Chương 6: Đêm Ở Ký Túc Xá.

Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 6: Đêm Ở Ký Túc Xá.

Minh từ tiệm Net rời đi cũng khoảng 8h30 tối, hiện tại Minh cũng không còn muốn lại đi thuê tạm một cái nhà nghỉ nào nữa.


Nói thẳng ra là Minh bị 'cháy lịch', giờ này thì còn gọi điện xin phép quản lý ký túc xá làm gì nữa? Mà thật ra chính Minh cũng cảm thấy mơ hồ khó hiểu, đôi chân cứ thế đi về mái trường này sau đó dựa theo trí nhớ của bản thân mà trở về ký túc xá.


Giờ đóng cửa của ký túc xá là khoảng 10h tối, lúc này trở về cũng không có vấn đề gì.


Hành trang của Minh càng không phải là vấn đề, chỉ có một cái balo mà thôi, bên trong là vài bộ quần áo, một bộ đồng phục, chút vật dụng cá nhân, đến cả sách vở còn không có.

Sau ngày khai giảng, Minh hay rất nhiều học sinh ở ký túc xá khác đều sẽ về qua nhà một chuyến lại mang một đợt đồ lên đặt trong ký túc xá, ít nhất là với những học sinh có nhà ở Hà Thành dù sao hiện tại chỉ là làm quen một chút mà thôi.


Ký túc xa tất nhiên cũng chia thành ký túc xá dành cho nam cùng ký túc xá dành cho nữ, ký túc xá dành cho nam nằm ở phía đông khuôn viên trường, ký túc xá dành cho nữ nằm ở phía tây khuôn viên trường, giữa hai bên có rất ít liên hệ, căn bản không tồn tại cái khái niệm đi nhìn trộm gì đó.


Minh cũng không có hứng thú đi tìm ký túc xá nữ mà trở về phòng mình.


Phòng N1307.

N1 là ký hiệu ký túc xá nam

3 là số tầng.

07 thì là số phòng.

Trên đường đi Minh cũng thấy không ít phòng đều sáng đèn nhưng cũng không ít phòng đến cả cửa còn khóa trái, xem ra là chưa có học sinh nào vào ở.

Ký túc xá cấp 3 cũng không giống ký túc xá đại học, nó tất nhiên không thể nào lớn bằng hơn nữa cũng đều là ở trong trạng thái 'nửa bán trú', số học sinh thật sự ở ký túc xá hầu hết là từ các tỉnh thành khác đến và hiển nhiên không nhiều.


Nếu từ tỉnh khác đến cũng không phải ai đều sẽ đến ký túc xá trước vài ngày, có nhiều người sau lễ khai giảng mới thật sự tiến vào ký túc xá ở, đây không có vấn đề gì.


Minh cũng không biết bạn cùng phòng của mình là ai, bạn cùng phòng của mình đến chưa.


Khi nhìn thấy cửa phòng N1307 vẫn cứ khóa ngoài, Minh bỗng cảm thấy vui vẻ, ít nhất là đêm nay.

Đêm nay Minh muốn yên tĩnh.


Lấy chìa khóa mở cửa phòng ký túc xá, một tay cầm Nokia soi đèn, Minh rất nhanh tìm được công tắc đèn phòng.


Khi đèn sáng lên, Minh chậm rãi khóa cửa phòng mình lại, cái balo thì ném thẳng lên chiếc giường hai tầng, cả người nằm vật ra, tay vắt lên trán như có điều suy nghĩ.


Minh không ngờ gặp lại thằng Tùng cũng vì gặp thằng Tùng nên Minh nghĩ nhiều lắm.


Sống lại một lần thì nên làm gì?.


Theo đáp án chuẩn thì sẽ trả lời là 'để nhân sinh không còn hối tiếc' hay 'kiếm thật nhiều tiền' – 'ngủ thật nhiều nữ nhân' hay ước mơ càng cao xa hơn như 'thay đổi thế giới' chẳng hạn.


Bất kể câu trả lời nào thì việc ban đầu cần làm cũng là kiếm tiền.


Tiền thì có nhiều cách kiếm, thằng thì xách cặp táp, thằng thì xách dao xách kiếm.


