Chương 29: Thi Khôi

Tàn Thiên

Chương 29: Thi Khôi

"Vù." Thiên Y một trảo hóa thành chỉ đâm tới trọng chùy, chỉ phong như có thể đâm thủng thương thiên, đánh xuyên thời không xuyên thẳng thế giới này tới thế giới khác.

"Keng." Một tiếng như sắt thép va chạm vào nhau, ngón tay nhìn như nhỏ yếu kia nhưng lại có thể đánh lệch trọng chùy, chỉ thấy khi Thiên Y ngón tay đâm trúng trọng chùy lúc nó tựa như mất đi thăng bằng mà lệch sang một hướng.

Chẳng qua dù vậy thì Thiên Y thân hình vẫn không nhịn áp lực mà lui về sau.

"Thiên Luân." Thiên Y cuồng quát một tiếng, theo đó trên đầu hắn xuất hiện lấy một viên cầu nhỏ như viên bi.

Thiên Luân hiển hiện sau nó toát ra từng sợi quang mang, Ban Sơ khí tức theo đó tràn ngập không gian, cả thời không bỗng nhiên kìm nén không thể động đậy.

Khi nhìn vào nó lúc xa xa Nguyệt Vô Song chỉ cảm thấy cái này viên ngọc xuất hiện giống như còn sớm hơn cả Thiên Địa, nó nằm đấy nhưng lại khiến người không nhịn được nghĩ có nó rồi mới có thiên địa, tựa hồ cái này viên ngọc nhưng là thứ đã diễn sinh ra Thiên Địa, diễn sinh ra chúng sinh vậy.

"Xích Chỉ." Thiên Y quát một tiếng, ngón tay dơ ra, theo đó từ ngón tay hắn nhưng là bắn ra một vệt hắc mang, chỉ thấy cái này hắc mang xuất hiện lúc nó đâm rách không gian, cắt đứt thời gian tuyến.

Xích Chỉ lấy ngón tay Thiên Y làm điểm xuất phát, nó phóng xuất ra sau trực tiếp đâm thẳng tới khôi lỗi, trên đó phong mang nhưng là có thể đâm thủng Chư Thiên, đồ sát Ma Thần.

Nó sắc bén nhưng không gì có thể đón đỡ, không gì có thể ngăn cản!

Từ ngoài nhìn tới, nó giống như là ngón tay của Thiên Y phát ra ánh sáng, mà cái này ánh sáng nhưng là có độ dài mười thước hoặc dài hơn tùy ý, Thiên Y có thể sử dụng nó như một cây gậy, cũng có thể sử dụng nó như một cái sợi xích, có thể uốn cong, có thể dựng thẳng.

"Ngao." Khôi lỗi cuồng quát một tiếng, trọng chùy lại mạnh mẽ gõ ra, lực lượng theo đó ầm ầm lao tới như muốn khiến cho thiên địa trầm luân.

"Phốc." Không có ngăn cản, không có một tia gọi là chống đỡ trong chốc lát, Xích Chỉ trực tiếp đâm xuyên trọng chùy rồi mạnh mẽ đâm thủng thân thể của khôi lỗi.

Thấy thế, Thiên Y ngón tay kéo xuống, tiếp đó chỉ thấy cái kia hắc mang trực tiếp cắt đứt lấy thân thể của khôi lỗi như cắt đứt đậu hũ vậy.

Làm xong hết thảy, Thiên Y thu hồi Xích Chỉ, hắc mang theo đó rút vào đầu ngón tay của hắn.

Xích Chỉ, đây là một chiêu thức thông qua Thiên Luân để sử dụng, có thể nói một khi dùng Xích Chỉ lúc trên đời này không gì không thể cắt, năm đó Thiên Y từng dùng chiêu này cắt đôi Thái Dương cùng với Mặt Trăng. Năm đó trong trận chiến cuối cùng kia nếu không phải bị người ngăn cản mà nói hắn đã cắt đôi thiên địa thành hai.

Thậm chí ở trong quá khứ hắn từng dùng chiêu này cắt đôi rất nhiều chung cực binh khí, có thể nói đây là một trong những chiêu mạnh nhất của Thiên Y cũng không quá đáng, nó sắc bén trình độ nhưng là mạnh nhất đương thời, không gì phòng thủ có thể đón đỡ được nó.

