Chương 39: Trảm quá khứ, hiện tại, tương lai

Tàn Thiên

Chương 39: Trảm quá khứ, hiện tại, tương lai

Bình thường muốn đột phá từ Thiên Quân cảnh tới Thần Cảnh thì phải trảm nhị thi nhất niệm, sau đó là gửi một phần bản nguyên linh hồn cùng bản nguyên chi huyết dung nhập vào hư vô để đạt được Vĩnh Sinh. mà Thiên Y đây lại là trực tiếp trảm quá khứ, hiện tại cùng tương lai thân, cách đột phá này hắn thật sự chưa từng nghe qua.

Kỳ thật đây cũng là Thiên Y muốn làm, hắn ngay từ đầu là muốn làm sao để thoát khỏi thiên địa ràng buộc, nếu hắn đột phá một cách bình thường mà nói thì phải gửi một phần bản nguyên linh hồn cùng bản nguyên chi huyết ký thác vào hư vô, điều đó ý nghĩa hắn sức mạnh cùng tuổi thọ phải dựa vào thiên địa.

Mà điều đó là điều mà hắn không muốn, cho nên Thiên Y mới liều lĩnh trảm quá khứ, hiện tại cùng tương lai thân, cách làm này là cực kỳ nguy hiểm, bởi vì một khi sơ suất là hắn tất cả dấu ấn sẽ tan biến trong quá khứ.

Một người mà không có quá khứ, hiện tại cùng tương lai thì làm sao tồn tại đây?

Mà càng quan trọng hơn là Thiên Y không muốn làm một vị Thần như vậy!

Một người phải có lấy thất tình lục dục, ngươi có thể sống theo cách một người tốt, cũng có thể sống theo cách một người xấu, nhưng dù sống thế nào mà không có "ác" cùng "thiện" thì ngươi đã không phải là chúng sinh.

Một người mà trảm đi "ác" trảm đi "thiện" thì ngươi sẽ thành cái gì đây? Ngươi sẽ sống theo pháp tắc sao? sống như vậy quá vô tình đi, mà Thiên Y thì không muốn thành như vậy, mặc dù nói hắn rất vô tình, nói hắn thị sát thành tính cũng không có sai, nhưng Thiên Y vẫn là không muốn mình hoàn toàn biến thành một kẻ máu lạnh không biết tốt là gì, ác là gì, chỉ biết có "lạnh".

May mắn thay, hắn cuối cùng vẫn thành công, năm đó một trận chiến, hắn lợi dụng bảy vị Thiên Quân lục trọng vây giết hắn mà thành công trảm đi quá khứ thân, tương lai thân cùng hiện tại thân, mà tất cả dấu ấn của hắn bên trong thiên địa này cũng theo đó biến mất.

Hơn nữa nó không chỉ như vậy, hắn cuối cùng vẫn sống khi không có quá khứ, hiện tại cùng tương lai.

Có thể nói Thiên Y bây giờ không thuộc về thiên địa này sinh linh, hắn đã hoàn toàn tách biệt với cái này thiên địa.

Cho nên lúc trước Thiên Y mới nói mình đã có cơ hội thoát khỏi thiên địa ràng buộc, thứ hắn cần duy nhất bây giờ chính là sức mạnh, một thứ sức mạnh có thể để hắn phá tan ràng buộc cuối cùng của thiên địa.

Mà cái này sức mạnh khởi nguồn đó chính là Thiên Luân!

Cái này cũng giống như thiên địa này là một cái nhà tù, chúng sinh bên trong đều là tù nhân, mà kẻ cai ngục thì chính là pháp tắc ràng buộc lấy họ, mà trong cái nhà tù này chỉ có Thiên Y là không phải tù nhân, cũng không bị kẻ cai ngục quản lý.

Chỉ là dù hắn không phải tù nhân, không bị kẻ cai ngục quản lý thì hắn cũng không thể rời đi khỏi tù giam được, bởi vì bức tường của tù giam quá cao, hắn tuy rằng có quyền trèo lên bức tường kia để đi ra khỏi tù giam nhưng hắn lại không thể, bởi vì hắn không có một chiếc thang để giúp hắn trèo qua tường.

