Chương 40: Quá khứ thân xuất hiện

Tàn Thiên

Chương 40: Quá khứ thân xuất hiện

"Là cái bóng sao?" Thiên Y ánh mắt thoáng ngưng trọng lên, hắn có thể cảm nhận được có cái gì đó đang điều khiển cái bóng của hắn khiến cho thân thể không thể di dộng.

"Phốc." Hắc mang tại trong bóng tối vô tận bỗng nhiên lóe lên, Ám Kích bỗng nhiên đâm tới trước mặt Thiên Y, cá kia tốc độ nhưng dù là Thiên Y cũng khó mà tránh khỏi toàn diện.

"Biến." Thiên Y tâm niệm khẽ động, thân hình lập tức biến mất tại chỗ.

Một lần nữa xuất hiện sau Thiên Y thân thể vẫn là như vậy cứng ngắc tại chỗ, trên vai không biết từ lúc nào đã bị đâm thủng một lỗ, máu tươi theo đó chảy xiết ra.

Một kích vừa rồi hắn hiển nhiên không thể tránh được trực tiếp bị đâm!

"Là thông qua Cái Bóng để điều khiển thân thể ta sao?"

"Không đúng, Cái Bóng là do Tử Mộng chưởng khống, nếu thật sự bị điều khiển thì ta đã cảm nhận được." Thiên Y lập tức lắc đầu phủ quyết, tâm niệm thật nhanh suy tư đối sách.

"Vô ích thôi, tại trong không gian hắc ám này dù là ai cũng không thể thoát khỏi bị chưởng khống." Ma thanh âm quanh quẩn lấy không gian tại mỗi nơi mỗi góc.

"Không gian này tuy rằng hoàn mỹ vô khuyết nhưng chỉ cần ta đủ mạnh đều có thể khiến nó lung lay rồi lộ ra điểm yếu." Thiên Y tuy không nói được nhưng vẫn dùng linh hồn nói được.

"Ồ, thật là một ý tưởng không tồi, chỉ là ngươi có đủ sức để lay động không gian này không thôi." Ma nghe hắn nói cũng không thèm để ý cười khẽ, trong tay Ám Kích lại một kích đâm tới.

"Bát Kiếm." Thiên Y nhất niệm động, không gian lập tức xuất hiện mười cái lỗ hổng, từ trong lỗ hổng đó lại bay ra vô vàn Kiếm Ảnh như muốn tịch diệt thế gian.

"Leng keng." Đáng tiếc, Ám Kích trong tay Ma chính là Thập Đại Chí Tôn Bảo một trong, uy lực đã là Vô Song, giờ lại thêm một vị Thần cảnh đỉnh phong vận dụng thì có thể tùy ý phá hủy thế gian tất cả.

Ám Kích hắc mang khiến cả thế giới chìm vào bóng tối, một kích đơn giản nhưng phá vỡ Bát Kiếm rồi nghạnh sanh đâm hương Thiên Y.

Nhìn Ám Kích đâm tới, Thiên Y trong đầu nhanh chóng suy nghĩ đối sách, chỉ tiếc cái này không gian hầu như không có điểm yếu có thể nhìn tới, cả không gian hoàn toàn là đen nhánh không thể nhìn tới, chính vì vậy dù hắn có bẩm năng thiên phú nhìn xuyên tất cả điểm yếu cũng vậy tỏ ra vô lực.

"Phốc." Thiên Y lại tránh né, đáng tiếc lần này vẫn là như vậy bị đâm một kích, máu tươi theo đó tung tóe.

"Hộc." Thiên Y khóe miệng cũng phun ra một ngụm máu, khi hắn chưa định thần lại lúc xung quanh vô cùng vô tận hắc ám đã trào vào cơ thể hắn qua miệng, tai, mắt, mỗi một sợi chân lông trên cơ thể đều là con đường để hắc ám tràn vào.

Khi những này hắc ám chi khí tràn vào lúc chúng bắt đầu ăn mòn lấy sinh cơ cùng huyết nhục của hắn, khiến hắn đau nhức toàn thân.

"Nếu đã không thể tìm ra điểm yếu vậy trực tiếp dùng sức mạnh tuyệt đối phá hủy nó đi." Thiên Y mắt phải chảy ra từng giọt huyết lệ, mười ký tự điên cuồng xoay tròn.

