Chương 239: An Ổn Hậu Phương.

Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 239: An Ổn Hậu Phương.

Ngày chủ nhật hôm nay thật sự rất dài nhưng dài ở đây không phải làm Minh mệt mỏi mà Minh thật sự muốn kéo dài nó mãi mãi.


Nụ hôn đầu không thể giải quyết tất cả mọi việc nhưng nó mở ra rất nhiều thứ.


Cũng như khi yêu Thanh, sau nụ hôn đầu giữa hắn cùng Thanh mở ra rất nhiều thứ, càng tiến thêm một bước.


Hiện tại cũng vậy, đây gần như là một sự khẳng định trong tình yêu, là minh chứng của một đôi tình nhân, càng thêm khiến bọn họ gần với nhau hơn, hòa hợp làm một.


Khi Hương cùng Minh đều chủ động tiến thêm một bước, mọi thứ thật sự rất vui vẻ.


Tại công viên nước không thiếu điểm vui chơi.


Hai người đi hồ tạo sóng, đi trượt cao tốc, đi trượt thảm sau đó hướng thẳng đến vòng đu quay lớn.


Từ vòng quay lớn ở công viên nước có thể nhìn được rất xa rất xa, thu hết tầm mắt của những khu xung quanh, có thể thấy xe cộ đi lại như mắc cửi, có thể thấy từng áng mây hồng nhẹ trôi trên bầu trời, có thể thấy thứ ánh nắng vàng của những ngày cuối thu chiếu qua tấm kính.


Hương ngồi dựa vào Minh, nàng mệt đến mức cũng không muốn động nữa, nàng đi công viên nước không ít lần rồi nhưng mà chưa từng có hôm nào vui như hôm nay, chưa từng có hôm nào mệt như hôm nay.


Đi với bạn bè hay gia đình tất nhiên cũng vui nhưng nó lại là một dạng khác hơn nữa bất kể việc gì một khi quá quen thuộc liền trở nên không bằng lúc trước.


Nàng đi với mấy đứa bạn, nàng đi với gia đình đã nhiều lắm rồi, chỉ có đi cùng bạn trai thì hôm nay mới là lần đầu.


Không cần suy nghĩ, hoàn toàn buông ra, không cần để ý lời nói cùng hành động, toàn bộ chỉ là tận hưởng, là thứ màu hồng của tình yêu chớm nở.


Cái cảm giác đó... tuyệt vời lắm nhưng mà cũng làm Hương mệt lả.


Ánh mắt nàng lim dim nhìn qua cửa kính buồng quay, Hương mệt đến mức nàng không muốn làm gì cả.


Lúc này, Minh một tay ôm eo bạn gái chỉ là hắn cũng không nhìn không gian bên ngoài kia làm gì, cảnh đẹp ngoài kia sao bằng cảnh đẹp trong này?.


Hắn lúc này đang nhìn chằm chằm vào cặp đùi nhẵn mịn của Hương, hắn cũng tuyệt không cảm thấy tội lỗi gì, trên đời này làm gì có tội nào gọi là tội nhìn đùi bạn gái?.


Sau đó hắn vỗ nhẹ vào đùi Hương mà nói.


"Hay em nằm thẳng ra đi, anh mát xa cho ".


Hương nghi hoặc nhìn Minh, nàng cũng không hỏi lại, lần này nàng thật sự mệt, trên băng ghế dài của buồng quay nàng cũng chậm rãi ngả người xuống.


Về phần Minh, hắn nhẹ nâng đôi chân của Hương lên, hắn biết chân của Hương mỏi nhừ.


Hôm nay hai đứa chạy khắp công viên nước, nơi nào có thể vui chơi đều tạt qua một lần hơn nữa Hương đều đi chân trần trên mặt đất, đôi chân nàng không mỏi sao được.


Hắn đặt cặp chân kia lên đùi mình, nhẹ nhàng dùng bàn tay lướt nhẹ trên chân nàng sau đó bắt đầu xoa bóp.


Minh xoa bóp rất có nghề, Hương ban đầu cảm thấy chân mình như bị điện giật, sau đó là cảm giác tê tê, có chút đau đau nhưng xen giữa đau đớn chính là cảm giác thoải mái, bắp chân, cổ chân, gót chân, bàn chân thậm chí là ngón chân theo mỗi động tác của Minh đều như có điện chạy qua vậy, tê tê nhưng cực kỳ thư sướng.