Đảo qua khôi lỗi thi thể, thấy nó đã bị hủy lúc Thiên Y cũng không kiểm tra nữa mà thu hồi Chiến Cung cùng Thiên Luân. Làm xong tất cả, hắn ánh mắt ngước nhìn về ngọn đồi mà cái kia khôi lỗi xuất hiện trước đó.

Chỉ thấy hoàn cảnh xung quanh tất cả các ngọn đồi đã bị hủy, mà chỉ riêng cái này nhưng là không bị ảnh hưởng chút nào.

Thiên Y đi tới ngọn đồi phía trước rồi dừng lại, thả ra cảm ứng cảm nhận phía dưới ngọn đồi, Thiên Y hai mắt bỗng nhiên trở nên thâm thúy, chân trái dơ lên rồi dùng lực dẫm xuống đại địa một cái thật mạnh.

"Ầm." Một tiếng rắc rắc vang lên, tại hắn một cái dẫm chân này phía dưới ngọn đồi không phải là ầm ầm vỡ nát mà là từ từ hiện ra từng vết rách, sau đó chúng dần dần sụp đổ.

Cũng lâu sau, khi bụi mù tán đi, phía dưới động phủ nhưng là để lộ ra một cái hồ thủy.

Cái này hồ thủy bề ngoài quang mang lưu chuyển, tại trong đó có hắc huyết hai loại quang mang bay tứ tá, từ trên cao nhìn tới chỉ khiến người cảm giác như nó là máu của hàng trăm vạn sinh linh tụ hợp mà thành.

Điều đáng chú ý ở đây là tại ở trên cái kia hồ giống như thủy lại không phải thủy, giống như huyết lại không phải huyết kia ậy mà xuất hiện lấy một viên ngọc.

Cái này viên ngọc bề ngoài có lấy màu đỏ ngầu, nó xung quanh toát ra từng sợi huyết sát chi khí cùng với tử khí, thậm chí trên đó còn có lấy nhàn nhạt thi khí đang dần dần bị huyết sát chi khí cùng tử khí ăn mòn.

"Huyết Sát Xá Ngọc." Nhìn lấy viên ngọc kia lúc Thiên Y ánh mắt lần đầu hiện lên một tia không giống nhau lãnh đạm.

Huyết Sát Xá Ngọc là một loại độc nhất vô nhị bảo vật, loại này bảo vật trên đời sẽ chỉ ở tại mỗi một thời điểm mới có thể xuất hiện lấy một viên, có thể nói khi nó xuất hiện lúc thì thiên địa sẽ không có lấy viên thứ hai.

Từ đó có thể thấy được cái này Huyết Sát Xá Ngọc trân quý cỡ nào, chẳng qua nó công dụng nhưng không phải ai cũng có thể tận dụng.

Huyết Sát Xá Ngọc công dụng nhưng chỉ có hai, một là giúp cho người tu luyện Sát Đạo tăng nhanh tốc độ tu luyện, hai là dùng để làm nguyên liệu luyện chế khôi lỗi.

Nhìn lấy Huyết Sát Xá Ngọc, Thiên Y hai mắt Vivi híp lại, ánh mắt trần ngập suy tư.

Thiên Y là sẽ không tu luyện Sát Đạo, cho nên hắn đối với cái gì đó dùng Huyết Sát Xá Ngọc để tăng tốc tu luyện là không thực tế, chẳng qua hắn nhưng sẽ không bỏ qua cho viên ngọc này, ai bảo nó quý hiếm trình độ nhưng là độc nhất vô nhị đây.

"Là định số, ngươi số phận cuộc đời này chỉ có thể làm quân cờ trong tay ta." Nhẹ nhàng lời nói, lạnh lùng như vạn năm Huyền Băng vang lên, Thiên Y đôi mắt hiện lên một tia tàn nhẫn.

"Ngươi đi hấp thụ Huyết Xá Thủy đi." Thiên Y nhìn lấy đã đi tới bên cạnh mình Nguyệt Vô Song nhàn nhạt nói.

"Cái này có thể tăng lên cảnh giới sao?" Nguyệt Vô Song nhìn lấy hồ thủy cũng là Huyết Xá Thủy kia khẽ hỏi. Nàng tuy rằng có đọc qua một số điển tịch nói về các loại bảo vật, các loại thần thủy nhưng đối với cái này Huyết xá Thủy có thể diễn sinh ra Huyết Sát xá Ngọc thì nàng còn chưa từng nghe qua.