"Nhất Thiên Đăng Luân."

Tại hắn mắt phải vận dụng phía dưới, một quả cầu giống như bong bóng từ trái tim của hắn xuất hiện, dần dần, cái này bong bóng bỗng nhiên to ra.

Cũng không bao lâu, khi nó to chừng một cái vòng tròn bao bọc lấy thân thể hắn sau, tất cả hắc ám đã trào vào thân thể hắn đều bị hắn xua đuổi ra thân thể.

Cái này vòng tròn nhìn như mỏng manh nhưng lại có thể ngăn cản thế gian hết thảy công kích, không gì có thể phá vỡ nó vậy.

Nhất Dạ Đăng Luân là năng lực của mắt phải, một khi vận dụng lúc có thể triệu hồi ra một vòng bảo vệ bảo vệ lấy thân thể, có thể nói không gì có thể phá vỡ được nó cũng không quá đáng.

"Phốc." Lại một tiếng nữa vang lên, Ám Kích vô phong vô tích không dấu vết trực tiếp đâm tới Nhất Dạ Đăng Luân phía trên, "keng" một tiếng nữa vang lên, Ám Kích giống như một hòn đá nhỏ rơi xuống biển rộng tạo ra một gợn sóng nhỏ, nhưng cũng chỉ vậy mà thôi, Ám Kích tựa hồ không thể công phá lấy Nhất Dạ Đăng Luân vòng bảo hộ.

"Nguyên Thiên Chi Mâu, không gì không làm được, quả nhiên có môn đạo." Nhìn thấy dù là Thần Cảnh đỉnh phong như hắn cầm trong tay Ám Kích cũng không thể phá vỡ được cái này vòng bảo hộ thì Ma tâm tình có chút kinh dị nói.

Phải biết Ám Kích nhưng là Thập Đại Chí Tôn Bảo một trong, uy lực nhưng là vô song, trên đời này gần như không gì không thể phá, nhưng hôm nay nó lại không thể phá nổi cái này vòng bảo hộ, điều này làm hắn làm sao có thể không kinh dị.

"Chỉ là cứ cho là ta không thể công phá được nó thì làm sao? ngươi có thể dữ được vòng bảo hộ này tới bao giờ." Ma nhìn lấy Thiên Y mắt phải không ngừng chảy ra huyết lệ thì cười khẽ chậm rãi nói, hiển nhiên hắn cũng đoán được Thiên Y không thể sử dụng vòng bảo hộ này quá lâu.

Quả nhiên, khi hắn vừa nói xong lúc Thiên Y xung quanh vòng bảo hộ lập tức bị thu hồi trở về, hiển nhiên hắn thật sự không thể sử dụng được lâu chiêu này.

"Vù." Ma thấy thế lập tức bắt lấy cơ hội một kích đâm tới, một kích này vừa ra nhưng thiên địa tịch diệt, thiên địa tựa hồ mất đi sinh cơ tại một kích này, cả thế gian theo một kích này xuất ra mà trở về nguyên thủy nhất thời đại là bóng tối vô tận!

"Nhị Quan." Thiên Y thừa cơ hội khi thân thể có thể động, hai tay cấp tốc kết ấn một cái rồi đặt tại trước mặt mình.

"Oành—oành" một tiếng vang lên, trước mặt Thiên Y lập tức xuất hiện lấy một cái quan tài.

"Ầm." Quan tài đang dựng đứng bỗng nhiên phát ra một thanh âm thật lớn, cả nắp quan tài giống như bị cái gì đá bay ra rồi lao tới Ám Kích bên kia.

"Ầm." Một tiếng, Ám Kích trực tiếp phá vỡ nắp quan tài rồi đâm tới, đáng tiếc người đã di chuyển đi chỗ khác, một kích cứ thế đâm hụt.

Ma thân hình theo đó tan biến trong bóng đêm, tầm mắt theo đó tìm kiếm lấy Thiên Y nơi đứng.

Tại Thiên Y nơi đứng giờ nhưng lại có thêm một người, một người quanh thân bao phủ bởi một tầng sương vụ, thứ duy nhất có thể nhìn thấy đó là đôi mắt của hắn, một đôi mắt có hai vết rách giống như vết rách của Thiên Y.