Mà Thiên Y hoàn cảnh bây giờ cũng là như vậy, hắn cần một cái Thang để trèo khỏi bức tường kia, mà Thiên Luân không nghi ngờ chút nào là cái Thang đó, cho nên bằng mọi cách Thiên Y phải đạt được nó để thoát khỏi nhà tù cũng như thoát khỏi thiên địa ràng buộc.

"Ý nghĩa sao? hôm nay ta không chết chính là ngươi vong, như vậy thà tất phải nói nhiều làm gì." Thiên Y cười nhạt nhìn lấy Ma rồi chậm rãi nói.

Ma nghe hắn nói không khỏi ngẩn ra, đúng vậy, hôm nay chỉ có một người có thể sống sót, mà người sống sót không nghi ngờ chút nào là sẽ được Thiên Luân, mà một khi có được Thiên Luân mà nói thì mọi chuyện đều có khả năng, cho nên hắn còn cần phải hiếu kỳ mấy thứ không thực tế kia làm gì.

"Cũng được, mặc dù ngươi chỉ là Thần Cảnh sơ kỳ, nhưng có thể lấy được chìa khóa cũng đã đủ nói rõ mọi chuyện xảy ra trên người ngươi đều có khả năng, cho nên hôm nay ta sẽ dùng toàn lực." Ám Kích hắc mang phun ra nuốt vào, Ma khuôn mặt trở nên lạnh lùng hơn bao giờ hết.

"Bát Kiếm – Thập Phương Vô Kiếm."

Thiên Y cũng lười nói nhảm, trong tay Hắc Tố trực tiếp một kiếm chém ra, hắn vừa ra tay nhưng là trực tiếp dùng Tám Kiếm bên trong Cửu Kiếm Hư Vô, bởi vì hắn biết Thần Cảnh không phải Thiên Quân cảnh có thể so sánh, Thất Kiếm trở xuống hoàn toàn không có tính uy hiếp.

Một kiếm chém ra, không gian theo đó hiện ra mười cái lỗ đen như muốn cắn nuốt thế gian hết thảy, "vù vù" theo đó là từng cái Kiếm Ảnh từ mười cái lỗ đen bên trong xông ra, mười cái lỗ đen bên trong như chứa đựng lấy trăm ngàn kiếm ảnh có thể dùng mãi không hết vậy.

Bên trong đó bay ra mỗi một cái Kiếm Ảnh đều giống như có thể phá diệt Chư Thiên bất kỳ cái nào một Giới!

Tại mỗi cái Kiếm Ảnh phía dưới ba ngàn thế giới tựa hồ trở nên không có ý nghĩa, chỉ cần bên trong vô vàn Kiếm Ảnh này một cái cũng có thể đồ diệt thế gian hết thảy vậy.

"Thiên Nhai." Thiên Y hai mắt quang mang nở rộ, ý chí điên cuồn thôi động Thiên Nhai kỹ năng.

Tại hắn ý chí thôi động phía dưới, tất cả Kiếm Ảnh bỗng nhiên bỏ qua thời gian cùng không gian khoảng cách trực tiếp đánh lên thân thể của Ma.

Ma thấy thế cũng không giật mình, hắn thân hình bỗng nhiên tiêu thất tại chỗ, một lần nữa xuất hiện đã là tại một tọa độ khác tránh đi vô vàn Kiếm Ảnh.

"Phốc phốc." Từng tiếng giống như tờ giấy bị đâm thủng, cả không gian nơi Ma đứng lập tức bị vô tận Kiếm Ảnh đâm thủng.

Dư uy ngoại trừ không thể ảnh hưởng tới đang phát sáng Thiên Luân thì tất cả mọi thứ đều bị băng diệt!

