Chương 26: Thành Chủ thần bí

Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 26: Thành Chủ thần bí

Chương 26: Thành Chủ thần bí

"Thành Chủ?" Người thanh niên cầm đầu trong đám người nghe vậy, trong mắt không giấu nổi vẻ ngưỡng mộ: "Nào chỉ rất lợi hại, có lẽ cậu còn chưa biết phân lượng của vị Thành Chủ này rồi!"

Nói đến đây, hắn dần dần giải thích tiếp cho Hoàng Việt nghe.

"Cường giả Nguyên Anh sơ kỳ, dĩ nhiên cực kỳ lợi hại, nhưng Thành Chủ Lôi Tâm Hướng đã là Nguyên anh sơ kỳ viên mãn, tức chỉ thiếu một bước ngắn sẽ đột phá đến Nguyên Anh trung kỳ, cậu nói xem có lợi hại hay không?"

Hoàng Việt nghe vậy càng ngạc nhiên hơn, thú thật, hắn cũng không biết cường giả Nguyên Anh ở thế giới này là nhân vật cấp bậc nào, nhưng từ miệng người nhà Vương gia, nghe nói có lão tổ từng là cường giả Luyện Hư, hẳn là cũng không quá khó tu luyện lên Nguyên Anh mới đúng.

Thấy biểu tình của Hoàng Việt có vẻ không quá khiếp sợ, thanh niên kia có chút không vui, phải biết Nguyên Anh là cảnh giới bao nhiêu võ giả khát khao đạt được, nếu một võ giả không phải thiên tài xuất chúng hay không có kỳ ngộ kinh người gì, bình thường tu luyện đến Ngưng Đan hậu kỳ đã là tối đa rồi.

Nhưng hắn cũng không biểu lộ ra ngoài là mấy, vẫn ngồi ăn chung với Hoàng Việt, một bữa ở Thương Hồng Tửu Điếm tiêu phí cũng không rẻ, có người trả tiển cho cả đám bọn mình cũng rất tốt chứ sao.

Đàm luận một hồi bọn họ cũng biết được Hoàng Việt đang dự định gia nhập Thanh Sơn học viện, từ đó bầu không khí bàn ăn này lại càng im lặng, Hoàng Việt cũng không hỏi thăm thêm được gì nhiều.

Thanh toán xong bữa ăn, đám người cũng xem như người xa lạ, Hoàng Việt thuê một phòng ở tạm trong thành, chờ vài ngày sau đi tham gia khảo hạch vào Thanh Sơn học viện, thử xem trong học viện này liệu có gì có thể giúp ích cho việc tu luyện của mình.



Ba ngày sau, Thanh Sơn học viện chiêu sinh quảng trường.

Như thường lệ, cứ cách mỗi quý, Thanh Sơn học viện sẽ tiến hành một lần chiêu sinh mới, học viện có quy mô rất lớn, đệ tử lên đến hàng ngàn người, vị trí toạ lạc càng là khu đắc địa trong Thanh Sơn Thành, có diện tích đến hàng chục mẫu đất, đủ để làm nơi sinh hoạt, dạy học của học viện.

Trong những ngày gần đây, Hoàng Việt cũng thường xuyên đến Thương Hổng Tửu Điếm, hỏi thăm thêm được nhiều tin tức về học viện này, hắn cũng biết được tuy bàn về các tạp kỹ như Luyện Khí, Luyện Đan, Ngự Trù gì đó, Thanh Sơn học viện không phải học viện đỉnh tiêm nhưng bàn về giáo dục tu luyện và tài nguyên thì có rất nhiều, ngoài ra viện trưởng của học viện càng là một vị Nguyên Anh sơ kỳ sơ thành, cũng là cột chống trời để bảo vệ học viện không bị các thế lực khác bắt nạt.

Hoàng Việt cũng biết được nhiều hơn về Ma Môn, ở thế giới này, tu luyện được phân ra thành ba loại con đường, một đường là chính đạo, một đường là trung lập, còn đường còn lại là ma đạo, ma đạo võ giả tuy không nhiều bằng hai trường phái còn lại, tuy nhiên người nào người nấy tính tình hung ác, hiếu sát, không ngại làm ra những chuyện trái với luân lý để đột phá đến cảnh giới cao hơn.

Điều này cũng khá giống với hệ thống của hắn, rằng đi giết dị thú có thể thăng cấp, ma đạo võ giả cũng vậy, dựa vào giết người để thăng cấp, dẫn đến các võ giả bình thường rất căm ghét, bình thường nếu võ giả ma đạo để lộ thân phận, sẽ bị người người đuổi giết, không chốn dung thân.