"Quá khứ thân." Ma tâm tình thoáng ngưng, trong đầu nhanh chóng tìm đối sách xử lý quá khứ thân.

"Lần đầu thấy ngươi bị thương nặng như vậy đấy, bản tôn." Quá khứ thân nhìn lấy Thiên Y lạnh nhạt nói.

"Hắn rất mạnh, dù là trong tộc cũng chỉ có đại lão tổ cùng nhị lão tổ là có thể cùng hắn một trận chiến." Thiên Y cũng không thèm để ý chậm rãi nói.

"Cái này hắc ám không gian thật phiền phức, khắp nơi đều là hắc ám không thấy gì, dù là ta cũng không thể nhìn thấy bản thể của không gian này." Quá khứ thân ánh mắt nhìn xung quanh một vòng rồi nhàn nhạt nói.

"Chính vì vậy ta mới triệu hồi ngươi đi ra, dù sao ngươi Cấm Thuật rất thích hợp để thoát khỏi không gian hắc ám này." Thiên Y trắng trợn đôi mắt nhìn quá khứ thân nói.

"Ha ha, ngươi đừng nói đùa, dù ngươi đột phá thành Thần có chút khác biệt với mọi người, nhưng ngươi quá khứ thân cũng sẽ như ác thi, thiện thi ngoại trừ trở thành Thần cảnh ra thì không thể sử dụng Cấm Thuật đi." Ma ẩn núp trong bóng tối nghe hắn nói không khỏi cười ha ha khinh thường nói.

Phải biết dù là hắn hay những vị Thần hắn từng giết đều không thể để cho thiện thi hay ác thi sử dụng Cấm Thuật, như vậy theo hắn nghĩ Thiên Y dù đột phá có chút khác loại nhưng hắn quá khứ thân cũng sẽ không thể sử dụng Cấm Thuật đi.

"Ngươi không phải biết sự tồn tại của Nguyên Thiên Chi Mâu sao?" Thiên Y nghe hắn nói cũng không thèm để ý mà chậm rãi nói.

"Nguyên Thiên Chi Mâu." Ma nghe hắn lời nói trong lòng trầm xuống, bởi vì hắn biết đôi mắt kia rất kinh khủng, mọi sự việc tại sự xuất hiện của nó mà có vô vàn khả năng.

Quá khứ thân cũng không nói nhảm nhiều, hắn thân hình tiến thêm một bước, tiếp đó chỉ thấy trước mặt hắn nhưng là xuất hiện lấy một cái không gian lỗ hổng.

Cái này không gian lỗ hổng xuất hiện lúc Ma trái tim trực nhảy một cái, hắn trong lòng có một cảm giác cực kỳ quỷ dị.

Ánh mắt tầm đó nhìn vào không gian lỗ hổng kia, hắn vậy mà lại có thể từ trong đó thấy được Thiên Y đang nhàn nhã đứng ở trong hư vô không gian nhìn lấy hắn, mà không gian hắc ám do hắn dùng Cấm Thuật mà có đã biến mất.

Thân hình không tự chủ được bước sang trái một bước, theo đó hắn lại thấy được Thiên Y cùng quá khứ thân đang bị không gian hắc ám bao quanh đó.

Mà khi thấy Thiên Y và quá khứ thân đang bị khôn gian hắc ám bao quanh lúc hắn thân hình không tự chủ được tiến lên muốn công kích, nhưng mà hắn vẫn chậm một chút, Thiên Y cùng quá khứ thân đã biến mất tại không gian hắc ám từ bao giờ.

"Đáng chết." Ma thầm mắng một tiếng rồi bước sang phải trở về chỗ cũ, theo hắn một bước này bước ra lúc không gian hắc ám bỗng nhiên biến mất, hắn và Thiên Y lại một lần nữa đứng đối diện nhau giống như lúc Thiên Y vừa mới đi vào gặp hắn vậy.

