Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 16: Đại Hùng

Chương 16: Đại Hùng

Trong vòng hơn nửa ngày, Hoàng Việt đã giết được 7 con dị thú cấp 1, do địa bàn của mỗi con dị thú cách khá xa nhau, nên hắn cũng phải đi khá lâu mới tìm được dị thú để đồ sát.

Tu vi khi giết mỗi con dị thú được hệ thống chuyển hóa làm Hoàng Việt cũng khá hài lòng, nếu dựa theo tốc độ thế này, đến một tuần sau, khi trở về Thanh Hoàng Trấn, sợ rằng hắn đã là Ngưng Đan tứ trọng.

Đó là chưa kể đến phần quà làm ác có thể giúp hắn tăng lên tu vi, đạt đến Ngưng Đan Ngũ Trọng, Lục Trọng, hoặc thậm chí là Ngưng Đan hậu kỳ.

Không phải Hoàng Việt không muốn biết thêm về Dị Giới này, mà là hệ thống cũng nắm giữ thông tin rất ít, không thể giải đáp cho hắn rằng phía trên cảnh giới Ngưng Đan là gì, liệu rằng cường giả đỉnh cao ở tòa đại lục này rốt cuộc mạnh ra sao.

Từ trong miệng tiểu Phan, Hoàng Việt cũng đã biết được ở Thanh Hoàng Trấn, trong các gia tộc, người cảnh giới cao nhất cũng chỉ là Ngưng Đan hậu kỳ, về phần Liễu Vịnh Ca lão sư, cũng chỉ là Ngưng Đan tứ trọng mà thôi.

Chìm trong sảng khoái khi dễ dàng tăng thực lực lên, làm Hoàng Việt càng cảm khái, quả thật hệ thống đã quá ra sức, nếu như bắt hắn tu luyện theo cách thông thường, có khi muốn tăng lên lượng tu vi bằng giết một con dị thú, thì phải phục dụng đan dược, khổ tu vài ngày trời.

Nay chỉ cần vài phút, chỉ cần có đủ dị thú để giết, tu vi thẳng tắp tăng lên, bảo sao Hoàng Việt không vui mừng cho được.

Điểm làm ác Hoàng Việt tích lũy cũng đã gần 100 điểm, hắn cố gắng dành thêm vài canh giờ đi tiêu diệt dị thú, để hoàn toàn bảo đảm an toàn của mình, Hoàng Việt vẫn là muốn trước khi khảo hạch trong học viện diễn ra, tích lũy đủ điểm làm ác để mở gói quà trung cấp.

Dù sao như vậy thì mới không có chút sơ hở nào.

Càng sử dụng, Hoàng Việt càng cảm thấy chỗ đáng sợ của Hấp Huyết Đao, dường như nó sở hữu ma tính nào đó, làm cho tâm thần Hoàng Việt càng trở nên ác liệt, như hận không thể giết hết dị thú khắp cả tòa Hắc Huyền Sơn này cho thanh đao này hút máu.

Ban đêm, Hoàng Việt tiến vào Linh Điền Không Gian, cùng con Bun nghỉ ngơi, chú chó Bun nhìn thấy Hoàng Việt, cực kỳ mừng rỡ, mà Hoàng Việt quan sát lại nó cũng phải giật nảy cả mình.

Giờ phút này, con Bun đã hoàn toàn gần như lột xác, nó có bộ dáng rất giống con Xuyên Sơn Ngao kia, nhưng mơ hồ lại tỏ ra uy mãnh hơn, dù rằng kích thước khá nhỏ.

Hoàng Việt còn nhớ lúc trước con chó của mình đã có thể mở miệng kêu tiếng như con người, nhưng chắc do uống giọt máu huyết kia, làm linh trí của nó dường như trở nên hoang dã lên, bớt đi một chút linh tính.

Để con chó nằm yên một bên, Hoàng Việt ngồi tĩnh tọa, hồi phục lại tâm tình bình thường.

Hoàng Việt cảm thấy, mỗi ngày nếu hắn cứ dùng Hấp Huyết Đao để giết dị thú như thế này, cần có vài tiếng thời gian tĩnh tâm, mới có thể khôi phục tâm cảnh bình thường, bằng không rất có thể sẽ biến thành một kẻ hung thần ác sát.

Đây là Hoàng Việt chỉ mới dùng Hấp Huyết Đao, thanh đao này kết hợp với vận dụng Tiên Thiên cương khí, giúp cho lực tấn công của Hoàng Việt tăng lên rất nhiều, nếu Hoàng Việt dùng vũ khí bình thường, sợ là không giết được dị thú nhanh đến như vậy.

Dù sao dị thú tuy rằng cùng cấp với nhân loại, nhưng da thịt, sức phòng thủ, hay sức tấn công so với nhân loại cùng cấp thì có phần hơi nhỉnh hơn.

Nếu không có thanh Hấp Huyết Đao này, Hoàng Việt muốn giết con rắn lớn lúc ban đầu kia, sợ là phải phí công sức hơn rất nhiều.

Thậm chí rất có thể sẽ bị nó mài đến chết ngược.