Đây là một câu nói không nổi tiếng với nhiều người nhưng Minh thật sự thích, câu nói của một người anh tên cũng tên Minh, một người anh mà Minh còn chưa bao giờ gặp, người ta còn không biết Minh nhưng vẫn luôn là người anh mà Minh tôn trọng.


Đáng tiếc ở thế giới này... cũng không có người anh đó.


Kiếm tiền có nhiều cách, không phân sang hèn, đơn giản chỉ là sự lựa chọn.


Minh muốn kiếm tiền nhưng cũng không biết kiếm thế nào, Minh gần như khó mà nắm bắt thời cuộc một cách chính xác được bởi đây đã là một thời không khác.


Minh cũng có rất nhiều cách kiếm tiền nhưng vấn đề vẫn cứ là sự lựa chọn.


Trước khi sống lại, cuộc đời Minh có nhiều tiếc nuối nhưng Minh hoàn toàn có thể coi là nhân sĩ thành công.


Năm 16 tuổi, Minh đỗ vào cấp 3.


Cùng năm 16 tuổi, Minh giống như bao học sinh cấp 3 khác, trở thành 'thiếu niên nghiện Net'.


Vẫn là cái năm 16 tuổi đó, Minh phát hiện ra tài năng của mình trong Dday.


Cũng không phải phát hiện tài năng gì mà có thể hiểu là Minh đánh thắng suốt, tất nhiên cũng có thua nhưng không nhiều sau đó càng ngày càng tự tin, trình độ càng ngày càng cao, gặp càng ngày càng nhiều cao thủ, đánh kèo thuê cũng nhiều lên, dần dần có tên tuổi nhưng cũng dần dần đối với con đường học hành càng đi càng xa.


Đến năm 18 tuổi chuẩn bị thi cấp 3, khi đó Minh mới tiếp xúc với Dota.


Không phải khi đó mới nghe đến Dota mà là khi đó mới chuyển sang chơi Dota dù sao Dday đã chết, không có bao nhiêu người chơi.


Cũng trong năm 18 tuổi, Dota là một cái gì đó cuốn chặt lấy Minh, không dứt ra nổi nhưng cũng là năm thi đại học.


Thành tích thi đại học của Minh... chẳng ra sao cả nhưng với chính Minh mà nói thành tích này đã không tệ.


Điểm sàn 12.5, Minh thi được 14,


Vừa nhìn thì ai chẳng thấy là thấp nhưng với một đứa bỏ bê việc học như Minh thì đã là cao không tưởng rồi – tất nhiên bố mẹ cùng họ hàng của Minh không thấy thế.


Sau khi có điểm thi đại học, Minh chịu rất rất nhiều áp lực, cũng may khi đó chưa có trend 'trầm cảm' nếu không Minh trầm cảm thật.


Cũng khó trách bố mẹ dù sao Minh là con một, gia đình không khá khẩm gì, bố mẹ vì hắn bỏ ra rất nhiều cũng kỳ vọng rất nhiều, càng đáng nói là Minh vốn thuộc dạng học sinh giỏi.


Thời kỳ cấp 2 hắn thật sự học rất giỏi, có thể bằng thực lực thi lấy giải học sinh giỏi thành phố sau đó được tuyển thẳng vào trường chuyên lớp chọn, đến cấp 3 cũng coi như thi vào trường tốt hơn nữa nếu không phải đặt sai nguyện vọng, nếu không phải nguyện vọng 1 đặt hơi thấp thì Minh có khi còn vào được trường cấp 3 tốt hơn.


Năm 19 tuổi, Minh vào Cao Đẳng.


Điểm quá điểm sàn tất nhiên cũng có thể vào Đại Học nhưng Minh vẫn chọn Cao Đẳng hay nói đúng hơn là bố mẹ hắn chọn, chọn Cao Đẳng Du Lịch khoa Khách Sạn.


Thời điểm đó Khách Sạn cũng đang là 'trend', nhà Minh lại có họ hàng làm trong ngành hơn nữa nghe đâu còn làm lớn lắm, vừa ra trường nhất định có việc làm.


Minh vào Cao Đẳng, càng học càng tự hỏi 'mình ngồi đây làm gì '.


Minh lại quay về với Dota.


Năm 20 tuổi, Minh gặp Tùng.