Võ giả chính đạo thì khỏi phải nói, còn võ giả trung lập, chủ yếu là chỉ các tán tu, những người không gia nhập phe nào, nhưng những võ giả này rất ít, đa phần là những người tư chất không cao, hoặc do lý do đặc biệt nào đó mà không gia nhập môn phái.

"Ha ha, ta chờ mãi cũng đến lúc khảo hạch vào học viện rồi!"

"Ta cũng thế, lần này nhất định ta sẽ vượt qua Vấn Tâm Trận!"

"Ta mới lần đầu tham gia, xin hỏi mấy vị đại ca Vấn Tâm Trận là gì?"
Mấy thiếu niên, thanh niên đến tham gia khảo hạch vào Thanh Sơn học viện bàn tán xôn xao, đứng trước quảng trường chờ người phụ trách chiêu sinh đến, Hoàng Việt cũng nằm trong những người này, hắn nhìn chung quanh, đếm sơ bộ cũng khoảng bảy tám chục người tham gia khảo hạch.

Hoàng Việt cũng đã nghe qua về Vấn Tâm Trận, đây là một trận pháp đơn giản, chủ yếu là khảo sát sự quyết tâm của người ta, còn có sự tập trung, chỉ cần qua dược ải này, thì gần như thông qua, vì về khảo sát tu vi, chỉ cần không làm ra thủ đoạn gì lừa dối thì hầu hết các người tham gia chiêu sinh sẽ được gia nhập học viện.

Vài chục phút sau, một người đệ tử mặc áo bào xanh của Thanh Sơn học viện bước tới, lớn tiếng nói: "Chào mừng các ngươi đến tham dự chiêu sinh vào Thanh Sơn học viện, học viện chúng ta là học viện đệ nhất Thanh Sơn Thành, các ngươi chọn đúng học viện rồi đấy!"

"Nhưng có thể vào học viện cũng không phải là một điều đơn giản, ngoài ý chí, thực lực, thiên phú ra, còn phải xem vận khí nữa, vì mỗi khoá chúng ta cũng chỉ chiêu sinh 40 học viên mà thôi!"

Mọi người ở đây nghe vậy, ánh mắt nhìn nhau bắt đầu căng thẳng lên, hầu hết những người tham gia chiêu sinh vào Thanh Sơn học viện ở đây đều là những người có quyết tâm rất lớn, ai cũng không muốn bị người khác loại bỏ.

Người thanh niên chủ trì chiêu sinh thấy mọi người biểu cảm như vậy, có vẻ khá hài lòng, cười nói: "Bước đầu tiên, lấy ra giấy chiêu sinh của các ngươi, sau khi hoàn thành kiểm tra, có thể vào Vấn Tâm Trận rồi!"

Hoàng Việt cùng những thanh niên, thiếu niên khác cùng đưa ra giấy chiêu sinh, sau khi kiểm tra không có vấn đề xong, hắn được ra hiệu tiến về phía trước, nơi đặt Vấn Tâm Trận.

Hoàng Việt vừa đi được một lát, hắn lại loáng thoáng nghe được đằng sau có một tiếng hét vang lên.

"Đại ca, ta về sau không dám nữa!"

Xem ra là một học viên của học viện thi hộ người quen của mình, bị đánh cho một trận, cũng may không phải là học viên của học viện khác sang thi hộ, bằng không cũng không dễ dàng bỏ qua như vậy.

Hoàng Việt thấy vậy cũng bó tay, xem ra người kia muốn vào học viện nhưng không có tự tin vượt qua Vấn Tâm Trận nên nhờ một học viên chính thức khác giúp đỡ a.

Hoàng Việt rất nhanh thì đi đến một cái đài cao, hắn thấy chung quanh đây bày một số lá cờ, không biết là để làm gì, nhưng cũng có thể thầm đoán là thứ để kích phát trận pháp, không biết Thanh Sơn học viện lấy đâu ra loại trận pháp này, hoặc là do người trong học viện tự luyện chế, đây là lần đầu tiên Hoàng Việt đi vào trận pháp, nên hắn cũng có chút tò mò.

Đi lên cùng hắn còn có hơn hai mươi thanh niên tham gia chiêu sinh, mọi người được chia làm ba tốp lần lượt vào Vấn Tâm Trận, mỗi tốp hơn hai mươi người, dù sao đài cao này sức chứa cũng có hạn, hoặc là trận pháp không dung nổi quá nhiều người đi…

"Được rồi, mọi người ngồi xuống xếp bằng, chuẩn bị khởi động trận pháp!" Thanh niên học viên chủ trì hô to, đám người Hoàng Việt cũng ngồi ngay ngắn vào một chỗ, Hoàng Việt có thể nhìn thấy được sự hồi hộp của rất nhiều người, cũng đúng thôi, đây có lẽ là lần đầu tiên của khá nhiều người, còn không thì những người đã từng tiến vào thì đã từng bị đánh trượt.