Chương 22: Ma Tượng Huyền Thân Công

Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 22: Ma Tượng Huyền Thân Công

Chương 22: Ma Tượng Huyền Thân Công

Giọt máu từ Dạ Ma Chi Tâm vừa rơi xuống bài vị, một màn khó tin xảy ra.

Khối bài vị trước mặt Hoàng Việt, đang dần dần phóng lớn.

Cũng may động tĩnh không phải quá phô trương, nếu không Hoàng Việt sợ rằng sẽ kinh động cao tầng Vương phủ.

Đến khi khối bài vị lớn bằng thân một người, Hoàng Việt nhìn kỹ lại trên khối bài vị, hiện ra từng hàng chữ ngay ngắn, như muốn truyền tải thông tin nào đó.

"Ma Tượng Huyền Thân Công?" Đọc xong 4 chữ đầu, Hoàng Việt trong lòng khẽ chấn động, xem ra đây là một môn công pháp thuộc loại ma đạo, thảo nào Dạ Ma Chi Tâm lại có thể kích hoạt được nó.

Từng dòng khẩu quyết kỳ ảo của Ma Tượng Huyền Thân Công lấp lóe trên tấm bài vị, Hoàng Việt chăm chú quan sát từng chữ, trong lòng cấp tốc học thuộc.

Nghe tên của môn công pháp này, lại thêm nó có thể xuất xứ từ tay cường giả Luyện Hư cảnh, nhất định không tầm thường, Hoàng Việt cũng không muốn bỏ lỡ.

Sau vài chục phút diễn hóa ra khẩu quyết của công pháp, khối bài vị cũng khôi phục lại nguyên trạng, như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Hoàng Việt cũng không có ý muốn phá hủy nó đi, dù sao nếu Vương Đỉnh nói không sai, sau một năm khối bài vị này sẽ tự động tiêu hủy.

Ôm trong lòng tâm lý vui mừng khi đạt được một môn công pháp, Hoàng Việt cũng không vội thử luyện, mà cẩn trọng quay trở về phòng của mình.

Hôm nay, tuy nói theo lý, Vương Gia chưa cho hắn cái gì, nhưng chỉ một môn công pháp này cũng đã là quá đủ.

Phải biết, Hoàng Việt hiện nay cực kỳ thiếu công pháp tu luyện, nhất là công pháp Ma Đạo, loại công pháp có xu hướng cực đoạn như thế này, Hoàng Việt cũng không nghĩ sẽ được phép rao bán công khai.

Dù sao người trong Ma Đạo, ai mà chẳng huyết tinh, khát máu, giết người vô số, ai dám công khai nói mình đi theo con đường tu ma đây?

Sau khi trở về phòng nghỉ, Hoàng Việt mới ngồi xếp bằng, tỉ mỉ sắp xếp lại suy nghĩ, trong đầu hiện ra từng đoàn khẩu quyết của Ma Tượng Huyền Thân Công.

"Thật tinh diệu a!" Hoàng Việt không ngừng tấm tắc, trải qua mấy phút đăm chiêu, hắn cũng phần nào rõ ràng chỗ tinh hoa của môn công pháp này.

Môn công pháp này có thể mượn thi thể của vật chết, đúc thành Huyền Thân Ma Tượng, một khi Ma Tượng đại thành, khí lực sẽ tăng lên cực lớn, nhất lực phá vạn pháp.

Hoàng Việt không chờ đợi được, hắn quyết định đêm nay sẽ phục dụng Dạ Ma Chi Tâm, tuy rằng ăn một trái tim có chút hơi ghê tởm, nhưng so với việc tăng nhanh thực lực lên, chút trả giá này không đáng gì.

Hoàng Việt khẽ động ý nghĩ, từ hệ thống lấy ra Dạ Ma Chi Tâm, nuốt xuống trái tim màu đen nhánh này.

Sau khi nuốt xong, hắn cũng không cảm thấy có gì khác thường.

Hoàng Việt thử vận chuyển khẩu quyết Ma Tượng Huyền Thân Công, lập tức, từ trong đan điền của Hoàng Việt, như hiện ra một vòng xoáy nhỏ, cả vùng bụng rạo rực, từ vòng xoáy này, một tia ma khí mỏng manh dọc theo đường hô hấp bắn ra ngoài, nơi sợi ma khí này bắn trúng, vật thể xung quanh như bị đổ vào axit đậm đặc, làm Hoàng Việt cũng có chút hoảng hồn.

"Quả thật quá dễ dàng đi!" Ban đầu Hoàng Việt còn tưởng muốn thi triển Ma Tượng Huyền Thân Công, còn phải cần luyện tập mấy ngày, nào ngờ nay chỉ là lần đầu tiên thực hành đã làm được.

"Hẳn là không thiếu công lao của Dạ Ma Chi Tâm!" Hoàng Việt thầm hô may mắn.

