Chương 42: Cướp lấy Thiên Luân

Tàn Thiên

Chương 42: Cướp lấy Thiên Luân

"Cũng được, hôm nay bản tọa cho ngươi xem cái gì mới thật sự là sức mạnh chân chính." Ma hít sâu một hơi, Thiên Y có quá nhiều năng lực khiến hắn cực kỳ kiêng kỵ, chính vì vậy hắn quyết định phải nhanh chóng giải quyết Thiên Y.

"Hắc Ám Thiên Địa." Ma ánh mắt hai vòn xoáy điên cuồn tăc lên tốc độ, liền tại đôi mắt này hiện ra khác thường vẻ lúc cả thiên địa bỗng nhiên chìm vào hắc ám tăm tối không có ánh sáng.

Nếu nói trước đó Hắc Ám Không Gian chính là Cấm Thuật có thể biến không gian thành hắc ám, thì giờ khắc này Ma chiêu này là chân chính biến thiên địa thành bóng tối!

"Ban Sơ Bóng Tối." Tuyên cổ xa xưa, tang thương lời nói giống như tồn tại cả trước thiên địa vang lên, cả thiên địa tầm đó ngoại trừ bóng tối thì vẫn là bóng tối.

Khi mà cả thiên địa chìm vào bóng tối lúc, Thiên Y đôi mắt khẽ nhúc nhích, hắn vậy mà có thể thấy được xa xưa thời đại, trước cả hư vô thời đại, bóng tối bao trùm lấy Chư Thiên Vạn Giới, lúc bấy giờ cả thiên địa còn chưa có vật chật, chưa có lấy sinh mệnh.

Trong dằng dặc bóng tối thời kỳ đó, bóng tối dần dần tích tụ thành một quả cầu tản mát ra từng sợi cực kỳ thuần túy mà đen tối phù văn.

Cái này phù văn theo thời gian mà dần dần hình thành một quả cầu!

"Rắc." Liền tại thời điểm quả cầu được hình thành, nó khẽ vỡ nát ra, để lộ ra một thân hình trong đó.

Đó là Ma thân hình, chỉ thấy hắn từ trong quả cầu kia đi ra lúc, thân hình to lớn tới trăm vạn trượng, cả người trên hắc ám sức mạnh bao trùm.

Cái kia hắc ám sức mạnh không có tà ác mà khiến người sợ hãi như tưởng tượng, nó thuần túy tới mức giống như bóng tối trời đêm, là như vậy bình thường không có gì lạ!

Nhưng cái kia nhìn như không có gì lạ hắc ám sức mạnh lại giống như là tồn tại trước cả thiên địa, dù sau này thiên địa có phát triển theo cách nào thì cái kia hắc ám vẫn là tồn tại lấy, dù thời điểm này là ban ngày thì hắc ám vẫn cứ tồn tại tại đâu đó trong thời điểm đó!

Nó sự xuất hiện là có mặt tại khắp mọi nơi, tại trong lòng người, trong lòng chúng sinh, trong mỗi nơi mỗi góc của thiên địa này, sự tồn tại của nó dường như không thể khu trực, dù là Thượng Thiên cũng không thể!

Hắc Ám, nó là vĩnh hằng!

"Giờ thì, một lần giải quyết tất cả đi." Ma thân hình to tới trăm vạn trượng nhìn lấy Thiên Y như đang nhìn cỏ rác lạnh nhạt nói.

Giờ này Ma vẫn là như vậy Ma, cái kia đôi mắt xem chúng sinh là cỏ rác, sinh mệnh trong mắt hắn bất quá cũng chỉ là như vậy một điều không đáng chú ý!

Hắn đôi mắt rất giống Thiên Y, đối với thiên địa lãnh đạm, đối với chúng sinh chẳng thèm, càng là đối với bản thân hờ hững.

Loại kia tâm thái là đối với sinh mạng không quan tâm, là chân chính xuất phát từ nội tâm lạnh lùng!

Khóe miệng khẽ nhếch lên, Thiên Y đôi mắt dần dần hiện lên một tia ý cười nhìn lấy Ma, từ trong song đồng to lớn kia hắn như thấy được bóng giáng của mình vậy.