Khi đó Minh vẫn chỉ là một đứa chơi khá còn Tùng đã nổi nhất trong giới Dota Hà Nội đến nơi, được coi là Carry số một khu vực phía Bắc, cao hơn Minh đến mấy cái trình độ.


Hai đứa gặp nhau ở Skynet, cũng từ thời điểm đó Minh chìm đắm trong Dota hơn nữa trình độ của Minh cũng càng ngày càng cao chỉ tiếc Dota1 cũng dần dần chết mòn.


Minh cũng đánh qua vài giải Onlan khu vực Hà Nội, cũng có thể kiếm chút tiền, cũng có chút danh nhưng Dota1 vẫn cứ chết đi, đây là xu thế.


Đến năm 3 Cao Đẳng cũng vào khoảng năm 2009, vấn nạn hackmap càng ngày càng nhiều, thằng Tùng... cũng nghỉ game.


Nó nghỉ game cũng không phải vì 'chán' mà là vì đi theo lựa chọn gia đình.


Thời điểm này Minh mới quay đầu nhìn lại, Minh nhận ra mình chẳng có gì cả.


Bạn cấp 2... phần lớn đã quên.

Bạn cấp 3... còn chẳng liên lạc.

Bạn Cao Đẳng?... xin lỗi không có.

Học hành?.... thôi bỏ đi.

Gia đình bố mẹ họ hàng?...

Càng như vậy Minh càng chìm đắm trong game bởi chỉ có nơi này Minh mới có bạn, bạn bè ở khắp nơi trên cái đất nước Việt Nam này.


Minh nợ môn càng ngày càng nhiều mà nợ môn thì phải đóng tiền học lại, Minh không có tiền, Minh cũng nghỉ học luôn.


Vào khoảng cuối năm 2009, ngoại mất.


Khác với nội, Minh thương ngoại lắm.


Ngoại mất cũng làm mẹ suy sụp vô cùng, ngay từ thời điểm sức khỏe ngoại kém đi, mẹ đã thường xuyên không ở nhà mà đi chăm ngoại.


Quãng thời gian này, Minh càng lông bông.


Minh thương mẹ lắm... nhưng bỗng nhiên Minh chẳng biết làm gì cả, thật sự không biết làm gì cả.

Sau đó 1 năm tức năm 2010, Minh đi nghĩa vụ.


Đây là con đường duy nhất, ít nhất là để Minh cố thay đổi mình.


Sau 2 năm nghĩa vụ, Minh có một số vốn mang về, Minh cũng thay đổi, trở nên cao lớn hơn, trở nên chú trọng sức khỏe hơn nhưng Minh... vẫn mơ hồ lắm.


Thời điểm này là năm 2012, Minh 24 tuổi.


24 tuổi, không có gì trong tay... à không vẫn có, có khoảng 50 triệu tiền vốn.


Trong lúc mơ hồ không rõ, Minh lại tìm đến với Dota, tất nhiên Dota1 đã chết, chỉ còn Dota2


Thời điểm đó cũng là Ti2 của Dota.


Cũng vào năm đó, thằng Tùng rủ Minh đi làm, Minh giúp nó quản lý 1 tiệm Net, ăn uống tự túc, lương tháng 6 triệu đồng thời bao free tiền Net.


Đây là công việc đầu tiên của Minh cũng theo thời điểm đó, Minh càng gắn với Dota2.

Đến năm 2013 tức Ti3, thời điểm đó mức Rank của Minh đã là gần 6000, có thể coi top cao thủ Việt Nam thậm chí là top 50 của toàn khu vực Sea.


Đáng tiếc Minh cũng quá tuổi Gopro, chẳng làm gì được nữa.


Minh sống chủ yếu bằng lương quản lý tiệm Net đồng thời cũng bắt đầu học Trade item Dota cùng CSGO, tất nhiên cũng có tham gia Bet.


Không biết có phải phúc đức tổ tiên hay Minh có thiên phú trong vấn đề này, thu nhập của Minh còn không kém, tháng cao điểm Minh có thể kiếm đến cả trăm triệu.


Năm đó Minh bắt đầu có thể nuôi bố mẹ chỉ là cái nghề này... nó không phải nghề lâu dài, nó chỉ là thứ nhất thời mà thôi, có một số người không hiểu nhưng Minh hiểu, rất hiểu.


Có tiền, Minh bỗng nghĩ đến đi học.