Nhìn bạn trai ôn nhu vì mình bóp chân, sắc mặt Hương ửng hồng, mấy lần muốn rút chân lại đều bị hắn nắm lấy sau đó nhè nhẹ vỗ lên đùi nàng, cứ như đang 'thị uy' vậy.


Quan trọng nhất là cảm giác này cực kỳ thoải mái, vừa đau vừa sướng hơn nữa chân nàng vốn mỏi nhừ, vốn có chút buốt nhưng hiện tại bắt đầu có cảm giác thoải mái, bắt đầu có cảm giác thả lỏng.


"Anh... anh học cái này ở đâu đấy ".


Hương rốt cuộc không nhịn được mà lên tiếng, Minh chỉ cười cười hỏi lại nàng.


"Thích không? ".


Lại là câu hỏi này có điều Hương thật thà trả lời.

"Có, thoải mái cực kỳ ý ".


Minh bật cười, lại tiếp tục vì nàng xoa bóp đồng thời nói.


"Anh có hai mẹ á, một mẹ đẻ, một mẹ nuôi ".


"Mẹ nuôi cũng không phải là nuôi anh, mẹ nuôi là vợ bác cả nhưng mà từ bé anh đã gọi là mẹ rồi".


Nói đến đây, hắn lại nhìn Hương, trong ánh mắt mang theo chút cảm xúc khó nói thành lời chỉ là Hương lúc này cũng không nhận ra mà thôi.


Nàng vẫn đang hiếu kỳ nhìn Minh, cũng không hiểu chuyện hắn kể có ý nghĩa gì?.


Minh rất nhanh thu lại ánh mắt của mình mà nói.


"Mẹ nuôi anh mở một tiệm Spa, ngày bé hay ra tiệm spa của mẹ nuôi ngồi chơi, thấy các chị ở đó làm anh cũng học một chút ".


"Cũng không có nhiều cơ hội thực hành lắm, cũng chỉ ở nhà mát xa cho mẹ anh mà thôi dù sao mẹ anh làm thợ may mà, lưng mẹ lúc nào cũng đau, ngày qua ngày là thành nghề thôi ".


Hương lặng lẽ nghe, trong đầu rất nhanh thu nhận tin tức này dù sao nàng càng muốn hiểu về bạn trai mình, càng muốn biết gia đình của hắn như thế nào.


"Anh kể về gia đình anh cho em nghe với? ".


Hương nói câu này làm Minh cảm thấy vui lắm, cũng không có nhiều cô gái chủ động muốn hỏi việc gia đình bạn trai, ít nhất khi đó hai người cũng không còn là 'yêu cho vui'.


"Đi ăn trưa đã rồi anh kể nhé? ".


Giờ khắc này Hương mới nhận ra buồng quay cũng đang sắp hạ xuống, nàng ngoan ngoãn gật đầu nhưng mà nàng cũng không ngờ là Minh không bỏ chân nàng ra, hắn vậy mà tiến thêm một bước, một tay đặt vào hông nàng sau đó ôm nàng như ôm công chúa.


"A, thả em ra, thả em ra, người ta nhìn kìa ".


Nàng bị Minh ôm ngang người, hai tay theo bản năng vòng ra cổ hắn, miệng không ngừng la lên.


"Kệ chứ, ai nhìn thì nhìn, cho người ta ghen tị chết ".


"Chân bạn gái anh sưng lên rồi đây này, đi bộ sao được nữa ".


"Em đi được mà, bỏ em xuống đi, ngại lắm ".


"Không được, chân bạn gái anh mà bị sao, về nhà mẹ em nói anh chết ".


Lôi mẹ vợ tương lai ra, mọi việc đều dễ dàng.


Đợi buồng quay hạ xuống, Minh cứ thế bế Hương ra ngoài còn cô gái nhỏ đỏ mặt đến mức hai mắt nhắm nghiền, đầu ẩn vào trong ngực hắn, chỉ có đôi môi hồng khẽ mấp máy, cũng không biết nói gì.


Thật ra mà nói, nàng... cũng thích cảm giác này, nàng cảm thấy lãng mạn cực kỳ hơn nữa nàng hiện tại vừa mệt vừa đói, chân cũng đau... Hương cũng không muốn đi bộ nữa.