"Ha ha ha ha." Ý cười càng ngày càng tăng, dần dần, Thiên Y cười to một tiếng rồi phi thân lao về phía trước.

"Tàn Thiên." Không ai hiểu tại sao hắn cười, Ma là như vậy không hiểu, Tử Mộng cũng vậy không hiểu, Thiên Y cười to hét lớn một tiếng, theo đó cả trời đất bỗng nhiên quay cuồng.

Một cỗ điêu tàn khí tức từ Thiên Y tản mát mà ra, cái này cỗ khí tức không ai biết khởi nguồn từ đó, sự xuất hiện của nó cũng giống như Hắc Ám, tồn tại trên vạn vật trong thiên địa!

"Thiên địa có hoàn mỹ tới đâu cũng sẽ có ngày tàn lụi." Thiên Y cười ha ha một tiếng hai tay để sau lưng nhìn lấy Ma cười lạnh nhạt nói.

Theo Thiên Y lời nói vừa dứt, cả hư vô không gian bỗng nhiên hiện lên một mảnh thiên địa nữa, tại trong mảnh thiên địa này phía dưới mọi thứ đã mục nát, ở trong đó Ma vậy mà có thể thấy được thiên địa đang héo tàn, chúng sinh sinh mệnh đang dần đi tới chung kết thời điểm.

Vạn vật tại trong mảnh thiên địa này giống như đều sắp đi tới chung kết của nó, tại thế giới này mọi thứ tựa hồ không có cái gọi là Vĩnh Hằng, dù là Hắc Ám cũng vậy sẽ điêu tàn ngày!

"Ngươi rất giống bản tọa, đều là đối với thế giới này thất vọng, khác biệt duy nhất đó là ta muốn muốn trở thành chủ của thiên địa, mà ngươi thì muốn thiên địa héo tàn." Ma ánh mắt hiếm thấy hiện lên một tia gợn sóng nhìn lấy Thiên Y như đang nhìn lấy tri kỷ vậy nói.

Đây là một cảm giác rất kỳ lạ, rõ ràng hai người là đối thủ cạnh tranh của nhau, nhưng khi thấy đối phương có cái gì đó rất giống mình lúc lại không hiểu sao bốc lên một cảm giác hận gặp nhau muộn.

"Chiến đi." Thiên Y không để ý nhiều, trong tay Hắc Tố xông tới chém ra từng kiếm, mỗi một kiếm đi qua thiên địa đều tàn lụi, cả thiên địa vì đó hủ nát, tại từng kiếm từng kiếm một chém ra phía dưới vạn vật tựa hồ không thể lẩn trốn yếu điểm bị nó chém nát.

Hắc Ám bên trong Hắc Ám Thiên Địa tại mỗi một kiếm phía dưới đều trực tiếp bị bỏ đôi tách ra, nhưng dù vậy thì khi chúng tách ra lúc chúng lại lâp tức hòa nhập vào nhau như chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy.

Mà Hắc Ám mỗi lần lao tới Thiên Y lúc đều bị từng kiếm trảm đứt không thể tới gần, hoàn cảnh theo đó mà bắt đầu giằng co.

"Oành." Bỗng nhiên, tại khi hai người đang giằng co lúc, Thiên Y từng kiếm từng kiếm không hiểu sao xuyên phá đánh lên Thiên Luân phía trên, chỉ là khi hắn mỗi một kiếm đánh trúng Thiên Luân lúc nó lại xuất hiện lấy một vòng vô hình bảo vệ.

Cái này vòng vô hình bảo vệ thậm chí còn mạnh hơn cả Nhất Thiên Đăng Luân của Thiên Y, tất cả công kích tác động lên nó đều bị thôn phệ cùng phân tán đi khiến công kích không thể làm gì được Thiên Luân, thậm chí còn giúp nó năng lượng càng tràn đầy.

"Oành." Lại một tiếng nữa vang lên, vô tận Hắc Ám giáng lâm tại Thiên Luân vòng bảo hộ bên ngoài, chỉ tiếc nó vừa tiếp xúc vòng bảo hộ kia lúc lại lập tức bị hấp thu không còn.

