Chương 1: Khởi Đầu

Thần Vương Tong Manga

Chương 1: Khởi Đầu

"Đây là ở đâu? Có ai không???!!!!!"
Trong không gian trắng xóa, một người thanh niên tầm hai mươi tuổi đang kêu gọi trong vô vọng. Vâng, có lẽ 100% bạn đọc đã đoán được đấy là nam nhân vật chính của chúng ta rồi. Còn về nam nhân vật chính là ai thì dưới đây chúng ta sẽ bàn một chút.

Nam nhân vật chính tên là Diệp Phong, chính là một Otaku, suốt ngày ăn rồi chờ chết hoặc xem anime, manga, tiểu thuyết. Về phần tại sao hắn đến không gian này à? Kể ra thì khá là nhọ cho hắn, chuyện là hôm nay, Diệp Phong đang hí hửng đi trên đường về vì vừa mua được một cái gối ôm hình anime số lượng có hạn, ai ngờ vận số xui xẻo đến mức bị một tia sét từ trên trời rơi xuống đánh trúng. Ầm! Thế là đến đây (ngắn, gọn, lẹ). Được rồi, quay lại hiện tại.

Sau khi la hét chán chê rồi, Diệp Phong của chúng ta bắt đầu xoắn xuýt:

"Chả lẽ ta xuyên thời không? Trừ vùng ta đang đứng có thể nhìn thấy được, chung quanh chỉ toàn một màu đen hỗn độn, là hồng hoang chăng? Hay không gian của chủ thần? Xem tiểu thuyết mãi thường thấy nhân vật chính xuyên thời không về hồng hoang hay không gian chủ thần đều thành lập hậu cung cho mình, ta có lẽ cũng nên noi theo các tiền bối chứ nhỉ? Khà khà khà."

"Ngươi là người được chọn ư?"

Ngay khi Diệp Phong đang mải mê tự sướng thì có một âm thanh đáng ghét vang lên, vì sao lại đáng ghét (ít nhất là đối với Diệp Phong)?. Bởi vì chủ nhân của âm thanh không phải mỹ nữ, cũng không phải mỹ phụ, càng không phải là loli mà lại là của một ông lão có bộ mặt hèn mọn đáng khinh (ít nhất là bề ngoài) đang đứng trước mặt Diệp Phong. Ngay lập tức Diệp Phong của chúng ta vùng lên, hắn bắt lấy cổ áo của lão mà la hét:

"Lão là ai, ở đây là ở đâu, tại sao lại đưa ta đến chỗ này, lão có ý đồ gì???? Tiền ta không có, sắc thì ta thà chết chứ đừng có mơ!"

Ông lão này vốn dự đoán là Diệp Phong sẽ dùng ánh mắt sùng bái, ngưỡng mộ lẫn sợ hãi nhìn mình, không ngờ rằng Diệp Phong lại "hung hãn" đến mức này, nhất thời lão bị nước miếng văng đầy mặt mà không kịp phản ứng!

Cơ mà chỉ một giây sau, lão ta bùng phát lên rồi.

"Tiểu tử, ngươi đứng đấy cho ta!" Lão điểm về Diệp Phong một chỉ, tức thì, Diệp Phong cảm thấy cả người như cứng lại, không nhúc nhích gì được.

"Ngươi đứng đấy nghe ta nói, rồi có nghi vấn gì thì hỏi sau." Phủi đi lớp nước miếng vương vãi trên người mình, ông lão giảng giải.

"Đầu tiên là ngươi đang đứng ở không gian của ta, Không Gian Ảo Tưởng, mà ta thì là Thần Ảo Tưởng. Để ta giải thích một chút, trên đời này có rất nhiều vũ trụ cùng tồn tại, cũng có thể nói là các 'vị diện' như ngươi đã biết khi đọc tiểu thuyết ấy, và cũng có các vị thần cai quản từng loại vị diện, như ta là Thần Ảo Tưởng thì cai quản các vị diện liên quan đến những thứ mà còn người tưởng tượng ra – giống như Anime và Manga, tiểu thuyết. Người đứng đầu tất cả các vị thần được gọi là Thần Vương."

Khi nhắc đến Thần Vương, Thần Ảo Tưởng không kiềm được mà thể hiện sự cung kính trên khuôn mặt mình.

"Nhưng khoảng 100 vạn năm trước, Thần Vương đã mất tích. Các chư thần không thể không có người lãnh đạo, vì thế chúng ta phải tìm một Thần Vương mới, và mỗi vị thần chúng ta đều tìm một người tuyển chọn riêng, sau đó sẽ cho bọn họ tranh đấu với nhau, người thắng cuộc cuối cùng sẽ được nâng lên làm Thần Vương, được truyền lại các quy tắc của vũ trụ."

"Mà ta thì không biết nên chọn ai nên chơi trò ngẫu nhiên, ai ngờ ngươi quá xui xẻo, hoặc cũng có thể nói là may mắn mà bị ta chọn trúng, hiểu chưa?". Nói tới đây, gương mặt lão này cũng hồng hồng lên vì xấu hổ.

Chờ một hồi lâu, ông lão không thấy Diệp Phong nói gì bèn tò mò liếc qua, sau đó lại ngẩn người, vì Diệp Phong của chúng ta đang trừng cặp mắt đầy tơ máu, nhìn lão một cách u oán, ngó bộ dạng là biết vẫn còn đang bị không gian giam cầm rồi.