Minh cứ thế bế Hương đến phòng thay đồ, phòng thay đồ cũng là phòng chứa đồ luôn, chỗ này phân nam nữ, hắn cũng chỉ đành đặt Hương xuống.


"Đợi thay quần áo với lấy đồ xong thì đứng ở cửa đợi anh ".


Hương ngước nhìn Minh, nàng cắn nhẹ đôi môi, có chút phồng miệng mà đáp.


"Không được bế em nữa đâu đấy, người ta cười chết rồi ".


Thấy điệu bộ của nàng, Minh không nhịn được cúi đầu xuống, lại hôn lấy đôi môi kia sau đó phá lên cười.


"Được rồi, biết mặt em da mặt mỏng rồi, đi vào trong nhanh đi ".


Nhìn Minh tươi cười ở đó, Hương lườm hắn một cái sau đó hơi khập khiễng bước chậm vào trong phòng thay đồ.


Nơi này cũng là phòng tắm luôn, tất nhiên chỉ là tắm qua cho sạch clo trong nước, cũng không ai thật sự tắm trong này nhưng bất kể có tắm thật hay không thì con trai thay đồ cũng nhanh hơn con gái.


Thay đồ, lấy đồ gửi xong, Minh bước nhanh đi mua chút đồ ăn nhanh sau đó quay ngược trở lại với Hương.


Hắn mua gì?, đều mua xúc xích dù sao lâu lắm hắn mới lại thấy một nhãn hiệu quen thuộc ở Việt Nam, coi như mua ủng hộ.


Hắn mua 7 cái xúc xích Đức Việt, hắn cũng không biết đây có phải Đức Việt mà hắn biết kiếp trước không nhưng cứ mua cái đã.


Cũng như Minh nghĩ, phải thêm 10 phút sau Hương mới đi ra, nàng mặc một chiếc áo phông có hình gấu trúc, quần short ngắn cùng một đôi tông bất quá Minh có thể dễ dàng nhìn thấy ẩn sau bộ quần áo đơn giản kia vẫn là bộ Bikini làm hắn chảy máu mũi.


"Cho em này ".


Hương đón nhận xiên xúc xích trong tay Minh, nàng thật sự đói.


Hai người cứ thế vừa ăn vừa nói chuyện cho đến khi đi ra gara để xe.


Đến lúc lên xe rời khỏi công viên nước, Hương mới chậm rãi hỏi hắn.


"Giờ mình đi đâu nữa ạ ".


Nàng còn không quên, Minh muốn nàng ở bên hắn cả ngày, đến tối mới 'thả' nàng về.


Một bên lái xe, một bên nhìn bạn gái, Minh cảm thấy bắt đầu có thể vào chuyện chính rồi.


Nói thế nào nhỉ, hắn muốn Hương hiểu hắn đang làm gì, cũng giống như Thanh vậy.


Để có thời gian bên Hương ngày hôm nay ít nhất bản thân Minh cũng phải lùi lịch của nhóm Yến Nhi, có thể nói hắn lấy thời gian công đi làm việc tư.


Có một số việc có thể lùi lại được, có một số việc chắc chắn không thể lùi, hắn cần bạn gái hiểu hắn làm gì, hắn vẫn luôn cần hậu phương vững chắc.


Hơn nữa, hắn thật sự muốn đi với Hương hết cuộc đời này bởi vậy hắn càng cần sự đồng cảm đến từ hai bên.


"Đi đến thế giới của anh, chịu không? ".


Hương nhìn Minh, ánh mắt chớp chớp.


Nàng không hiểu 'thế giới của anh ' là gì nhưng mà nàng vẫn gật đầu, nhẹ nhàng nói.


"Vâng ạ, từ giờ đến tối người ta đi theo anh hết đấy, đi đâu cũng được ".


Nếu là trước khi có nụ hôn đầu, Hương có lẽ sẽ không nói ra câu này nhưng hiện tại mỗi người đều bước ra một bước, như vậy có rất nhiều việc sẽ thay đổi.


Minh không nhịn được, hắn hạ thấp tốc độ, đánh xe vào lề đường sau đó nhoài người, lại chiếm đoạt lấy cặp môi mềm kia.