Nếu để Hoàng Việt biết được, viên Dạ Ma Chi Tâm này cho dù là cường giả ma đạo Luyện Hư Cảnh cũng đều hết sức thèm khát, không biết hắn sẽ nghĩ sao về món quà hệ thống tặng cho hắn này đây.



Sáng hôm sau.

Thanh Hoàng học viện.

Cả tòa học viện từ hôm qua đến nay không ngừng náo động, các học viên liên tục bàn tán về Vương Huy, thiên tài mới nổi, không hiểu rốt cuộc tại sao Vương Huy bỗng chốc lại trở nên mạnh mẽ như thế.

Hoàng Việt sau khi đến học viện, cảm thụ được ánh mắt mọi người nhìn vào hắn đều mang chút kính sợ làm hắn cũng có chút cười thầm, hôm nay Hoàng Việt đến học viện để lãnh khen thưởng từ Viện Trưởng.

Hoàng Việt đi đến trước cửa phòng viện trưởng, thản nhiên đi vào.

"Vương Huy, ngươi tới rồi!" Viện Trưởng thấy Hoàng Việt đi tới, vẻ mặt vô cùng hồ hởi.

Phần thưởng khảo hạch lần này, cũng khá hậu hĩnh, hắn bỏ ra trao thưởng trong lòng cũng hơi xót.

Một môn công pháp Hoàng cấp không nói, nhưng một trái Bạch Ngọc Quả, lại là một loại quả cây hiếm thấy vô cùng.

Quả cây này có thể giúp cấp tốc khôi phục sinh cơ bị thiếu hụt, còn có thể dưỡng nhan.

Trao phần thưởng cho Hoàng Việt xong, Viện Trưởng Thanh Hoàng học viện lại hỏi hắn có muốn lập tức đi Thanh Sơn học viện hay không.

Dù sao Thanh Hoàng học viện đã không chứa nổi hắn.

Phải biết các lão sư so với Hoàng Việt bây giờ cũng yếu rất nhiều a.

Hoàng Việt lấy lý do muốn đi ra ngoài lịch luyện một đoạn thời gian, từ chối lời đề nghị của Viện Trưởng.

Học viện gì đó hắn cũng không muốn đi, Hoàng Việt chỉ muốn đi vào Hắc Huyền Sơn giết dị thú, dần dần tăng lên tu vi của mình.

"Tiểu Huy, Thanh Hoàng trấn thật sự rất nhỏ, với tư chất của ngươi, đến Thanh Sơn thành rồi, mới biết thế giới là bao rộng lớn!" Viện Trưởng Thanh Hoàng học viện vừa nói vừa trầm ngâm, hắn cũng không khuyên bảo

Hoàng Việt thêm, tin tưởng người sau có thể sớm nhận ra điều này.

Cầm lấy phần thưởng xong, Hoàng Việt rời khỏi phòng Viện Trưởng, nhưng hắn cũng có chút nghi hoặc khi thấy trái Bạch Ngọc Quả mà Viện Trưởng đưa cho hắn có vẻ không ‘Tươi ngon’ cho lắm, còn nhớ hắn từng ăn qua trái quả này, khi đó nhìn Bạch Ngọc Quả mà hắn rút thưởng được từ hệ thống ngon lành hơn nhiều.

Tuy rằng có hơi chút thất vọng, nhưng Hoàng Việt cũng không quá để tâm, chỉ là không biết ăn vào trái Bạch Ngọc Quả này, thân thể có bị nhỏ đi một vòng không đây…

Về phần Hoàng cấp công pháp, Hoàng Việt được thưởng một môn Bàn Thạch Quyết, một môn công pháp phòng ngự, nhưng nếu đã có Huyền Thân Ma Tượng, công pháp này lộ ra có chút gân gà.

Trước khi rời đi Thanh Hoàng học viện, Hoàng Việt cũng đến thăm tiểu Phan, dù gì tên này cũng giúp ích cho hắn khá nhiều, Hoàng Việt cũng không keo kiệt, tặng cho hắn môn công pháp Bàn Thạch Quyết, làm tiểu Phan mừng rỡ không thôi.

Tuy rằng tiểu Phan rất không nỡ khi Hoàng Việt nói sẽ không còn lưu lại ở học viện, nhưng hắn cũng minh bạch Vương Huy đại ca cần không gian rộng lớn hơn để phát triển.

"A Huy đại ca, nếu sau này thành cường giả nhớ đừng quên ta a…" Tiểu Phan sụt sùi tiễn đưa làm Hoàng Việt cũng chỉ cười xòa.

Hắn và tiểu tử này cũng không có gì thân thiết, Hoàng Việt chẳng qua là một người đóng giả, có lẽ lần gặp này cũng đã là lần cuối cùng.

Rời khỏi Thanh Hoàng học viện, Hoàng Việt cũng không đi về Vương phủ, mà là lại tiến vào Hắc Huyền Sơn.

Hắn muốn tiếp tục làm một đợt càn quét dị thú.