"Đâu chỉ là tăng lên cảnh giới thôi đâu, nó còn có thể tinh lọc khí huyết, tinh lọc nội tâm giúp ngươi chiến ý càng trở nên thuần thúy." Thiên Y lạnh nhạt trả lời. Nguyệt Vô Song chủ tu là Chiến Đạo, chuyên tu luyện ý chí, có thể nói Huyết Xá Ngọc đối với nàng trợ giúp nhưng là cực kỳ lớn.

Nguyệt Vô Song nghe vậy cũng không từ chối, thân hình nhảy xuống rồi ngồi tại phía trên Huyết Xá Thủy rồi bắt đầu tôi luyện ý chí cùng hấp thu tăng lên cảnh giới.

Thiên Y ánh mắt theo đó cúi xuống nhìn Huyết Sát Xá Ngọc, tay phải khẽ nắm, chỉ thấy không gian xung quanh Huyết Sát Xá Ngọc lập tức cứng lại, một luồng vô hình phong ấn chi lực bao quanh nó rồi bị hắn nhấc lên trong tay.

Cầm lấy Huyết Sát Xá Ngọc, cảm nhận được nó truyền tới từng sợi tử khí như muốn hút đi sinh mệnh rồi lại huyết sát chi khí như muốn ăn mòn khí huyết, Thiên Y phong ấn lực càng tăng thêm mấy phần để ngăn chặn đi hai cỗ sức mạnh này.

Đang rời đi chỗ khác Thiên Y ánh mắt lập tức dừng lại nhìn xuống bên dưới Huyết Xá Thủy, cũng không biết hắn suy nghĩ cái gì mà khóe miệng khẽ cong lên, cuối cùng hắn cũng không làm gì, thân hình một lần nữa xuất hiện đã là tại một giải đất bằng bên trên.

Thiên Y lấy ra thi thể của Lăng Tuyền rồi đặt nàng tại trên mặt đất.

"Thi Thần Quyết, năm đó một trận chiến đã thất truyền, nhưng lại có ai biết người thắng cuối cùng là ta đây?" Thiên Y khéo miệng khẽ cong lên, hai tay bắt đầu kết lấy từng loại ấn ký kỳ lạ.

Liền tại hắn vừa kết ấn lúc, quanh thân hắn một luồng sinh mệnh lập tức bị tách ra, chúng hóa thành từng sợi phù văn nhìn tới khiến người cực kỳ thoải mái.

Tiếp đó, chỉ thấy những này phù văn bắt đầu trào ra rồi dung hợp vào thi thể của Lăng Tuyền.

Dần dần, tại phù văn dung hợp lúc Lăng Tuyền cơ thể sâu trong như bị cái gì kích thích, nàng vốn đã mất đi sinh mệnh nhưng lại lập tức bị kích thích trào ra.

Kỳ thật, tại lúc trước giết nàng lúc Thiên Y đã cho nàng để lại một sợi sinh mệnh, chẳng qua cái này một sợi sinh mệnh lại quá yếu, nó yếu tới nỗi không thể để nàng sống tiếp mà chỉ có thể nằm tại trạng thái nửa chết nửa sống, mà cái này nửa chết nửa sống nếu để quá lâu ngày thì thân thể nàng cũng sẽ mục nát dần đi.

Với Thiên Y mà nói, thiên phú của Lăng Tuyền mà thật giết nàng đi thì dù là Thiên Y cũng cảm thấy tiếc nuối.

Phải biết nàng đôi mắt nhưng là cực kỳ đặc biệt, lần trước nàng thế nhưng có thể bằng vào đôi mắt trực chỉ bản tâm của Thiên Y, như vậy có thể nghĩ nó kinh khủng thế nào.

Nếu Thiên Y đoán không sai mà nói nàng đôi mắt sẽ là Hồng Trần Chi Mâu, một đôi mắt có thể nhìn thấu tất cả thất tình lục dục của chúng sinh.

Mà người sở hữu đôi mắt này bản tâm nhưng cực kỳ vững chắc.

Thiên Y từ khi thấy nàng lúc đã tính thu nàng làm cái tùy tùng, nhưng thật không ngờ sự đời lại luôn có ngoài ý muốn, nàng vậy mà dám dùng đôi mắt kia nhìn hắn, cộng thêm nàng lại là người thương của Vương Tùng nên nàng vận mệnh đã là không thể thoát khỏi cái chết.

