Chương 11: Kiếm Tiền To

Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 11: Kiếm Tiền To

Minh khó tiến vào giấc ngủ được ít nhất cho đến lúc biết cái hệ thống này muốn làm cái gì.


Hiện tại mới hơn 10h tối tức là còn hơn 2 tiếng đồng hồ nữa mới đến giờ hệ thống 'bắt' Minh đi.


Hiện tại Minh đúng là không có việc gì để làm thật thế là Minh lại nghĩ cách làm sao kiếm tiền.


Như đã nói, Minh muốn go pro nhưng thật ra go pro không có bao nhiêu tiền cả.


Trừ khi là những người giỏi nhất trong những người giỏi nhất thì mới có thể kiếm tiền bằng cái nghề này còn phần nhiều chỉ là đam mê, chỉ là duy trì cuộc sống mà thôi.


Nhiều khi nói game thủ Dota go pro khổ hơn chó có khi còn đúng.


Ở mặt này thì không thể không công nhận Valve thua xa Riot.

Minh kiếm tiền nhờ Valve, thành công cũng nhờ Valve, tất nhiên không phải là fan Riot nhưng chí ít hệ thống thi đấu của Riot thực sự cực kỳ chuyên nghiệp, biến Lol thành thể thao điện tử chân chính, go pro LOL còn dễ hơn Dota nhiều lắm.


Về phía Dota, hệ sinh thái của nó còn thua cả CSGO nữa, khổ không thể tả.

Đừng nhìn về TI hào nhoáng của Dota mà quên đi sự thật rằng nơi đây chỉ là đỉnh kim tự tháp, có rất rất ít người có thể đứng trên đỉnh, càng nhiều người ở dưới... rất rất khó sống.

Kiếp trước nói Minh là 'Bet thủ' tất nhiên không đúng nhưng Minh cũng tham gia cá độ thật đồng thời hắn quen thuộc với server perfect world vô cùng, hắn hiểu các team tier thấp tại Trung Quốc sống thế nào.


Bọn họ sống được không chỉ dựa vào tài trợ cùng quảng cáo, càng đừng mong đợi sống bằng tiền giải, các team tier thấp tại Perfect world sống được bằng cách bán độ.


Bán ít hay bán nhiều mà thôi, về phần nói không bán độ?, có chó nó tin.


Bán ít, vậy thì bán nhẹ kèo 10 kill, bán over, bán under, bán first blood.


Bán nhiều vậy thì bán cả game, bán cả seri game.


Chỉ có như vậy mới có cái bỏ vào mồm, có cái nuôi sống bản thân.


Có cái nuôi sống bản thân mới có thể tiếp tục đam mê, tiếp tục cải thiện trình độ.


Có người nói đã bán độ thì sao có thể cải thiện trình độ?, một lần bán độ thì khác gì rẻ rách, không còn tư cách... đáng tiếc đời không màu hồng như vậy.


Không bán độ thì lấy gì ăn?, lấy gì lại nuôi đam mê, lấy gì duy trì cái 'nghề' này?.


Về phần trình độ có tăng hay không vậy phải xem tư chất cùng quyết tâm, nếu chỉ sống cầu các trang bet lên kèo xong bán tất nhiên mãi mãi chỉ như vậy, chỉ ở cái tầng đáy thấp nhất của kim tự tháp, mãi mãi không thể ngoi lên.


Muốn tiến bộ vậy phải biết buông hay bỏ, có những lúc có thể đánh đến chết, quyết tâm đến cùng nhưng cũng có lúc vì miếng ăn mà buông tha một số thứ.


Chỉ đến lúc được các ông lớn để ý, được các ông lớn đầu tư mới có thể nói yên tâm mà chơi game, về phần đến lúc đó có bán độ nữa hay không?, cái này Minh không muốn nói nữa.


Minh quá hiểu go pro Dota sẽ gặp cảnh gì, cho dù Minh xem ra Đại Nam này hơn khá xa Việt Nam tức là môi trường go pro cũng tốt hơn Việt Nam, không gian phát triển cũng hơn Việt Nam nhưng... cũng không hy vọng gì lắm.


Trung Quốc còn như thế thì huống gì Đại Nam?.


Game thủ không sống nổi, khó mà sống nổi.


Trừ khi thêm gần chục năm nữa khi các Streamer xuất hiện may ra mới có chút chuyển cơ chứ hiện tại muốn kiếm tiền bằng cách go pro ở Đại Nam vẫn rất khó khăn, không phải không được mà cực kỳ cực kỳ khó khăn.


Chung quy vẫn là chữ 'tiền'.


Minh muốn kiếm món tiền to, cách dễ nhất là dùng những tài nguyên của thế giới trước mà thế giới này không có ví dụ... âm nhạc chẳng hạn.


Chiều hôm nay Minh cũng thủ nghe nhạc của thế giới này sau đó cảm thấy tương đối phức tạp.