"Không Luân kỹ năng được Thần sử dụng quả thật là vô địch nha." Thiên Y nhìn thấy một chiêu không có kết quả cũng không tỏ vẻ thất vọng mà cười nhạt chậm rãi nói.

"Đúng vậy, tuy rằng Kỹ Năng chỉ có tam trọng là cao nhất, ở tại Thiên Quân cũng có thể đột phá tam trọng nhưng nếu Thần Cảnh sử dụng nó vẫn là mạnh hơn Thiên Quân sử dụng." Ma lạnh nhạt nhìn lấy Thiên Y gật đầu nói.

Thiên Y cười khẽ, tay phải dơ ra, Hạ Âm theo đó sử dụng, hắn một lần sử dụng là trực tiếp sử dụng Lục Âm.

Vô hình sóng âm theo đó ùa ập cả không gian, chúng tràn ngập tại mỗi nơi mỗi góc, không có âm thanh có thể nghe, không có hình thể có thể thấy, luồng này sóng âm tựa hồ đã đạt tới một tầng thứ mới không còn gọi là sóng âm nữa mà gọi là Vô Âm thì đúng hơn.

Nó là như vậy vô hình vô âm, không gì có thể đón đỡ!

Ma tuy rằng không nghe, không thấy sóng âm nhưng vẫn có thể cảm nhận được, hắn trong tay Ám Kích khẽ đâm ra một phát, một cái đâm này cực kỳ giản đơn, nhưng chính cái giản đơn này lại có thể đâm phá thế gian tất cả.

Nếu nói sóng âm là sóng lớn vồ tới thì một kích của Ma chính là đá ngầm chắn ngang rồi tách sóng lớn ra hai bên.

Tại hắn một kích đơn giản này phía dưới sóng âm trực tiếp bị bỏ đôi tách ra hai bên không thể ảnh hưởng tới hắn.

Thiên Y thân hình một bước đạp không lao tới xuất hiện tại Ma trước mặt, trong tay Hắc Tố hóa kiếm chém xuống, một kiếm này như là Thái Cổ Thần Phong ập tới, cả thiên địa đều vì đó nghiêng ngửa.

Ám Kích nơi tay, Ma một kích đâm ra va chạm vào Hắc Tố, tại Ám Kích khẽ chấn động phía dưới, không gian đơn giản giống như một tờ giấy trực tiếp bị cắt đứt không có một chút gọi là cản trở nào.

"Keng." Ám Kích mũi ngọn trực tiếp đâm vào một mặt của Hắc Tố khiến nó không thể tiến tới một bước nữa.

"Mặc dù cây thước này lực công kích đã biến mất nhưng độ cứng rắn không phải bất kỳ một cái nào trong Thập Đại Chí Tôn Bảo có thể so sánh nha." Ma ánh mắt khóa lấy Hắc Tố rồi nhàn nhạt nói.

"Ai nói với ngươi nó đã mất đi lực công kích." Thiên Y nghe vậy khóe miệng hiện lên một tia ý cười rồi nhàn nhạt nói.

"Lớn." Thiên Y cuồng quát một tiếng, theo đó Hắc Tố trong tay lập tức biến lớn lên, trọng lực của nó theo đó tăng lên một con số không tưởng được.

"Ầm ầm." Thiên Y dùng toàn lực trực tiếp nện xuống, hắn một cái nện này giống như là một viên Thiên Thạch từ tinh không rơi Phàm Giới, không ai có thể đón đỡ!

"Oành." Ma bị Hắc Tố biến lớn rồi nện tới cũng giật cả mình, hắn mau chóng dịch chuyển thân thể, chẳng tốc độ của hắn tuy nhanh nhưng vẫn là chậm một nhịp trực tiếp bị biến lớn Hắc Tố nện bay xuống phía dưới.

Thân hình rơi xuống vài vạn trượng, Ma thân hình mới đứng vững lại, ánh mắt hơi hơi kinh ngạc nhìn lấy Hắc Tố, vốn hắn thấy cây thước này ngoại trừ cứng rắn ra cũng không thể công kích, nhưng thật không ngờ nó lại biến lớn rồi dùng trọng lực để công kích hắn.