Đây cũng không phải lần thứ hai hắn cùng Hương hôn nhau, sau nụ hôn đầu tiên... tại công viên nước hai người thật sự hôn rất nhiều, hôn đến mức Minh nghiện cảm giác này.


_ _ __ _ __


Hương không biết 'thế giới của anh' trong lời nói của Minh là gì cho đến khi theo Minh đến ngôi nhà Trần Quý Cáp.


Căn biệt thự ở Trần Quý Cáp khiến Hương cảm thấy cực kỳ thích.


Không giống như Thanh, Thanh đối với căn biệt thự này không có quá nhiều cảm xúc nhưng Hương lại thật sự thích nó dù sao tổng thể của căn nhà này được xây dựng theo phong cách châu Âu thế kỷ trước, học theo kiến trúc Pháp hơn nữa còn mang theo nét mềm mại của những tiểu thư quý tộc phương Tây, cái nét mềm mại, cái nét thơ của căn biệt thự này khiến Hương cực kỳ ấn tượng.


Hiển nhiên về mặt nào đó mà nói căn biệt thự này cực kỳ nữ tính dù sao cũng là Doãn tỷ từng sở hữu qua.


"Một mình anh sống ở đây á? ".


Đi theo Minh nhìn một vòng, Hương có chút không tin được mà nói dù sao quá rộng, một người rất khó ở hết được thậm chí biến thành trống vắng.


Thật ra cũng vì việc này mà Doãn tỷ cũng rất ít sống ở đây.


"Không phải là mình anh, đây là nhà của chúng ta ".


"Của anh, em, cả Thanh nữa ".


Nghe Minh nói đến Thanh, Hương hơi lặng lại.


Đây là lần đầu tiên trong ngày hôm nay, Minh nhắc đến Thanh.


Thậm chí là lần đầu tiên kể từ khi hai người yêu nhau, kể từ khi nàng chấp nhận hắn, Minh mới chủ động nhắc đến Thanh.


Minh thì lại như không cảm nhận được cảm xúc của bạn gái, hắn chỉ đưa tay ra nhẹ nắm lấy tay nàng mà nói.


"Đây chỉ là một phần trong thế giới của anh mà thôi ".


"Anh có một ước mơ, ước mơ làm nước mình sánh ngang với các cường quốc năm châu ".


Hương nghe xong không khỏi bật cười, nàng tất nhiên không lạ gì câu này, đây là lời dạy của Bác đấy.


Thấy nàng cười, Minh cũng cười sau đó nói.


"Vì thế mà anh hiện tại bắt đầu thử gây dựng sự nghiệp ".


"Ban đầu anh kiếm tiền bằng cách sáng tác nhưng anh cũng không muốn nổi tiếng bởi với anh đây không phải công việc chính ".


"Có tiền, anh mở một trang web, là trang Mp3 mà em hay nghe nhạc ấy ".


Hương lúc này lại ngơ ngác nhìn Minh chỉ là bạn trai nàng không dừng lại.


"Mở Mp3, anh với nhà sách Sao Khuê có hợp tác với nhau, chiếc Audi với căn nhà này đều là Doãn tỷ đưa anh, cũng có thể coi là nhờ mối hợp tác này đi ".


"Sau khi anh mở Trà Đá, nhà sách Sao Khuê mua lại một phần Mp3 của anh, người ta định giá trang web Mp3 của anh khoảng 70 triệu "


"Cũng nhờ nhà sách Sao Khuê, anh có dịp hợp tác cùng ViePhone, có lẽ không bao lâu nữa Trà Đá cùng bên VP sẽ làm một trang web tìm kiếm thay thế Google ".


Minh nói rất chậm nhưng mà hắn nói... cứ như đùa vậy.


Kể cả lời hắn nói cực kỳ chân thật nhưng mà Hương vẫn cảm thấy hoang đường cực kỳ.


Bạn trai mình rốt cuộc đang nói gì thế?.



_ _ __ _ _

P/s: Trời lạnh viết run hết cả tay, cái hôm bắt đầu viết đoạn rủ Hương đi Công Viên Nước ý, trời nóng chảy cả mỡ, đến hôm nay thì lạnh run tay, thời tiết mùa thu ảo diệu thật =)).


Vẫn nợ anh em 3c nhé