa đồ như một không gian trữ vật, cũng có thể cho người vào trong đó, nhưng mà chỉ có thể cho nữ nhân của ca ca vào được thôi."

Nói đến đây hai má của Diệp Linh hồng hào lên. Mà Diệp Phong thì sao này? Nhân vật chính của chúng ta đang lâm vào sự sung sướng vô tận đấy, yy đến mức nước miếng muốn chảy ra cả miệng.

Diệp Phong đang yy thì bỗng cảm thấy má mình đau nhói, hắn lập tức lấy lại tinh thần rồi liếc nhìn. Thấy cảnh tượng diễn ra, Diệp Phong cảm thấy mình như muốn bùng nổ. Cái hắn thấy chính là cảnh Diệp Linh đang dùng cái miệng nhỏ nhắn của nàng cắn lấy má của hắn rồi day day.

Cảm nhận được ánh mắt của Diệp Phong, Diệp Linh liếc nhìn hắn rồi quệt miệng:

"Ca ca thật xấu xa, khi nãy nhìn bề ngoài của ngài rất đen tối, có biết không? Muội còn tưởng là đang suy nghĩ bậy bạ gì đấy!" (Thật ra là suy nghĩ bậy bạ thật).

Thấy Diệp Linh như thế, Diệp Phong bắt đầu xuống nước xin lỗi, mà trong đầu thì nghĩ "Đáng yêu, quá đáng yêu, nếu Diệp Linh có thể biến thành kích thước bình thường thì quá perfect, có lẽ nam nữ đều chết mê hết mất".

" Bây giờ ca ca nghe muội nói tiếp đây, khi nãy muội còn chưa nói hết nữa mà…… "

Hài lòng với lời xin lỗi của Diệp Phong, Diệp Linh lại tiếp tục nói (Diệp Linh đáng thương không biết là Diệp Phong đang tưởng tượng về bản thân nàng khi có kích thước hình người).