"He he, già rồi đãng trí, xin lỗi ngươi nhé". Nói xong Thần Ảo Tưởng bỏ sự giam cầm trên người Diệp Phong đi. Sau khi được tự do, Diệp Phong đứng im một hồi, nhưng trong nội tâm thì đang nổi lên sóng to gió lớn. "Ta xuyên thời không rồi, ha ha ha, các mỹ nữ, ta sắp tới rồi đây, há há há". Đang lâm vào dòng suy nghĩ tự sướng của mình, Diệp Phong tựa hồ nhớ ra cái gì, bèn trợn mắt lên, lao vào nắm lấy áo Thần Ảo Tưởng:

"Ông cho ta xuyên thời không thì thôi, cần gì phải có thêm người khác chứ, rồi thi đấu tuyển chọn Thần Vương nữa, ta chỉ là một người bình thường, ông muốn giết ta à?" Nói xong thì hắn cũng rơi lệ đầy mặt, dùng cặp mắt trùng trùng oán niệm nhìn lão ta.

Mà Thần Ảo Tưởng thấy Diệp Phong thế này thì bất giác run lên, lão vội vã giải thích: "Ngươi đừng lo, tuy ta chọn ngẫu nhiên, nhưng thật ra chương trình đã tự động chọn người có tiềm lực nhất rồi (Xác định HACK:@:@), ít nhất là thuộc loại cao nhất trong tổng số loài người, ngươi chỉ cần cố gắng lịch luyện là được".

Thấy Diệp Phong còn muốn nói gì đó, lão ta nói tiếp: "Còn về thi đấu thì chỉ khi nào các ngươi đủ mạnh rồi mới bắt đầu, ban đầu sẽ không có ai quấy rồi các ngươi hết, bởi mỗi vị thần đều cai quản một phương diện không gian khác nhau nên các thí sinh rất khó đụng mặt, trừ khi là các vị diện cao cấp."

Diệp Phong nghe thế cũng bắt đầu yên tâm lại, tiếp theo lại thắc mắc: "Thần Vương mất tích rồi? Tại sao các ngươi không tự bầu chọn một trong các vị thần nối ngôi, mà phải tìm ứng cử viên như thế này?"

"Ngươi nói nghe dễ lắm! Muốn làm một Thần Vương thì phải được Quy Tắc Chi Tâm công nhận, hoặc là tự lĩnh ngộ được toàn bộ quy tắc trong vũ trụ, nhưng mà điều này thì chưa ai làm được. Thần Vương tiền nhiệm cũng chỉ là một người được Quy Tắc Chi Tâm công nhận mà thôi!"

Nghe vậy, Diệp Phong gật đầu tỏ vẻ hiểu ra, sau đó, hắn nói tiếp:

"Vậy làm sao ta mới có thể tăng sức mạnh, rồi ta còn muốn cua tất cả các mỹ nữ ta thích nữa, làm sao để có thể mang họ theo cùng?"

"Hừm, ngươi không cần phải hỏi, ta còn có vài thứ định đưa cho ngươi, chỉ là chưa kịp nói thôi." (Toát mồ hôi, khi nãy ai còn than vãn già rồi đãng trí thế?) Diệp Phong thầm khinh bỉ trong lòng.

Tiếp sau đó, Thần Ảo Tưởng bắn một tia sáng trắng vào đầu của Diệp Phong: "Đây là Hệ Thống Hối Đoái Ảo Tưởng của ta, về cách sử dụng thì tinh linh trong đó sẽ hướng dẫn ngươi sau."

Diệp Phong còn chưa kịp lao vào ôm hôn Thần Ảo Tưởng để cảm tạ thì đã bị lão khoát tay ngăn lại: "Còn nữa, ta sẽ cho ngươi lựa chọn tự do một số sức mạnh để đảm bảo an toàn, nói đi, ngươi muốn năng lực gì?"

Lúc này, nụ cười của Diệp Phong phải nói là tươi như hoa cúc (@@), hắn nhảy lon ton đến trước mặt ông lão, đếm ngón tay.

"Ta muốn có rinnegan, có thể dùng tất cả nhẫn thuật ninja, có chakra vô tận, có trái ác quỷ năng lực all in one, còn có…..."

Nghe Diệp Phong tham lam vô độ như thế, trên đầu ông lão nổi đầy dấu gân máu # #: "Ngừng ngừng, đủ rồi, bao nhiêu đấy đủ cho ngươi vô địch rồi, còn gì hấp dẫn người xem nữa? Ta chỉ cho ngươi vài năng lực thôi, còn trái ác quỷ thì khỏi đi, muốn thì tự mà hối đoái, ở trong hệ thống ấy, cơ mà không rẻ đâu nhé, mà cũng không có trái All in one đâu cho ngươi nhờ!"

Tiếp sau đó ông lão phất tay áo một cái, Diệp Phong cảm thấy như cả cơ thể tràn ngập sức mạnh, cần phải phát tiết mới sảng khoái, nhưng chưa đợi Diệp Phong nói gì thì đã phát hiện mình đã đến một không gian, chính xác là một căn phòng to lớn, rộng rãi rồi, bên tai vẫn còn nghe thấy thanh âm của Thần Ảo Tưởng: "Cố gắng làm quen với sức mạnh của mình thông qua thực chiến, đừng chết đấy nhé." Sau đó im bặt! Xung quanh Diệp Phong bắt đầu xuất hiện rất nhiều quái vật và zombie lao đến. Diệp Phong của chúng ta ngây người một 1úc, may sao phản ứng kịp, hắn né qua một trảo của zombie (hú hồn), rồi đổ mồ hôi như mưa: "Mém chút nữa là xong rồi." Mà bên ngoài, ông lão cũng vỗ đùi một phát: "May cho hắn vãi!"

Diệp Phong nhanh chóng lấy lại tinh thần, nhìn bầy quái vật xung quanh rồi trầm giọng: "Còn có rất nhiều mỹ nữ đang chờ ta, các ngươi hãy làm đá kê chân cho ta đi! Thần La Thiên Chinh!!!!!!