Cứ thế, hai người đánh tới trời long đất lở, Nhật Nguyệt vì đó ảm đạm, dư uy tàn phá bừa bãi bao trùm cả Thiên Luân bên đó.

Thiên Y ánh mắt lấp lóe không biết nghĩ gì, liền tại sát na này, hắn trong tay Hắc Tố khẽ rung rung tản mát ra từng đợt hư vô chi khí.

"Không Luân." Thiên Y thân hình đang cùng Ma chiến đấu bỗng nhiên biến mất tại chỗ, cả Tàn Thiên theo hắn biến mất mà bắt đầu tan rã.

Thiên Y một lần nữa xuất hiện lúc đã là tại Thiên Luân bên ngoài vòng bảo hộ, hắn trong tay Hắc Tố trực tiếp đâm vào bên trong Thiên Luân.

"Phanh phanh." Từng tiếng vang lên, Hắc Tố vậy mà không hề có lấy một tia ngăn cản nào trực tiếp đâm xuyên qua vòng bảo hộ rồi đâm vào Thiên Luân bên trong.

"Oành—oành." Từng thanh âm giống như từ viễn cổ Thần Triều truyền tới, Thiên Luân xung quanh bỗng nhiên tản mát ra từng đợt khí tức cực kỳ cổ xưa, nó cổ xưa nhưng còn sớm hơn cả bóng tối vực sâu, hư vô không lối thoát!

"Rắc rắc." Hắc Tố trước đó đã nhận Thiên Y làm chủ, nó tản mát ra từng sợi hư vô chi lực làm cầu nối để Thiên Y có thể làm chủ của Thiên Luân.

"Hiện." Thiên Y cuồng quát một tiếng, trên đầu hắn bỗng nhiên xuất hiện lấy một viên ngọc y hệt Thiên Luân, khác biệt duy nhất đó là nó chỉ có một vầng bạch quang mà không phải có lấy vô vàn sắc thái giống như Thiên Luân chân chính.

Mà khi cái này Thiên Luân của Thiên Y xuất hiện lúc thì đầu kua Thiên Luân như bị kích thích, nó "vù" một cái phi thân va chạm vào cái kia Thiên Luân, tiếp đó chúng bắt đầu dung hợp thành một.

Năm đó Thiên Y sáng tạo ra Cửu Ngã Thiên Luân lúc cũng từng nghĩ tới tình huống hôm nay, có thể nói vì ngày hôm nay mà hắc từng bỏ ra đại giới để chuẩn bị, mà thành quả nhưng là đang dần được đền đáp!

"Muốn chết." Ma nhìn thấy Thiên Y vậy mà chạy tới Thiên Luân bên cạnh, sau đó còn xuất hiện một vật có khí tức gần giống với Thiên Luân lúc đã biết đại sự không ổn, hắn lập tức thu hồi Hắc Ám Thiên Địa la tới Thiên Y bên đó.

"Cửu Âm."

Bên kia đang chiến đấu cùng Ma Nhân là Tử Mộng thân hình chớp động, một lần nữa xuất hiện đã là tại sau lưng Thiên Y, tay phải dơ ra, vô thanh vô tức sóng âm ùa ập khiến thế gian tàn điêu tàn phóng xuất mà ra.

"Cút." Ma cuồng nộ quát một tiếng, trong tay Ám Kích trực tiếp đánh tan Cửu Âm, nhưng thân hình hắn cũng vì đó mà lui sa trăm trượng, chẳng qua hắn cũng không để ý, một lần nữa phi thân tới.

"Ngươi tới không được." Liền tại hắn vừa một lần nữa tiến lên lúc quá khứ thân đã bắt lấy thời cơ che chắn trước mặt Tử Mộng, đôi mắt nó quang mang màu xám khẽ hiển hiện nhìn lấy Ma.

"Ầm."

"Ầm."

Liền tại chớp mắt này, Ma Nhân cùng Thánh Nhân cũng đã lao tới, mỗi người mội kích chung cực đánh tới Thiên Y ba người bên kia, hiển nhiên là muốn ngăn cản Thiên Y cướp đi Thiên Luân.