Chẳng qua, lúc trước Lăng Tuyền có tùy tùng hắn hay không thì hắn cũng không để ý, thứ hắn quan tâm là Lăng Tuyền bây giờ.

Thiên Y chuẩn bị ra tay dùng thân thể của nàng để luyện nàng thành một cái Thi Khôi.

Nếu như thành công mà nói, Lăng Tuyền sẽ sống lại, chẳng qua nàng ký ức đời trước sẽ bị Thiên Y phong ấn, thậm chí là xóa bỏ đi, dù sao hắn cần là một cái Thi Khôi có thể nghe hắn sai khiến mà không phải có cơ hội là sẽ giết hắn.

Phải biết người giết nàng nhưng là hắn nha, ai dám nói nàng sống lại có hay không động thủ với Thiên Y, mặc dù nói hắn không sợ nhưng cũng khá là phiền phức.

Khi mà sinh mệnh phù văn tràn ngập vào thi thể của Lăng Tuyền lúc, Thiên Y trực tiếp ném lấy Huyết Sát Xá Ngọc vào miệng Lăng Tuyền.

Tiếp đó hắn hai tay thủ ấn khẽ kết, một luồng tràn ngập ý nhị bao phủ cả không gian, dằng dằng thời gian sau đó.

Đang nằm đấy Lăng Tuyền ngón tay khẽ nhúc nhích, tiếp đó chỉ thấy nàng đôi mắt khẽ mở ra.

Từ bề ngoài nhìn tới Lăng Tuyền vẫn là lăng tuyền, chẳng qua nàng khí chất cùng ánh mắt lại hoàn toàn khác biệt với lúc trước, trong ánh mắt đó không còn bình tĩnh, không còn lạnh nhạt như trước nữa, có chăng cũng chỉ là một mảnh lạnh lùng, cái này lạnh nhưng có thể khiến lòng người run rẩy.

Mà tại trong đôi mắt lạnh lùng đó bên trong nhưng là cất dấu cực kỳ khủng khiếp huyết sát chi khí cùng với tử vong chi khí.

Nàng khí chất cũng theo đó thay đổi hoàn toàn, nếu nói trước là phiêu miểu như Tiên Nữ, thì nàng bây giờ như đã hóa thành Sứ Giả của Tử Thần.

"Chào mừng ngươi, người thứ hai tùy tùng của ta." Thiên Y nhìn lấy Lăng Tuyền lúc không khỏi cười nhẹ.

Chỉ là Lăng Tuyền lại là người thứ hai tùy tùng, như vậy người thứ nhất đây?

Lăng Tuyền ánh mắt lạnh lùng nhìn lấy Thiên Y không nói gì, chỉ là trong đầu nhưng là có chút suy nghĩ.

Từ khi tỉnh lại lúc nàng cảm nhận được một dấu ấn được đặt tại sâu trong linh hồn của mình, mà khi nhìn vào nó lúc nàng biết thứ đó là một thứ có thể chưởng khống suy nghĩ, thậm chí là sinh mệnh của mình, mà chủ nhân của cái kia dấu ấn nhưng là lại trước mặt nàng.

Nếu là bình thường nàng có lẽ còn phản kháng một hai, nhưng đáng tiếc chỉ cần nàng có lối suy nghĩ phản bội thì cái kia dấu ấn sẽ lập tức thay đôi đi lối suy nghĩ của nàng để nàng không thể dậy lên một tia tâm tư phản bội.


"Thật lạnh một nữ tử đâu." Thiên Y cũng không để ý Lăng Tuyền không trả lời, hắn nhất niệm khẽ động.

Lập tức, đang nằm đấy Lăng Tuyền bỗng nhiên cảm thấy cực kỳ đau đớn, tiếp đó nàng thân thể khẽ giật giật từng hội, theo đó là một luồng tử vong cùng huyết sát chi khí từ Huyết Xá Ngọc trào ra rồi dung hợp vào thân thể của nàng.

Cũng không lâu sau, khi hai cái kia sức mạnh đã dung hợp hoàn toàn lúc, nàng thân thể trở nên cực kỳ cứng sắn, bản năng thiên phú đối với Tử vong đại đạo cùng với Sát Đạo lại như là thiên sinh đã có thể dễ dàng lĩnh ngộ chúng vậy.