Hiện nay ngoài dùng thực lực ra, Hoàng Việt nếu muốn giết dị thú, chắc cũng chỉ có thể hối đoái bom nguyên tử.

Đây cũng là lá bài tẩy lớn nhất của Hoàng Việt, dùng vũ khí hiện đại nhất của văn minh Địa Cầu, biết đâu lúc nào đó có thể giúp hắn thoát chết ở Dị Giới.

Nhưng cái giá khi dùng bom nguyên tử lớn cỡ nào, Hoàng Việt vẫn là chưa dám chắc.

Dù gì Dị Giới hắn còn chưa quen thuộc, vẫn là không dám làm ra động tĩnh quá lớn đấy…

Để giúp tâm tình nhanh bình ổn, Hoàng Việt hiếm thấy có một giấc ngủ ngon.

Trong mơ, hắn mơ hồ thấy được hình ảnh chính mình ở Dị Giới trở thành một tên đại ma đầu, người người vây đánh, trên tay hắn cầm Hấp Huyết Đao, đánh khắp thiên hạ vô địch thủ.

Cho đến khi, hắn bị cường giả bắt lại, treo cổ thị chúng.

"Phù…phù!" Hoàng Việt đột nhiên tỉnh giấc, hơi thở dồn dập, vừa rồi giấc mộng kia, cũng quá thật đi…

Ra khỏi Linh Điền Không Gian thì trời đã sáng, quên giấc mộng kia đi, Hoàng Việt lại đi khắp khu vực lân cận, săn giết dị thú.

Đến cuối ngày, số điểm làm ác hắn tích lũy được đã là 219 điểm.

Nếu dựa theo tốc độ này, đến tuần sau vẫn là có hi vọng hối đoái gói quà làm ác trung cấp.

Đến lúc đó, Hoàng Việt chắc cũng đủ tự tin tự xưng mình là một tiểu ma đầu.

Ừm, nhất định phải là một tiểu ma đầu có cốt cách, ít nhất vẫn còn một ít nhân tính, ai không tin, để hắn thu được gói quà làm thiện chứng minh là được rồi!

7 ngày rất nhanh liền qua, ngày hôm sau là ngày Thanh Hoàng học viện tổ chức thi đấu giữa các lớp, Hoàng Việt dự định tối nay liền chạy về.

Trải qua mấy ngày nỗ lực đánh giết, hắn đã thu được 984 điểm làm ác, chỉ cần giết một con dị thú nữa, coi như đại công cáo thành, chính thức trở thành một tiểu ma đầu.

Hoàng Việt đầy hào hứng lần mò khắp khu vực vòng ngoài lân cận, muốn quay về sớm trước khi trời tối.

Về mặt tu vi, giờ phút này Hoàng Việt cũng đã là Ngưng Đan tam trọng đỉnh phong, sắp bước vào Ngưng Đan tứ trọng, hay Ngưng Đan trung kỳ, trong lòng Hoàng Việt thầm mong sau khi đạt đến Ngưng Đan tứ trọng, thực lực sẽ tăng lên trên một mảng lớn.

"Phải giết dị thú cấp 1 trung kỳ, may ra mới đủ tu vi cho ta tiến giai!" Hoàng Việt thầm lẩm bẩm, nếu bây giờ giết được một con dị thú Ngưng Đan tứ trọng, hẳn là có thể giúp hắn lên cấp, bằng không phải giết thêm một ngày nữa, may ra hắn mới bước vào được Ngưng Đan trung kỳ.

"Thử sức xem sao!" Hoàng Việt quyết định đi sâu vào trong Hắc Huyền Sơn, tìm kiếm một con dị thú cao hơn hắn một cảnh giới nhỏ để thử lửa, dù gì hắn cũng có binh khí sắc bén, lại thêm có nhiều chiêu trò, nếu đánh vượt cấp theo lý vẫn có khả năng thành công không nhỏ.

Tiến sâu vào bên trong, Hoàng Việt cảm thấy không khí càng thêm mùi áp lực, dường như chỗ sâu trong Hắc Huyền Sơn, có tồn tại nào đó đang mơ hồ tỏa khí tức ra xung quanh, càng đến gần càng cảm giác không khí bí bách, nếu người tu vi không cao tiến vào khu vực này, sợ rằng sẽ sợ vỡ mật mà chết.

Hoàng Việt gạt cảm giác này ra sau đầu, tiếp tục tiến lên, không bao lâu sau, hắn liền thấy một con gấu lớn, đang nằm ngủ kế bên một bụi hoa, mà những đóa hoa kế bên con gấu, mơ hồ tỏa ra ánh sáng màu vàng sặc sỡ.

"Xem ra con gấu này đang bảo vệ bụi hoa này!" Hoàng Việt theo linh cảm của mình suy đoán, dù sao dị thú cũng cần tài nguyên, hẳn là những con dị thú cấp cao chọn nơi trú ẩn thường là vì muốn chiếm đoạt tài nguyên nào đó.

Cảm giác được có thanh âm lạ tiến vào lãnh địa của mình, con gấu rất nhanh liền thức dậy, nhìn Hoàng Việt, sau đó đấm mạnh vào ngực mình, dường như muốn phô trương sức mạnh để kẻ ngoại lai này phải thối lui.