"Giết." Ma nhìn cũng chẳng thèm nhìn quá khứ thân cứ thế một kích toàn lực đánh ra, đối với hắn mà nói, quá khứ thân bất quá cũng chỉ là sâu kiến, có mạnh tới đâu cũng không thể bằng Thiên Y được, chính vì vậy ngay từ đầu hay bây giờ hắn cũng chưa từng để ý.

"Thần vi dẫn, Thiên vì nguyên, ta vi quá khứ." Quá khứ thân biết mình muốn ngăn trở ba người này một lúc là không có khả năng, cho nên nó vừa ra tay là dùng sinh mệnh tự thân làm giá để thi triển chiêu thức.

"Hồi Ấn Thiên Địa." Quá khứ thân sinh mệnh dần dần mất đi, mặc dù nói nó sinh mệnh là do Thiên Y ban cho, nó chỉ là một cái phân thân của Thiên Y mà thôi, nhưng dù vậy thì nó vẫn có ý nghĩ cùng ý chí của riêng mình, nhưng vào giờ khắc này nó lại không thể làm gì khác là dùng sinh mệnh để giúp Thiên Y thoát cục lần này.

Nghĩa vô phản cố!

Liền tại quá khứ thân vừa sử dụng Hồi Ấn Thiên Địa lúc, cả thời không bỗng nhiên bạo động, hư vô không gian bỗng nhiên vận động theo một tuyến đường mà không ai có thể thấy được.

"Phanh phanh." Từng tiếng vang lên, đang phi thân tới Ma Nhân, Thánh Nhân, Ma ba người bỗng nhiên dừng lại, phía trước mặt bọn họ không biết từ bao giờ đã xuất hiện lấy một cái ngăn cách giống như là thời không ngăn cách.

"Các ngươi đã bị ta ném vào ức vạn năm trước của quá khứ, với sức mạnh của các ngươi có muốn một lần nữa trở về hiện tại thì cũng phải mất tới một canh giờ, nhưng tới lúc đó bản tôn e rằng cũng đã lấy được Thiên Luân, cho nên nói lần này là các ngươi thua." Quá khứ thân thân hình theo dùng sinh mệnh để sử dụng Quá Khứ Thiên Địa lúc cũng đã không thể chịu đựng được, giấu trong sương vụ bao che khuôn mặt là một nụ cười nhàn nhạt nhìn lấy ba người nói.

"Phốc." Liền nó vừa nói xong lúc thân hình lập tức ngã xuống, thi thể theo đó tan biến trong thiên địa, còn sinh mệnh cùng ý chí nhưng lại một lần nữa quay về Thiên Y bên kia.

Mà tại cái này ý chí cùng sinh mênh quay trở về lúc, Thiên Y cảnh giới vậy mà trực tiếp tăng lên trung kỳ Đế Thần cảnh, chẳng qua hắn giờ khắc này nhưng không để ý được nhiều như vậy, tâm niệm vẫn chìm đắm bắt đầu kết nối cùng Thiên Luân.

"Bản tọa chờ đợi hàng tỷ năm nhưng không ngờ cuối cùng vẫn là bị ngươi lấy được." Ma tuy đứng tại quá khứ ức vạn năm trước nhưng vẫn có thể nhìn và nghe thấy quá khứ thân lời nói, hắn cũng tạm thời từ bỏ thoát khỏi quá khứ nhìn lấy Thiên Y bắt đầu dung hợp lấy Thiên Luân.

Mặc dù nói hắn là mạnh hơn quá khứ thân rất nhiều, nhưng một khi bị quá khứ thân dùng sinh mệnh làm giá thi triển Hồi Ấn Thiên Địa thì hắn cũng phải tạm thời bị mắc kẹt trong quá khứ không thể trở về hiện tại.

Cũng không lâu sau, khi hai cái Thiên Luân đã dung hợp thành công lúc, Thiên Y rốt cuộc cũng thành công cướp lấy Thiên Luân, hắn nhất niệm động, Thiên Luân lập tức bay vào bên trong Vĩnh Hằng Luân.