"Ngươi quá khứ thân vậy mà có thể sử dụng Cấm Thuật, hơn nữa còn có thể đem ngươi trở về quá khứ." Ma ánh mắt phát lạnh nhìn lấy Thiên Y rồi chậm rãi nói. Trong lòng cũng là thầm kinh dị trước năng lực của quá khứ thân Thiên Y, tên này quá khứ thân có thể sử dụng Cấm Thuật, như vậy hiện tại cùng tương lai thân đây? Sẽ không thật sự sử dụng được Cấm Thuật đi.

"Bị ngươi nhận ra rồi sao, đúng vậy, quá khứ thân đã đem ta trở về thời điểm khi ta bước vào không gian này." Thiên Y cũng không ngoài ý muốn mỉm cười gật đầu thừa nhận, hắn thân hình trên tất cả vết thương cũng theo đó đã biến mất không còn, khí tức vẫn là như vậy ổn trọng như núi.

Ma ánh mắt nhàn nhạt đảo qua không gian xung quanh để tìm kiếm lấy quá khứ thân tăm tích, đáng tiếc dù hắn có tìm kiếm thế nào thì hắn cũng không thể tìm thấy được, bởi vì quá khứ thân giờ này đang ở một không gian khác, một không gian của quá khứ!

Ma hai mắt vốn đã đen nhánh bỗng nhiên trở nên mờ ảo, hắn xung quanh hắc ám đôi mắt bỗng nhiên quay tròn như là lỗ đen muốn thôn phệ vạn giới vậy.

Tại hắn đôi mắt này vận dụng phía dưới vậy mà có thể thấy được quá khứ thân nơi đứng, chỉ thấy bên phải không gian của Ma bây giờ, quá khứ thân đang đứng tại trong không gian hắc ám mà hắn đã sáng tạo ra, chỉ là vì không có ai điều khiển không gian kia nên quá khứ thân cũng không hề bị ảnh hưởng.

Quá khứ thân đứng đó nhưng lại khiến cho người cảm giác hắn đang đứng tại một thời không khác, tựa hồ nơi quá khứ thân đang đứng là quá khứ một không gian mà ngươi đã từng đi qua, đã từng dừng lại vậy.

"Một Cấm Thuật có thể giúp ngươi trở về quá khứ, rất đáng gờm." Ma ánh mắt hiếm thấy hiện lên một tia gợn sóng rồi nhàn nhạt nói. có cái này Cấm Thuật trong tay thì một khi Thiên Y bị thương nặng mà nói thì hắn sẽ lập tức sử dụng để trở về quá khứ, và cũng từ đó hắn thân thể thương thể sẽ tự động lành lại, bởi vì hiện tại bị thương, nhưng khi trở về quá khứ, cũng là thời điểm hắn chưa bị thương thì hắn tất cả thương thế tại hiện đều sẽ biến mất.

Thiên Y hai mắt thâm thúy nhìn lấy Ma không nói, hắn bây giờ có thể trở lại quá khứ cho nên có thể nói hắn đã đứng ở thế bất bại, nhưng tên này làm sao lại không hiện ra một tia lo lắng đấy, cái này suy nghĩ mới khiến lòng hắn bất an.

"Như vậy, quá khứ thân đánh nhau với người đến từ quá khứ sẽ là khung cảnh thế nào đây?" Ma ánh mắt bỗng nhiên hiện lên một tia giễu cợt rồi nói một câu khiến Thiên Y trầm xuống.

Liền tại sát na này, khi Ma vừa dứt lời lúc, hắn vòng xoáy lỗ đen bên trong đôi mắt kia bỗng nhiên tăng nhanh tốc độ xoáy, tại cái này vòng xoáy này tăng nhanh tốc độ lúc Thiên Y có ảo giác giống như là thời gian rút lui vậy, cực kỳ quỷ dị!

"Oành—"oành" Hai thanh âm vang lên, hư vô không gian bên trong bỗng nhiên xuất hiện lấy hai người, này hai người xuất hiện lúc cả thiên địa vì đó khuynh đảo, một người trong thì Thánh Nhân uy áp tàn phá bát hoang lục hợp.

Thiên địa bất nhân, vạn vật vi sổ cẩu!

Đây là cảm giác như nhìn vào người này, hắn đứng đấy thôi nhưng lại khiến người cảm giác hắn như là đại diện cho Thương Thiên, cả thiên địa này chúng sinh đều phải nghe lấy hiệu lệnh của hắn vậy.