Chẳng qua cái kia trọng lực công kích tới thân thể hắn cũng không làm sao bị thương, thân hình cũng chỉ thối lui vài vạn trượng mà thôi.

Thiên Y ánh mắt nhìn xuống Ma, tâm niệm thay đổi thật nhanh, một cuộn giấy theo đó xuất hiện tại trong tay hắn.

Mở ra cuộn giấy, Thiên Y dùng ngón tay làm bút bắt đầu vẽ lên đó từng thứ kỳ lạ, trong những bức ảnh đó có lấy một viên ngọc có lấy bốn mươi lăm lỗ hổng.

Kèm theo một bên là có lấy từng thanh trọng thước được vẽ ra, mỗi một trọng thước theo nó được vẽ ra mà toát ra từng đợt kinh khủng khí tức.

"Phốc phốc." Theo hắn dừng tay, tất cả các vật được hắn vẽ ra cứ như vậy tái hiện nhân gian.

"Leng keng." Một viên ngọc được Thiên Y vẽ ra bỗng nhiên phóng xuất ra năm cái dây xích, mỗi một sợi xích giống như Thiên Mãng nộ thiên, chúng quanh thân phù văn đan xen như có thể phong tẫn thiên hạ.

"Phốc." Năm sợi xích bay ra rồi quấn lấy năm thanh trọng thước mà Thiên Y vẽ ra.

"Vù vù." Năm sợi xích quấn lấy năm trọng thước rồi ùa tới chém tới Ma phía dưới, mỗi một chém phía dưới không gian tan biến, thời gian vì đó gãy từng khúc, chúng mạnh mẽ nhưng có thể quét đãng thiên hạ, đồ sát chúng Thần!

Ma trong tay Ám Kích đặt ngang đón đỡ lấy năm thanh trọng thước ập tới, thân hình hắn cứ theo mỗi một lần trọng thước đánh xuống mà rợi xuống một trượng.

"Mở." Ma cuồng quát một tiếng, quanh thân hắn hắc mang phun trào, theo đó cả không gian bỗng nhiên chìm vào bóng tối, sự tồn tại của hắn theo đó biến mất không một dấu vết, năm thanh trọng thước cũng vì không tìm được mục tiêu mà dừng lại.

"Rốt cuộc sử dụng Thần mới có Cấm Thuật sao." Thiên Y bỗng nhiên thấy không gian đã biến thành hắc ám tới mức ngay cả cánh tay của hắn cũng không thể thấy được thì không khỏi ngưng trọng lên.

Đột phá Thần Cảnh sau đều sẽ có lấy một chiêu gọi là Cấm Thuật, mỗi một loại Cấm Thuật đều là cực kỳ mạnh mẽ, có thể nói nếu không sử dụng Cấm Thuật mà nói Thiên Quân cũng có thể chống đỡ Thần một hai chiêu, nhưng một khi sử dụng Cấm Thuật mà nói thì sẽ trực tiếp bị miểu sát.

Quản chi là khi còn Thiên Quân lục trọng như Thiên Y cũng không được, đều sẽ trực tiếp bị miểu sát!

Ngoài ra khi đột phá tới Thần sau ngươi sẽ sở hữu năng lực sáng tạo ra một mảnh thiên địa do ngươi làm chủ, mà ở trong mảnh nhỏ thiên địa đó ngươi chính là "Chủ", không gì có thể phản kháng ý chí của ngươi!

"Hả?" Thiên Y thân hình bỗng nhiên cứng đờ, hắn thân hình không hiểu sao bị lấy cái gì đó khóa chặt khiến cho hắn không thể di chuyển.

Thả ra cảm nhận, nhận thấy Ma đang lẩn trốn xung quanh thân thể hắn nhưng lại có khoảng cách ít nhất là một trượng thì mới yên tâm, tâm thần theo đó kiểm tra khắp thân thể, Thiên Y ánh mắt lập tức nhin xuống phía dưới chân.