Âm nhạc của thế giới thật ra đại khái không đổi, ví dụ My Heart Will Go On, Come Together, Yesterday... vẫn tồn tại.


Ở Trung Quốc cũng giống Âu Mỹ, những bài hát nên ra thì vẫn cứ ra, nên tồn tại vẫn cứ tồn tại.


Có thể nền âm nhạc thế giới cũng không hẳn giống hệt thế giới cũ của Minh, có những bài hát nên tồn tại vẫn tồn tại cũng có những bài hát vốn tồn tại nay lại không tồn tại, có những bài hát lại chỉ thuộc về thế giới này không liên quan đến thế giới cũ của Minh.


Cái này Minh không rõ được, ai dám nói biết tất cả các bài hát trên thế giới này?.


Minh chỉ rõ Vbop hay phải gọi là Dbop hoàn toàn thay đổi, những bài hát tồn tại ở Vbop đều không tồn tại ở Dbop.


Phong cách âm nhạc thì đại khái không thay đổi nhưng những bài hát kia không tồn tại là thật.


Nếu muốn kiếm tiền dễ nhất cũng chỉ có con đường này dù sao ở Đại Nam cực kỳ chú trọng bản quyền, không chỉ ca sĩ lên như diều gặp gió mà nhạc sĩ... càng có uy quyền.


Có tài nguyên không dùng mới là đồ ngu nhưng phải xem dùng thế nào.


Minh biết mình nhận tất cả các bài hát kia thành của mình... thật ra không ai nói gì, ai biết mà nói?.


Vấn đề là Minh cũng không muốn.


Quyền trí tuệ tại thế giới này cũng không quy định phải 18 tuổi gì gì đó, nó không quy định tuổi tác hơn nữa Minh năm nay cũng coi là 16 tuổi, tự mình đi đăng ký bản quyền trí tuệ trên lý thuyết cũng có thể.


Nghĩ một lúc, Minh chọn cho mình một nghệ danh, hắn đặt là OV cùng OW.


OV là OLD Việt Nam.

OW đương nhiên là OLD World.

Thế giới này là NW thì thế giới mà Minh từng sống tất nhiên là OW.

Minh chỉ cần đăng ký vài bài hát sau đó đăng ký dưới cái tên OV là được.

Sao chép bài hát với Minh không quá khó.


Kiếp trước về một mặt nào đó hắn có quá nhiều thời gian rảnh, Minh cũng tập tọe học đàn, tập lâu thì thành chuyên, rảnh rảnh đi đệm đàn trong các 'quán' vẫn được.

Minh cũng không quá am hiểu nhạc Bop, thứ âm nhạc hắn thích nhất là Rap đáng tiếc hắn không có tài năng trong lĩnh vực này, tập tọe free style vài câu thì cũng được chứ bảo làm một bài Rap thì hắn không làm được, bảo hắn làm một bản Beat hắn càng không làm được.


Không sáng tạo được thì không có nghĩa là không hát được, năm đó hắn cưa cẩm vợ hắn chính là dùng Yêu5.


Cũng không phải thủ đoạn cao siêu gì, chỉ là lân la cầm đàn ghita hát cho nàng nghe mà thôi, thủ đoạn nghe hơi đần nhưng... tạm coi là có hiệu quả.


Tất nhiên kiếm tiền bằng việc bán ca khúc nhạc Rap thì vẫn là hơi khó, Bop tuyệt đối là chủ đạo nhưng thật ra Minh lại biết càng nhiều bản Bop.


Hát cho vợ nghe cũng không thể hát rap chứ?, chủ yếu vẫn là hát thứ âm nhạc gọi là nhạc thị trường kia sau đó đệm đàn.


Nghĩ là làm, Minh lại bật dạy mở đèn, bắt đầu tìm lấy bút, thước kẻ cùng vở, hắn thử sao chép lại một bản nhạc của tiền kiếp xem thế nào.


Chép nhạc là một vấn đề, đăng ký âm nhạc là một vấn đề, bán cho ai lại là một vấn đề, bán bao nhiêu tiền là một vấn đề khác.


Có rất nhiều vấn đề phải giải quyết nhưng chí ít bước ra bước đầu tiên còn hơn đứng lặng ở đó.


Minh cần món tiền to, còn về sau này... tiền thu được từ bán nhạc, bất kể là OV hay OW hắn đều sẽ lấy một nửa đi làm từ thiện.


Làm như vậy không phải để làm màu... mà ít nhất cho lòng thanh thản.


Không cần người khác hiểu, mình hiểu là được.


Nhận được quá nhiều thì vẫn nên cho đi.


Đời mà, có vay có trả, có nhận có cho.

_ _ _ _ __ _


Khi con người tập trung vào một vấn đề thì thời gian trôi qua rất nhanh nhanh đến nỗi khi đồng hồ điểm 12h đêm, Minh còn chưa nhận ra.